Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 194: Huyền Cực Tông.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 194: Huyền Cực Tông.


“Dám hỏi Tử Phong Chủ, vị sư đệ này là...?”.

Uỳnh uỳnh!

Lý Thiên Vũ vốn tâm trí rất vững vàng, nghe nói như vậy tâm thần nhẹ chấn động. Hắn vậy mà đã đến Huyền Cực Tông mà lại với phương thức như thế này, được một nữ nhân mang về.

Ngay khi vào bên trong Lý Thiên Vũ lập tức cảm thấy luồng thiên địa linh khí vô cùng đậm đặc xộc thẳng tới, khiến cho cơ thể cũng phải run lên, quần áo cũng phất phới theo gió.

“Là ngài?”.

Điều đầu tiên đánh vào trong mắt Lý Thiên Vũ chính là năm ngọn núi hùng vĩ, là một bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp, nơi hội tụ linh khí đất trời. Mỗi ngọn núi mang một khí thế riêng biệt, tạo nên một tổng thể hùng vĩ và tráng lệ.

“Chuyện này từ từ nói, đến Huyền Cực Tông rồi!”.

Sâu trong sơn mạch là có một quầng sáng hình cái bát úp xuống từ trên trời. Trong quầng sáng đó có thể thấy rất nhiều tòa đại điện cổ xưa, phía dưới đó là hàng nghìn hàng vạn bóng người nhỏ như kiến, khí tức thánh khiết hùng hồn xung kích cả chín tầng mây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những người này vốn là đến để kiểm tra xem là ai bước vào không gian này, nhưng khi thấy Tử Linh Cơ thì gương mặt bọn họ nhất thời co lại, không dám chậm trể cúi người cung kính hành lễ.

“Câu hỏi nào?”- Lý Thiên Vũ không hiểu, nghi hoặc hỏi.

Lý Thiên Vũ đang rất mê muội, hắn thật sự không hiểu là chuyện gì đang sảy ra, bổng bên tay vang lên một thanh âm quen thuộc.

“Là do Chân Long võ hồn của đệ tử có thuộc tính hư vô nên nó có thể đối kháng với hư vô chi khí bên trong không gian hư vô!”.

Lý Thiên Vũ giật mình, vì bên cạnh là Tử Linh Cơ, nàng đang mang theo hắn với tốc độ cao xuyên qua không gian di chuyển.

"Đan hà, cái này thật sự là thủ bút lớn a. Nơi này cũng thật là đẹp, đúng là nữ nhân biết hưởng thụ a!”.

“Thôi xong, Huyền Cực Tông sắp biến thiên rồi!”.

Hắn vừa rồi đang ở Cổ La Thánh Sơn bổng nhiên đầu ốc truyền đến một trận mê muội, với tinh thần lực mạnh mẻ của hắn cộng thêm sự thân hòa của hư vô chi khí của Tịnh Không Thần Long nên rất nhanh hắn liền tỉnh táo lại. Chỉ thoáng cảm nhận hắn liền phát hiện chính mình lại đang bên trong không gian hư vô và đang với tốc độ kinh khủng xuyên toa không gian.

Xung quanh những ngọn núi khổng lồ này, có một dòng sông dài mấy ngàn trượng chảy ngang qua, trông như một dòng Thiên Hà, đến gần mới có thể phát hiện ra, không ngờ dòng sông lớn này hóa ra là do Linh Khí ngưng đọng lại mà tạo thành!

Lý Thiên Vũ lắc đầu, hắn nào dám ý kiến thánh giả với hắn hiện tại thật sự không có một chút sức phản kháng nào, dù là một ít. Hiện tại hắn lo lắng cũng vô ít, vả lại Lý Thiên Vũ cũng cảm nhận được Tử Linh Cơ này không có ác ý với hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 194: Huyền Cực Tông.

Ầm! (đọc tại Qidian-VP.com)

Tử Linh Phong này cao hơn vạn trượng thiên không, xung quanh đồi núi hiểm trở mây mù bao quanh, từng ngọn thác cao từ trên chúc xuống tạo nên một dòng sông dài uốn lượn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lời với của Tử Linh Cơ vang vọng, nhưng lại không thấy nàng ở nguyên địa, kể cả Lý Thiên Vũ cũng vậy.

Xung quanh là bốn ngọn núi cao chót vót, thoáng chỉ thua nơi cao nhất tại trung mà thôi, bốn ngọn núi này nằm bao quanh ngọn núi chính, tạo nên một thế trận vững chắc. Mỗi một ngọn sơn phong mang theo một cái khí thế lẫm liệt, hùng vĩ mạnh mẽ.

"Cái này?”.

“Là ta! Ý kiến gì hay sao?”.

Lý Thiên Vũ cũng không cầm che giấu Chân Long võ hồn làm gì nửa, nếu Tử Linh Cơ đã biết hắn có tận năm cái võ hồn thì cần gì cố giấu diếm, như vậy chỉ làm cho nàng ta khó chịu và tức giận hơn mà thôi.

Trên quầng sáng nhanh chóng hiện lên vết gợn sóng, sức mạnh phát ra từ đó khiến da đầu Lý Thiên Vũ cũng phải ngây dại. Tuy cái trận pháp hộ Tông này không thể so với Đế Huyền Cung nhưng dù sau kiếp này hắn cũng chỉ là một thiếu niên vừa ra khỏi nhà mà thôi.

Bên trong có căn giường đá và một cái bàn hai cái ghế, ánh nến nhàng nhạt, lan tỏa, Lý Thiên Vũ ngồi trên giường đá hai tay để hờ, Đại Thôn Thiên Thuật và Thái Sơ Thần Long Biến toàn lực phát động, thân thể như là bị bao lại bở năng lượng kinh người, lúc này đây Lý Thiên Vũ đang toàn lực chữa thương.

“Ngươi đã vào không gian hư vô mấy lần rồi?”- Tử Linh Cơ hỏi lại.

Người đi trước, miệng lấp bắp tay chân rung lẫy bẫy lên tiếng hỏi, như là rất sợ Tử Linh Cơ vậy.

Ở sâu trong sơn mạch, mây mù bị phân chia rõ ràng, những cụm quần thể núi cao hàng vạn trượng tụ lại với nhau, mơ hồ trên đỉnh núi còn thấy được những tòa kiến trúc hùng vĩ. Bên dưới những quần thể núi khổng lồ là rất nhiều tòa thành, nhân khí xung thiên, nhìn từ xa chính xác là một vùng Thánh thổ chân chính.

Lý Thiên Vũ thoáng nhìn qua, nhìn như bọn họ điều rất sợ Tử Linh Cơ, nghĩ nghĩ cũng phải dù sao trước mặt bọn họ cũng là chân chân chính chính Thánh giả a, sợ là phải.

Bên trong Huyền Cực Tông, Tử Linh Phong là một Sơn Phong ít người nhất, nhưng muốn gia nhập không phải dễ, nơi này không phải quái thai không nhận, đa phần người của Tử Linh Phong điều là kẻ điên hành sự không theo lẽ thường.

“Nguyên khí thiên địa thật dồi dào! Có thể đã vượt qua Hỗn Nguyên Châu rồi!”.

“Vậy làm sao ngươi có thể ung dung đối kháng với hư vô chi khí được? Hay vậy?”.

“Trả lời câu hỏi của ta!”- Tử Linh Cơ nói.

Quả thật có một cái đỉnh cấp Tông môn làm hộ thuẩn phải khác hẳn a!

Lời nói của Tử Linh Cơ vang lên, nhưng lại không thấy người ở đâu, nàng ta như là ma vậy, thoát ẩn thoát hiện, khó mà xác định phương hướng.

Phía trước một cái miệng lớn không gian mở ra, cả hai từ bên trong đi ra, cùng lúc lời nói của Lý Thiên Vũ truyền đến làm cho Tử Linh Cơ lại thêm phần ngạc nhiên, thất thố, nàng vốn tưởng Lý Thiên Vũ đã vào bên trong lhoong gian hư vô rất nhiều lần rồi chứ không ngờ chỉ ba lần mà có thể đối kháng với sức ăn mòn của hư vô chi khí.

Vả lại hắn đây cũng không phải nói lời điêu ngoa, quả thật là như vậy, nhưng trên thực tế thứ khiến hắn không sợ hư vô chi khí là lần trước sư tôn của hắn Thiên Tước Tử tạo lại thân thể cho hắn có cả hư vô chi khí bên ngoài, nên thân thể hắn chẳng khác nào một hư vô một bộ phận, như vậy thì đã dễ hiểu vì sao hắn lại không sợ hư vô chi khí.

“Thật đáng sợ!”.

Phải biết với tu vi hiện tại của Lý Thiên Vũ, phạm vi mà Thiên La Đồng bao phủ không dưới bán kính trăm dặm, nhưng vẫn không nhìn thấy phần cuối, nơi này trong như một sơn mạch to lớn, từng ngọn sơn phong và từng cây đại thụ che trời tỏa ra sinh cơ bừng bừng.

Tử Linh Cơ nhếch môi.

Ngọn núi cao nhất, sừng sững như một cái kình thiên chi trụ, là trung tâm của Huyền Cực Tông. Trên đỉnh núi, những đám mây trắng bồng bềnh trôi, tạo nên một khung cảnh huyền ảo và thánh khiết.

Lý Thiên Vũ yên lặng đến tột độ, cái nữ nhân này thật sự như kẻ điên a, hành sự không theo lẽ thường. Hắn cũng đành chịu, Thiên La Đồng phát ra bao trùm toàn bộ Tử Linh Phong.

Lý Thiên Vũ thầm tắc lưỡi, thì thầm, sau đó hắn liền khóa chặc một nơi phong cảnh tuyệt đẹp trên một vách núi, nơi đó phong cảnh hửu tình, sông nước uốn lượn một cảnh đẹp tuyệt vời.

Sau khi cảm nhận được nơi này thiên địa linh khí đậm đặc, hắn liền tò mò phong cảnh nơi này như một thiếu niên mới lớn, tham lam dò xét xung quanh.

Trong khi Lý Thiên Vũ còn đang kinh ngạc vì phong cảnh ở đây, trên không trung từ xa bỗng có mười mấy đạo ánh sáng bay tới, cuối cùng hiện ra mười mấy bóng người mặc hồng bào. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cái gì mới ba lần?”.

“Tiểu tử, tại Tử Linh Phong này ngươi muốn ở nơi này tùy ý, sau khi chửa thương xong đến tìm ta”.

Quầng sáng dần tách ra để lộ một thông đạo, Tử Linh Cơ vẫy tay, ánh sáng bao quanh người Lý Thiên Vũ cùng mang hắn theo vào trong.

“Sư huynh, Phong Chủ đi rồi!”.

“Ba lần!”- Lý Thiên Vũ trầm ngâm trong chóc lát rồi lên tiếng.

Ánh mắt hướng tới, nơi này là một cái khu vực to lớn, to lớn không biết bao nhiêu lần so với Đại Mạc hay cả Cổ La bí cảnh cộng lại, bên trong phạm vi Thiên La Đồng bao phủ quả thật là một vùng đất mênh mông nhìn không thấy phần cuối.

Lý Thiên Vũ cảm nhận được linh khí tràn ngập thiên địa, thế giới bên trong quầng sáng này có lẽ phải nhiều gấp mấy chục lần ngoài kia. Có lẽ Huyền Cực Tông đã dùng cách nào đó để hút nguyên lực trong vòng bán kính mấy chục dặm quanh đây vào trong Đạo Tông để các đệ tử tu luyện!

“Là Tử Linh Phong có người mới, đúng không?”.

Bên cạnh, một gã nam tử lên tiếng.

“Hắn sao? Là người của Tử Linh Phong ta mới tìm về!”.

"Tiểu tử, đây là lần bao nhiêu ngươi đi vào không gian hư vô?”.

Ầm!

Người kia, lấy tay lau đi mồi hôi trên tráng, thầm lẫm bẫm.

Tử Linh Phong tọa lạc ở phía Tây của Huyền Cực Tông, mấy chục ngọn núi quây thành một vòng tròn, nằm ở trên đỉnh, nhìn xuống thác nước bên dưới đang chảy giống như dải ngân hà, tiếng thác nước ầm ầm vang vọng khắp cả vùng trời.

...

“Đi vào”- Tử Linh Cơ nhếch môi cười nhạt, đưa ra cánh tay nhẹ phẩy, một đạo kim quang bắn ra từ đầu ngón tay nàng bay ra rồi biến mất trong quầng sáng khổng lồ kia.

Lý Thiên Vũ trên khóe miệng nở một nụ cười mĩm, trong tay Huyền Dạ ra khỏi vỏ, từng đường kiếm tuyệt mỹ cắt qua tạo nên một cái sơn động không quá to, cũng không quá nhỏ, ánh sáng vừa đủ chiếu rọi căn phòng, nơi này hoa tử đằng nở rộ trong không khí có mùi hương thoang thoảng.

Xung quanh những con đường mòn uốn lượn quanh co, dẫn đến những tòa động phủ cổ kính của các đệ tử Huyền Cực Tông.

“Khoan, vừa nãy Phong Chủ vừa nói cái gì?”.

“Tham kiến Tử Phong Chủ!”.

Trời đất một trận quay cuồng, đến lúc này Lý Thiên Vũ mới hoàn hồn lại, ta đang ở đâu?

Những thác nước trắng xóa từ trên cao đổ xuống, tạo nên những âm thanh vang vọng núi rừng. Những cây cổ thụ cao v·út, tán lá xanh mướt, che phủ cả một vùng trời.

“Không, không!”.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 194: Huyền Cực Tông.