Người Dấu Yêu
Mạn Tây
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2227
Anh không quen bị người khác nhìn chằm chằm như vậy, nhất là một phụ nữ mặc đồ ngủ vào giữa đêm khuya.
Người phụ nữ đang đứng bên ngoài cửa phòng Liên Trinh chính là Ninh Á đến từ Parma.
Vào chập tối mấy ngày hôm trước, anh và mấy nhà nghiên cứu ở phòng thí nghiệm đến phố người Hoa ăn lẩu, vừa bước xuống xe đã va phải một người đàn ông đội mũ lưỡi trai, hơn nữa người đó còn ném một chiếc túi xách nữ vào tay anh.
Cũng chính vì vậy, khi Ninh Á thở hổn hể chạy đến, cô đã nắm lấy cổ áo của Liên Trinh, mắng tới tấp anh là kẻ trộm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Liên Trinh lạnh tanh nhìn cô, sau đó quay đầu lại nhìn căn phòng: "Tôi còn có việc chưa làm xong. Nếu cô không chê thì nằm trên sô pha một lát, đợi tôi xong việc thì..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Liên Trinh ngỡ ngàng lắc đầu, cầm tài liệu trên bàn lên bắt đầu lật xem. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong những năm qua, không phải không có phụ nữ lấy lòng anh, nhưng phần lớn các cô gái trong nước đều dè dặt, nhút nhát, cách thể hiện tình cảm cũng rất dè dặt.
Liên Trinh bị ép phải tránh sang một bên, quay đầu lại nhìn Ninh Á chạy đến sô pha, khẽ thở dài lắc đầu.
Ninh Á đã từng thích Tần Tứ, đương nhiên không cưỡng lại được mẫu đàn ông chững chạc như thế này.
CHƯƠNG 2227: CÔ ẤY THẬT ĐẶC BIỆT!
Chương 2227
Anh quen Ninh Á là một sự tình cờ.
Vì vậy, kể từ ngày đó, Ninh Á dọn đến ở gần
Không chỉ vậy, cô còn cố ý thuê một phòng trong khu chung cư mà Liên Trinh đang ở.
Gã này là tên trộm đã giật túi của Ninh Á ở trên đường phố, thấy Ninh Á và vệ sĩ của cô lao lên, tên trộm này dứt khoát ném luôn chiếc túi vào Liên Trinh.
Sau khi hai người quen biết, Ninh Á mới tình cờ biết được Liên Trinh chính là cậu út của Nghiên Thời Thất.
Người đàn ông mặc chiếc áo ngủ lụa màu xám đậm ở trước mặt có dáng người cao lớn, bước chân thong thả.
Vì thế cô mới cố lên mạng tìm video đám cưới của Nghiên Thời Thất năm đó, tận mắt chứng kiến Liên Trinh tặng hoa cho Thời Thất, Ninh Á mới chắc chắn về thân phận của anh, đồng thời phải thốt lên một câu duyên phận thật kì diệu.
Cô rất thích phong cách của Liên Trinh, vừa tao nhã như hoa lan vừa trong trẻo như mây gió.
Rõ ràng quý cô này không hề sợ sấm sét.
Tần Tứ lạnh lùng kiêu ngạo, người xa lạ không dám tới gần.
Cô liếc nhìn Liên Trinh, mệt mỏi lẩm bẩm: "Vệ sĩ thì có tác dụng gì, bọn họ còn ngủ say hơn heo."
Nếu không có mấy nhà nghiên cứu có mặt ở đó làm chứng, có lẽ Ninh Á đã ra tay với Liên Trinh ngay trên đường phố rồi!
Lúc này, tiếng sấm rền vang bên ngoài cửa sổ, nhưng Ninh Á vẫn nhìn chằm chằm Liên Trinh như không hề nghe thấy.
Lúc này, cô nép người vào ghế sô pha, tiện tay cầm gối ôm lên ôm vào lòng, chống cằm lên gối, mắt dán chặt vào Liên Trinh.
Tuy nhiên, giữa Liên Trinh và Tần Tứ có một sự khác biệt rất lớn.
Ninh Á nghiêng đầu nhìn Liên Trinh, ánh mắt lấp lánh.
Có vẻ anh là một người bảo thủ, cũng cố chấp, cổ của chiếc áo ngủ bằng lụa hơi lệch đi trong khi di chuyển đã được anh chỉnh lại ngay lập tức. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ít nhất một số hành động của cô đã gây ấn tượng với Liên Trinh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ninh Á vốn là một cô gái chủ động, không hề che giấu tình cảm của mình dành cho Liên Trinh.
Viện Nghiên cứu.
Hơn nữa trong lòng anh vẫn luôn chỉ có Thập Thất nên khi có người muốn theo đuổi thì cũng chỉ lờ đi như không thấy.
Còn Liên Trinh là một người rất dịu dàng.
Ninh Á ôm gối che nửa khuôn mặt, trầm giọng nói: "Nhìn thấy anh, em không buồn ngủ nữa!"
Trong căn phòng lờ mờ ánh đèn, Liên Trinh ngồi trước bàn khẽ liếc nhìn cô: "Cô không buồn ngủ sao?"
Thế nhưng, cô gái Ninh Á đến từ Parma này lại có một tính cách vui vẻ và cởi mở, dám bộc lộ thẳng thắn suy nghĩ của mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.