Người Dấu Yêu
Mạn Tây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2057
"Cô..."
CHƯƠNG 2057: TẤT CẢ MỌI THỨ VỀ ANH, TÔI ĐỀU BIẾT CẢ
Anh thu dọn hộp thuốc rồi cất vào tủ, khi quay trở lại, bước chân chậm hơn nhiều, như đang do dự, như đang trăn trở...
Có lẽ cô đơn lẻ bóng đã quá lâu, nên anh mới nảy sinh ra một vài suy nghĩ chưa từng có.
Hàn Vân Đình nhướng mày nhìn vẻ mặt đầy bất lực của cô, nhếch môi nở nụ cười rất nhẹ.
Anh ngồi xổm trước mặt Lãnh Thư Đồng, đầu cúi gắm, khẽ thầm thì.
Lãnh Thư Đồng buồn cười nhìn xuống. Đôi chân cô không chỉ bị bọc kín bằng băng gạc trắng tinh, mà còn có một chiếc nơ bướm trên mu bàn chân... (đọc tại Qidian-VP.com)
Tất cả mọi chuyện xảy ra trong đêm nay đã phá vỡ hoàn toàn những hiểu biết của cô về Hàn Vân Đình.
Nhưng tình cảm và sự nhẫn nại của Lãnh Thư Đồng đã thổi một làn gió mát lành vào nội tâm lạnh lẽo của anh.
Anh không thể vừa bộc bạch căn bệnh của mình, vừa bình tĩnh nhìn vào mắt cô được.
Hàn Vân Đình cụp mắt nói tỉnh bơ: "Trước khi vết thương lành, đừng đi lại nữa!"
Ít ra anh có thể muốn sao làm vậy, sắp xếp cuộc sống mình muốn mà không bị trói buộc, không cần nhún nhường thỏa hiệp trước bất kì ai.
Vân Đình khó nhọc bật ra một câu.
Cả hai đều dán mắt vào nhau, cô phát hiện trong mắt anh lóe lên cảm xúc phức tạp khó nắm bắt.
Đột nhiên, nhác thấy bóng Hàn Vân Đình, cô lập tức ngồi ngay ngắn lại, đối diện với ánh mắt của anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không lâu sau, Hàn Vân Đình đã băng bó xong vết thương trên chân cô, mãn nguyện nhìn "kiệt tác" của mình, ngẩng đầu căn dặn: "Nhớ đừng đụng vào nước."
Lãnh Thư Đồng sửng sốt, quẫn bách cắn khóe môi, cô nhìn vào đôi mắt bình thản của Hàn Vân Đình rồi cụp mắt, cay đắng thì thầm, "Ừm... Anh ấy cũng nói, có vẻ như tình cảm của tôi đã mang lại phiền phức cho anh."
"Có phải hơi quá rồi không? Băng bó thế này tôi đi lại kiểu gì?"
Hàn Vân Đình nghe được lời nói hào sảng của cô, không khỏi nghiêng đầu nhìn sang, "Không thấy kì lạ sao? Đây là một loại bệnh đấy!"
"Tôi mắc hội chứng rối loạn cảm xúc!" Hàn
Hàn Vân Đình đứng cách đó không xa, mắt dán chặt vào cô, ngẫm nghĩ rồi hỏi: "Tịch Trạch nói, cô thích tôi!"
"Anh..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi bật ra câu nói này, Hàn Vân Đình không còn vẻ kiêu ngạo tự tin như mọi khi.
Lãnh Thư Đồng ngồi chờ trên sô pha, cũng thấp thỏm như ngồi trên bàn chông.
Đây là lần đầu tiên Lãnh Thư Đồng thổ lộ tình cảm cất giữ trong lòng bao nhiêu năm qua của mình trước mặt Hàn Vân Đình, nhưng cô lại không chút ngại ngần, vì đây đã là ván cược cuối cùng của cô rồi!
Lãnh Thư Đồng bình tĩnh lên tiếng, ánh mắt đầy chờ mong dù chính cô cũng không hề hay biết.
"Anh muốn nói gì?" Lãnh Thư Đồng bình tĩnh nhìn anh, gượng cười: "Có phải muốn nói cho tôi biết, vì hội chứng rối loạn cảm xúc nên... không thể đón nhận tôi?"
Hai người đồng thanh nói, bầu không khí bỗng trở nên hơi bối rối.
Có phải... anh đã đưa ra được quyết định nào đó rồi không?!
Ngón tay đặt trên đùi của Lãnh Thư Đồng từ từ cuộn chặt lại, không chịu được khi nhìn Hàn Vân Đình chán chường như thế này, cô kéo khuỷu tay đẩy anh ngồi lên sô pha, "Tất cả mọi thứ về anh, tôi đều biết cả, như vậy thì đã sao?"
Chương 2057
Hàn Vân Đình không trả lời cô ngay, anh đút một tay vào túi quần, đứng yên tại chỗ, im lặng hồi lâu rồi lắc đầu nói: "Cũng không hẳn là phiền phức!"
Lãnh Thư Đồng: "..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa nghe anh nói như vậy, Lãnh Thư Đồng ngẩng phắt lên nhìn anh.
"Anh nói trước đi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Những năm qua, anh chưa bao giờ nghĩ căn bệnh này sẽ mang đến rắc rối cho mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.