Nguyên Thủy
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 187: Kết thúc, Kim Bảng!
“Cái này, là công kích của Thiên Kiếp lần đó ngươi ngươi sao lại?”.
Thánh kiếm nổ tung thiên khung, năng lượng khủng bố lan tràn, làm cho Sát Na Vô Ngân của Lý Thiên Vũ thoáng chậm nhịp, nhưng cũng chỉ thoáng chậm lại mà thôi, không ảnh hưởng quá lớn. Sát Na Vô Ngân khí thế vẫn vô cùng hung hãn hướng về Đế Nhất mà đánh tới.
Do vậy, bất luận thế nào hắn cũng tuyệt đối không được thua. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đế Nhất, ngươi không phải muốn chứng kiến kiếm của ta hay sao? Được ta sẽ cho ngươi thấy!”.
“Võ hồn Cửu Diệp Kiếm Trúc! Sao có thể?”.
Hắn hiện tại đã nãn lòng thối chí, nhưng trước mắt tánh mạng có thể giữ được hay không vẫn là một ẩn số, hắn cắn chặt răng tay phải bắt lấy Ô Tịch Thánh Kiếm ném mạnh lên cao, tay ấn quyết nhanh như chóp, Thánh Kiếm bên trên không trung kịch liệt rung động cấp tốc bành trướng, năng lượng khủng bố tràng ngập.
Thiên khung mây đen giăng kín, lôi đình kiếm tâm bên trong cơ thể cũng bị thôi động đến cực hạn bên trên thiên khung ngàn vạn đọa lôi đình chạy loạn tiếng tim đập vang vọng thiên địa, tạo nên một thanh thế kinh người.
Sau khi tất cả biến mất, nơi này trở lại an tỉnh, liền từ nơi trùng đồng biến mất một luồng cam kim thần quang bắn ra tiến nhập mi tâm Lý Thiên Vũ lập tức Thiên Nguyên Ấn của Lý Thiên Vũ từ màu Kim Sắc chuyển sang màu Tử Kim, đến giờ phút này Lý Thiên Vũ đã chính thức tiến nhập Thiên Nguyên Kim Bảng trở thành một nhân vật chạm tay có thể bỏng tại khu vực trung tâm này.
Sau khi thân hình Đế Nhất hoàn toàn tiến vào, trùng đồng cũng cùng lúc kép lại.
Hắn muốn tự bạo Thánh khí.
Lập tức như là cùng lúc huyết quang của Đế Nhất cũng b·ị c·hém ra làm hai, thoáng nhìn lại kiếm khí đã chỉ còn cách đỉnh đầu hắn chưa tới 15 mét.
-Huyết mạch thần thông, Sát Na Vô Ngân.
Tánh mạng còn khó giữ, Thánh khí thì là thứ gì, thánh kiếm tuy tốt nhưng có mạng dùng cái đã.
Lý Thiên Vũ nhìn thấy tấm phì trong tay Đế Nhất hắn biết hắn đã không có cơ hội tiếp tục ra tay, chỉ hi vọng trước lúc hắn na di đi bị Sát Na Vô Ngân Chém c·hết mà thôi.
Chương 187: Kết thúc, Kim Bảng!
Nhìn thấy năng lượng kim sắc mà từ bảo tháp đánh ra mắt Đế Nhất lúc này đã đỏ rực lên, hiển nhiên lần này hắn đã bị ép đến tuyệt lộ không còn đường lui nữa. Hắn biết rằng nếu hôm nay thua thì hắn không còn mạng để báo thù, dù có chạy thoát được thì thanh danh của hắn cũng sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.
Lý Thiên Vũ nói xong, trong tay một pháp trận cở nhỏ xuất hiện giọt máu tươi dần dần bị pháp trận đó thiêu đốt rồi dần dần ảm đạm rồi biến mất.
Lần v·a c·hạm này khó mà đoán được là ai chiếm được thượng phong.
Đế Nhất ấp a, ấp úng nửa ngày mới nói ra nguyên câu trọn vẹn, hắn cho là vậy bở vì Lý Thiên Vũ dùng võ hồn xuất ra một lần là m·ất t·ích nên hắn nghĩ pà mô phỏng hay là cách nào đó, dù có c·hết hắn cũng không tin Lý Thiên Vũ có nhiều loại võ hồn như vậy?
Nhìn luồng năng lượng kinh người đó đang lao tới, Đế Nhất cũng phải kinh hoàng. Hắn không thể ngờ chiêu công kích này lại khủng bố như vậy.
Tuy sắc mặt tái nhợt nhưng khí thế của Lý Thiên Vũ vẫn vững như núi, ánh mắt sắc bén, tiếng hét như sấm. Ngón tay lại điểm ra, bảo tháp kim sắc rung chuyển, chân nguyên bùng nổ tựa ngọn núi lửa đỏ rực phun ra dòng nham thạch từ đáy tháp bắn thẳng về chùm hắc quang.
Từ trung tâm bảo tháp một luồng năng lượng vô cùng khủng bố hình thành, dưới áp lực dường như có thể nghiền nát một Niết Bàn cảnh cường giả mạnh mẻ kinh người bắn xuống, ép cho không gian cũng phải chấn động kịch liệt, luồng kim quang đánh ngang hư không phá nát tất cả những gì nó đi ngang, luồng kim quang kinh thiên đánh cho thiên thôn địa ám vô số mảnh vụn đất đá đại thụ tán loạn không trung.
“Lý Thiên Vũ, ta hận!”.
Lý Thiên Vũ nhìn thấy như vậy liền nhìn về giọt máy trong tay rồi thở ra một hơi, trong tay là một giót máu tươi có kiếm khí ba động mảnh liệt, đó chính là một giọt máu của Đế Nhất.
A, a, a!
Cùng lúc Đế Nhất ném Thánh kiếm lên cao, tay trái liền lấy ra một tấm phù màu ngân sắc, bên trên không gian chi lực ba động mạnh mẽ.
Mặt kính vốn là ảm đảm bỗng sáng bừng lên. Thứ ánh sáng đó xé tan tầng mây trên trời, tựa như muốn xuyên thủng cả bầu trời. Cùng lúc đó, Tu La Ma Kính trên trời bỗng xoay tròn, cuối cùng bùng phát những tia sáng đỏ như máu, trong chùm sáng đó, một luồng sức mạnh hủy diệt cuộn trào ra.
Ầm, ầm!
Cùng với luồng chân nguyên mạnh mẽ đang chảy vào, cộng với tác động của máu, thể tích của Tu La Ma Kính phình to ra mấy làn, rồi rung lên dữ dội, bắn ba một chùm hắc quang bắn thẳng về phía luồng năng lượng kim sắc kia.
“Lý Thiên Vũ, ngươi đừng có đắc ý sớm quá!”
Tuy kinh hoàng nhưng Đế Nhất không hề hoảng loạn, lúc này không thể tránh được nữa, duy còn cách chống đỡ mới có cơ hội sống! (đọc tại Qidian-VP.com)
“Muốn g·iết ta? Không dễ như thế đâu!”.
Nơi này chiến trường của hai thiên tài trẻ tuổi bả biến một khu rừng rậm nguyên sinh trở thành một bãi hỗn độn, tất cả điều bị sang bằng năng lượng tồn động lại hẳn là rất nhiều năm sau vẫn còn tồn động.
Sau khi Na Di Phì khỏi động phía sau Đế Nhất một cái trùng đồng không gian xuất hiện, cái này trùng đồng chính là định hướng không gian đi không phải là ngẫu nhiên truyền tống, đầu bên kia hẳn là Hoàng Tuyền Ma Tông đại bản doanh rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Cái gì, mạnh như vậy?”- Đế Nhất mặt biến sắc, lên tiếng la thất thanh.
Ầm!
Sau khi hoàn khi trùng đồng hoàn toàn biến mất, Sát Na Phương Hoa nhân lúc cuối cùng đánh vào, sau khi trùng đồng hoàn toàn biến mất một thảm thiết gào thét vang lên, gầm thét thiên khung.
“Đế Nhất, nếu ngươi chỉ có nhiêu đó thực lực thì đi c·hết đi!”.
Luồng huyết quang khí thế hung hãm xuyên thủng kim quang rồi dần ảm đạm, nhưng sức mạnh ẩn chứa trong nó lại dần dần nội liễm rồi hung hãn hơn rất nhiều.
Cùng với đó là một luồng năng lượng vô cùng khủng bố lan tràng, đánh cho màng cách giới này tan nát, từng luồng kinh khủng ba động khếch tán đánh cho phạm vi mười dặm xung quanh thành một mảnh bình nguyên đất đá tán loạn từng khỏa đại thu tan tác không còn lại một thứ gì.
Đế Nhất bỗng phụt máu miệng, trong Tu La Ma Kính tức khắc tỏa ra những tia sáng màu đỏ tươi.
Cùng lúc thiên khung một hư ảnh bàn tay to lớn thoát ẩn, thoát hiện hai luồng thanh bạch sắc quang nhuận bay lên liền hóa thành một thanh cự đại trường kiếm dắt ngang hư không, hư ảnh bàn tay tay chậm rãi rút kiếm, tuy thoạt nhìn là chậm rãi nhưng tốc độ lại cực kinh khủng chỉ nghe một tiếng xoạt vang lên cự kiếm trên trong ra hoàn toàn ra khỏi võ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đế Nhất kinh ngạc, nhìn về phía tòa bảo tháp bên cạnh Lý Thiên Vũ, từ tòa bảo tháp này hắn cảm nhận được một cái áp lực vô hình tỏa ra từ tòa bảo tháp.
“Chắc.... là....!”.
-Phụt!
Sau khi trùng đồng xuất hiện, Đế Nhất nhanh chóng vọt vô mà không dám chậm trể một phút một giây nào, kể cả một câu ngoan độc cũng không dám nói ra.
Đế Nhất hét lớn, hai tay vung lên, một luồng chân nguyên hùng hồn ồ ạt chui vào Tu La Ma Kính.
Chùm hắc quang tuy nhìn cực kỳ đơn giản nhưng Lý Thiên Vũ cũng có thể cảm nhận được một áp lực kinh người từ nó, cảm nhận được chùm hắc quang kia không hề thua kém kim quang của mình.
“Không hắn không thể có 4 cái võ hồn!”.
Sấm chóp liên hồi, Lăng Không Kiếm ra khỏi võ, trường kiếm và Cửu Diệp Kiếm Trúc cùng lúc dần mờ nhạt rồi hóa thành thành một luồng bạch quang và thanh quang bay lên thiên khung.
-Tu La Ma Kính, Ảnh Chiếu!
Đế Nhất kinh hãi không thôi, hắn đến tận giờ phúc này mới cảm nhận sự hãi đến sâu tận linh hồn, một chiêu này đến Chân Long còn phải nuốt hận hắn thì làm sao có thể chóng lại.
Phía sau lưng Lý Thiên Vũ lại là cái trận đó nhưng nó lại to lớn dị thường chiếm hơn 50 trượng thiên khung, từ bên trong tòa pháp trận đó một hư ảnh dần dần xuất hiện là mạnh cây trúc tổng cộng chín đốt và chín phiến lá kiếm khí ba động như là muốn chém nát không trung. (đọc tại Qidian-VP.com)
-Lăng Không Vô Gian Thần Tháp, Thiên Đại Hám.
“Na Di Phù”.
Đế Nhất kinh ngạc, hư ảnh này hắn quá là quen vì nó là võ hồn của hắn Cửu Diệp Kiếm Trúc, vừa rồi Lý Thiên Vũ đã lặng yên không tiếng động lấy đi một giọt máu của Đế Nhất thi triển ra Song Tử bảo thuật Thác Ấn để lạc ấn Cửu Diệp Kiếm Trúc làm võ hồn thứ năm của mình.
Ầm, ầm!
Ánh huyết quang vừa xuất hiện đã hung hăng lao về phía luồng sáng kim sắc trên thiên khung!
Kim quang bên trên thiên khung dần mờ nhạt ròi tiêu tán đi, huyết quang khí thế không giảm vẫn hướng về Lý Thiên Vũ g·iết tới.
Không để Đế Nhất có thời gian nghĩ ngơi, Lý Thiên Vũ tay liên tục kết ấn, từng đoạn ấn quyết vô cùng phức tạp lên tục tung ra, tòa bảo tháp đột nhiên kim quang địa thịnh thân tháp bay lên cao từ trung tâm bảo tháp một luồng năng lượng kinh người dần dần ngưng tụ lại.
Chân Nguyên chi khí bùng nổ cuộn trào cả không gian, chùm hắc quang đã chặn đứng luồng năng lượng kim sắc. Nhưng hiển nhiên lần công kích lần này của bảo tháp mà Lý Thiên Vũ sở hữu quá là mạnh, dù có Tu La Ma Kính nhưng hắc quang vẫn bị đẩy lùi về sau từng bước một.
Đế Nhất quát lớn, hay tay nâng lên đánh mạnh vào lòng ngực, lập tức thân hình hắn nhẹ rung rồi phun ra từng ngụm lớn máu tươi, hai tay biến hóa vô vàn ấn pháp kỳ lạ, một luồng càn thêm kinh khủng chân nguyên hùng hậu bay ra bên ngoài bao rùng lấy một đống lớn máu tươi rồi nó bỗng hóa thành một luồng sáng đỏ chui vào trong Tu La Ma Kính!
Đó cũng là những gì còn sót lại tại nơi này.
Ầm!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.