Nguyên Thủy
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 167: Phiền phức!
Một tiếng chấn thiên bạo hưởng vang lên, làm cho gã áo vàng liên tục lui về phía sau hơn mười bước miệng liên tiếp phun ra từng ngụm lớn máu tươi, võ hồn cũng theo đó tán loạn, khí tức trượt đi một mãng lớn.
Lý Thiên Vũ hai mắt trở nên lăng lệ, lập tức toàn thân bạo phát hắc kim sắc, bên ngoài cơ thể xuất hiện một màng sáng màu hắc kim sắc. Cổ Long Thần Thuẩn chính là thần thông bên trong Thanh Long Thánh Điển, vốn ban sơ của nó chính là từ Thanh Long tạo ra, nhưng Lý Thiên Vũ tuu luyện chính là Thái Sơ Thần Long Biến luyện hóa chính là Tịnh Không Thần Long nên ban sơ từ thanh sắc cũng chuyển sang màu hắc kim sắc. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Long Châu? Các ngươi làm mất thì tại sao phải xét người ta?”- Lý Thiên Vũ nói.
“Sao có thể mạnh như vậy?”- Gã nam tử áo vàng kinh hải quát lớn.
Cự trảo đánh lên màng sáng màu hắc kim như là tản đá rơi vào giếng sâu một dạng, lặng yên không một gợn sóng mà biến mất vô tung vô ảnh.
Ầm!
Khi Lý Thiên Vũ đang ngẫn người đột nhiên có một nhóm người khoảng năm võ giả đi đến, bên trong tu vi cao nhất là gã áo vàng tu vi đã đạt đến Thiên Nguyên Cảnh trung kỳ còn lại một gả Thiên Nguyên Cảnh sơ kỳ và ba tên Địa Nguyên Cảnh đỉnh phong, gả áo vàng nhìn thấy Lý Thiên Vũ cười rằng lên tiếng.
“Tiểu tử đừng nhiều lời, mau giao ra nhẫn trữ vật”- Nam tử áo vàng không kiên nhẫn quát to. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảnh tượng bên ngoài làm hắn kinh dị không thôi, nơi này đã không còn như là ban đầu một mảnh nguyên thủy cổ lâm mà nơi này hiện tại khắp nơi toàn là đình đài lầu các, khắp nơi một cảnh phồn hoa náo nhiệt.
Đi lại bên trong Huyền Âm Giản hơn nửa canh giờ hắn liền ra khỏi Huyền Âm Giản.
“Là chuyện gì xảy ra. Nơi này có thật là Phong Lôi Cốc?”- Lý Thiên Vũ nghi hoặc không thôi.
Nghĩ nghĩ hồi lâu hắn cũng không có lời giải Lý Thiên Vũ liền nhẹ lắc đầu trước tiên rời khỏi nơi này cái đã rồi tìm ai đó hỏi thăm là biết thôi.
“Hắc hắc lại là một tên Địa Nguyên đỉnh phong tiểu tử. Ngươi mau giao ra nhẫn trữ vật rồi cút!”.
Vừa rồi Lý Thiên Vũ xuất chiêu tuy gã áo vàng vẫn không nhìn ta tu vi của Lý Thiên Vũ nhưng hắn lại đoán được một quyền đ·ánh c·hết một gã Thiên Nguyên Cảnh sơ kỳ thì tu vi nhất định thông thiên, một tên Địa Nguyên Cảnh dù có cường thịnh cở nào đi nữa cũng không thể nào thì được.
Lý Thiên Vũ lại xuất ra một quyền, một quyền này âm vang bạo hưởng chấn điếc tai, một quyền này mạnh hơn quyền trước không biết là bao nhiêu lần, quyền ảnh phá tan bầu trời thẳng hướng không lui. Phá nát trường không hướng về gã áo vàng gào thét mà qua.
“Trương sư huynh, không cần nhiều lời g·iết hắn đi là có thể!”.
Lúc này một thân ảnh thẳng tấp, toàn thân một bộ hắc y, đuôi tóc buộc cao hai mắt sắc bén như kiếm, liết nhìn khắp nơi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Kết thúc thôi!”- Lý Thiên Vũ ánh mắt hờ hửng nhìn về gã nam tử áo vàng, ánh mắt tràng đầy sự lạnh lùng.
"Kỳ lạ, nơi này sao lại có nhiều t·hi t·hể như vậy? Còn có cả nữ thi lỏa thể?”.
Với người muốn gây bất lợi cho hắn, Lý Thiên Vũ từ xưa đến nay hắn không buông tha một ai!
Lý Thiên Vũ đã ra bên ngoài gần nửa canh giờ, hắn xung quanh liết nhìn tứ phía cảm giác như nơi này vừa sảy ra một trận t·hảm s·át. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Haha, tiểu tử Công tử nhà ta làm di thất đi Long Châu nên cần tra xét người của ngươi!”- Nam tử áo vàng cười nhẹ nói.
“Tiểu tử muốn c·hết, dám g·iết người của Thiên Minh bọn ta, thiên thượng địa hạ nhất định không có chổ ngươi dung thân”.
Hiện tại Lý Thiên Vũ trên thân khí tức phát ra chính là Địa Nguyên Cảnh đỉnh phong, đó cũng là một kỹ năng mà Song Tử giao cho hắn, giúp hắn có thể ẩn giấu đi tu vi, chỉ có người cao hơn hắn một cái tiểu cảnh giới mới có thể nhìn ra hư thực, nên năm người bọn họ nghĩ là có thể ăn chắc Lý Thiên Vũ.
Huyền Âm Giản khu vực trung tâm.
“Muốn c·hết!”- Lý Thiên Vũ bước ra một bước tay phải bóp quyền một quyền phá vở hư không, đánh nát không khí đánh về phía gã áo xám, làm cho hắn thân thể phá toái, nổ tung thành một bãi máu tươi trên đất.
Chương 167: Phiền phức!
Gã áo vàng tức giận quát lớn, chân nguyên bên trong cơ thể tuông ra như cuồng phong bão vũ, chấn động thiên địa. Lập tức phía sau lưng xuất hiện một con cự hùng to lớn, hai bàn tay móng vuốt vô cùng sắc bén, mai con ngươi một màu đỏ thẩm thị huyết vô cùng.
“Phiền phức!”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lý Thiên Vũ hừ lạnh một tiếng, lại bước ra một bước Lôi Đình Thiên Nộ lại tung ra đánh về phía gã áo vàng, quyền ảnh khí thế hubg hãn, lôi đình nổ tung hư không bạo hướng mà đi.
"Tại sao ta phải giao nhẫn trữ vật của ta cho ngươi?”- Lý Thiên Vũ hai mắt nheo lại nói.
Bên cạnh một gã toàn thân một bộ áo xám tu vi Thiên Nguyên Cảnh sơ kỳ, mặt lộ ra sát khí lên tiếng, sau đó thân hình khẻ động bước ra một bước tay phải nâng lên, một trảo bắt về phía đỉnh đầu Lý Thiên Vũ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.