Thấy không khí trở nên có phần nặng nền Trần Hạo vội đổi chủ đề để thay đổi không khí cho nó bớt nặng nề.
“Chúng ta thôi bàn về vấn đề này nữa và đổi chủ đề khác nha”
Thấy cha mình muốn thay đổi không khí nên Trần Nam cũng đáp ứng theo.
“Vâng”
“Vậy tại sao nó được gọi là nguyên hồn vậy? Sao không dùng một cái tên khác?”
“Thực ra trước đây nó không được gọi là nguyên hồn đâu mà dược gọi bằng rất nhiều cái tên khác nhau như là võ hồn, chiến hồn, tinh hồn, nguyên linh, thần hồn, chân hồn, v.v ... Xém chút nữa là xảy ra trận chiến giữa các thế lực chỉ vì muốn cái tên gọi mà mình ưng ý được dùng thay cho nhưng tên gọi khác mà thôi.”
“Vậy tiếp theo thì sao?” Trần Nam háo hức.
“Lúc xung đột bị đẩy lên cao trào thì một người đã đứng lên đưa ra ý kiến của mình và người này nói: “Sao mọi người không lấy tên của người đầu tiên thức tỉnh rồi ghép với chữ ‘hồn’ vì nó vốn sinh ra từ linh hồn đi cho nó đơn giản”. Vậy là kể từ đó cái tên ‘nguyên hồn’ đã ra đời”
“Thì ra là vậy”
Lúc này Trần Nam mới hiểu ra phần nào ý nghĩa của hai từ ‘nguyên hồn’. Nó không chỉ để gọi cho tiện mà còn để vinh danh cho người thức tỉnh đầu tiên, cũng như đặt nền tảng cho việc thức tỉnh và sở hữu sức mạnh từ linh hồn của nhân loại. Lúc trước đọc trong sách tuy là có nói qua nhưng sách lại viết quá dài dòng làm cho Trần Nam không hiểu gì hết.
“Vậy nguyên hồn ảnh hưởng thế nào với người tu luyện vậy cha?”
“Nếu như không tiến hành việc thức tỉnh nguyên hồn thì người tu luyện sẽ vĩnh viễn bị kẹt lại mãi mãi ở luyện khí tầng 10. Nhưng không nhất thiết luyện khí tầng 10 mới có thể thức tỉnh, chỉ cần có chân khí trong cơ thể (linh khí sau khi hấp thu vào trong cơ thể) là có thể thức tỉnh. Chân khí càng nhiều nguyên hồn càng dể thức tỉnh, và tỷ lệ thất bại càng thấp. Và điều quan trọng nhất là mỗi người chỉ có 3 lần tiến hành thức tỉnh trong cuộc đời của mỗi người mà thôi. Nếu không trong ba lần đó mà không thể thức tỉnh thì sẽ không bao giờ có thể thức tỉnh được nữa. Sau khi thức tỉnh thành công thì tuỳ thuộc vào cấp của nguyên hồn mà mỗi người mà tốc độ tu luyện cũng được tăng theo.”
“Và nguyên hồn cũng có phần ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện của người sở hữu. Cấp độ của nguyên hồn càng cao thì tốc độ hấp thụ linh khí ngày càng cao”
“Cụ thể thế nào vậy cha?”
“Cái này thì ta nghe nói lại mà thôi. Với nhân cấp thì tối đa chỉ có thể gia tăng tối đa 20% tốc độ tu luyện, hoàng cấp thì là 40% huyền cấp thì thì là dao động từ 50% tới 60% địa cấp thì dao động từ 100% tới 120% còn thiên cấp thì có lẽ là 150% tới 200%. Nói thật thì thiên cấp vốn thuộc dạng vạn năm mới xuất hiện một lần nên chẳng có ai biết tốc độ đó là thật hay giả”
“Thật vậy hả cha?”
“Trên lý thuyết là như vậy”.
“Và khi thức tỉnh thành công thì ờ bên trong cơ thể sẽ xuất hiện một nơi gọi là không gian nguyên hồn. Đây cũng chính là nơi lưu giử nguyên hồn khi không sử dụng. Nói thêm nữa là sau khi thức tỉnh thì có một thứ gọi là hồn lực cũng dược sinh ra, nhưng hồn lực không thể gia tăng lên được bởi những cách thông thường mà nó chỉ có thể gia tăng theo tu vi của người đó.”
“Vậy nguyên hồn được chia như thề nào vậy cha ?”
“Nguyên hồn được chia thành 5 cấp lớn được phân từ thấp tới cao bao gồm: nhân cấp, hoàng cấp, huyền cấp, địa cấp và cuối cùng là thiên cấp. Đồng thời tương ứng với 5 màu khác nhau tương ứng với mỗi cấp độ: Nhân cấp với màu xám trắng, hoàng cấp thì có màu xanh lục, huyền cấp thì có màu lam, địa cấp thì có màu tím và cuối cùng là thiên cấp thì có màu vàng.”
“Mỗi cấp lớn còn chia ra 10 cấp nhỏ hơn được được gọi là tinh, và chúng xấp sếp từ yếu tới mạnh theo thứ tự từ 1 tới 10.”
“Nguyên hồn được chia thành ba loại chính: loại nguyên tố, loại sinh vật và loại đồ vật. Trong đó loại nguyên tố là hiếm nhất và hai loại còn loại còn lại thì khá là phổ biến.”
“Loại đồ vật: Có thể xuất hiện dưới dạng vật dụng thường ngày như bàn, ghế, giường, tủ,.... hay các các loại binh khí như đao, kiếm, thương, chuỳ,.... Chúng có thể được sử dụng trong chiến đấu hoặc cho những mục đích khác. Chỉ tồn tại trong một khoảng thời gian, thời gian này dài hay ngắn còn tùy thuộc vào lượng hồn lực của người sở hữu và điều kiện kêu gọi nguyên hồn trong hoàn cảnh nào. Có thể kéo dài thời gian hơn nếu kêu gọi qua vật trung gian, uy lực có thể tăng thêm tùy thuộc vào chất lượng binh khí. Sẽ biến mất và trở lại không gian nguyên hồn nếu hết thời gian, bị phá hủy hoặc người sở hữu b·ị đ·ánh b·ị đ·ánh bại. Thích hợp tu chân giả hay võ giả tuỳ thuộc nguyên hồn.”
“Loại nguyên tố: Loại này thì mang hình dạng và đặc tính của các nguyên tố có trong thiên nhiên. Có thể bị ảnh hưởng bởi môi trường sống ở mức độ nhẹ và cũng không đáng kể. Người sở hữu vẩn có thể sử dụng sức mạnh của nguyên hồn một cách bình thường mà không nhất thiết phải gọi ra ngoài. Cực kì thích hợp để trở thành tu chân giả.”
“Loại sinh vật: Loại này có ưu thế khá lớn là tồn tại khá lâu khi triệu hồi và có thể hoạt động một cách độc lập. Nhưng cực kì dể bị nhận ra bởi những người có tu vi cao hay những người có khả năng cảm nhận hồn lực mạnh mẽ và cũng rất dễ b·ị đ·ánh bại. Có thể phục hồi cực nhanh khi trở về không gian nguyên hồn. Khi chiến đấu có thể biến thành trạng thái phụ hồn trở thành hồn ảnh ở sau lưng hay bất cứ nơi nào ở trên cơ thể tăng khả năng chiến đấu. Cũng sẽ biến mất nếu hết thời gian, b·ị đ·ánh bại hoặc người sở hữu b·ị đ·ánh b·ị đ·ánh bại. Thích hợp làm võ giả.”
Trần Nam gật đầu xác nhận là mình đã hiểu.
“Còn về cảnh giới tu luyện thì thế nào vậy cha?”
“Còn về việc tu luyện thì tất cả nhân loại đều bất đầu từ luyện khí kì. Bất đầu bằng việc tích lũy linh khí trong cơ thể làm nền tảng cho việc thức tỉnh sau này. Cái này thì chắc con đã biết khá rõ rồi nhỉ”
“Sau đó thì mỗi một đại cảnh giới về sau thì cũng được chia làm 9 cảnh giới nhỏ hơn được gọi tầng và tầng thứ 10 thì còn được gọi là nữa bước.”
“Với tu sĩ: luyện khí, luyện mạch, trúc cơ, kết đan, kim đan, nguyên anh, thiên nguyên, đoạt mệnh, độ kiếp và cuối cùng là hóa thần.”
“Với võ giã: luyện khí, luyện thể, võ sư, đại võ sư, tông sư, võ vương, võ hoàng, võ đế, võ thánh và cuối cùng là võ thần”
“Còn với yêu tộc do vốn có thể phách mạnh mẽ trời sinh, trời sinh tu luyện có phần nhẹ nhàng hơn nhân loại, nhưng từ cấp 4 trở đi mõi lần đột phá một đại cảnh giới đầu phải tiến hành độ kiếp. Và đối với nhân loại tu sĩ thì như vậy, từ kết đan kì lên kim đan thì mỗi đại cảnh giới đều phải tiến hành độ kiếp. Còn võ giả thì có phần nhẹ nhàng hơn là không phải độ kiếp nhưng bình chướng ở mổi đại cảnh đều rất khó phá vở không chỉ thế cứ mỗi lần võ giả tiến hành xong phá bình chướng đều rất dễ tạo ngộ tâm ma q·uấy r·ối.”
“Với yêu thú cấp từ 1 tới 2 thì thường không có linh trí hoặc có trí khôn thấp chẳng khác gì các sinh vật bình thường và hoàn toàn không hiểu ngôn ngữ của nhân loại. Cấp 3 với 4 thì những yêu thú này bất đầu khai mở linh trí và hoàn toàn hiểu ngôn ngử của nhân loại. Cấp 5 chính là yêu tôn, loại yêu thú này đã khai mở linh trí hoàn toàn và có thể hóa hình cũng như là nói được tiếng người. Cấp 6 chính là yêu vương. Cấp 7 chính là yêu hoàng. Cấp 8 chính là yêu đế. Cấp 6 chính là yêu thánh. Cấp 10 chính là yêu thần lúc này nó chính là bá chủ yêu tộc.”
“Còn ma thú và linh thú thì cũng được chia tương tự như yêu thú chỉ khác mỗi việc đổi từ ‘yêu’ thành ‘ma’ hay ‘linh’ thôi. Nhưng chỉ có chỉ có linh thú và yêu thú thì mới có thể thu làm sủng vật chứ ma thú thì không thể”
-----
“Con còn gì thắc mắc nữa không vây?”
“Có”
“Gì vậy? Cha nhớ là cha nói cho con những gì cha biết rồi mà”
“Cha chưa nói quá trình thức tỉnh nguyên hôn diễn ra như thế nào vậy cha?”
“À cái này hả. Cái này...”
Trần Hạo trầm ngâm một lác rồi nói
“Nói thực thì nó khó diễn tả lắm”
“Lần mà cha thức tỉnh thì cha chỉ nhấm mắt lại và để mọi thứ diễn ra mà thôi. Ngay khi cha đặt tay lên tảng đá dùng để thức tỉnh thì chân khí ở trong cơ thể bị thức tỉnh thạch hấp thụ một cách tự động. Lúc đó cha khá là hoảng hốt và không biết phải làm gì thì ngay lúc đó ý thức của cha tiến vào một vùng không gian vô cùng kì quái. Nó hoàn toàn tối đen và hoàn toàn không thể thấy được giới hạn của nơi đó, nhưng điểm kì quái đó là cho dù nơi đó tối tới mức độ nào thì mình vẫn có thể nhìn thấy cơ thể một cách bình thường. Sau này thì cha mới biết nơi đó được gọi là không gian nguyên hồn.”
“Rồi sao nữa cha ?” Trần Nam hối thúc.
“Một khi bước vào nơi đó thì có nghĩa là con đã thức tỉnh thành công. Chỉ vài giây sau thì cha thấy ở trước mặt của mình bổng xuất hiện một đốm sáng. Đốm sáng này khá nhỏ nhưng rất đẹp, sau đó cha thấy nó bay thẳng vào người mình rồi sau lại bay ra rất nhanh. Ngay sau đó đóm sáng đầu bất dầu thay đổi hình dạng thành một con hung bạo lam lang. Rồi sau đó nó lao đến cha một lần nữa, sau khi nó lao vào thì ý thức của cha quay về với thực tại. Ngay sau đó cha nhìn thấy một con một con hung bạo lam lang ở bên cạnh mình thì lúc đó cha mới biết là mình đã thức tỉnh thành công”.
“Vậy làm sao cha biết là nguyên hồn của mình có cấp bậc bao nhiêu vậy cha?”
“Cái này thì cũng đơn gian thôi khi mà thức tỉnh thành công thì thức tỉnh tạch sẽ phát ra ánh sáng có màu tương ứng với màu của cấp độ của nguyên hồn. Sau khi nguyên hồn được giải phóng ra khỏi cơ thể thì ánh sáng đó sẽ hội tụ lại thành những đốm sáng tương ứng với tinh cấp của nguyên hồn. Và nó tồn tại trong một thời gian tuy không quá lâu nhưng cũng đủ để biết được nguyên hồn của mình thuộc cấp mấy và có bao nhiêu tinh”.
“Vậy cha có thể gọi nguyên hồn của cha ra cho con xem có được không cha?”
“Cái này thì đơn giản thôi”
Ngay lập tức Trần Hạo bất đầu kêu gọi nguyên hồn ra cho Trần Nam xem.
Trần Nam nhìn Trần Hạo thì thấy cả người của Trần Hạo tỏa ra một nguồn năng lượng kì lạ sau đó chúng từ từ hóa thành dạng của một con sói có kích thước khá lớn hiện ra trước mặt Trần Nam.
Sau khi thoát được gọi ra thì nó bất đầu đi vài vòng quanh Trần Hạo như đang tạo dáng.
Trần Nam nhìn thấy thì vô cùng phấn khích bới kiếp trước hồi con là trẻ trâu thì hắn rất thích ma sói và sói thần Fenrir trong thần thoại Bắc Âu. Tuy là sau này không còn quá thích như xưa nhưng hai hình tượng vẫn được Trần Nam chọn hàng đầu về mảng yêu thích.
Nên ngay khi thấy nguyên hồn của Trần Hạo thì hắn không khỏi rầm trồ vì phấn khích.
Tuy đây không phải là lần đầu nhìn thấy nhưng dù sao nhìn trực tiếp vẫn hay và thú vị hơn là nhìn gián tiếp.
“Wow... Thật là dũng mãnh”
Thấy con mình khen Trần Hạo không khỏi có phần tự hào, nên chế giễu Trần Nam một câu.
“Chẳng phải trước đây con từng nói là không muốn nhìn thấy cái thứ nguyên hồn rác rưởi này một lần nào nữa cơ mà. Sao giờ lại tỏ ra hưng phấn thế”
Trần Nam nghe vậy cũng không biết phải nói nữa bởi hắn thích là thật nhưng không đại biểu tên tiền thân cũng như hắn.
Trần Nam đành trả lời cho qua nhưng với lý do không thể thuyết phục hơn.
“Tại lúc đó con vẫn chưa hiểu chuyện mà cha”
“Giờ thì thế nào hả?”
Trần Hạo lấy tay xoa đầu của Trần Nam thành cái ổ quạ.
“Giờ đã hiểu chuyện hơn xưa rồi cha”
Sau đó hai cha con đã có một buổi trò chuyện cùng nhau một cách vui vẽ như giữa hai người đàn ông với nhau.
Cuộc trò chuyện của hai cha con diễn ra khá lâu cho đến cuối ngày từ lúc nào không hay.
Sau buổi trò chuyện đó thì Trần Nam rất là mong chờ nguyên hồn của mình là gì? Có cấp độ nào? Có sức mạnh như thế nào?
0