Trở lại bên trong ngôi nhà nhỏ này, người thiếu niên bổng nhiên mở mất tuy khá chậm, thế nhưng mắt chưa mở được bao lâu thì đã nhấm lại ngay. Việc đó cứ lập di lập lại vài lần như là đang cố thích nghi với đôi mắt hiện tại. Sau khi đã quen rồi thì người thanh mở mắt ra hoàn toàn để nhìn mọi thứ cho rõ ràng hơn.
“Xem ra quá trình dung hợp với thân thể đã thành công, nhưng vẫn không thuận tiện lắm, chắc cần chờ một lúc thì nó mới ổn định”.
Sau một lúc hắn bất đầu ngồi dậy đồng thời giơ tay lên và làm vài chuyển động nhẹ và đơn giản. Sau đó cứ xòe bàn tay rồi nắm lại vài lần. “Cử động ổn như thế này vậy là được rồi” hắn mỉm cười và hài lòng.
Hắn quay nhìn mọi thứ xung quanh.
“Mọi thứ nhìn không khác mấy với khung cảnh ngôi nhà trong mấy bộ phim cổ trang, cũng khá đơn điệu” hắn nhìn xung quanh thấy chì có vài món đồ như tủ, giá treo đồ, một cái bàn và vài cái ghế. Trên tường chỉ có một cái cửa sổ đang được mở lên bằng một thanh chóng. Một cái cửa ra vào với hai cánh đang đống bằng cách khép hờ đơn giản. Diện tích cũng không lớn lắm chỉ khoảng 16m2 đủ để cho vài người cùng sinh sống.
“Cũng không chặc chọi và cũng khá là sạch sẽ” sau khi nhìn xung quanh hắn đánh giá mọi thứ.
Sau khi nhìn xung quanh hắn liền tập trung tinh thần để xem mấy cái tinh tức về thân thể hiện tại. Sau khi nhấm mắt lại để xem thì ý thức của hắn liền bị kéo vào một không gian tối đen, đang không biế chuyện gì sẩy ra thì hắn thấy có ánh sáng từ một nơi nào đó chiếu từ trên xuống vào cái bàn tròn nhỏ có một chân cao. Hắn liền tiến tới và thấy một thiết bi giống với thiết bị VR trong anime sword art online và một mẩu giấy có một tin nhấn: ‘Đây là không gian tiềm thức được hệ thống xây dựng lên để giúp túc chủ có một trải nghiệm hoàn mỹ nhất’. Hắn nhắc cái thiết bị đó lên để xem thử, đồng thời chếc bàn biến mất sau khi hoàn thành công việc của mình Không chằng chờ hắn liền đeo lên và hô : “link start”.
Nhưng lại không có chuyện gì xẩy ra, hắn liền lấy tay rờ cái thiết bị mà mình đang đeo thì thấy phía bên phải có một cái gì đó giống với cái nút, không chần chờ hắn nhấn ngay lập tức và đèn trên thiết bị phát sáng báo hiệu đang hoạt động. Trên màng hình của thiết bị khi hắn đeo vào thì tối đen, nhưng sau khi nhấn thì màng hình liền xuất hiện những dòng dữ liệu mã hóa chạy từ trên xuống. Sau khoảng vài giây dòng dữ liệu cũng kết thúc, thì hắn thấy có ánh sáng xuất hiện đang từ từ to lên sáng ngày càng mạnh. Theo bảng năng hắn nhấm mắt lại và giơ hai tay lên để tránh bị chói mắt.
Sau một hồi cũng không lâu lấm, hắn liền mở mắt ra do nghe thấy âm thanh của một bản nhạc nhẹ nhàng. Khi hắn mở mắt hắn nhìn thấy cảnh tượng xung quanh không còn là một không gian đen tối nữa mà là không gian giống phim cổ trang mà hắn hay thấy trên mấy bộ phim hay bộ truyện tranh mang không khí cổ trang. Sau khi nhìn xung quanh thì hắn thấy một cảnh tượng như giống như bức ảnh đầu tiên về kí ức của chủ thân thể củ dưới dạng các hình ảnh, chỉ khác bây giờ không còn là hình ảnh nữa mà là một không gian 3600 của một ngày sinh hoạt mang không khí cổ trang, chỉ có diều là nó dứng yên như đang bị ngưng động thời gian. Đang quan sát xung quanh thì hắn để ý trong tầm mắt có một biểu tượng khá là mờ nếu không nhìn kĩ thì không thể thấy được giống biểu tượng kích hoạt mấy đoan clip mà hắn hay xem.
Hắn hô lên: “Play” sau khi hắn hô lên khung cảnh xung quanh từ đứng yên ngay lập tức chuyển động. Đồng thời âm thanh huyên náo nhộn nhịp vang lên mà hắn nghe không hiểu gì hết, và hắn cũng thấy thông báo: ‘chế độ phiên dịch ngôn ngữ: on’ nhờ vậy mà bây giờ hắn có thể nghe và hiều mấy cái ngôn ngữ mà mấy người xung quanh đang nói cái gì. Khi nhìn xung quanh hắn cảm thấy choáng ngợp bởi mọi thứ vô cùng sinh động từ từng cái chuyển động, âm thanh rõ ràng, từng nét mặt của mỏi người vô cùng sắc nét vói độ phân giải vô cùng cao, không những thế mà những mùi hương có trong không khí cũng được tái tạo vô cùng hoàn mỹ. Hắn thử sờ vào một người đang di trên đường thì ngay khi hắn chạm vào thì người đó hóa thành những dòng dữ liệu đang chạy trong một bộ khung hình người đang di chuyển, người đó ngày lập tức trở lại như lúc ban đầu ngay khi thoát khỏi tay hắn.
“Hazzz... Cũng đầu tư dữ” hắn chỉ có thể thở dải vỉ mọi thứ mà hắn đang thấy.
Đang nhìn xung quanh một lúc thì mọi thứ bổng nhiên dừng lại và cứ giực giực như mấy đoạn phim bị đứng hình mà không thể chạy cho du dang ở chế độ chạy. Sau đó tất cả ất cả biến mất rồi hiện lại với khung cảnh lúc đầu đang bi dừng lại. Có kinh nghiệm lần một lấn liền cho bất đâu chạy khung cảnh ký ức. Lúc này hắn mới để ý dưới chân mình có một luồng ánh sáng từ dưới chân chảy về đâu đó. Thấy vậy hắn liên đi theo và hắn thấy một dòng với dòng chữ ‘LOADING’ đang chạy và ở bên phải dòng dữ liệu có tỉ lệ phần trăm đang từ từ tăng lên một cách chậm chạp. (đoạn này quá dài và không có ý tưởng nên không mô tả)
.
.
Sau một lúc, người thiếu niên đang ngồi trên giường mở mắt ra rồi nhấm mắt lại rồi lấy tay massage đầu cho cảm giác bớt đau đầu vì mấy cái dữ liệu hắn vừa thấy. Lúc này hắn mới để ý tuy là hắn ở trong không gian tiềm thức khá là lâu nhưng mà bên ngoài vẩn không thay đổi gì mấy, nên hắn quay lại việc massage đầu và thư giản hết mức và tổng hợp nhanh những thông tin mà hắn và thu thập từ ký ức.
“Thì ra thế giới này gọi là Thiên Nguyên thế giới, thế giới này có nguồn linh khí dồi dào, được chia làm chín châu lục, nơi này là Vân Nam thành tọa lạc phía Nam của Thiên Nam quốc, châu lục nhỏ nhất của Thiên Nguyên thế giới: Man Hoang đại lục (nói là nhỏ nhất thì nó cũng lớn hơn hai châu Á và Âu cộng lại) chủ nhân của của thân thể này là một trong những con cháu thuộc Trần gia. Từ nhỏ có tư chất tu luyện thiên phú, chín tuổi đã có thể tu luyện, mười lăm tuổi đã luyện khí tằng chín”.
“Nhưng địa vị hắn trong gia tộc cũng không cao lắm, vì cha và mẹ của hắn. Một người bị phế còn một người có xuất thân không rõ ràng mà còn có tu vi khá thấp. Cha hắn bị người ám hại nên bị phế tuy là cứu chữa kịp thời nên vẫn còn cứu vãn lại được nhưng không thể tu luyện. Còn mẹ hắn khi đưa hắn đến cho cha hắn trong lúc cha hắn tuyệt vong nhất sau khi biết mình bị phế, rồi ra đi không lời từ biệt chỉ để lại một câu: “Hai người hãy cố gắn sống thật tốt” rồi ra đi trong nước mắt. Hazzz... đúng là câu chuyện tình của mấy cuốn tiểu thuyết ba xu mà”.
“Đã vậy cha hắn lại là kết quả của chuyện tình một đêm của gia chủ đời trước cưỡng bức một nô tì trong lúc say rượu. Nên nổ lực tu luyện với ý muốn thay đổi đời mình. Rồi b·ị c·ướp đoạt hết tu vi và bị đã thương nặng”.
“Đúng là ngu ngốc mà làm gì có vụ cái gia tộc này chịu cho những kẽ có thân phận thấp kém như hai cha con hắn ở lại chứ. Chúng chỉ cần châm cho thật kĩ và chờ ngươi trưởng thành rồi làm thịt thôi tên ngốc à!”
“Không ngờ tên này cũng tên ‘Trần Nam’ trùng tên với mình, ra đi khi chỉ mới 15 tuổi thì đúng là tội thật. Trách sao được cái thế giới này là vậy mà thực lực vi tôn mà, chỉ cân mình đủ mạnh thì mới không bị người khác khống chế theo ý muốn.”
“Nhưng cứ yên nghĩ đi. Mọi chuyện còn lại cứ để cho anh mày lo, anh sẽ không để cho ai có thể ức h·iếp người thân của chú đâu, và cả nhà chú nhất định sẽ đoàn tụ” hắn nói với một vẽ mặt vô cùng tự tin với lời hứa.
0