0
Vừa mới tiến vào Hỗn Nguyên Châu bên trong, Cửu Chân, Tiểu Thương cùng Tiểu Hắc liền đi lại bao vây Lý Thiên Vũ xem Hỗn Độn Thần Kiếm Thể sơ thành là như thế nào, khi bọn họ mới tiến lại ngoại trừ Cửu Chân tất cả điều bị kiếm khí trên thân Lý Thiên Vũ chém cho v·ết t·hương chồng chất liền lui lại sau.
“Các ngươi đừng lại gần ta, ta mới thức tỉnh Hỗn Độn Thần Kiếm Thể nên chưa thể thu phóng tự nhiên, các ngươi lại gần rất nguy hiểm”- Lý Thiên Vũ, nói.
Lý Thiên Vũ nói xong cũng không biết bọn họ có nghe hay không liền trực tiếp khoanh chân ngồi xuống gốc Hỗn Nguyên Thần Mộc lấy ra một cái ngọc giản, ngọc giản này màu trắng chỉ to như đầu ngón chân là chính vừa rồi quà gặp mặt mà sư tôn hắn tặng.
Lý Thiên Vũ đầu xem qua liền giật mình, ngay sau đó là mừng như điên vì quà mà sư tôn hắn tặng là « Băng Đế Điển » ba tuyệt kỹ thành danh của hắn kiếp trước cũng chính là bên trong ba thức, nói cách khác kiếp hắn tu luyện chính là « Băng Đế Điển » bản khuyết, còn sư tôn hắn tặng chính là « Băng Đế Điển » bản hoàn chỉnh.
Nhưng còn một điều quan trọng hơn là bên trong ba tuyệt kỹ của hắn cũng là bản thiếu, chỉ có Cực Thiên Băng Vực là tương đối hoàn chỉnh, bản thiếu nhưng cũng đã vô cùng lợi hại, không biết bản đầy đủ này mạnh đến mức nào.
Chỉ vì Băng Cực Thánh Kiếm và Băng Diệt của hắn uy lực đã không đủ mạnh nên hắn đã lâu rồi không dùng, nay hắn đã được bảng đầy đủ hắn tin chắc đây cũng là thủ đoạn cực kỳ khủng bố của hắn.
Lý Thiên Vũ liền đưa mắt nhìn về chín chiêu thức của Băng Đế Điển:
Thức nhất Tuyết Thiên Băng Thủ.
Thứ hai Cực Thiên Băng Vực.
Thứ ba Băng Cực Thánh Giáp Thuẩn.
Thứ thứ tư Phi Ảnh Thiên Thiên.
Thức thứ năm Băng Cực Thánh Kiếm.
Thứ sáu Đế Ảnh.
Thứ bảy Băng Hoàng Chi Nộ.
Thứ tám Băng Diệt.
Thứ chín Bạo Phong Tuyết.
Lý Thiên Vũ tuy rất muốn hiện tại liền muốn trực tiếp tu luyện « Băng Đế Điển » nhưng hắn cũng không vội nhất thời, đầu tiên hắn muốn ổn định lại kiếm khí bên trong cơ thể và bên ngoài để có thể thu phóng tự nhiên, sao đó là lĩnh hội “Tứ Tượng Chân Kinh” càng cao thâm cảnh giới và tiếp theo đó là làm quen với thân thể mới này còn cả “Lăng Không Vô Gian Tháp” còn về “Băng Đế Điển” để phía sau, “Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết” lúc nào cũng được kiếm tâm thôi diễn.
Rất nhanh Lý Thiên Vũ liền đầu nhập vào bên trong tu luyện, thời gian cứ thế trôi qua từng ngày, từng ngày thời gian một tháng bằng bên trong hơn mười tháng, thời gian mười tháng nói nhanh thì không nhanh, chậm cũng không chậm, thời gian trôi rất nhanh.
"Tiểu tử đã sẳn sàng rồi chứ”- Thiên Tước Tử mĩm cười nhìn Lý Thiên Vũ cười nói.
Lý Thiên Vũ mĩm cười nói: “Tốt rồi sư tôn”
“Tiểu tử, Huyền Cực Tông không hề đơn giản”
Đó là câu nói cuối cùng hắn nghe sư tôn hắn nói trước khi hắn đi vào bên trong không gian trùng đồng tiến vào Cổ La Bí Cảnh.
...
Cổ La Bí Cảnh từ lúc Lý Thiên Vũ bị trục xuất ra không gian hư vô đã trôi qua sáu tháng, luôn một tháng hắn bên trong đã qua hơn bảy tháng thời gian, một số cấp bậc thấp võ giả người thì c·hết đi làm đá kê chân cho thiên tài thật sự, người may mắn không c·hết thì tản mạng đi tìm cách để tăng cao thực lực, nếu không nhất định sẽ là vong hồn tại Cổ La này.
Còn về cao thủ thật thụ, hiện tại vẫn đang tìm kiếm di tích cường đại để tranh đoạt cơ duyên, nếu như bọn hắn không mạnh lên thì nhất định sẽ thành người khác đá kê chân mà vĩnh viễn vạn kiếp bất phục.
“Các ngươi cuối cùng có được hay là không, đã lâu như vậy một tiểu tử Địa Nguyên Cảnh cũng không tìm ra, cũng không biết còn sống hay đ·ã c·hết, ta cho các ngươi thời gian ba ngày, phải nhất định tìm ra hắn, sống phải thấy người, c·hết phải thấy xác”.
Cổ La Bí Cảnh bên trong một tòa lầu cát xa hoa, có một thiếu niên mài kiếm mắt sáng, thân một bộ cẩm phục màu trắng hoa lệ thân hình như một thanh lợi kiếm sắc bén, lúc này đang điềm tỉnh nói.
Hắn là Kiếm Vô Song, đệ nhất cao thủ cũng là Thánh Tử của Trượng Kiếm Tông của Thiên Kiếm Đế Triều cũng là Thiên Minh Minh Chủ, bên dưới là hơn mười người đang quỳ gối đầu ôm sát xuống đất không dám ngẩn lên.
"Các ngươi có thể đi, nhớ kỹ các ngươi chỉ có ba ngày thời gian nếu không tất cả các ngươi điều phải c·hết”.
Kiếm Vô Song nói với giọng hờ hửng, không một chút cảm tình.
“Thuộc hạ, tuân lệnh”.
Bên dưới có một nử tử toàn thân hắc y, mái tóc búi cao lên tiếng, rồi tất cả đứng lên lui ra bên ngoài.
Nử tử vừa lui ra ngoài sắc mặt ngưng trọng nói:
“Các ngươi chia ra làm từng nhóm nhỏ, mỗi đội hai người dẫn đầu mang theo Thiên Minh thành viên bằng mọi giá tìm cho bằng được Lý Thiên Vũ”.
“Vâng, An Nhiên tỷ”
Mười hai người còn lại đồng thanh lên tiếng rồi chia nhau ra hành động.
Những việc sảy ra vừa rồi Lý Thiên Vũ điều không biết gì, hắn hiện tại còn đang trên đường truyền tống đến nơi này.
...
Cổ La Bí Cảnh, tận cùng phía Bắc trên một vách núi sâu vạn trượng, bên trên đỉnh núi có một thiếu niên thân một bộ áo vải màu bạc, đuôi tóc cột cao màu đen trãi dài tới lưng, thiếu niên đó phá nát không gian chậm rãi bước ra bên ngoài.
Thiếu niên đó khi ra liền đưa mắt nhìn xung quanh, mi tâm hắn một con mắt thứ ba mở ra dò xét xung quanh mười dặm bán kính phạm vi, liền phát hiện nơi xa ba dặm về phía Tây có một cái trữ vật giới chỉ màu đen hắn lại đột nhiên biến mất.
Cùng lúc cách vị trí vừa rồi hơn trăm trượng lại xuất hiện, thân ảnh lại biến mất, lại xuất hiện cách đó gần hai trăm trượng phía xa, chỉ mất hơn mười lần thuấn di chưa tới ba khắc hắn đã đến nơi hâc sắc giới chỉ trữ vật kia hắn nhặt lên rồi mĩm cười.
“May mắn nó vẫn còn”.
Thiếu niên đó lấy từ bên trong ra một cái lệnh bài màu bạc, bên trên có ghi tên Lý Thiên Vũ, Đại Mạc Vương Triều, đúng thiếu niên đó chính là Lý Thiên Vũ vừa mới đi ra khỏi trùng đồng không gian mà Thiên Tước Tử mở thông hướng Cổ La Bí Cảnh.
“Hắc hắc, Lý Thiên Vũ ngươi cũng để bọn ta tìm kiếm cũng không dể dàng a”.
Phía xa có một nhóm người hơn ba mươi người tu vi thấp nhất là Địa Nguyên Cảnh đỉnh phong cao nhất là Thiên Nguyên Cảnh sơ kỳ đỉnh phong có tận hai vị, bên trong một tên võ giả Thiên Nguyên Cảnh vừa lên tiếng nói.
“Các ngươi biết ta”- Lý Thiên Vũ hiếu kỳ hỏi.
“Ngươi dám g·iết người của Thiên Minh bọn ta lại hỏi chúng ta biết ngươi”
Nam tử vừa rồi lên tiếng lại cười lạnh nói.
Lý Thiên Vũ không hiểu hắn g·iết người của Thiên Minh từ lúc nào, đột nhiên hắn nhớ lại hai người hắn g·iết trực tiếp đánh nát không gian, hắn bị không gian hư vô kéo vào, rồi nói với giọng lạnh nhạt: “Ý các ngươi là Hoa Thiếu Du và Thẩm Dật Hiên”.
“Đúng, ngươi tự khoanh tay chịu trối theo ta về hay là để bọn ta ra tay”- Nam tử kia lại lên tiếng.
Lý Thiên Vũ cảm nhận được hai tên Thiên Nguyên Cảnh sóng Chân Khí lưu động mạnh mẻ, chắc hẳn bọn hắn là cao thủ của Đế Triều nào đó.
Nam tử kia thấy Lý Thiên Vũ lắc đầu chứ nghĩ hắn không chịu đầu hàng mà phản kháng nên lập tức ra lệnh bắt Lý Thiên Vũ: “Lên, bắt hắn cho ta”.
Đến lúc này Lý Thiên Vũ vẽ mặt vẫn thản nhiên, dường như không biết nguy hiểm vẫn trước mắt.
« Thương Khung Lực »
Oành!!
Lập tức từ bên trên áp xuống một trọng lực cực kỳ đáng sợ, trọng lực phải hơn ngàn vạn cân áp xuống làm cho tất cả võ giả tu vi dưới Thiên Nguyên Cảnh lập tức bị nổ thành thịt vụn dăng tung tóe.
Lý Thiên Vũ lập tức thuấn di đến phía trước hai người Thiên Nguyên Cảnh kia, từ trong con mắt thứ ba của Lý Thiên Vũ bắn ra hai đạo tử quang “Thần Lôi Tru Ma Nhãn” hướng hai người kia đánh tới.
« Sưu Hồn ».
Ngay sau đó, Lý Thiên Vũ dùng hai tay đặt trên mi tâm hai người bọn họ, một cổ tinh thần lực mạnh mẻ ba động tiến thẳng vào thức hải bọn hắn dò xét ký ức của của bọn chúng.
Hiện tại Lý Thiên Vũ tu vi đã đạt đến Địa Nguyên Cảnh đỉnh phong, tinh thần lực đã đạt đến cấp 39 đỉnh cao, thực lực vốn đã có thể miễu sát võ giả Thiên Nguyên trung kỳ cường giả nên đánh bại hai tên Thiên Nguyên Cảnh sơ kỳ là việc hết sức dễ dàng sự tình.
Nửa canh giờ sau.
Lý Thiên Vũ đứng trên một sườn núi hắn vừa rồi đã biết được rất nhiều tin tức, hắn liền thở dài một tiếng.
Thời gian qua bên trong Cổ La Bí Cảnh điều bị Thiên Minh dường như đào cả ba tất đất để tìm hắn, nhưng lại hoài công vô sách, ta và Thiên Minh đã như là thế như nước với lửa.
Kiếm Vô Song chính là Minh chủ của Thiên Minh hắn tu vi siêu quần bạc tụy, chắc hẳn đã tìm được cơ duyên bước vào Thiên Nguyên Cảnh, còn những người khác thì lại không phải vấn đề.
Thiên Minh tổ chức bên dưới Kiếm Vô Song là hai vị hộ pháp tu vi là Thiên Nguyên Cảnh hậu kỳ, và chín tên Thiên tướng tu vi tất cả điều là Thiên Nguyên Cảnh tu vi, bên dưới Địa Nguyên Cảnh nhiều vô số kể.
Lý Thiên Vũ bên trong ký ức của hai tên kia liền phát hiện hai vị hộ pháp là hạn người vô cùng tàn ác, vì đạt được mục đích bất chấp hậu quả và thực lực cũng là số một số hai tồn tại.
Còn về Kiếm Vô Song lại cũng rất thần bí, từ trước nay rất ít lộ diện, nhưng một khi lộ diện liền làm kinh động toàn bộ Cổ La Bí Cảnh.
Lần gần nhất Kiếm Vô Song xuất hiện chính là bốn tháng trước, hắn xuất hiện một mình đại chiến với Niết Bàn cấp yêu thú bên trên Hãn Minh Sơn để c·ướp đoạt Mộc Chi bản nguyên bảo vật, chiến đấu kéo dài ba ngày ba đêm kết quả làm ra sao thì không ai biết, sao lần đó chưa ai từng gặp hắn xuất hiện, kể cả yêu thú Niết Bàn cấp kia.