Người Dấu Yêu
Mạn Tây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1652
Cô nhóc tưởng mình có thể tiếp tục làm trợ lý của Nghiên Thời Thất, vui vẻ đi vào phòng CEO trên tầng cao nhất, nhưng vừa vào cửa đã bị dọa đến choáng váng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ôn Nhĩ Hoa lập tức nghiêm nghị hẳn lên: "Theo em biết, Hàn Vân An năm nay đã ba mươi tám tuổi rồi, trước đây cũng có rất nhiều người theo đuổi, nhưng cô ta gần như không vừa ý ai. Nếu Viễn Hiền thật sự muốn thúc đẩy hôn nhân của cô ta với Kiều Mục thì e là không phải chuyện tốt với nhà chúng ta rồi!"
Ánh mắt lõi đời của Kiều Viễn Chính lộ vẻ đắc ý, nhướng mày cười, "Đúng, Tiểu Kình cũng nên kết hôn rồi, cũng không thể cả đời chơi bời được, đúng là nên quyết định chuyện hôn nhân đi thôi!"
Hai ngày sau, Lăng Tử Hoan đã thích ứng với thời gian làm việc và nghỉ ngơi trong nước, tám giờ sáng bèn hưng phấn bừng bừng yêu cầu vệ sĩ đưa tới Kiều thị Entertainment.
Ôn Nhĩ Hoa vừa tắm xong, mặc áo ngủ đi xuống tầng, Kiều Viễn Chính thấy bà ta thì cười vẫy tay.
Lúc này, một người khoảng hơn năm mươi tuổi bước từ phía trong ra, cách ăn mặc gần như giống hệt Kiều Viễn Hiền.
Sau khi Kiều Mục rời đi, Kiều Viễn Hiền ngồi yên nhìn theo bóng lưng con trai, một lúc sau vẫn chưa hết sửng sốt, ngón tay đặt trên bàn nắm chặt, tựa như đang kìm nén cơn đau khó nhịn.
Lát sau, ông Đoàn đẩy xe lăn quay lại phòng, còn chưa vào cửa đã nghe thấy Kiều Viễn Hiền nói: "Mai ông giúp tôi mang một bó hoa đến nghĩa trang đi."
Sau đó, Kiều Viễn Chính thấy mắt bà ta lóe lên ánh sáng sắc lẹm thì biết rằng bà ta đã có kế hoạch rồi.
Kiều Viễn Chính đầy khâm phục, "Đúng vậy, chính là Hàn Vân An!"
Mâu thuẫn của cha con nhà này e rằng cả đời cũng không hóa giải nổi.
CHƯƠNG 1652: CHÚ HAI MUỐN LIÊN HÔN CHO KIỀU MỤC (đọc tại Qidian-VP.com)
Kiều Viễn Chính cầm chén trà lên nhấp một ngụm, "Em có ý gì không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 1652
Ông ta nhìn theo tầm mắt Kiều Viễn Hiền, khẽ thở dài: "Nếu ông không nỡ để cậu ấy đối phó với nhà bác Cả một mình thì cần gì phải nặng lời như vậy."
Ôn Nhĩ Hoa giãn mày, thâm ý nói: "Tiểu Kình năm nay ba mươi sáu tuổi, tính tuổi tác thì càng xứng với Hàn Vân An hơn!"
Sai lầm đã gây ra, cho dù có hối hận cũng không cứu vãn được nữa, chỉ có thể thỉnh thoảng dâng hoa tươi để giảm bớt cảm giác tội lỗi trong lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ôn Nhĩ Hoa đặt khăn lau tóc lên bàn trà, ngồi xuống bên cạnh Kiều Viễn Chính, nhíu mày suy nghĩ rất lâu.
Ôn Nhĩ Hoa hơi khựng lại, ánh mắt hơi lóe lên, "Tin tức chính xác không?"
***
Bả vai Kiều Viễn Hiền khẽ run, mặt mày không đổi nhắm mắt lại: "Sao tôi lại không nỡ chứ, ông Đoàn, ông nhìn nhầm rồi!"
Ôn Nhĩ Hoa không tiếp lời ông ta, hơi híp mắt suy nghĩ, sau đó phân tích rõ ràng: "Chú ấy muốn giúp Kiều Mục thì sẽ không tìm nhà bình thường đâu. Các gia tộc đứng đầu ở Lệ Thành quanh đi quẩn lại cũng chỉ có vài nhà. Tiểu Noãn nhà họ Tần thì đã kết hôn, Lăng Mật nhà họ Lăng cũng lập gia đình rồi, nhà họ Mặc chỉ có mình Tiểu Vũ là độc đinh, chẳng lẽ là... đứa con gái mạnh mẽ nhà họ Hàn?"
Cùng lúc đó, trong một khu dân cư cao cấp xa hoa của Lệ Thành, Kiều Viễn Chính đang ngồi trong phòng khách hút thuốc thì nhận được điện thoại.
Hai vợ chồng nhìn nhau cười, không nói cũng hiểu.
Lát sau, ông ta ngắt điện thoại, nhìn Ôn Nhĩ Hoa lau tóc, trầm giọng nói: "Viễn Hiền muốn liên hôn cho Kiều Mục." (đọc tại Qidian-VP.com)
Kiều Viễn Chính vuốt màn hình di động, gật đầu nói: "Em biết đối tượng là ai không?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.