Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 2 Chương 10: Võ Giả cảnh!
Hắn có thể nhắm tinh chuẩn trúng một thứ nhỏ bé như vậy, lại có thể dụng thân tản kình xuống mặt đất. Một sợi tóc mảnh mai như thế vừa xong lại có tới gần ba ngàn cân cự lực, này đã thể hiện được trình độ cường hãn của hắn.
“Hậu nguyên vu thiên bản tồn trọc,
Võ Đồ luyện chính là gân cơ mao bì, tu chính là khí huyết, cường chính là các giác quan, kiện chính là ngũ tạng lục phủ. Cái gì minh kình bộc phát lẫm lẫm, ám kình nội liễm luyện thân, cuộn lại khí huyết như hợp đan, chính là giai đoạn này. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thứ ngươi vừa đỡ chính là một đòn công kích phổ thông của Võ Giả cảnh viên mãn, nhưng là đã đủ đánh lui ngươi gần trượng rồi. Thế mà ngươi còn dám nói có thể hoành hành vô kỵ tại cảnh giới này sao?”
Dù sao tương tự như vấn đề khí huyết cực cảnh tại Võ Đồ, những thứ này đều tùy cá nhân, bởi vì khi đối công thì người sở hữu Chân Khí bạc nhược hơn nhưng độ chưởng khống cao hơn vẫn có thể chiến thắng, mà hai thứ này đều chợt lên chợt xuống, cộng với rất nhiều yếu tố tương quan nên chỉ có thể phân đại khái như vậy.
Cảm nhận được chân khí lưu chuyển trong cơ thể, lực lượng bộc phát tại từng thớ cơ, hắn không khỏi thở ra một hơi trong lòng, kiếm trong tay vẫn không dừng lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Do thu nhiều yếu tố cùng các nguyên do “không xác định” khả năng hấp thu Nguyên Tố cùng chuyển hóa của Telos là rất tốt, nó hiện đã là Nhất giai bát trọng Ma Vật, tu vi còn cao hơn hắn một khoảng lớn.
“....”
Sau khi đột phá, việc quan trọng cần phải làm chính là ổn định tu vi, cùng khống chế lại lực lượng của toàn thân, hắn đã chọn một trong các cách đơn giản nhất, cũng là việc hắn đang làm bây giờ, đó là múa một bài kiếm vũ.
Chỉ là lại quay đầu sang nhìn đệ tử, Bình lão lão lại thấy hắn lúc này đang mặt đối mặt ôm Telos, dường như đang trao đổi điều gì, dáng vẻ cực kỳ hưng phấn.
Còn về sau thì phải xem xét, dù sao võ nghệ càng lên cao càng khó, cùng là Đăng Phong Tạo Cực nhưng độ khó giữa Võ Giả cùng Võ Đồ cách nhau ít nhất là chín lần, càng đừng nói đến các cảnh giới cao hơn.
Ổn định lại cơ thể, lúc này hắn mới nhìn ra vật kia là vật gì, thì ra là...
“?”
Nương theo số lượng cùng hàm lượng Chân Khí tăng lên, thực lực của võ giả cũng đạt được chất biến, dựa theo tỷ lệ mỗi một trọng đều phải gấp ba lần tại Võ Đồ cảnh, quan trọng hơn là thủ đoạn, cùng với phẩm chất Chân Khí.
Lê Thanh Vũ thực ra cảm thấy lựa chọn này cũng không sai, thế giới bên ngoài nguy hiểm lắm, lên Tiên giới lại từ đầu gà thành đuôi phượng, cũng là người có chí riêng.
...một sợi tóc bạc?
Tiện thể lại nói, sau khi đột phá Võ Giả cảnh, trình độ võ nghệ của hắn đã lại rớt xuống Dung Hội Quán Thông, thậm chí còn không phải Xuất Thần Nhập Hóa do còn cần làm quen lực lượng một lần nữa, nhưng đã có những lĩnh ngộ đối với Võ Đồ cảnh, hắn tin tưởng mình sẽ có thể đột phá lại đến Đăng Phong Tạo Cực trong thời gian ngắn, cụ thể tầm một tháng.
Chân Khí phân phẩm chất, chủ yếu là xem mức độ ngưng tụ, cũng không có phân chia rõ ràng, đại khái là mỏng manh, bạc nhược, phổ thông, thâm hậu, tinh thuần,... các loại tính từ.
“Hửm? Ngươi đang nói gì vậy?” Xuất phát từ tò mò, nàng hỏi.
Nhục thể phàm thai gánh nguyên khí,
Lại tiện thể đề tiếp, tôn Cao giai Ma Thần này hiện đang bị Nham Vương Đế Quân trấn áp ở Cô Vân Các, kèm theo một tên Sơ giai nữa, bốn tên kia đều đã vẫn diệt toàn bộ.
Nếu như phải nói, thì do được tinh luyện bởi Ý cảnh Truyền Thuyết phẩm theo Khuy Minh Chân Kinh, hàm lượng Chân Khí của Lê Thanh Vũ có thể nói là tinh thuần đến kinh người, nhưng cũng tương tự tồn trữ khá ít ở thể nội, so với Võ Giả nhất trọng phổ thông kém tầm ba lần, điều này chỉ có thể được khắc phục khi hắn lĩnh ngộ được nhiều loại Ý cảnh hơn để bù đắp.
“Bẩm sư phụ, đệ tử thấy toàn thân hiện đang ngập tràn lực lượng, mạnh hơn trước kai rất nhiều, dù mới là Võ Giả nhất trọng nhưng đã có thể hoành hành tại cảnh giới này.” Lê Thanh Vũ làm ra vẻ ngẫm nghĩ xong cười nói, dáng vẻ tự đắc vô cùng.
Đại nam hài thoạt nhìn người có chút cao hơn đồng lứa, thân cao gần một bộ bốn tóc cắt ngắn, da thịt hồng hào khỏe mạnh, cơ nhục tràn đầy mơ hồ hiện đường nét, gân cốt nội liễm bàng phát, khuôn mặt ẩn hiện tướng khôi ngô, cặp lông mày sắc bén như lưỡi kiếm, giữa mi tâm có một đạo ấn ký nhàn nhạt, hai mắt sáng tỏ rõ thần, lúc này đang hiện lên dáng vẻ hào hứng.
Lê Thanh Vũ nghe vậy mới thở dài một tiếng, hai tay nâng kiếm lên đáp:
“Ừm, này cũng coi như ra mặt cho nha đầu kia, nghe nói ngươi lấy một sợi tóc ra khắc chữ hù nàng?”
“Vâng, thưa sư phụ.”
“Không có gì sư phụ, ta chỉ đang cảm thán bản thân lợi hại.”
Nói thực cứ để vị này đột phá, Lê Thanh Vũ cũng không biết là đối phương có thể vượt qua Tâm Kiếp được hay không, nhưng đoán là có thể... ha?
Hơn nữa, tính cách của kẻ này rất giống nàng, cực kỳ ưa thích tán nhảm. Lời nói ra miệng coi ba thành là thật là được rồi.
Quay ra phía xa, hắn thấy được Bình lão lão giờ đã quay lại bàn trà, đang vui đùa với Telos, mặc cho nó nhảy nhót lung tung trên bàn, mặt nở nụ cười hiền từ.
“Phù!” Lê Thanh Vũ thở ra một hơi, bài múa kiếm kéo dài ba nén hương này cũng đã kết thúc, Chân Khí trong người hắn vừa ngưng tụ được cũng đã tiêu hao gần hết, coi như một lần làm tinh thuần lại Chân Khí sau khi dùng nó tẩy luyện lại một lần toàn thân.
Việc này vốn hắn đã gặp ở Võ Đồ cảnh rồi nên cũng không thấy lạ lẫm, mặc dù nói Chân Khí của Võ Giả càng nhiều càng tốt nhưng tinh mà không tạp cũng là lựa chọn không sai, chưa nói đến việc độ tinh thuần ảnh hưởng đến khả năng Chân Khí Hóa Cương đột phá Tiểu Thừa, lấy trình độ võ nghệ của hắn thì nên chọn chất lượng hơn số lượng.
Võ Giả luyện chính là Chân Khí, vốn là nguyên khí cơ thể liên tiếp linh khí bên ngoài mà hình thành, có được công dụng gần như toàn diện. Tăng cường t·ấn c·ông, phòng thủ, bồi bổ sinh lực...
Có thể nói, Chân Khí bất tận, Võ Giả bất tử, này cũng áp dụng cho các cảnh giới về sau.
Ngay cả Tiên Nhân Ly Nguyệt chủ tĩnh, trăm năm phun ra nuốt vào thiên địa linh khí, đạt đến Tiên Nhân cảnh cũng phải đi nhập thế chu du mấy lần để làm cơ sở cho Thánh cảnh, mà đấy là bọn họ có nhiều thọ nguyên, có thể từ từ tiến hành đấy.
“Đệ tử thụ giáo, là đệ tử đã quá kiêu căng rồi.”
Thậm chí, nàng còn thấy rõ, hắn không hề dùng Thiên Phú Thời Gian Tưởng Niệm, không phải là do không kịp dùng, mà là cũng muốn thử kiểm tra bản thân, đây cũng là một loại tự tin đáng khen ngợi.
“Xong rồi?”
Mặc dù do đã ký khế ước thì tu vi giữa hai bên sẽ có được một sự chuyển hóa cơ bản, nhưng đấy chỉ là trong tình huống phổ thông, vì Vô Linh chi Thể của hắn lại một lần nữa đại phát thần công, nháy mắt đem đống tu vi phản hồi của Telos đánh tan hoặc không tiếp nhận.
Đương nhiên, nếu phải gánh chịu tổn thương quá lớn vượt quá khả năng chữa lành của Chân Khí thì Võ Giả vẫn sẽ c·hết chắc, nhưng là có thể cầm được một hơi mà lao lên đồng quy vô tận, này cũng được tính như ngụm khẩu khí cuối cùng hồi quang phản chiếu.
Thực ra nàng xuất đòn vừa xong cũng không hoàn toàn chỉ là mang ý giáo huấn, dù sao nàng hiểu rõ tên đệ tử này của bản thân. Hắn có thể ngoài miệng buông lời kiêu ngạo như vậy, nhưng trong lòng chắc chắn sẽ không bao giờ lỗ mãng, muốn nói đúng hơn phải là tự tin.
Quyển 2 Chương 10: Võ Giả cảnh!
Tóm lại, phân tích từ nhiều yếu tố như vậy, hắn đã từng nghĩ ngợi hồi lâu, cuối cùng tổng kết:
Phải đến tận lúc này, thực lực của hắn mới chính thức đã vượt qua bên trong Mộng cảnh, như hắn ước tính đại khái là đâu đó hai ba lần.
Kết quả... không biết từ đâu xuất hiện 5 tôn Sơ giai một tôn Cao giai Ma Thần nhìn trúng địa bàn tông môn này, thế là đánh tới, vị lão tổ kia định trốn đi nhưng vẫn bị phát hiện, lại bị nhìn ra đã ngồi bế quan lâu như vậy rồi hẳn bản thân cũng hội tụ đủ bốn yếu tố kia, thế là đưa thân tang trong miệng tôn Cao giai Ma Thần này, muốn dẫn động Thiên Địa kiếp cũng không được... (đọc tại Qidian-VP.com)
Từng tiếng khí kình không ngừng vang dội trong không khí, kèm theo chính là từng đường lam sắc chân khí dáo dác, ở giữa có thể thấy được thân hình một đại nam hài gần lứa thiếu niên, lúc này đang đại triển quyền cước, đoản kiếm trong tay dũng động không ngừng.
Bình lão lão thấy vậy lắc đầu chép miệng, tay áo lặng yên không tiếng động bỗng nâng lên, từ bên trong vọt ra một vật phi thẳng tới chỗ hắn, tốc độ nhanh chỉ nhìn thấy được tàn ảnh.
Chủ yếu là cũng muốn biểu diễn cho hắn xem, võ nghệ đăng phong tạo cực của Võ Giả cảnh là như nào, đồng thời cũng kiểm tra chút trình độ của hắn hiện tại. Kết quả không làm cho nàng thất vọng.
“Ai rồi cũng phải vào t- nhầm, nhập thế thôi!”
Việc trốn trong núi bế quan thẳng một mạch đến thiên hoang địa lão, trừ khi có đủ những yếu tố sau là tài nguyên, thọ nguyên, thiên tư ngộ tính siêu cấp yêu nghiệt cùng đại nghị lực, thiếu dù chỉ là một thì đều là bất khả thi.
Đây chính là câu nói hắn đã từng nói, mặc dù hệ thống Võ Đạo của Hải Minh quốc cùng Ly Nguyệt Nham quốc tồn tại chênh lệch không nhỏ nhưng cơ sở bản chất bên dưới lại không quá sai biệt.
Thiên Lương đỉnh, Mân Lâm...
“Không tồi, đỡ được hẳn một sợi tóc của ta.” Ở phía đối diện, Bình lão lão nói nhàn nhạt, nhưng không che giấu đi ngữ khí mỉa mai:
Tiên nguyên vu thiên thị phác thanh,
Nàng có chút muốn rút lại lời vừa nghĩ.
Đó là còn không nói đến vấn đề lượng kiếp càn quét, cùng Thiên Đạo khí số hưng suy các loại... Nếu như hắn nhớ không nhầm, trước cách đây tầm 2700 năm cũng đã từng tồn tại một thế lực Huyền gia, sở hữu một vị lão tổ từ khi đạt đến Trúc Cơ kỳ liền núp trong tông môn bế quan thẳng đến Đại Thừa kỳ, cố tình không lựa chọn phi thăng mà tiếp tục tu luyện.
Võ Giả cảnh cùng Võ Đồ cảnh vốn sở hữu một lằn ranh khó có thể vượt qua, dù cho có sở hữu Ý cảnh Truyền Thuyết phẩm cũng không phải điều dễ dàng.
Nói cũng hay, vì là Vô Linh chi Thể nên kỳ thực hắn cũng đại khái coi như vô cấu, gọi là trong rủi có may, các loại hiện tượng thường xuất hiện khi tẩy kinh phạt cốt như đẩy ra chất thải màu đen hay các thứ đều không thấy, nhiều nhất chỉ là mồ hôi hơi sậm màu, tắm qua một lần lập tức sẽ hết.
Không hề do dự, Lê Thanh Vũ lập tức bạt kiếm mạnh lên dứt khoát, chớp mắt đã chém đứt đôi vật kia, chỉ là bản thân cũng b·ị đ·ánh lùi về sau gần trượng, mấy bước mới đứng vững được.
“Đột phá đến Võ Giả cảnh, mặc dù cường độ gia tăng tu vi giữ nguyên nhưng này lại khiến hiệu suất giảm mạnh, cứ như vậy cũng không được. Giờ chỉ có hai cách, một là ta lại lĩnh ngộ thêm các loại Ý cảnh khác, hai là cũng đến lúc xuất môn, dựa theo Động Lộ để tăng cường cho công pháp, tức là hành tẩu trong giang hồ, này cũng là phương pháp đại đa số Võ gia sử dụng.” Lê Thanh Vũ suy tư.
Hắn hoàn toàn không thể tiếp tục bế quan như cũ, nếu không thì hẳn sẽ c·hết già trước cả khi đột phá Thượng Thừa cảnh, việc này dù có là Bình lão lão cũng không thể ngăn được. Với lại nam nhi đại trượng phu, không nói chí tại bát hoang lục hợp, đỉnh thiên lập địa cái gì, ngay cả dũng khí mở mang tầm mắt cũng không có, hắn chống mắt lên mà xem hội này bước qua Thánh cảnh như nào.
“Võ Giả cảnh đỡ được một đòn của bán bộ Đạo Quân mà không c·hết, chẳng lẽ không lợi hại?” Lê Thanh Vũ lẽ thẳng khí hùng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một thế lực siêu nhất lưu đã bị hủy diệt như vậy, thật làm lòng người thổn thức.
Hắn chính là Lê Thanh Vũ, nay sau khi đột phá đã đạt đến Võ Giả nhất trọng, trực tiếp nhảy qua vô trọng.
Võ đạo cơ đồ chú tại hành.”
“Thôi được rồi, đột phá cũng đã xong, cũng là lúc nên đi về.” Bình lão lão phất tay, cả hai lại na di quay về Ngọc Kinh Đài cảng Ly Nguyệt, phòng trường hợp hắn định giảo biện gì.
“....” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thành sự không có bại sự có dư! Đây không phải lần đầu tiên hắn cảm thán như vậy.
Hơn nữa, do phương thức đột phá khác biệt nên hắn cũng không cần bố trí Mora làm vật dẫn để hỗ trợ liên tiếp linh khí đối Võ Giả phổ thông, hay là liên tiếp Thần chi Nhãn đối Nguyên Thần giả, coi như về sau cũng sẽ đỡ được một khoản tiêu hao nhỏ.
Bình lão lão nhìn thấy đệ tử đã củng cố tu vi xong, liền cười hỏi:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.