Người Dấu Yêu
Mạn Tây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1587
Tám rưỡi sáng hôm sau.
Hai chị em nhìn tin nhắn trên di động rồi im lặng giây lát.
Nửa tiếng trước hai ông cụ đã lên máy bay, dự định hôm nay sẽ về Đế Kinh.
Ôn Tranh và Nghiên Thời Thất đang gắp thức ăn chợt dừng lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Họ vốn định ăn xong sẽ đến nhà khách chính phủ, nhưng chưa kịp đi đã nhận được tin nhắn của Lãnh Dịch Trì.
Lôi Duệ Tu ngước lên nhìn Hoắc Minh ở đối diện, vừa liếc sang liền thấy được ánh mắt chăm chú quá mức của anh: "Chú Tư, cậu nhìn ra được gì à?"
Nhóm người đang ở nhà họ Lôi đồng loạt nhận được tin nhắn của anh rể Lãnh Dịch Trì gửi đến.
"Được, chắc chắn sẽ được mà." (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoắc Minh không hiểu nội tình, chỉ đọc qua phần tài liệu này về Tề Kim Gia, nhận thấy điểm này rất kì lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lôi Duệ Tu cũng phụ họa theo, "Đợi sau này rảnh rỗi, lúc nào cũng có thể đến Đế Kinh thăm hai ông mà."
CHƯƠNG 1587: ĐIỀU TRA VỤ TAI NẠN NĂM XƯA! (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đúng vậy, tôi cũng có thấy cái này!" Hoắc Minh kẹp điếu thuốc gõ lên tài liệu một cái, "Thời gian anh ta ở lại Đế Kinh hình như không dài, theo lịch trình đi lại của anh ta lúc đó, ngoài một khu chung cư nào đó, còn lại đa phần đều ở quán bar và sòng bạc ngầm. Nhưng theo điều tra, về sau anh ta về Giang Nam lại không ngồi máy bay hay tàu hỏa, mà... trực tiếp lái xe về. Đế Kinh cách Giang Nam cả nghìn cây số, lái xe ít nhất cũng phải hai mươi mấy tiếng, anh ta muốn gì?! Ngắm phong cảnh à?"
Hai người ngồi trên sô pha bên cạnh, Tần Bách Duật lạnh lùng đọc tài liệu trong tay, khi lật sang trang, ánh mắt chợt khựng lại.
Nhưng Tần Bách Duật và Lôi Duệ Tu lại trao đổi ánh mắt với nhau, nỗi nghi ngờ nào đó như hạt giống đang bén rễ nảy mầm.
Du thuyền Starlight ngoài cảng.
Có lẽ do ông ngoại và những người khác ra về quá đột ngột, Nghiên Thời Thất và Ôn Tranh đều có chút hụt hẫng.
Cậu tư Tần tiếp tục đọc lướt qua tài liệu rồi mới đặt lên tay vịn sô pha, trầm giọng nói, "Sáu năm trước, anh ta từng đến Đế Kinh."
Trong căn phòng xa hoa, Hoắc Minh ngồi gác chân chữ ngũ trước bàn Giám đốc, tay cầm tài liệu, nheo mắt rít một hơi thuốc, khi nhả khói ra, nghiêng đầu nói: "Tài liệu của Tề Kim Gia này, xem ra cũng không có gì đặc biệt. Cùng lắm là lợi dụng kẽ hở của pháp luật, làm không ít chuyện buôn bán nhỏ. Nhưng vận may rất tốt, tài sản tích lũy được trong vài năm đã đủ cho anh ta không cần lo cơm áo của nửa đời sau rồi."
Nên trong tương lai gần, cô mong có nhiều thời gian và cơ hội hơn để hoàn thành tâm nguyện của ông.
Sinh lão bệnh tử, vốn là chuyện không thể tránh khỏi.
Tần Bách Duật ở bên cạnh tiện tay gắp một miếng cải xào cho Nghiên Thời Thất, cất giọng từ tốn an ủi: "Khí hậu ở Nam Hải ẩm ướt nóng nực, tuổi tác của ông ngoại đã cao, không chịu được nóng, về sớm cũng tốt, trên đường đi có anh rể chăm sóc, sẽ không có chuyện gì đâu."
Chương 1587 (đọc tại Qidian-VP.com)
Thế là hai chị em ăn sáng xong, buồn bã ngồi trong phòng khách của Quan Hồ Uyển, thi thoảng tán gẫu vài câu để g·i·ế·t thời gian.
Ôn Tranh thở dài "ừm" một tiếng, "Chẳng qua thấy có lỗi với ông ngoại quá thôi, đã từng này tuổi rồi còn phải chạy đến Nam Hải vì chuyện của em. Lôi Duệ Tu, chuyện ra nước ngoài em sẽ không đổi ý, nhưng... hai chúng ta nhất định phải quay về trong thời gian sớm nhất. Ba năm, em vẫn thấy quá dài. Ông ngoại lớn tuổi rồi, em không muốn ông có điều tiếc nuối."
Nghiên Thời Thất bĩu môi, không lên tiếng.
Còn cậu tư Tần và Lôi Duệ Tu khoảng chín giờ đã cùng nhau ra ngoài.
Khi nhận được tin nhắn này, Ôn Tranh và Lôi Duệ Tu đang ngồi ăn sáng với vợ chồng Tứ Thất ở Quan Hồ Uyển.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.