Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17 : Đoạt Huyết Linh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17 : Đoạt Huyết Linh


“Điều tra ma quỷ!”

Hắn về thư phòng tìm một hồi cũng thấy tài liệu về loài thú này. Trong đây chỉ có hiện tên, đặc điểm và nơi sinh sống chứ chẳng thấy nói gì thêm, hình dạng cũng chỉ là hình vẽ mờ mờ khó nhận biết. Chỉ có một cái là cảnh báo đừng lại gần nó khi nó đi thành bầy.

Trần Huy Hùng trầm ngâm suy nghĩ nhưng cũng không nhiều. Hắn thấy nhiệm vụ yêu cầu là 100 con, số lượng này cũng không gọi là quá cao nên chắc không sao. Chẳng cần chần chừ thêm, Trần Huy Hùng lập tức đi đến phía Tây tìm Đoạt Huyết linh.

Trần Huy Hùng đắn đo mãi mà mưa tìm được nhiệm vụ tương xứng. Bỗng hắn nhớ lại nguyên nhân khiến mình phải tới đây.

Trần Huy Hùng đã học qua cách bao bọc cơ thể bằng linh lực để phòng hộ trước các tác nhân ngoại thể, nhưng bầy muỗi kia quá đông, hắn cũng không đủ linh thực để duy thì lâu đến lúc diệt được cả bầy. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Tiêu diệt Thiềm thú!”

Bỗng trên lệnh phù xuất hiện thêm một dòng chữ nhỏ.

Vừa rồi trong lúc suy nghĩ thì chợt Trần Huy Hùng nhớ ra một điều, loài muỗi rất sợ các mùi như tỏi, ớt, tiêu, lá sả, vỏ quýt. Hắn không chắc là loại Đoạt Huyết linh này có như vậy hay không, nhưng cũng đáng để thử.

Nói rồi Trần Huy Hùng vẻ mặt căm phẫn vung thanh kiếm đuổi theo con vừa hút máu. Hắn vừa chém tới đột nhiên con Đoạt Huyết Linh đó bay vèo lên không trung. Bỗng chốc nó hóa thành một quả cầu ánh sáng đỏ, các con Đoạt Huyết Linh khác cũng nhanh chóng bay vào quả cầu.

Chỉ một lúc Trần Huy Hùng đã diệt được rất nhiều Đoạt Huyết linh. Bầy Đoạt Huyết Linh ở trước cũng tự động tán ra thành nhóm nhỏ để chạy thoát. Trần Huy Hùng vừa tiêu diệt chúng vừa suy nghĩ.

Sau lưng đám người có một hình bóng của ai vô cùng quen thuộc, người này mặt mày ưa nhìn, gia nhập tông môn mấy tháng thì da dẻ có vẻ rắn chắc hơn. Đó là Trần Huy Hùng, hắn cũng đang tìm nhiệm vụ.

Không chỉ như thế hắn còn tạo các đám lửa nhỏ xung quanh để cho lũ Đoạt Huyết linh bị rối loạn.

Hắn thở một hơi dài, đi tới đó xem thử loài này là sinh vật gì. Sinh vật kia nằm c·h·ế·t dưới đất. Nó có chiếc vòi to trước mặt, có hai cánh, bụng to, thân màu đỏ... Trần Huy Hùng xem xét hồi lâu, bỗng nhiên hắn kêu lên.

Mùi tanh nồng nặc từ đó phát ra khiến cho Trần Huy Hùng nổi da già. Đột nhiên hắn nghe từ trong đó vang ra tiếng nói, âm điệu tiếng nói thê lương, vô cùng rùng rợn.

Khuôn mặt Trần Huy Hùng bỗng nhiên có chút sợ hãi. Trong đầu không ngừng hiện lên nhiều suy nghĩ. Hắn biết muỗi là loài thích hút máu, vậy nên vật này tên Đoạt Huyết Linh chắc hẳn cũng vậy. Ở đây chỉ có một con nhưng trong sách viết loài này thường đi theo bầy.

"Hừ! Muỗi ở đây đốt đau quá!”

“Tìm nguyên liệu luyện đan Hấp Tâm!”

Mắt Trần Huy Hùng phát sáng, hắn nhìn cái bảng to trước mặt được một lúc mà chẳng biết nên chọn cái gì. Hắn không dám tùy ý chọn vì biết thực lực còn chưa đủ, cũng không muốn chọn cái dễ quá chỉ tổ mất công đi.

Lập tức Trần Huy Hùng quyết định lui ra ngoài rừng đợi thời cơ, hắn tuy đã đạt Ngưng khí tầng 4, thực lực cũng gọi là tạm nhưng loài vật kia số lượng lớn như vậy thì tầng 5 hay 6 cũng bị hút thành xác khô mà thôi. Giờ hắn mới hiểu lý do tại sao nhiệm vụ này kén người làm.

“Đi đến khu rừng phía Tây, tiêu diệt và thu gom Đoạt Huyết Linh, phần thưởng một viên đan Bổ Khí. Tác dụng của đan này giúp gia tăng tu vi đồng thời thanh lọc tạp chất trong cơ thể.”

Huy Hùng núp một góc dùng thần thức quan sát, hắn thấy có một vật gì đó nhìn như con c·h·ó nhưng to hơn vừa đi vào địa bàn của Đoạt Huyết linh. Bầy Đọa Huyết linh thấy có kẻ xâm nhập thì bám vào hút máu. Chỉ sau một lát, cả con vật to lớn chỉ còn mảnh da và xương nằm lại.

Có người tu luyện, có người làm nhiệm vụ, có người đang chịu phạt,... Thậm chí phía bên kia vừa có một v·ụ n·ổ nhà do người nào đó luyện đan gây ra, chỉ hy vọng gã đó không phải họ Bạch.

Thì ra đám người này đang chọn cho mình nhiệm vụ tông môn để làm. Các nhiệm vụ này tùy thuộc vào độ khó mà trả lại điểm vinh dự tương xứng, ngoài ra còn có một ít linh thạch làm phần thưởng. Họ vừa nhìn trên bảng vừa nói, mắt ai cũng dáo dác nhìn lên nhìn xuống. Chắc chắn là ai cũng muốn tìm nhiệm vụ vừa tầm với mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Phải chọn nhiệm vụ nào đây?”

“Cái này là sao? Sao có thể!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Có thật là chúng sống ở đây không?”

“Cái gì!”

Khi nãy giờ hắn vẫn tỏa thần thức ra khu vực này để giám sát. Nhưng sau lưng hắn, vài con Đoạt Huyết Linh đang cố đâm vào màng linh lực. Màn bọc này chắc chắn nhưng đâm vào một chỗ nhiều lần thì nó cũng yếu đi, vả lại chả biết bọn này dùng thủ thuật gì mà thần thức Trần Huy Hùng không dò ra được.

Quả cầu ánh sáng chợt tắt, để lộ ra cả cơ thể của thứ gì đó. Thứ này mang dáng vóc của con người nhưng rất kỳ quái. Toàn thân của nó màu đỏ, để lộ ra vài chỗ nhô lên, lõm xuống, căng ra. Sau lưng có hai chiếc cánh to, mỗi lần đập là tiếng vo ve vang ra đinh tai nhức óc.

Hắn mạnh dạng quyết định làm nhiệm vụ này, đưa tay lên lấy tấm lệnh phù xuống. Vừa chạm tay vào thì lệnh phụ tỏa ra một lượng linh khí dao động nhẹ, thấy nó để lại thứ gì giống như ấn ký trên người Huy Hùng. Sau đó lệnh phù tự động rơi vào trong tay hắn.

Hắn đọc lại đặc điểm của Đoạt Huyết Linh.

Sau lưng hắn, bức phòng hộ bằng thần thức đã bị thủng một lỗ. Trần Huy Hùng vừa đưa kiếm sang thì đã có một con Đoạt Huyết Linh nhanh như cắt đưa mũi kim vào. Nó chích được vào người Trần Huy Hùng, bắt đầu hút máu.

Một ngày vẫn như mọi ngày, nắng đẹp, gió mây nhẹ trôi, tông môn Minh Vân vẫn như thế. Người ra người vào ngoài cửa không ngớt, ai cũng chăm chăm làm công việc của mình.

“Loại đan này nghe hấp dẫn thật!”

Tại một nơi gần cổng tông môn, một đám thanh niên trai gái đang tụ họp làm gì đó. Trước mặt họ có một cái bảng, trên đó treo những tấm lệnh phù có khắc các phù văn kì lạ. Phía đầu bảng hiện lên dòng chữ “Nhiệm vụ tông môn”.

“Fix bug từ tối tới sáng ta còn chưa bỏ cuộc, cơ hội gia tăng tu vi trước mắt làm sao mà bỏ qua!”

“Bầy muỗi này khôn thật, chẳng lẽ chúng có con chúa chỉ huy sao?”

“Ui da!”

Trần Huy Hùng chứng kiến mà lạnh sống lưng, mặt hắn đổ mồ hôi rất nhiều. Hắn nuốt ngụm lớn nước bọt, cắn răng nói thầm.

“Nó giống như miêu tả trong sách, đây là Đoạt Huyết Linh. Nhưng sao hình dạng nó giống con muỗi bình thường vậy?”

“May mà ta chạy kịp, để chúng tóm được chắn chúng chích xuyên qua lớp bảo hộ của thần thức.”

Lát sau thấy hắn quay lại, trên tay còn cầm theo vô số vật dụng gồm có, một bao tỏi, một bao ớt, một bao lá sả, một bao vỏ quýt, một bao hạt tiêu. Tất cả thứ này là Trần Huy Hùng vừa chạy ra chợ mua được.

Bỗng nhiên ánh mắt hắn bắt gặp một cái lệnh phù nằm gần góc trái, Trần Huy Hùng từ từ bước lại gần đó. Lệnh phù được chia mức độ khó theo các màu trắng, xanh lam, vàng, tím, cam, đỏ. Lệnh phù mà Huy Hùng chú ý có màu vàng, không khó lắm cũng không dễ lắm.

“10, 50, 100, 150, 200... Nhiều quá!” Huy Hùng thầm nói trong bụng.

Sâu trong rừng núi, băng qua những cánh đồng. Đến một nơi có chiếc ao rộng tầm chục trượng. Nơi đây âm khí lan tỏa trong không gian, mùi hương có chút thum thủm cực kì khó chịu. Trần Huy Hùng nhìn theo chỉ dẫn tìm đến đây.

Một con Đoạt Huyết linh thì có dễ dàng khống chế nhưng một bầy thì sao. Kích thước của chúng nó to quái gở cỡ này nếu bâu vào hút máu thì chỉ trong một lát, cơ thể sẽ thành các xác khô.

Nhiệm vụ tông môn đôi khi không chỉ có điểm vinh dự và linh thạch, ngoài ra còn có một số loại đan dược sẽ được tặng nếu như may mắn. Đan dược cũng có nhiều loại nhưng thường thì nhiệm vụ tông môn chỉ có đan dược nhất hoặc cao lắm là nhị phẩm mà thôi. Chỉ cần như vậy cũng đủ giúp tu sĩ Ngưng Khí gia tăng tu vi rồi.

“Có lẽ bọn chúng phát hiện ra ta đi vào đây từ sớm cho nên cử một con lên dò xét. Rất có thể bọn chúng đang mai phục ở đâu đây.”

“Chẳng lẽ đây là cảnh tượng khi yêu thú hóa hình!”

Trần Huy Hùng vẫn có chút đề phòng, hắn quyết định về thư phòng núi Đông tìm một ít tài liệu có liên quan đến loài thú tên Đoạt Huyết Linh này.

Vừa quan sát bầy Đoạt Huyết linh vừa suy nghĩ, đột nhiên trong đầu hắn lóe lên một suy nghĩ táo bạo. Trần Huy Hùng vội ngồi dậy, sử dụng linh lực chạy một mạch rời khỏi nơi này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn ngắm nghía thêm một hồi, càng nhìn càng thấy giống loài muỗi ở Trái Đất. Từ khi đến đây, Huy Hùng vẫn thắc mắc tại sao không bị muỗi cắn nhưng giờ đã hiểu rồi, ở đây chúng tên Đoạt Huyết Linh và to như thế này.

Cảm thấy như nhận có chuyện nghiêm trọng, Huy Hùng nhanh chóng dùng thần thức tỏa ra bốn phía để kiểm tra. Trong lòng suy tư không thôi.

Trần Huy Hùng nhìn sang, hắn thầm đánh giá phần thưởng này đâu có tồi. Tại sao lại không có nhiều người làm, trong một chốc hắn cảm thấy có cái gì bất thường. Nhưng phần thưởng này thật sự hấp dẫn Huy Hùng, hắn không muốn bỏ qua.

............

Quả cầu tỏa ra ánh sáng màu đỏ như máu, u linh quỷ dị vô cùng. Huy Hùng chứng kiến cũng kinh hãi. Hắn thấy từ đâu các dòng khí màu máu bị hút vào bên trong quả cầu.

Mấy ngày trước khi đang tu luyện, Huy Hùng nhận ra bản thân không thể tăng thêm tu vi nhanh như trước. Hắn nghĩ phải làm gì đó vì tu vi càng lên cao càng khó tăng nhanh, chỉ hít gió trời không thôi thì tu vi không tự động tăng được. Theo lời khuyên của Lý Văn Bá nên Huy Hùng mới tìm đến đây.

Quả nhiên chỉ một lát sau khi dùng thần thức dò xét, Trần Huy Hùng phát hiện từ phía Bắc cách hắn chục trượng có nguyên một đàn Đoạt Huyết linh bay về đây. Hắn có chút hoảng sợ khi thấy chúng bay ngày một lại gần.

Bầy Đoạt Huyết Linh này tận hơn hai trăm con, số lượng chúng quá nhiều. Trần Huy Hùng vừa dùng thần thức cảm nhận được thì có chút xanh mặt, hắn không ngờ loài này lại đông như thế. Hắn còn cảm thấy chúng bay đến đây với tốc độ cực nhanh.

Thấy vậy Huy Hùng tức giận vung kiếm chém tới tấp, nhưng con Đoạt Huyết linh này màu sắc có phần đậm hơn bọn còn lại. Nó nhanh chóng rút ra bay lên trên.

Hắn nuốt ngụm nước bọt thở dài, tinh thần có chút hoảng sợ.

Trên tay chân của nó mỗi bên một bộ móng vuốt sắc nhọn, cong lại như lưỡi hái. Xung quanh cơ thể của vật này có lấp lánh ánh sáng màu máu tươi, mùi tanh theo gió mà mỗi lúc một nhiều.

Trần Huy Hùng vội vàng huy động linh lực dùng khinh công chạy khỏi nơi này, trên đường chạy không ngừng dùng kiếm khí chém ra tạo thành các đám cháy để ngăn chúng bám theo. Lửa cùng với khói là thiên địch của bọn muỗi bình thường, Trần Huy Hùng hy vọng với loài Đoạt Huyết Linh này chúng cũng có tác dụng.

Miêu tả trong sách quá sơ sài, Huy Hùng đọc đi đọc lại mà chẳng hình dung nổi. Đang đi quanh tìm kiếm thì đột nhiên sau lưng vang lên tiếng vo ve kỳ lạ.

“Khi làm xong chỉ cần mang lệnh phù đặt lại chỗ cũ, đan dược sẽ tự động giao đến.”

Trần Huy Hùng giã nhuyễn các thứ hắn vừa mua, sau đó dùng linh lực đốt chạy mớ hỗn hợp này. Mùi và khói từ đám nguyên liệu này được hắn dùng thần thức để điều khiển cho nó bay ra đúng hướng của bầy Đoạt Huyết linh.

“Hay thật!” Trần Huy Hùng thầm cảm thán. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không ngoài sự mong đợi của Trần Huy Hùng, bầy Đoạt Huyết Linh vừa hít phải khói từ mớ vật liệu hắn mua thì cũng ngây ngất ra. Chúng như người bị say mà lảo đảo, bay mỗi lúc càng chập chờn. Chỉ chờ có thế, Trần Huy Hùng đeo bên mình một vòng tỏi lớn, hắn dùng linh lực bao quanh rồi xông vào chém từng con một.

Quả nhiên không sai, loài vật kia tuy đông nhưng chúng rất sợ lửa, kèm theo khói dày khiến chúng không xác định được phương hướng. Đuổi theo Huy Hùng một lát thì chúng đã trở lại nơi ban nãy.

Hắn không ngừng dùng kiếm khí mà chém tới tấp, từng con từng con Đoạt Huyết linh rơi lã chã như mưa. Đột nhiên thần thức hắn cảm nhận cái gì đó sau lưng, hắn quay lại thì một hình ảnh khiến hắn tái xanh mặt mày.

“To tầm bàn tay, phía trước có mũi dài, có cánh, có bụng bự. Miêu tả như này thì biết con gì!”

Hắn vừa định quay sang chém mấy con đằng sau thì đột nhiên la lên.

Trần Huy Hùng giật mình quay sang, hắn thấy sau lưng là con gì đó đang bay về phía này. Không đợi lâu, hắn lấy ra thanh kiếm, tay nắm chắc vận linh lực chém một đòn kiếm khí tới trước. Kiếm khí sắt nhọn bay nhanh tới cắt sinh vật đó làm hai phần.

Chương 17 : Đoạt Huyết Linh

“Há há, cuối cùng ta đã có thể hút ba giọt máu và trở lại!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17 : Đoạt Huyết Linh