“Bây giờ thì làm gì bây giờ, nhìn xung quanh thì chắc đây là khu vực sân sau của của một gia tộc”.
Trần Nam vừa nhìn xung quanh vừa bất đầu công cuộc tìm tòi mọi thứ.
“Nhưng vấn đề quan trọng nhất là nên tìm nhà vệ sinh, đang yên đang lành mà bị ‘tào tháo’ rược mà không biết chổ giải quyết thì chắc c·hết quá”.
Quyết định được mục tiêu đầu tiên của việc khám phá. Nhưng vẫn không quên oán trách cái hệ thống siêu vô trách nhiệm không làm việc đàng hoàn.
Nhìn quanh một hồi hắn để ý thấy một cái giếng nằm khá lẽ loi trong một khoảng sân nhỏ lệt về phía bên phải. Chắc ở dưới có một mạch nước ngầm, hắn tiến tới và nhìn vào và thấy giếng khá sâu và có khá nhiều nước. Chắc là nước được dùng được lấy từ đây.
Đang đứng tại giếng thì một cơn gió nhẹ thổi thoáng qua tuy có mát thật nhưng nó mang theo một mùi hương ập vào mặt hắn. Tuy mùi hương khá nhẹ nhưng lại khiến hắn cảm thấy buồn nôn. Nhưng hắn vui vì hắn biết hướng mà mình cần phải đi là hướng nào.
Tiếp tục hướng về trước theo hướng gió thổi, thì thấy một nơi có hai hàng cây khá cao gần bằng chiều cao một người và cũng khá rậm rạp, được sếp vuông góc với nhau đủ để che nơi cằn che. Càng đi tới hắn càng ngữi thấy mùi ngày càng nồng lên, không quá nồng nhưng vẫn trong giới hạn chịu đựng. Tới hắn thấy có hai căn, một căn chòi cái vách bên trong chứa khá nhiều đất và một vật giống cái xẻng được làm bằng gỗ. Kế bên là một căn phòng giống nhà vệ sinh hơn hay nói đúng hơn là hai phòng nhỏ được nói liền nhau và có chung một mái, hai bên vách tường chạm đất và cao hơn đầu người một chút. Mái được nâng lên và cách một khoảng đủ lớn cho việc thông thoáng.
Cửa được đặt cao bằng mấy cái vách chỉ khác ở chỗ là phía dưới lại để trống vừa đủ để người bên ngoài thấy bên trong có người hay không. Mở cửa nhìn vào thì thấy một cái nền bằng gạch, chính giữa có hai trông khá đều và phẳng với nên và co khoảng cách giữa hai phiến đá vừa đủ để ngồi xổm, trên mặt sàn có một miếng gỗ phẵng chắc dùng dể dậy lại cho bớt hôi. Trên vách tường có một cái khay để một sấp giấy, nhìn khá thô ráp xu xì chắc chỉ dùng dể di vệ sinh.
“Mừng quá có giấy để đi vệ sinh, thời này mà dùng thứ khác sau mình chịu nổi” hắn mừng thằm trong lòng.
Tuy mừng thầm nhưng hắn vẫn nhìn sang phía bên cạch thì thấy không khác gì bên kia chỉ khác là tấm ván không được đậy kín, hắn lấy chân đẩy tắm gỗ về đúng vị trí ròi nhanh chân rời khỏi.
Đối diện khu bếp mà hai cha con hắn đang sinh sống là hai dãy nhà được xây đật song song nhau và cũng cùng quay lưng về phía khu bếp. Mồi dãy phòng có bốn phòng. Trên mỗi căn phòng, trên vách tường phía đều có một cái cửa sổ một cửa chính. Cửa chính của mỗi phòng chỉ được đóng sơ bằng một cái then cài bên ngoài.
Khi hắn mở cửa để nhìn vào bên trong thì một cái mùi cũ kĩ của mấy căn phòng nhiều năm chưa lau dọn ập vào mặt, kèm theo đó là bụi do tích tụ đã lâu làm hắn ho và quay ra bên ngoài nhổ nước bọt liên tục vì lở hít bụi vào bằng miệng. Sau một hồi giải quyết sự khó chịu trong miệng và chờ cho không khí bớt bụi, thì hắn nhìn vào thấy nó khá đơn giản và giống nhau như mấy cái căn phòng của dãy nhà trọ. Bên trong khá rộng, rộng cũng gằn 5 mét và dài khoảng 6-7 mét, cũng không có nhiều đồ đạc, chỉ có hai cái giường lớn đặt sát tường song song nhau một cái đặt phía cửa sổ một cái thì đặt sát bức tường đối diện, giường rộng gằn 2 mét đủ một người trưởng thành nằm thẳng một cách thoải mái, dài cũng khoảng 5 mét đủ cho 5 hay 6 người nằm. Chính giữa hai cái giường có một khoảng trống gằn một mét, có một cái bàn được đật giữa và sát vách tường bên phải. Còn bức tường bên trái có một cái tủ để đồ. Căn phòng được bao phủ bởi một lớp bụi dày cợm, hắn lấy ngón tay quẹt thử thì thấy trên tay bị dính một lớp bụi đen thui dày cợm, để ý kỷ thì thấy có bụi rớt xuống do không bám được, còn chổ hắn lấy ngón tay quẹt thì vẩn còn một lớp bụi mỏng. Nhìn cũng không có gì đặt biệt hắn đi ra và đống lại như cũ. Rút kinh nghiệm hắn cẳn thận xem mấy phòng khác do không có gì khác nên bỏ qua dãy phòng phía trước và tiếp tục khám phá nơi khác.
Nhìn hai bên trái phải của dãy phòng có hai lối đi thẳng tắp. Bên trái là lối đi nhỏ có khoảng cách từ vách tường tới tường rào khoảng hai mét được dẫn tới chổ nhà xí. Bên phải thì rộng hơn khoảng 4 mét tính từ tới tường. Hắn đi theo dãy lối đi rộng có trồng vài cây có tán rộng nên cũng khá mát. Phía trước của dãy nhà trước có một bức tường cách dãy nhà khoảng 2 mét, trên tường có hai cái cổng vòm mở với mái vòm được làm cao hơn với tường được đặt ngay chổ lối đi để nối khu phía sau với khu phía trước.
Đi tới khu phía trước theo lối đi bên phải, Trần Nam thấy mọi thứ thấy mọi thứ thay đổi hoàn toàn diện tích khu vực xung quanh lớn hơn hẳn, và trông đẹp mắt hơn hẳn nếu không bị cỏ và các thực vật chiếm cứ tuy là nền được lát đá để thuận tiện cho việc đi lại nên trông cũng khá hoang vu. Nhìn tổng thể khu vực này có hình chữ nhật, với bốn dãy phòng được đật bốn phía, chính giữa là một khu vườn nhỏ có một cái nhà chòi được nói với các dãy nhà bằng bốn con đường thẳng, nơi này chắc có lẽ dùng để thưởng trà hay nghĩ mát vì thấy có trồng bốn cây khá to. Thế nhưng nơi này đã trở nên rậm rạp do cỏ và cây cối pháp triển mà không được chăm sóc trong một thời gian khá dài.
Hắn đi xem từng khu phòng một, thấy các phòng ở đây đều được xây làm hắn thấy một cảm giác xa hoa. Mỗi dãy phòng đều có một mái hiên được xây một cách tinh tế, được đở bỡi những cây cột khá to và trơn tuy là đã lâu nhưng nó vẫn còn tốt. Cửa chính và cửa sổ thì được chạm trổ khá cầu kì nhầm trang trí để tăng giá trị thẩm mỹ. Chắc đây là mấy căn phòng của gia chủ, còn chổ khu bếp là của các gia đinh. Mấy cánh cửa ở khu nầy theo hắn thấy cũng được đóng sơ sài như hai dãy phòng của các gia đinh. Hắn mở cửa một phòng nhưng vẫn không quên tránh qua một bên. Hắn thấy bên trong rộng rãi như mấy phòng khu bếp (tạm gọi đó là phòng gia đinh) nhưng khác ở chổ có nhiều đồ đạc hơn, nhưng cũng lộn xộn hơn. Chắc lúc bị Trần gia chiếm và bị đuổi đi quá gắp nên khá lộn xộn hoặc chỉ đơn giản là sau khi gia chủ đời trước sau khi rời đi trong gắp gáp thì bị Trần gia cho người lục soát lấy những gì có giá có để mang đi.
Hắn bước vào thấy nơi này chắc bị lục soát khá kỉ. Hắn nhìn xung quanh thì còn thấy tủ đồ bị mở tung và ở dưới chân tủ quần áo bị vức bừa bải như bị lùa ra để tra xét bên trong. Trong tủ và khắp phòng toàn là mạng nhện, nhưng hắn cũng không muốn để ý lắm.
Tiến đến nhặt lên vài bộ coi thử, tuy đã lâu không đụng đến và có dính một lớp bụi nhưng vẫn không khiến cho mấy bộ trang phục bị sơ cứng hay bị hư hại gí nhiều, vẫn có thể tận dụng bận lại mà cũng không vấn đề gì và cũng trông trang phục khá đẹp. Có cả đồ của nam và nữ, đồng thời hắn thấy ờ phần dưới của tủ có mấy đôi giầy của nam lẫn nử nên hắn đoán phòng này của một cặp vợ chồng. Hắn liền bỏ mấy bộ đồ xuống rồi đi ra khỏi phòn, cũng không quên đóng cửa lại. Kiểm tra mấy phòng khác thì thấy cũng không khác gì mấy cũng lộn xộn, bừa bãi chỉ khác là mấy bố cục đồ đạt trong phòng. Xem xong thì hắn rút ra kết luận mấy phòng này là của mấy cặp vợ chồng của gia chủ đời trước.
Hắn cũng lước qua mấy phòng của các dãy phòng khác một lược. Cũng không có phát hiện gì mới cũng giống bao căn phòng khác, chỉ khác ở người chủ của mấy căn phòng trước. Lấy phòng của mấy cặp vợ chồng làm mốc, thì bên trái là dành cho nữ, bên phải thì dành cho nam, còn ở giữa thì dành cho mấy đứa trẻ nhỏ hoặc đang tuổi lớn.
Với một người khá thích các loại trang phục dạng cổ trang như của mấy bộ phim kiếm hiệp, tiên hiệp thì hắn nảy ra ý định ‘thấy của rơi, không thấy chủ đâu, tạm thời bỏ túi’ chiếm dụng mấy cái bộ trang phục của nam nhân làm của mình. Nói là làm hắn nhanh chân thu thập tất cả các trang phục nam nhân ở tất cả các phòng có kích thước hợp với mình. Còn các phòng của nữ và mấy đứa con nít thì hắn bỏ qua. Với dãy phòng của mấy cặp vợ chồng thì hắn cũng lấy đồ của nam nhân (đâu có ai ngại nhiều) nhưng không quên ném đồ của nử vào và đóng cửa tủ lại. Sau một hồi thu gom và ném vào căn phòng của nam nằm ngay sát tường có cổng vòm, để đó sau này sử lý sau.
Sau khi hoàn tất công việc thì hắn coi lại mình thấy khá là dơ nên hắn đi rữa rái một tý cho sạch sẽ rồi đi tiếp.
0