Người Dấu Yêu
Mạn Tây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2178
Nhưng anh không làm như vậy, mà lại dùng cách ngốc nghếch nhất trên đời để đến đây "ôm cây đợi thỏ".
Tô Uyển Đông nhìn anh với vẻ kinh ngạc, "Sao có thể được? Chẳng phải còn ba tháng nữa mới đến ngày dự sinh ư?"
Anh nhìn đứa bé đang nằm trong lồng kính, hình ảnh anh ngồi trên vai Kiều Viễn Hiền lúc nhỏ chợt hiện ra trong đầu.
Lăng Vạn Hình cũng thấy hài lòng với quan hệ của hai người như bây giờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe vậy, Lăng Vạn Hình thả lỏng nét mặt, môi cũng mỉm cười, "Xem ra em cũng không biết chuyện Hoan Hoan đã sinh rồi nhỉ?"
Cảm giác giọt máu đào hơn ao nước lã này thật khó tả.
Ánh mắt Tô Uyển Đông thoáng lóe sáng, tay cầm túi xách cũng vô thức nắm chặt.
Như thế này, thật tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có thể thấy Tô Uyển Đông rất sốt ruột.
Xem như đây là quá trình tìm hiểu quen biết từ đầu, có số điện thoại của nhau hay không cũng không quan trọng lắm.
Kể từ khi gặp lại chị, mỗi bước đi anh đều phải tính toán cẩn thận, tránh làm Uyển Đông thấy phản cảm, nên đến giờ vẫn không chủ động xin số điện thoại của Uyển Đông.
Anh và Kiều Viễn Hiền đối chọi nhau mười mấy năm, nhờ sự xuất hiện của nhóc con mà có thể hóa giải tảng băng giữa hai người họ.
Tân Thành, ba giờ chiều.
"Ừm, anh không biết số di động của em nên đến thẳng đây tìm em."
Chuyện liên quan đến Lăng Tử Hoan, Tô Uyển Đông không bao giờ dám lơ là.
Kiều Mục nghe được câu trả lời của ông, khi cúp điện thoại không khỏi mỉm cười.
Tô Uyển Đông nhanh chóng về phòng mình thu dọn vài bộ quần áo, chưa đầy năm phút sau đã vội vàng xách theo một túi hành lí ra khỏi phòng thay đồ, "Tôi xong rồi, đi thôi."
Thế nhưng, Tô Uyển Đông không ở nhà.
Có lẽ, cả đời này nếu không làm cha sẽ không bao giờ hiểu được công ơn của cha mẹ.
Thật ra với khả năng của Lăng Vạn Hình, muốn biết số điện thoại của chị dễ như trở lòng bàn tay.
"Kiều Mục mới gọi điện thoại báo, nói là tối qua con bé vấp ngã nên sinh non."
Tô Uyển Đông mím môi, không nhắc đến số di động mà hỏi: "Có việc gì mà phải đến đây đợi tôi?"
Anh vội tiến lên, quan sát Tô Uyển Đông thật kỹ, "Uyển Đông, em xong việc rồi à?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 2178
Anh chợt nhận ra, Uyển Đông đã gần bốn mươi, đi theo anh bao nhiêu năm mà còn chưa có nổi một đứa con của riêng mình, nên chuyện sinh con cùng lắm cũng chỉ "nghe nói" mà thôi.
Tô Uyển Đông sửng sốt, "Vấp ngã? Có nghiêm trọng không?"
Lăng Vạn Hình đứng trên hành lang nhìn sang, thấy Tô Uyển Đông thướt tha xuất hiện trong tầm mắt.
Lăng Vạn Hình thấy Tô Uyển Đông căng thẳng như vậy, vội an ủi, "Con bé không sao, con sinh rồi nên anh định tối nay sẽ về Lệ Thành, em... có muốn về cùng anh không?"
Tô Uyển Đông cúi đầu, buông lời tự trách, "Mấy hôm trước tôi có liên lạc với Hoan Hoan, con bé nói dự sinh vào khoảng tháng một năm sau. Mới có vài ngày ngắn ngủi, sao lại bị ngã chứ? Từ nhỏ con bé đã hoạt bát, có thai rồi cũng không biết chú ý, nghe nói sinh non ảnh hưởng đến sức khỏe nhiều lắm, lúc này tôi lại không ở bên cạnh con bé..."
"Có, anh đợi tôi một chút, tôi về cùng anh!"
Lăng Vạn Hình đến tầng mười hai của chung cư để gặp Uyển Đông.
Lăng Vạn Hình nhìn Tô Uyển Đông áy náy tự mình lầm bầm, bỗng thấy thật xót xa, vì cái câu "nghe nói sinh non ảnh hưởng đến sức khỏe nhiều lắm..." kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khoảng nửa tiếng sau, tiếng chuông báo thang máy vang lên ở đầu bên kia hành lang.
Tô Uyển Đông dừng bước, khẽ gật đầu, "Vừa mới xong, anh đến tìm tôi sao?"
Lời an ủi như thế nào xoa dịu được sự căng thẳng của Tô Uyển Đông.
CHƯƠNG 2178: EM CÓ MUỐN CÙNG ANH VỀ LỆ THÀNH KHÔNG?
Lăng Vạn Hình nhìn đồng hồ đeo tay, sau đó tiến lên nhận lấy túi hành lí của Tô Uyển Đông, "Em đừng nôn nóng, anh đặt chuyến bay lúc bảy giờ, vẫn còn sớm mà." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.