Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Người Tại Võ Đang , Ăn Dưa Thành Thánh!

Nhất Nguyệt Nhất Sáo Phòng

Chương 178: Đế Thích Thiên Bị Mắc Mưu Thảm Hại, Hoàng Cung Hóng Hớt

Chương 178: Đế Thích Thiên Bị Mắc Mưu Thảm Hại, Hoàng Cung Hóng Hớt


Hắn chẳng bận tâm, cho rằng do mình luyện tập chưa giỏi.

Đế Thích Thiên bắt đầu luyện công ngày đêm không ngơi nghỉ.

Kẻ dưới trướng cũng chẳng ai dám quấy rầy hắn.

Cho đến khi mặt trời thứ bảy mọc lên.

Đế Thích Thiên luyện công dởm cuối cùng cũng phun ra một ngụm máu.

Hắn thần sắc điên cuồng đập phá tứ tung.

May mắn thay phòng của Đế Thích Thiên đều làm bằng băng.

Chỉ là phá hủy một ít băng mà thôi.

Nếu không, Đế Thích Thiên e rằng đã làm sập phòng rồi.

Tóc hắn ban đầu chỉ điểm xuyết vài sợi bạc.

Lúc này bỗng dưng đã bạc đi hơn nửa.

Đợi đến khi Đế Thích Thiên tĩnh tâm lại.

Mới hay mình đã luyện công đến tẩu hỏa nhập ma rồi.

Hắn rõ ràng là luyện theo bí kíp.

Sao lại tẩu hỏa nhập ma?

Lẽ nào là tương khắc với công pháp trước đây của mình?

Đế Thích Thiên trăm mối vẫn chẳng có lời giải.

Hắn chợt từ trong gương băng thấy được tóc trắng trên đầu mình.

Hắn vội vã lao tới, băng lại che khuất không thấy rõ.

Đế Thích Thiên vội vàng hướng về bên ngoài phòng mà hô lớn.

"Người đâu! Tìm cho ta một cái gương mang đến đây, lập tức ngay!"

Ngoài phòng, tiếng bước chân vội vã rời đi.

Vài hơi thở sau lại vội vã chạy về.

Ngoài cửa truyền đến tiếng nói.

"Chủ nhân, gương đã mang đến."

Đế Thích Thiên vung tay một cái, cửa "bộp" một tiếng bị mở ra.

Tay lại vung một cái, gương trực tiếp từ ngoài phòng bay vào.

Đế Thích Thiên hoảng hốt cầm gương soi.

Trong chớp mắt liền phát hiện mình đã già đi trông thấy.

Suýt chút nữa lại là một ngụm máu phun ra.

Khó khăn lắm mới nuốt xuống.

Ngoài phòng lại truyền đến tiếng nói.

"Chủ nhân, Lạc Thần đại nhân lại truyền tin đến."

Đế Thích Thiên cố nén giận.

"Đưa vào!"

Ngoài phòng, một người đàn ông khom lưng đi vào.

Đế Thích Thiên cầm lấy thư trong tay hắn.

Hắn vừa muốn phất tay ra lệnh cho người lui xuống.

Nhưng khi nhìn thấy nội dung trên thư của Lạc Thần.

Đế Thích Thiên lại không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi.

Người đang quỳ dưới đất lớn tiếng kêu lên.

"Chủ nhân người làm sao vậy?"

Đế Thích Thiên lau một chút máu ở khóe miệng.

"Hay cho ngươi, Vương Tuyên, thủy long lại bị ngươi bắt đi rồi!"

"Chiêu này của ngươi giấu diếm cả ta mà ta cũng không hề hay biết."

"Ta trăm phương ngàn kế lại để ngươi hái quả."

Đế Thích Thiên đã muốn phát điên rồi.

Hắn lại nghĩ đến việc mình luyện đến tẩu hỏa nhập ma vì Chiến Thần Đồ Lục.

Kinh Nhạn Cung chỉ có Vương Tuyên là vào trước.

Chiến Thần Đồ Lục hắn khẳng định cũng đã thấy qua rồi.

Người thường sao lại buông bỏ một bộ công pháp cao thâm như vậy mà không màng đến.

Để cho người khác đến lấy chứ!

Vậy thì chân tướng chỉ có một.

Đó chính là Chiến Thần Đồ Lục đã bị Vương Tuyên sửa đổi rồi, mà mình luyện chính là giả dối.

Nghĩ đến đây.

Hắn sờ sờ khuôn mặt mình đã già đi không ít.

Đế Thích Thiên không nhịn được mà gào thét.

"Vương Tuyên, ta sẽ không bỏ qua ngươi!"

Người đang quỳ trên mặt đất bị dọa đến run rẩy.

Đế Thích Thiên vung tay một cái, người liền b·ị đ·ánh bay ra ngoài.

"Tiếp tục theo dõi Vương Tuyên bên kia động tĩnh, ta muốn hắn hối hận."

Người kia lập tức bò dậy quỳ xuống đáp "vâng".

Sau đó vừa chạy vừa lết mà đi.

"Đinh!"

"Chúc mừng ký chủ, hiện trường hóng hớt đang hình thành, ký chủ có muốn đến không?"

"Đúng!"

"Bản đồ hệ thống đã mở ra! Mời ký chủ lập tức đến!"

Vương Tuyên nhìn nhìn bản đồ.

Lông mày hơi nhướn lên, địa điểm hóng hớt lại là ở trong Đại Hán Hoàng Cung!

Hắn nhìn những chấm vàng trên bản đồ nhấp nháy.

Quyết định chậm rãi mà đi.

Vương Tuyên nhìn về phía mấy nữ tử vẫn còn đang điều khiển phi thuyền.

Các nàng thay phiên nhau nắm giữ phương hướng.

Hiện tại đến lượt Mộc Uyển Thanh và Chu Chỉ Nhược.

Vương Tuyên hướng về hai người đi tới.

Còn chưa đến gần các nàng.

Mộc Uyển Thanh ánh mắt đã liếc xéo qua.

Nhìn qua giống như là một trái ớt vậy.

Vương Tuyên nghĩ thầm mình hôm nay cũng không chọc giận nàng a.

Mộc Uyển Thanh cũng chỉ liếc hắn một cái rồi quay đầu đi.

Đến là Chu Chỉ Nhược hỏi: "Tiểu sư tổ có chuyện gì sao?"

Vương Tuyên đối diện với đôi mắt trong veo như nước của Chu Chỉ Nhược.

Dịu giọng nói: "Ta đến giúp các ngươi mở phi thuyền."

"Ta dẫn các ngươi đến Đại Hán Hoàng Cung đi xem."

Chu Chỉ Nhược tuy nghi hoặc Vương Tuyên muốn đến Đại Hán Hoàng Cung làm gì.

Nhưng cũng không hỏi ra lời.

Mộc Uyển Thanh không nói gì, thân thể lại thành thật nhường chỗ.

Vương Tuyên thuận thế điều khiển phi thuyền.

Mấy người ở trong phòng thấy hướng đi của phi thuyền thay đổi.

Toàn bộ đều ra khỏi phòng.

Thấy là Vương Tuyên đang điều khiển phương hướng.

Đều xúm lại gần.

"Vương Tuyên, chúng ta đây là muốn đi đâu?"

"Đại Hán Hoàng Cung!"

Lúc này, giọng nói kiều mị của Lạc Tiên vang lên.

"Đi Đại Hán Hoàng Cung làm gì?"

"Xem náo nhiệt a!"

Lạc Tiên suy tư mà nhìn Vương Tuyên.

Không biết có phải là ảo giác hay không.

Nàng sao lại cảm thấy mỗi lần nơi nào có chuyện, Vương Tuyên liền lao đến đó, hơn nữa dường như là đã biết trước vậy.

Tang Tang không để ý đi đâu.

Chỉ cần đi theo Vương Tuyên là được.

Nàng bước lên đứng bên cạnh Vương Tuyên.

Vương Tuyên cảm nhận được Tang Tang đến.

"Tang Tang, ngươi đã gặp Hoàng Cung chưa?"

"Chưa gặp qua."

"Vậy chúng ta hôm nay đến Đại Hán Hoàng Cung mở mang kiến thức!"

"Công tử đi đâu ta liền đi đó."

Hai người liền như vậy trò chuyện.

Hoàng Dung thấy vậy cũng gia nhập vào.

Mộc Uyển Thanh thì lại nói chuyện hợp với Chu Chỉ Nhược.

Hai người cũng trò chuyện rôm rả.

Lạc Tiên chìm đắm trong suy nghĩ của mình.

Mơ hồ nhất chính là Thanh Điểu và Khương Nê hai người.

Các nàng hiện tại giống như là đã bị bỏ mặc rồi.

Từ lần trước chia tay, Từ Vị Hùng không liên lạc với các nàng, ngay cả Từ Phong Niên phái các nàng đi cũng chưa từng liên hệ.

Hai người rơi vào sự dằn vặt.

Nhiệm vụ của các nàng rốt cuộc còn muốn tiếp tục hay không.

Bắc Lương Vương Phủ cũng tạm thời không thể trở về.

Ở bên cạnh Vương Tuyên lại sợ ngày nào đó bị vạch trần.

Một đoàn người không biết sự dằn vặt của hai người.

Bọn họ đang hỏa tốc đến Đại Hán Hoàng Cung.

Mà lúc này, Đại Hán Hoàng Cung tình hình đã rất khẩn trương rồi.

Tuyệt Vô Thần ở Đại Hán Hoàng Cung gây ra cảnh tượng là lòng người hoang mang, ai ai cũng lo sợ.

Từ khi Hùng Bá c·hết, Tuyệt Vô Thần liền đột nhiên nhảy ra.

Hắn nhanh chóng mà chiếm giữ Thiên Hạ Hội.

Con gái duy nhất của Hùng Bá là U Nhược tuy là không đồng ý.

Nhưng nàng căn bản là không phải đối thủ của Tuyệt Vô Thần.

Tay yếu không thắng nổi sức mạnh, nàng chỉ đành ngậm đắng nuốt cay nhận cái chức minh chủ này.

Mặc cho Tuyệt Vô Thần đem tâm huyết của cha nàng chiếm đoạt.

Nếu là không đồng ý.

Sợ rằng chỉ có thể cá c·hết lưới rách.

Thế gian từ đây không còn Thiên Hạ Hội.

Nhưng sau khi chiếm cứ Thiên Hạ Hội, Tuyệt Vô Thần đã lộ rõ dã tâm.

Lại bắt đầu m·ưu đ·ồ ngôi hoàng đế Đại Hán.

U Nhược gần đây mới điều tra ra.

Tuyệt Vô Thần căn bản là không phải người Đại Hán.

Mà là người Đông Doanh!

Mà lần này Tuyệt Vô Thần lại đang ở Đại Hán Hoàng Cung ấp ủ một hồi âm mưu to lớn.

Chiếm đoạt Thiên Hạ Hội chỉ là bước đầu tiên của hắn, mục tiêu cuối cùng của hắn là toàn bộ Đại Hán.

U Mộng đi khắp nơi điều tra cuối cùng phát hiện âm mưu của Tuyệt Vô Thần.

Vương Tuyên và những người khác đến Đại Hán Hoàng Cung.

U Nhược đang dẫn theo một vài người chuẩn bị lẻn vào Hoàng Cung.

Phi thuyền của Vương Tuyên khi bay căn bản không có tiếng động gì.

Hơn nữa lúc này trời đã tối mịt.

Người thường ngẩng đầu căn bản không nhìn thấy phi thuyền.

Bọn họ vừa mới đến trên Hoàng Cung liền bắt đầu hạ thấp độ cao.

Không ngờ rằng Tang Tang không có nội khí, ánh mắt lại tốt nhất.

Liếc mắt một cái liền nhìn thấy mấy người đang lén lút ở cửa cung.

Chương 178: Đế Thích Thiên Bị Mắc Mưu Thảm Hại, Hoàng Cung Hóng Hớt