Người Kể Chuyện
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Truyện trung nghĩa
Tuổi: 18
Trong lúc Lê Vũ Văn còn đang không ngừng cảm thán, lúc này một vị tiểu cô nương lại xuất hiện trước mặt hắn. Với một gương mặt xinh đẹp và hai cái má lúm đồng tiền, một tay cầm một chiếc kẹo hồ lô, một tay cầm chong chóng, một nụ cười với mấy cái răng đang còn thiếu lên tiếng nói rằng.
- Có điều thế gian vốn hiểm ác một người Trung Nghĩa há vẹn toàn. Hắn trở về mang theo công lao to lớn đánh đuổi quân địch, nhưng tướng sĩ của hắn đều đã t·ử t·rận xa trường. Ai có thể làm chứng cho hắn.
Nhìn về phía đám đông có chút hỗn loạn, Lê Vũ Văn lúc này thở dài sau đó lại quay đầu trở về nhà của mình. Khi hắn đi được mấy bước âm thanh trong đầu hệ thống của hắn lại vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Sinh tại thế gian đâu ai biết trước được hiểm ác, là một con người đâu ai phân biệt được thiện gian. Trên trời có thần dưới đất có thổ công, là một người há lại không thể có trung nghĩa.
Mà những người xung quanh lúc này thì cũng đồng loạt vỗ tay, về phần cho tiền thưởng vậy thì chỉ có mấy người giàu có trên tiểu điểm bất ngờ ném xuống vài văn tiền lẻ mà thôi.
Âm thanh mở đầu của Lê Vũ Văn không ngừng vang lên, không chỉ thu hút những người ăn mày mà thậm chí trên tửu lâu một số cửa phòng cũng mở ra . Vô số những người giàu có đều hướng ánh mắt về đây họ có già có trẻ nhưng hiển nhiên đều là người có tiền. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chuyện ngày hôm qua sao, một người trung nghĩa à việc này có gì khó.
Nhìn về phía điểm hệ thống Lê Vũ Văn lúc này cũng mỉm cười, sau đó hắn lại tiếp tục đi trên đường. Lần này trên người hắn đã có hai lượng bạc, cảm giác phú ông đã xuất hiện, hắn vội vàng đi đến mấy quán ăn nhỏ vung hai lượng bạc của mình ăn một bữa thật ngon.
Lê Vũ Văn nói đến đây hắn lúc này lại không nói nữa, mà nở một nụ cười tràn đầy ý vị thâm tường nhìn về phía Hạ Mạch. Vị tam hoàng tử này tuổi nhỏ nhưng có vẻ như trí không nhỏ, mặc dù võ học b·ị đ·ánh giá là cùi bắp nhưng có vẻ như so với một thân lạnh giá âm mưu thì hắn càng xứng đáng với hai chữ hoàng tộc.
Tại trong căn ngõ nhỏ vốn đang vang lên vô số tiếng kêu rên xin tiền của đám người nghèo bất chợt lại trở nên yên ắng lạ thường. Một người thiếu niên với gương mặt điển trai, sau lưng là một lão trung niên đang đứng đối diện với một người thư sinh với thân hình mập mạp. Họ dùng mắt nhìn nhau không nói một lời.
Điểm hệ thống: 70
- Cái này ai mà biết được, có điều nghe nói q·uân đ·ội lại chuẩn bị trưng binh. Chúng ta những người dân lành thật là khổ mà.
Chương 5: Truyện trung nghĩa
- Tiểu huynh đệ muốn nghe chuyện gì đây.
- Một ý niệm khiến hắn chèo chống sống sót, một ý niệm khiến hắn chinh chiến xa trường.
Lời nói của Lê Vũ Văn cứ không ngừng vang lên, hắn không biết kể chuyện của ai, hắn không biết đang nói những gì, nhưng những người xung quanh đều cảm thấy hai chữ Trung Nghĩa sao mà khó đến vậy.
Hạ Mạch nghe Lê Vũ Văn nói vậy thì hắn mỉm cười, sau đó cùng với tên trung nhân nhân kia tìm một cái ghế ngồi xuống. Thấy vậy Lê Vũ Văn lúc này cũng mỉm cười ung dung lên tiếng nói rằng.
Không biết qua bao lâu người thiếu niên lúc này nở một nụ cười đôn hậu sau đó nói rằng.
- Này ngươi biết gì không, nghe nói Thượng Quốc lại bắt đầu gây hấn tại biên giới . Hộ quốc tướng quân lúc này đã già, e rằng khó lòng chống nổi.
- Thư sinh hôm nay ta lại muốn nghe một câu chuyện khác.
- Quê hương, nhà của hắn bình an.
- Tiếp nối câu chuyện mà ngươi mới kể ngày hôm qua, không biết thư sinh có thể làm được không.
- Đám người Thượng Quốc này thật sự điên cuồng, năm nào cũng vậy chúng đều q·uấy r·ối điên rồi . Lẽ nào chúng không biết hòa bình thật đẹp đẽ, c·hiến t·ranh chỉ mang đến c·hết chóc hay sao. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Tin đồn rồi lại tin đồn, có người nói hắn p·h·ả·n· ·q·u·ố·c chạy trốn. Có người nói hắn đầu hàng quân địch nhưng cũng có người nói hắn trung nghĩa chiến đấu đến cùng. Đến cuối cùng thì ai mới là người nói thật.
Đối với một võ giả như hắn mà nói, việc vươn tay ra có thể tùy ý g·iết đám này nhưng hắn cũng không phải là kẻ hiếu sát. Đặc biệt những người này cũng quá cơ cực, hắn không muốn ra tay với họ. Quan điểm của hắn vẫn như cũ, mạng người là quý giá, há có thể vì mấy đồng bạc mà đánh g·iết họ cơ chứ.
Trung với vua sao, không trung với thần dân, trung với đất nước. Vậy nghĩa là gì, nghĩa thực chất vẫn chỉ là một chữ nghĩa mà thôi . Dù sao ai nói được chữ nghĩa này trong hai từ hiệp nghĩa hay chữ nghĩa này lại là hai từ nghĩa địa đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tên: Lê Vũ Văn
- Hắn lúc này đã có gia đình, con cháu đông vui nhưng hắn lúc này cũng mang theo lo lắng liệu con cháu mình có thể sống sót khi hắn ngã xuống hay không.
Thời gian cứ chầm chậm trôi đi, câu chuyện của Lê Vũ Văn ngày một tăng nhanh, những người xung quanh đều càng ngày càng nhìn về nơi này. Có điều thường dân thì có vẻ hứng thú nghe ngóng, nhưng những người giàu có đều cảm thấy chuyện này mình không nên biết. Bởi vì hộ quốc tướng quân thật sự là thứ khiến họ không dám nhắc đến.
Đối với việc này Lê Hữu Văn cũng vui vẻ nhận lấy, mà đám ăn mày xung quanh lúc này cũng bất chợt ùa vào nhặt tiền. Nhưng hôm nay không có ai cản họ, vậy nên Lê Vũ Văn mặc dù c·ướp được một lượng bạc, nhưng phần lớn số tiền còn lại đều bị đám ăn mày xung quanh c·ướp hết.
Nghe thấy những người xung quanh không ngừng nói chuyện, Lê Vũ Văn lúc này cũng chỉ có thể cảm thán c·hiến t·ranh thực sự là thứ khiến người ta mệt mỏi . Đánh thắng bách tính khổ, thua trận bách tính vẫn khổ, thật sự ý nghĩa của c·hiến t·ranh chỉ là nơi đánh cược của đám người giàu mà thôi.
Tại trong quán ăn này những người xung quanh lúc này đang không ngừng nói chuyện với nhau.
- Hắn, một người đáng kính hay là một người đáng thương, không ai đoán được. Nhưng hắn nếu cứ tiếp tục vậy thì tương lai vì ước mơ bảo vệ con cháu hắn phải làm gì đây.
Cảnh giới: Ám kình trung kỳ
Vũ khí : không
- Thiếu niên tuổi trẻ nhiệt huyết trải qua huyết chiến trở về, một thân bạch bào đã nhuốm đầy máu tươi, nhưng ánh mắt lại có thần vô cùng.
Võ kỹ: Hổ quyền (hoàng giai trung phẩm) liễm tức thuật( tiên cấp)
Nghe thấy âm thanh của hệ thống Lê Vũ Văn lúc này cũng mỉm cười. Bởi vì trong cơ thể của hắn lúc này một dòng nước ấm cũng đang không ngừng di chuyển. Qua một lúc một tiếng oanh nhỏ trong cơ thể của hắn vang lên, hắn đã bước vào ám kình trung kỳ. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Keng, chúc mừng túc chủ kể chuyện thành công. Hệ thống ban thưởng 3 năm tu vi, 50 điểm hệ thống.
- Đế Vương ở trên, thần dân ở dưới có người tin có người ngờ. Nhưng đứng trước công lao to lớn, ai lại dám đứng ra trực tiếp nói ra điều này đây. Từ đây nghi kỵ nối tiếp nghi kỵ, dần dần khiến cho thiếu niên nhiệt huyết năm nào lại dần dần trở nên lạnh lòng.
- Kẻ thù sao, haha sao có thể chứ.
Cùng lúc này Hạ Mạch và lão trung niên nhân hộ vệ cũng đều ngồi đó lâm vào trầm tư . Không biết qua bao lâu Hạ Mạch lúc này thở dài một hơi lấy trong người ra mấy viên bạc vụn nén về phía Lê Vũ Văn sau đó rời đi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.