Người Dấu Yêu
Mạn Tây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2032
Anh lấy điện thoại di động ra như bị ma xui quỷ khiến, tìm rất lâu nhưng không tìm thấy WeChat của Lãnh Thư Đồng đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tịch Trạch khốn kiếp!
Hóa ra những lời anh ta nói trong văn phòng anh hôm đó là có ý đồ khác!
Không đến mức sôi gan lộn ruột, nhưng trong lòng Hàn Vân Đình thật sự khó chịu, giống như một thứ vẫn luôn thuộc về mình đột nhiên đổi chủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
CHƯƠNG 2032: EM CÓ THỂ TRẢ ÁO KHOÁC LẠI CHO ANH KHÔNG? (đọc tại Qidian-VP.com)
Ví dụ như mỗi lần ở bên cô, anh đều sẽ nhận được cà phê từ cô, hơn nữa còn là phong cách Mỹ chính tông mà anh thích.
Hàn Vân Đình đứng lặng người nhìn bóng dáng của Lãnh Thư Đồng, đôi môi mỏng mím chặt, nhìn họ rời đi mà không nói một lời.
Ví dụ như khi làm việc cùng nhau, cô luôn hỏi ý kiến và suy nghĩ của anh với vẻ kì vọng.
Anh Hàn đêm nay thật kì lạ!
Ở hàng ghế cuối cùng của du thuyền, Hàn Vân Đình một mình ngồi bên mạn thuyền, lờ đi vẻ đẹp của màn đêm, tròng mắt sâu thằm nhìn chằm chằm vào gáy của Lãnh Thư Đồng.
Mới đó đã đi được nửa vòng hồ, Tịch Trạch bắt tréo đôi chân dài, chống khuỷu tay lên lưng ghế, vén một lọn tóc của Lãnh Thư Đồng, trầm giọng hỏi.
Ý ngoài lời là em có thể trả áo khoác lại cho anh không?
Hàn Vân Đình ngẩng đầu lên khỏi màn hình điện thoại, liếc nhìn bóng lưng Tịch Trạch, vẻ mặt u ám không vui.
Hàn Vân Đình cưỡng lại cảm xúc này, không muốn để ý quá nhiều tới nó, nhưng đôi mắt của anh lại không kiếm soát được mà tìm kiếm bóng dáng của cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhẽ ra cô nên đến bắt chuyện với anh, nên lấy cớ công việc để nói chuyện với anh như thường lệ, chứ không phải tình tứ với Tịch Trạch ngay trước mặt anh!
Từ lúc Hàn Vân Đình bắt gặp hành động thân mật giữa Lãnh Thư Đồng và Tịch Trạch, những hình ảnh chôn sâu trong ký ức không ngừng hiện ra trước mắt anh.
Chương 2032
Nếu không phải đã biết Hàn Vân Đình đang ở sau cabin, kiểu gì anh ta cũng phải cướp áo khoác của mình lại!
"Anh về trước đi!" Hàn Vân Đình buông lại một câu rồi cất bước đi thẳng về phía trước.
Có quá nhiều mẩu ký ức vụn vặt, đến khi Hàn Vân Đình gần như chắc chắn rằng cô thích mình thì anh lại nhìn thấy cô và Tịch Trạch tình tứ bên nhau trên dòng sông Seine thơ mộng.
Lúc này, hình tượng của Tịch Trạch trong lòng Hàn Vân Đình đã xuống cấp rất nhiều!
"Lát nữa anh đưa em về khách sạn nhé?"
Tịch Trạch: "..."
Lãnh Thư Đồng và Tịch Trạch ngồi ở hàng ghế đầu, thỉnh thoảng tán gẫu vài câu, dành phần lớn thời gian để cùng ngắm cảnh hai bên bờ sông.
Hai mươi phút sau, trên chiếc du thuyền du lịch.
***
Trong những năm qua, mặc dù không có nhiều cơ hội tiếp xúc với Lãnh Thư Đồng, nhưng ấn tượng mà cô mang đến cho anh luôn là sự dịu dàng điềm tĩnh.
Anh ta rất ít khi nhìn thấy dáng vẻ lơ đễnh như vậy của anh Hàn, ngay cả khi ăn bít tết anh ấy cũng nhầm lẫn giữa bột tiêu và muối.
Người được gọi là luật sư cũng chỉ là một kẻ đê hèn chơi xỏ trái tim người khác!
Đặc biệt là sau khi biết được cô thích mình, Hàn Vân Đình đã cảm nhận được sự thận trọng của cô từ rất nhiều chi tiết.
Trợ lý dè dặt quan sát vẻ mặt của Hàn Vân Đình. Một lúc sau, anh ta ho khụ một tiếng rồi gọi: "Anh Hàn? Chúng ta... về khách sạn nhé?"
"Hắt xì!" Tịch Trạch hắt hơi rất đúng lúc! (đọc tại Qidian-VP.com)
Một lúc lâu sau, anh mới sực nhớ ra lúc trước mình đã chặn cô theo gợi ý của Tịch Trạch rồi!
Trợ lý nhìn bước chân vội vàng của anh, gãi đầu không hiểu nổi.
Trợ lý đứng ở bên cạnh cũng im phăng phắc như tượng nhìn xung quanh, không dám thở mạnh.
Cơn gió trên bờ sông mang theo hơi mát dần dần đánh thức sự tỉnh táo của Hàn Vân Đình.
Anh ta cau mày, kéo ống tay áo đang xắn lên xuống, phàn nàn với Lãnh Thư Đồng: "Buổi tối lạnh phết."
Lại ví dụ như...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.