Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 134: Gia đình.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 134: Gia đình.


“Các ngươi là?”.

Lý Thiên Vũ cũng không xa lạ gì với luồng năng lượng này, kiếp trước hắn vốn là một cường giả Chuẩn Thánh cảnh, Chân Nguyên hắn sớm đã được biết. Chắc hẳn lần trước huyết mạch kích phát làm cho Chân Khí bên trong cơ thể tự động vận chuyển, cộng thêm hấp thu Thiên Ma Hổ thánh nguyên làm cho Chân Khí trực tiếp chuyển hóa, hiểu hết thải hắn liền lộ một nụ cười mĩm.

Cửu Nhi nằm trên mặt đất miệng thở phì phò gấp rút lên tiếng nói.

Một lúc sau, khi cả ba người điều mệt mõi nằm lăn ra đất, vẻ mặt hồng nhuận đến thở gấp phì phào. Nhìn cảnh này hắn liền có hùng tâm tráng chí vì một gia đình hạnh phúc, gia đình chẳng phải như thế này hay sao, vợ chồng và hài tử. Hắn liền kiên định hơn ý nghĩ cường đại chẳng phải hắn không đủ mạnh để bảo vệ nàng để nàng phải ngộ nhập con đường không biết ngày mai như này hay sao?

“Sau? Chân Nguyên!”.

Nhìn thấy bộ dáng này của hai tiểu oa nhi Song Tử, Lý Thiên Vũ lộ ra vẽ mặt cổ quái, có thật sự là tiểu oa nhi hay không, trong bộ dáng này thật sự giống a? (đọc tại Qidian-VP.com)

“Huynh không sao chứ?”- Hàn Tĩnh Chi nở nụ cười ngượng lệ tiếng hỏi thăm.

Lý Thiên Vũ liền đưa ánh mắt lo lắng nhìn qua, liền thấy một nhân ảnh toàn thân điều có v·ết m·áu đã khô, bóng hình gầy gò xinh đẹp này chính là Hàn Tĩnh Chi, trong hiện tại nàng cực kỳ suy yếu và vô cùng nguy hiểm.

Lý Thiên Vũ nghe vậy liền lộ ra nét mặt đề phòng nhìn về hai tiểu oa nhi này, thật sự từ đầu chí cuối hắn chưa từng thả lỏng về hai nữ oa này, nhìn trong vô hại như vậy nhưng thật sự như thế nào chỉ có trời mới biết được.

Lý Thiên Vũ cũng không ngăn cảm Hàn Tĩnh Chi vì hắn nhận thấy hành động của hai tiểu oa nhi này thật sự thú vị, quan trọng nhất là hắn không cảm nhận được sát khí, điều này chỉ có hai nguyên do một là thật sự không có hai là các nàng ẩn dấu quâ sâu, nếu là thứ hai thì dù hắn cùng nàng có một trăm caia mạng cũng không đủ để các nàng g·iết, vì cường giả như vậy là thứ hắn cùng Hàn Tĩnh Chi căn bản không tưởng tượng ra nổi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chập chập, tiểu tử ngươi là Âm Dương chưởng khống giả, thân mang Hỗn Nguyên Thần Kiếm Thể, bên cạnh cũng đã ngưng luyện không ít Chân Nguyên, bán bộ Thiên Nguyên Cảnh chuyển hóa ba thành Chân Nguyên, cũng rất thích hợp a!”- Cửu Nhi nhẹ chép miệng, thân thể bé nhỏ đi quanh người Lý Thiên Vũ vừa gật đầu vừa lên tiếng.

Lúc này Lý Thiên Vũ trên thân đã hoàn toàn khôi phục, do thân thể Long tộc sức phục hồi lại vô cùng khủng bố nên đã hoàn toàn khỏi hẳn, chỉ có điều trên bộ bạch bào của hắn lưu lại thật nhiều vết rách máu tươi nhuộm đỏ cả bộ y phục.

Nhìn dáng vẽ của Lý Thiên Vũ như vậy Song Tử liền thích thú, cả hai tiểu oa nhi liền làm ra bộ dám đằng đằng sát khí, hai tay chóng nạnh, đi bước chân vô cùng nặng nề đi phía Lý Thiên Vũ. Sau đó cả hai hơi khuôn lưng hai tay đưa ra phía trước vẫn bước chân vô cùng nặng nề kia. Nhìn trong như tiểu hài tử đang nô đùa, chúng đang giả quỷ hù dọa người ta.

Lý Thiên Vũ thầm lẫm bẫm, cho dù hai tiểu hài nhi kia tuy thân hình trẻ con nhưng có thể sống tốt ở đây cũng không biết là dạng gì tồn tại, hắn cũng không vì bề ngoài của hai tiểu nữ oa mà kinh thị.

Cả hai nữ oa nhi Song Tử điều lộ ra ánh mắt hờn dỗi, nàng định đùa giởn với bọn họ một tý nào ngờ hai người này thật sự không sợ các nàng mà còn béo má hai nàng, cả hai nàng điều chu mỏ phòng má quay trái phải làm nhũng kiểu giận hờn.

Trong nàng thành ra như vậy, hắn đau lòng không thôi. Lý Thiên Vũ nhanh chân đi lại diều nàng lên hắn nghĩ hắn đã phục dụng Sinh mệnh chi thủy bên trong cơ thể đã sản sinh ra sinh cơ rất mạnh, hắn nghĩ trong máu mình hắn vẫn có tác dụng như vậy, hắn cũng không dự liền cắt trên cổ tay một đường lấy máu của mình cho nàng phục dụng.

“Thôi, thôi chơi không vui”.

“Chân Nguyên!”.

“Còn ta là Nguyệt Nhi”- tiểu hài nhi toàn thân một bộ yếm hắc sắc lên tiếng.

"Huynh còn tốt, còn muội như thế nào?”- Lý Thiên Vũ nở một nụ cười ấm áp nhìn về phía nàng lên tiếng.

Sau khi màng sáng tiêu tán đi làm hắn giật mình một cái, thân thể bắn mạnh lên cao, Chân Khí ngoại phóng, nhưng chỉ như vậy, khi hắn nhìn thấy rõ thứ trước mắt hắn liền guật mình một vái nửa.

Hai tiểu oa nhi đưa bàn tay nhỏ bé có chút mũm mĩm che đi miệng nhỏ, cười khẻ nói:

Thời gian không biết đã qua bao lâu, lúc Lý Thiên Vũ tỉnh lại thì thế giới ở trước mặt không còn là bóng tối vô tận giống như trước, mà là một vòng ánh sáng nhàn nhạt bao quanh thân thể. Nhìn vòng ánh sáng này nhìn có vẻ yếu nhược nhưng lại có một loại cảm giác vô cùng kiên cố. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ta phải thêm cường đại, đó là ý nghĩ duy nhất, kiên định nhất và cũng là nghiêm khắc nhất lúc này của hắn dành cho bản thân.

"Đúng rồi, Chi Nhi đâu?”.

"Thiếu niên, cũng không còn sợ bọn ta làm chi, ta bây giờ muốn gây bất lợi cho ngươi cũng không thể!.

Trong mắt Lý Thiên Vũ lúc này là hai cái nữ oa nhi, trên thân là hai cái yếm nhỏ vừa khít thân thể, bọn họ trong như là ba bốn tuổi tiểu hài đồng, một hình hài trẻ con nhỏ bé, tay chân mũm mĩm, khuôn mặt tròn trĩnh bầu bĩnh đáng yêu, cái miệng chúm chím hé mở một nụ cười xinh xinh, hai cái má lúm đồng tiền càng thêm đáng yêu.

“Bọn ta là ai!”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyệt Nhi vẫn tư thế nhí nhảnh kia, tay chỉ về phía trong góc, lên tiếng.

Lý Thiên Vũ thì lộ ra vẽ mặt kỳ quái, còn về Hàn Tĩnh Chi như là đã xem các nàng là hài tử mà đối đãi, Hàn Tĩnh Chi nhìn về phía Song Tử lộ ra ánh mắt kỳ quái, sau đó phì cười một tiếng chạy lại béo má hai nàng, làm cả hai đau đến nổi oa oa kêu to.

“Tỷ tỷ, muội là Cửu Nhi còn nàng ta là Nguyệt Nhi, tỷ cũng có thể gọi bọn muội là Song Tử”- Nguyệt Nhi cười khì khì lệ tiếng rồi bay vào lòng Hàn Tĩnh Chi, nhỉ non như hài tử gặp mẫu thân.

Hắn có thể mơ hồ cảm nhận màng sáng này chính là từ sâu bên trong huyết mạch phát tán ra bảo vệ thân thể, chắc hẳn là Hỗn Độn Thần Kiếm Thể chủ động hộ chủ, hắn lúc này hít sâu một hơi liênd chủ động triệt tiêu màng sáng này.

Lý Thiên Vũ nhìn về phía các nàng lệ tiếng.

“Hai vị đây là nơi nào? Mà lại không có Âm Phong tồn tại!”.

Lý Thiên Vũ nghe Cửu Nhi nói, hắn liền gật mình liền lập tức điều động Chân Khí, lập tức một cổ Chân Khí khổng lồ từ thể nội bạo phát ra bên ngoài, bên trong Chân Khí còn có cả một luồng năng lượng màu trắng nhạt vô cùng ngưng luyện và cô động và cường đại gấp trăm lần Chân Khí.

Lý Thiên Vũ lúc này đã rõ nơi này thật là không có Âm Phong thổi qua, nếu không hai tiểu nữ oa này chắc hẳn không ở đây.

Hàn Tĩnh Chi nhìn thấy cảnh này liền không nở, bản năng của người phụ nữ là làm mẹ, nàng nghĩ mình chính là mẫu thân của thân của hai nàng luền không đành để các nàng ủy khuất liền lộ ra vẻ sợ hãi rồi đùa giỡn cùng hai nàng đến nổi quên mất thương thế, quên mất trời đất.

“Ngươi có thể gọi ta là Cửu Nhi”- tiểu hài nhi mặt bộ yếm màu kim sắc lên tiếng.

“Ý ngươi là nàng ta”.

Lý Thiên Vũ xấu hổ, liền nhìn về Song Tử thấy hai nàng điều chu mỏ hai tay chóng nạnh mặt hừng dỗi lên tiếng. Lý Thiên Vũ cười lớn một tiếng sau đó đưa tay diều Hàn Tỉnh Chi đứng lên.

Chương 134: Gia đình.

“Đây là..?”.

Sinh Mệnh Chi Thủy bên trong huyết dịch của hắn thật sự kỳ diệu, rất nhanh hai mắt Hàn Tĩnh Chi khẻ rung động sau đó hai mắt chầm chậm mở ra.

Cả hai tiểu oa nhi Song Tử điều tấm tắc ngạc nhiên, thốt lên.

Bốn đôi mắt một đôi đen thâm thẫm, một đôi vàng kim óng ánh, đơn sơ mà thâm thúy giao hòa trong đôi mắt xinh đẹp, những sợi tóc quăn quăn trắng bạc, dù chỉ mới là trẻ con nhưng lại toát ra khí chất cao quý.

“Cửu Nhi, Nguyệt Nhi, Song Tử”.

Huyết dịch vừa đi ra bên ngoài thì v·ết t·hương đã nhanh chóng khép lại, thân thể Long tộc sức khôi phục thật là cường hãn. Lý Thiên Vũ cũng không nghĩ ngợi nhiều càng thêm điên cuồng rạch tay cho máu tươi vào miệng nàng, v·ết t·hương khép lại hắn lại mạnh tay phá nó ra cứ thế đến khi hắn cảm thấy đủ mới dừng lại, lúc này sắc mặt hắn đã trắng bệch.

“Ở đây còn trẻ em, các ngươi chú ý”- Song Tử nói.

“Oh, thật sự là Âm Dương Thần Ấn mà đã vũ hóa linh căn, đúng thật trời cũng giúp ta mà”- Nguyệt Nhi đang bên trong lòng Hàn Tinh Chi vội vàng bay ra liền đi xung quanh Lý Thiên Vũ, cười khúc khích sau đó chép miệng lên tiếng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đột nhiên, Lý Thiên Vũ như nhớ tới cái gì đó, sắc mặt nhất thời đại biến. Hắn nhớ rõ, ở trong Huyền Âm Giản, hắn và Hàn Tĩnh Chi cả hai dường như bị khí lưu cuồng loạn phân tách. Hắn có huyết mạch che chở nên tạm thời bình yên không có việc gì, thế nhưng nàng…

“Còn tốt”- Hàn Tĩnh Chi nói.

“Hay cũng có thể gọi chung chúng ta là Song Tử”- Cả hai tiểu hài Cửu Nhi và Nguyệt Nhi đồng thanh lên tiếng.

“Nơi này là trung tâm của Huyền Âm Giản, nơi này Âm Phong không giờ thổi đến, ngươi yên tâm”- Nguyệt Nhi ngồi trên tản đá cuội bên cạnh hai chân đưa lúc lắc hai má phù ra trong rất nhí nhảnh và đáng yêu.

“Sinh Mệnh Chi Thủy, thật không ngờ ngươi lại luyện hóa được nó”.

Hàn Tĩnh Chi đỏ mặt liền tự động tách ra, sắc mặt nàng cũng đã hồng nhuận tốt hơn rất nhiều, hiếu kỳ nhìn về hai người Song Tử lên tiếng hỏi:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 134: Gia đình.