Người Dấu Yêu
Mạn Tây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1366
Trong hộp đựng giày đặt một đôi giày đế xuồng mũi nhọn màu champagne.
Chương 1366
Trong lịch trình hôm nay, cô không gọi Thành Nghiệp Nam tới đây. Ngoại trừ chuyên viên trang điểm trong phòng hóa trang gặp lúc trước thì cô không hề nhìn thấy nhân viên nào khác.
"Ừ, đúng là có lo lắng, cái chính là chiều cao của em đủ rồi, đi giày cao gót hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì cả. Được rồi, xem lại xem có còn vấn đề nào nữa không, nếu ổn hết thì chúng ta đi đến địa điểm quay thôi."
Nghiên Thời Thất đi vài vòng trước gương, vừa muốn đi ra thì lại cảm thấy dường như thiếu gì đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ở giữa bức tường rào có một cánh cửa. Nghiên Thời Thất đi lên trước, nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
"Vâng, chị mau đi đi!"
Tần Bách Noãn nhìn Nghiên Thời Thất bằng ánh mắt dịu dàng chăm chú. Trong lòng cô hơi cảm động, không nhịn được bước đến ôm Nghiên Thời Thất một cái, "Tiểu Thất tốt quá đi! Vào đi, chị Ba đi một lát sẽ quay lại."
Nghiên Thời Thất muốn đi theo Tần Bách Noãn, nhưng lại ngại váy cưới quá đắt tiền, không dám tùy tiện đi lại.
"Ai biết đâu, có lẽ là đang trong giờ làm việc, mọi người không rảnh ra ngoài đi qua đi lại."
Cô dõi mắt nhìn theo bóng dáng Tần Bách Noãn quay lại đường cũ, sau đó cười mỉm, xoay người đi về phía bức tường dựng bối cảnh cây xanh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghiên Thời Thất giục xong thì chị Ba xoay người đi.
Trên đường, Nghiên Thời Thất đi theo chị Ba về phía quảng trường ở trung tâm thị trấn.
Trong tầm nhìn dần rộng lớn không có bất cứ nhân viên quay phim nào, chỉ có một sân khấu hình chữ T đầy hoa kéo dài đến lối vào giáo đường.
Mấy phút sau, hai người đi vào quảng trường của thị trấn. Tần Bách Noãn xem giờ, mười giờ năm phút.
"À đúng đúng đúng, hôm nay chị thế nào không biết, cứ vứt đồ lung tung mãi."
"Chị Ba, còn có khăn voan..."
Cô nhìn xung quanh, sau đó chỉ bức tường bối cảnh cây xanh phía trước, "Tiểu Thất, đằng sau kia là địa điểm quay, nhân viên trong ekip đang ở đó chờ em hết rồi. Bụng chị hơi đau, em đi trước đi, chị sẽ tới ngay."
Nghiên Thời Thất lấy giày ra đặt xuống đất, lúc đổi giày không khỏi bật cười, "Có phải là chị Ba lo lắng em mang thai không mang giày cao gót được không?"
Tần Bách Noãn vừa sửa sang lại váy cưới vừa đề nghị.
"Có đau lắm không ạ?" Nghiên Thời Thất đảo mắt nhìn Tần Bách Noãn, ánh mắt đầy ân cần.
Dường như bức tường này mới dựng không được bao lâu. Lần trước cô tới đây, cảnh quan trên quảng trường này không giống bây giờ.
Sau khi sửa soạn xong hết, Tần Bách Noãn lại đi một vòng quanh người cô. Sau khi chắc chắn mọi chuyện đã ổn, hai người mới rời khỏi phòng thay quần áo.
Lúc này, Tần Bách Noãn ôm bụng dưới, giả vờ gắng gượng cười cười, "Không sao đâu, chắc em không biết, mới sinh con xong sẽ bị buồn nôn một thời gian. Không sao đâu, em đến địa điểm quay trước đi, đều là người một nhà trong tiệm áo cưới, đừng lo lắng."
Được Nghiên Thời Thất nhắc nhở, Tần Bách Noãn vội vã lấy khăn trùm đầu từ trên giá áo xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghiên Thời Thất cảm thấy khó hiểu, nhưng lại cảm thấy chị Ba nói có lí, nên cũng không nghĩ nhiều nữa.
Cô cẩn thận nhón chân lên cài khăn voan l*n đ*nh đầu Nghiên Thời Thất. Khăn voan dài hai mét phết đất rủ xuống như thác nước sau lưng Nghiên Thời Thất.
Cô nhẹ nhàng nâng gấu váy, những gì thấy trong tầm mắt làm cho cô nảy sinh nghi ngờ, "Sao hôm nay trấn nhỏ không có người?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghĩ đi nghĩ lại, cô vẫn gật đầu đồng ý, "Vậy em đi trước. Nếu chị khó chịu thì quay lên xe nghỉ ngơi một lát đi. Em sẽ phối hợp với nhân viên trong ekip để quay quảng cáo. Chị Ba đừng sốt ruột quay lại, sức khỏe quan trọng hơn." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.