Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Người Tại Võ Đang , Ăn Dưa Thành Thánh!
Nhất Nguyệt Nhất Sáo Phòng
Chương 133: Trương Tam Phong Xuất Thủ, Vương Tuyên Chí Bảo Hiển Uy!
Trương Tùng Khê dừng lại một chốc rồi nói tiếp:
"Võ công cùng công pháp của hắn cũng vô cùng lợi hại!"
"Đặc biệt là Tiên Thiên Cương Khí của hắn."
"Một khi vận chuyển, không chỉ có thể mượn khí trời đất làm trọng thương địch nhân, còn có thể dùng khí trời đất bảo vệ bản thân."
Vẻ mặt mọi người có chút ngưng trọng.
Lúc này Du Liên Châu mở miệng bổ sung:
"Thượng Quan Hải Đường, Quy Hải Nhất Đao và Đoạn Thiên Nhai lần này đến đều là người của Thiết Đảm Thần Hầu, bọn họ từ nhỏ đã được huấn luyện g·iết người thu thập tình báo, đều đã là vô thượng đại tông sư cảnh giới."
"Lần này còn có Nhị trang chủ của Ngự Kiếm Sơn Trang đến, thực lực cũng không tệ, người này toàn thân mặc đồ đen tên là Doãn Trọng. Chiêu thức võ công của hắn vô cùng quỷ dị, người bình thường không phải là đối thủ của hắn."
Mọi người suy nghĩ kỹ lời nói của hai người.
Lúc này Cổ Tam Thông nhảy ra.
"Có gì đâu, đều là tôm tép nhãi nhép, lão đầu ta một mình có thể đánh mười tên!"
"Mấy cái binh với đao đó cứ giao cho ta!"
"Lão già c·hết tiệt, ngươi nếu đánh được thì đi đánh mấy lão già kia đi, cái gì Hoa Tử, Thiên Không, Tông Tử ấy!"
"Ba người này cũng chỉ có ngươi có thể đối phó được thôi."
Mọi người nghe thấy cách hắn gọi mấy người kia thì lập tức cười ồ lên.
Trương Tam Phong cười nói: "Vậy ta nghe theo quân sư ngươi vậy!"
"Lão phu cũng nên cho những người này biết sự lợi hại của ta rồi."
"Nếu không thì sắp quên mất Võ Đang còn có ta chống đỡ rồi."
Tống Viễn Kiều nghe vậy mừng rỡ nói: "Có sư phụ và Cổ tiền bối xuất sơn, lần này chúng ta nắm chắc phần thắng rồi!"
"Còn có Đại Hoàn Đan mà Tiểu sư thúc mang về lần này, thực lực tổng thể của Võ Đang chúng ta, đã vượt qua gần như tất cả các tông môn."
Nghe vậy, thần sắc mọi người thả lỏng xuống.
Võ Đang phái của bọn họ đã không còn là tông môn của năm ngoái nữa rồi.
Cũng không phải là tông môn của ngày hôm qua nữa rồi.
Mà là một tông môn đã bừng lên sức sống mới.
Mọi người lại bắt đầu bàn bạc đối sách.
Vừa bàn bạc xong, có đệ tử đến báo.
"Sư tổ, các vị sư thúc, địch nhân đã cách Võ Đang năm dặm rồi."
"Đi thôi, chúng ta đi gặp gỡ những người này."
"Vâng! Sư phụ."
Mấy người vừa đến ngoài đại môn thì đã thấy đệ tử Võ Đang đã nghiêm trận chờ đợi.
Mà người đối diện cũng nhìn chằm chằm vào đám đệ tử Võ Đang với ánh mắt như hổ rình mồi.
Quan Ngự Thiên vừa nhìn thấy Trương Tam Phong một đoàn người đi ra, liền hô lớn:
"Trương chân nhân, chắc hẳn các ngươi cũng đã biết mục đích chuyến đi này của chúng ta rồi."
"Chỉ cần ngươi giao Vương Tuyên ra, chúng ta liền đi."
Tùy tùng phía sau hắn phụ họa theo.
"Giao Vương Tuyên ra!"
"Giao Vương Tuyên ra!"
Thần sắc Trương Tam Phong nhàn nhạt nhìn Quan Ngự Thiên.
Râu tóc bạc trắng bị gió thổi nhẹ nhàng bay lên.
Đúng là dáng vẻ đắc đạo cao nhân tiên phong đạo cốt, dường như cái gì cũng không lọt vào mắt hắn.
Quan Ngự Thiên thấy Trương Tam Phong giống như nhìn lũ kiến mà nhìn mình.
Trong lòng lập tức nghẹn lại.
Hắn đối với người phía sau phất phất tay.
Người phía sau lập tức im bặt.
"Nếu các ngươi không giao người, vậy thì đừng trách chúng ta không khách khí."
"Phì! Muốn đánh thì mau đánh đi! Bớt nói nhảm, đánh xong lão phu còn phải đi ngủ bù đây!"
Quan Ngự Thiên tức giận, không nói thêm gì nữa.
Mà là nhìn về phía Tề Luyện Hoa và Doãn Trọng.
Trong đám người này thì ba người bọn họ là có bối phận lớn nhất, võ lực cũng là mạnh nhất.
Tề Luyện Hoa đối với hai người gật đầu.
Quan Ngự Thiên hiểu ý, đối với người phía sau làm một thủ thế.
Người kia hô lớn: "G·i·ế·t vào Võ Đang!"
Âm thanh vừa dứt xuống thì người phía sau trong nháy mắt ào ào xông lên.
Tất cả đều hướng về phía Võ Đang mà xông tới.
Chúng đệ tử Võ Đang cũng không hề kém cạnh, trong khoảnh khắc liền dốc toàn lực ra nghênh chiến.
Mà Trương Tam Phong không hề xông ra.
Hắn hai tay chắp sau lưng, nhẹ nhàng bay lên, dừng lại giữa không trung.
Ánh mắt Trương Tam Phong vẫn luôn không rời khỏi ba người Quan Ngự Thiên, Tề Luyện Hoa và Doãn Trọng.
Ngay khi hai bên nhân mã sắp đánh nhau.
Đột nhiên từ phía sau đệ tử Võ Đang trườn ra một con huyết mãng.
Huyết mãng đến chỗ hai quân sắp giao chiến.
Đột nhiên quẹo một vòng lớn đem người của hai bên từ giữa ngăn ra.
Đệ tử Võ Đang thấy huyết mãng đến thì.
Hoan hô lên.
Mà sắc mặt người của mấy đại thế lực khác thì khó coi.
Nếu nhìn kỹ.
Thì có thể thấy mấy người ở phía trước nhất đã bị dọa đến hai chân run lẩy bẩy rồi.
Huyết mãng nghe thấy tiếng hoan hô của đệ tử Võ Đang thì lập tức vẫy đuôi một cái.
Trong nháy mắt người của mấy đại thế lực bị quét bay một đám lớn.
Tống Viễn Kiều thấy huyết mãng lợi hại như vậy.
Lập tức hô lớn:
"Chúng đệ tử Võ Đang nghe lệnh, trừ đại tông sư trở lên, những người còn lại toàn bộ lui về."
"Vâng!"
Một lát sau trên sân chỉ còn lại khoảng năm mươi mấy đệ tử Võ Đang.
Mộc đạo nhân đứng ở một bên quan chiến thì đã sớm sợ đến tê cả người rồi.
Hắn đến đây lâu như vậy đã sớm thăm dò rõ thực lực của các đệ tử Võ Đang rồi.
Kết quả cho thấy Võ Đang thật sự không có mấy người lợi hại hơn hắn.
Mộc đạo nhân còn vì thế mà đắc ý một phen.
Nhưng mà ai nói cho hắn biết,
Năm mươi mấy đại tông sư này của Võ Đang là từ đâu chui ra vậy?
Mộc đạo nhân theo bản năng mà lui về phía sau.
Tiểu Long Nữ thấy động tác của Mộc đạo nhân thì lập tức nhường sang một bên.
Tuy rằng nàng cũng chấn kinh trước thực lực của Võ Đang.
Nhưng cũng không đến mức kích động mà lui về phía sau a.
Tiểu Long Nữ nhìn Mộc đạo nhân khẽ nhíu mày.
Dung nhan tuyệt mỹ và khí c·hất đ·ộc đáo của nàng trong đám đệ tử Võ Đang đồng phục một màu vô cùng nổi bật.
Triệu Mẫn trốn ở sau cây lập tức chú ý tới.
Bất quá nàng không để ý.
Nàng để ý là Võ Đang khi nào thì trở nên mạnh như vậy rồi.
Vậy mà đột nhiên xuất hiện nhiều cao thủ như vậy.
Ám thám vậy mà đều không phát hiện ra.
Lúc này Cổ Tam Thông cũng đã cùng Từ Yển Binh và Quy Hải Nhất Đao đối đầu rồi.
Quy Hải Nhất Đao ngược lại vô cùng kiêng kỵ hắn.
Thiết Đảm Thần Hầu đã từng nói Cổ Tam Thông có hai môn công phu tinh diệu.
Hấp Công Đại Pháp và Kim Cương Bất Hoại Thể.
Một công một thủ vô cùng bá đạo cường hãn.
Quy Hải Nhất Đao đối với Từ Yển Binh nói:
"Cẩn thận, hắn sẽ Hấp Công Đại Pháp."
Nghe vậy Từ Yển Binh nhíu chặt mày.
Hai người liền ở xung quanh Cổ Tam Thông mà đi lại không dám tiến lên.
Cổ Tam Thông bị hai người làm cho mất kiên nhẫn.
Mạnh mẽ đem Hám Thiên Chùy trên lưng đối với hai người mà nện xuống.
Hai người vội vàng né tránh.
Không ngờ mặt đất bị Cổ Tam Thông nện cho sụp xuống một mảng lớn.
Hai người suýt chút nữa thì bị rơi vào hố.
Bọn họ kiêng kỵ mà nhìn Hám Thiên Chùy trong tay Cổ Tam Thông.
Lưu Y Y hôm nay cũng tới.
Lần trước ở khách điếm nghe được những lời kia nàng liền vẫn luôn chú ý tới sự tình của Võ Đang.
Nghe nói có người vây công Võ Đang nàng lập tức tới xem náo nhiệt.
Không ngờ vừa đến thì đã thấy thần khí như vậy.
Cây chùy kia không biết là do người nào chế tạo ra.
Một chùy liền đem mặt đất chấn nứt ra.
Như là địa động vậy.
Nàng lại đem tầm mắt dời đến những nơi khác.
Lưu Y Y kinh hãi.
Vội vàng xoa xoa mắt.
Một con huyết mãng! Một con huyết mãng đang giúp Võ Đang đánh người!
Một đám c·h·ó máy, sẽ phóng ra hồng quang c·h·ó máy!
Chỉ thấy Trương Tùng Khê đứng ở trước một đám c·h·ó máy, tay vung lên.
C·h·ó máy đồng loạt bắn ra hồng quang.
Địch nhân trong nháy mắt bị tiêu diệt mấy chục người.
Lưu Y Y tiếp tục xem những cái khác.
Cái kia là cái gì?
Mãnh Hổ Cơ Quan Thú!
Trời ạ! Võ Đang đây là phát đại tài sao?
Vậy mà có nhiều cơ quan thú như vậy.
Lúc này Thượng Quan Hải Đường và Đoạn Thiên Nhai cũng là khổ không nói nên lời.
Hai người đối đầu với Du Liên Châu và Trương Tùng Khê.