Nguyên Giới
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9: Hành Trình Mới
Nàng đã thua cược, không thể ở lại học viện, hơn nữa sau ngày tỷ đấu được vài ngày, bên phía hoàng cung đã công bố Hạ Thi Vũ chính thức trở thành dạo lữ của tứ hoàng tử.
Lúc này đệ đệ của Lâm Yên Nhi, Lâm Chấn Đường lên tiếng khuyên nhủ.
“Chỉ sợ tỷ phu ngươi quá tài giỏi, đến lúc đó ngươi lại ghen tỵ.”
“Hôn ước này!... Lui đi! Nhưng ái khanh yên tâm, trẫm tuyệt đối sẽ không bạc đãi công thần, về sau, trẫm sẽ bù đắp cho Lâm gia các ngươi sau.”
Đối mặt với ánh nhìn không có một chút tình cảm nào của người trung niên trước mặt, Hạ Thi Vũ cả người run rẩy, ngay cả bản năng chạy trốn cũng quên mất, trường kiếm rơi khỏi tay lúc nào cũng không biết.
Biết mình bị hớ, Chu Dịch ho nhẹ một tiếng, nói:
Mười ngày sau!
Mẫu thân Khương Thục Nhan đau lòng nắm lấy tay Lâm Yên Nhi. “Con gái! Lần này rời đi không có cha, mẹ bên cạnh, ngươi phải cẩn thận, chú ý chăm sóc bản thân mình.” Nói rồi, nàng cầm lên khăn thêu lau nước mắt.
Nếu không phải là sợ dẫn tới đại tông sư đánh nhau, hắn lúc này đã lao xuống lôi đài đánh một trận thoải mái rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thật không ngờ! vừa mới rõ ràng là Lâm Yên Nhi chiếm được lợi thế, nhưng sau một khắc lại “phong hồi lộ chuyển” Hạ Thi Vũ mới lại là người thắng cuối cùng.
Đây chính là một loại biểu hiện thái độ mà hoàng tộc muốn nhìn thấy, hoàng tộc muốn nhìn thấy rằng Lâm gia đã hoàn toàn từ bỏ Lâm Yên Nhi, sau này sẽ không tiếp tục dây dưa với tứ hoàng tử để tìm cách bước vào hoàng tộc nữa.
“Ừm!” Khương Thục Nhan vừa lau nước mắt vừa gật gật đầu.
“Đúng rồi! Tỷ! Hay là ngươi trực tiếp cưới một vị đại tông sư trở về, như vậy, ta liền dám đem tẩm điện của Chu Cẩn giỡ xuống đốt lửa trại.”
Người này chính là phụ thân của Lâm Yên Nhi, Lâm Khải Sơn!
“Ai!~... Ái khanh cần gì phải như vậy chứ?” Chu Dịch lúc này mặc dù trong lòng rất vui vẻ nhưng ngoài mặt vẫn cố làm ra vẻ đau lòng.
Lâm Khải Sơn nhìn lên Chu Dịch, trầm ngâm một lúc mới chắp tay hành lễ, nói:
Cuộc hành trình mà... Sẽ vĩnh viễn thay đổi số phận của nàng! (đọc tại Qidian-VP.com)
--------------------
Nàng không thể không rời khỏi Đại Đô!
Cho nên nàng bắt buộc phải rời đi, hơn nữa ngoài các vật dụng cá nhân, thì không được mang theo tài nguyên tu luyện, tiền tài thì chỉ có thể mang theo một ít.
“Ha ha ha!...” May thay, lúc này một tiếng cười lớn vang lên phá vỡ bầu không khí, Chu Dịch cười lớn nói:
Nhìn thấy Lâm Yên Nhi nằm bất động, Hạ Thi Vũ nhẫn nhịn lấy thân thể trọng thương, nâng kiếm vọt tới trước.
“Ái khanh đi thong thả!...” Chu Dịch khoát tay ra hiệu cho lui.
Cuối cùng Lâm Yên Nhi tạm biệt người nhà bước lên xe ngựa, một đường xuôi nam.
Nàng vô cùng yêu thương con gái của mình, nhưng nàng là thân nữ nhân, đối với biến cố lần này của con gái, nàng hoàn toàn bất lực, thương mà không giúp được gì!
Lúc này Chu Dịch bề ngoài cười rất hòa ái, nhưng trong lòng hắn thực ra cảm thấy rất biệt khuất.
Chỉ chốc lát, nàng đã tiếp cận được Lâm Yên Nhi, ngay khi nàng định bổ đao thì một bóng người đột ngột xuất hiện ở trước mặt nàng.
Đúng vậy! Nàng đã chiến thắng! Mặc dù không dễ dàng gì! Lại còn phải bước qua quỷ môn quan một lần!
Ngược lại! Hắn rất hài lòng biểu hiện hôm nay của nàng, quả không phụ hắn thương nàng như vậy!
“Cha! Mẹ!... Tới đây được rồi, hai người không cần phải tiễn nữ nhi nữa.”
Nàng chật vật chống đỡ thân thể tàn tạ của mình đứng dậy, ngẩng đầu nhìn về phía Chu Cẩn, nở một nụ cười rạng rỡ.
“Nói như vậy, nghĩa là hoàng thượng không đồng ý rút lui hôn ước?” Lâm Khải Sơn hỏi ngược lại.
“Suốt ngày chỉ biết khóc!” Lâm Khải Sơn mở miệng trách cứ, sau đó hắn nhìn về phía Lâm Yên Nhi, dặn dò:
Hoàng đế còn đích thân nói với phụ thân của nàng là muốn nàng tạm thời rời đi, tránh ảnh hưởng đến chuyện tình cảm của tứ hoàng tử.
Bởi vậy! Vì gia tộc! Lâm Khải Sơn chỉ đành phải để con gái mình chịu ủy khuất thôi.
Đáp lại ánh mắt của nàng chính là nụ cười vô cùng hài lòng của Chu Cẩn, hắn cùng tất cả mọi người ở đây đều không hề trách cứ hay chê bai việc nàng vữa nãy biểu lộ ra sợ sệt.
Hắn mặt không một chút b·iểu t·ình, bộ dáng giống như một gã trung niên bình thường, nhưng khí thế trên người lại vô cùng đáng sợ, giống như là một đầu hung thú có thể nuốt người bất kỳ lúc nào vậy.
Nàng muốn bổ đao, cho Lâm Yên Nhi một kích trí mạng, chấm dứt hoàn toàn tâm tư của Lâm gia.
Hạ Thi Vũ nhất thời cảm thấy tay chân lạnh buốt, mồ hôi lạnh ứa ra, tay chân không nhịn được mà run rẩy.
“Thi đấu lần này Hạ Thi Vũ thắng!...” Bỗng lúc này âm thanh tuyên bố kết quả trận đấu của trọng tài vang lên.
Lâm Chấn Đường thật muốn cho ý tưởng thiên tài này của mình điểm tán, nhưng đột nhiên “Bốp!” một tiếng, hắn lập tức đầu váng mắt hoa.
Nghe vậy Lâm Khải Sơn liền chắp tay hành lễ. “Đa tạ ý tốt của bệ hạ! Vậy thần xin phép đưa tệ nữ trở về chữa trị.”
Nghĩ như vậy, nàng liền vui mừng quá đỗi, vừa mới hoảng sợ cũng quét sạch sành sanh.
“Hoàng thượng!... Lâm gia bọn ta thua rồi! Là tệ nữ không xứng với tứ hoàng tử! Từ nay về sau, Lâm gia xin rút lui hôn ước, để tứ hoàng tử tìm được một đạo lữ tốt hơn.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 9: Hành Trình Mới
Hắn cười hì hì nói:
“Tỷ Tỷ! Thế giới rộng lớn, cái tên Chu Cẩn kia cũng không phải là thiên hạ đệ nhất thiên tài.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng nàng đã thắng, thắng được những thứ tốt đẹp nhất về cho mình, từ nay về sau nàng sẽ thật sự leo lên cành cao thành phượng hoàng, triệt để thoát thai hoán cốt, từ nay về sau... Nàng... Cũng là quý tộc!
“Tỷ đi lần này, nhớ mang về cho ta một vị tỷ phu giỏi hơn hắn, đến lúc đó hai người bọn ta nhất định sẽ đem hắn đè xuống đất ma sát.”
Hạ Thi Vũ lúc này mới kịp lấy lại tinh thần.
Đứng trước thiên phong cường giả mà nàng không hề sợ hãi thì đó mới là không bình thường.
Vừa rồi! Nàng vậy mà định g·iết con gái của hắn!? Quả thật là... Không muốn sống nữa!
Chỉ có như vậy, chuyện của nàng với hoàng tử mới có thể trăm phần trăm thành công.
Thấy Lâm Khải Sơn đã rời đi, Hạ Thi Vũ liền ngã ngồi trên mặt sàn, thở hào hển, miệng gấp gáp nuốt từng ngụm không khí.
“Yên Nhi! Lần này lên đường phải chú ý cẩn thận, nên nhớ, giang hồ hiểm ác, không hề an toàn như tại kinh thành.” Dừng một chút, hắn lại nói tiếp. “Đợi lần sóng gió này qua đi thì lại trở về, gia đình vẫn luôn chào đón ngươi.”
Lâm Yên Nhi nghe vậy liền phì cười, trêu ghẹo:
Nàng đứng bất động, hoảng sợ nhìn người trước mắt, hai hàm răng của nàng cắn chặt, muốn ức chế sự sợ hãi, nhưng vô dụng.
Nàng vừa rồi vậy mà đã đi dạo qua quỷ môn quan một lần, cảm giác khó chịu như vậy nàng thật sự không muốn trải qua bất kỳ một lần nào nữa!
Lâm Chấn Đường là con trai độc nhất của Lâm Khải Sơn, một đầu tóc vàng để xõa dài gọn gàng ở sau lưng, khuôn mặt giống Lâm Khải Sơn đến bảy phần, hắn thân mặc đường trang, năm nay mới mười lăm tuổi, tính tình vẫn còn có chút trẻ con.
Khương Thục Nhan là một mỹ phụ vô cùng xinh đẹp, có thể nói vẻ đẹp của Lâm Yên Nhi chính là được thừa hưởng từ nàng.
Lâm Chấn Đường ôm đầu ủy khuất, hắn chỉ là muốn pha trò một chút mà thôi, hơn nữa tưởng tưởng một chút thì có làm sao? Người trẻ tuổi có ước mơ thì sai sao?
Lâm Khải Sơn trán nổi gân xanh, nắm tay vẫn đang giơ cao, mắng: “Ngươi cái tên nghịch tử này!... Đừng có ăn nói linh tinh! Đại tông sư là để cho ngươi mang ra đùa giỡn?”
Lâm Khải Sơn quay người lại, liếc nhìn Hạ Thi Vũ một chút, sau đó dùng chân khí cuốn lên Lâm Yên Nhi cùng Thanh Phong kiếm rồi bay thẳng một mạch.
“Ha ha! Ha ha!...” Nhìn thấy tình cảnh này, cả Lâm Yên Nhi và mẫu thân đều không nhịn được mà che miệng cười.
‘Thật là đáng sợ!... Đây chính là thiên phong cường giả sao?’ Hạ Thi Vũ sợ hãi thầm nghĩ!
Chu Dịch nhất thời cứng họng. ‘ta có nói là không đồng ý sao? Cái tên Lâm Khải Sơn ngươi này thật sự là không theo sáo lộ ra bài! Lúc này đôi bên chẳng phải là nên nói khách sáo thêm vài câu sao?’
Lâm Yên Nhi b·ất t·ỉnh nằm gục trên sàn đấu, cả đấu trường trong chốc lát lặng ngắt như tờ.
Trước cổng phía nam thành Đại Đô, khoảng cách chừng một dặm, Lâm Yên Nhi đứng bên cạnh xe ngựa, đối với phụ mẫu mình nói:
“Lâm ái khanh! Thắng thua đã rõ! Cần gì phải làm khó một tiểu bối như vậy? Cũng chỉ là một chút t·ranh c·hấp của mấy người trẻ tuổi thôi mà!”
“Hì hì!... Không đâu, không đâu! Tỷ phu càng lợi hại, ta lại càng có người bảo kê chứ sao!? Như vậy thế hệ đồng lứa ở kinh thành chẳng phải sẽ do ta định đoạt?”
Nàng quên! Quên mất rằng Lâm gia là đại quý tộc thế gia, phụ thân của Lâm Yên Nhi là một thiên phong cường giả.
“Mặc dù trẫm đối với chuyện này cảm thấy rất đau lòng, nhưng nếu như ý của ái khanh đã quyết, vậy thì cứ làm như vậy đi!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vâng! Phụ Thân!” Lâm Yên Nhi gật đầu nhu thuận đáp, rồi nắm lấy tay mẫu thân. “Mẫu thân! Người không cần phải lo lắng, ta biết tự chăm sóc bản thân mình.”
Đột nhiên hắn dường như nghĩ đến cái gì, nhảy cẫng lên:
Nhìn về phương hướng mà Lâm Khải Sơn rời đi, trong đôi mắt nàng vẫn còn tràn ngập hoảng sợ.
Cuối tháng chín, Lâm Yên Nhi lên đường xuôi nam, Bước lên một cuộc hành trình mới của cuộc đời mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.