Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nguyên Thủy
Unknown
Chương 228: Tham ngộ.
Nhìn thấy hành động của nàng, vị lão nhân kia cũng hiểu chính mình đã lỡ lời, với tấm lòng lương thiện của người, người đã bao dung thu nhận tiểu nha đầu kia và cho nàng một gia đình ấm áp nhất tại Huyền Cực Tông, vị lão nhân đó thường gọi nàng là Linh Nhi.
Đến một hôm vị lão nhân kia thân hóa ngàn vạn, lời nói cuối cùng truyền đến:
“Linh Nhi trăm năm sau tại Cổ La sẽ xuất hiện một thiếu niên, thiếu niên thân độc vãn tại hư vô không gian dưới uy áp thánh giả không hề khuất phục, hắn chính là Kiếp số của con, cũng chính là người sẽ dẫn dắt Tử Linh Phong và cả Huyền Cực Tông đu đến một cái thế giới hoàn toàn mới. Hắn cũng sẽ là người chóng lên cho Thương Nguyên này một mảnh thế giới mới. Con hãy đem cho hắn tốt nhất tài nguyên, thời gian đã không còn nhiều nửa rồi!”.
Lời nói quanh quẩn bên tay, nhưng thân ảnh kia lại đã hóa thành ngàn vạn điểm sáng tiêu tán trong thiên địa.
Lúc này Tử Linh Cơ, bên ngoài như là một thiếu nữ nhớ về phụ thân hai mắt đỏ lên, hai bên nước mắt không kiềm được cứ chảy xuống.
Nàng cực kỳ tin tưởng Lý Thiên Vũ nhất định thành công, ánh mắt chăm chú về thân ảnh thiếu niên kia, vô cùng kiên định và tin tưởng.
...
Bầu trời xám xịt kín mít không có một khe hở nào, tựa hồ như khi thiên địa mới được sinh ra vẫn chưa phân tách trời và đất vậy.
Bên trong không gian của Cửu Giới Đồ một thân ảnh bé xíu màu vàng kim đứng nhìn về xa sôi tinh không vô tận không có điểm cuối, xung quanh tất cả điều một màu xám hư vô không thể nhìn thấy cái gì khác.
Lúc này, trên tinh không bao la này, một thân ảnh màu vàng kim đang bất lực nhìn khung cảnh ấy, ngửa mặt lên trời thở dài.
Thân ảnh kia chính là Lý Thiên Vũ, nếu nói đúng hơn thì chính là nguyên thần của Lý Thiên Vũ, tuy có nguyên thần thì sẽ nhắm chắc hơn một ít nhưng cũng chỉ là một ít mà thôi, bởi vì Tử Linh Cơ nàng là Thánh giả nguyên thần đã có nàng cũng không ít lần tiến vào bên trong đây nên nói ra, nguyên thần chỉ giúp hắn ở bên trong đâu lâu hơn một ít mà thôi.
“Đây hẳn là khảo nghiệm của Cửu Giới Đồ!”.
Lý Thiên Vũ ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, nhưng cũng chỉ thấy tận cuối tầm mắt vẫn là một vùng tinh không tâm tối như thế. Thân hình nhỏ bé đứng giữa thiên địa rộng lớn, cái cảm giác này như con người sẽ biến thành một giọt nước xung quanh là biển rộng bao la, giọt nước kia sẽ mãi mãi chôn thân ở đây, nghĩ mà thấy nghẹt thở.
Phù!
Thở ra một hơi, ánh mắt trở nên ngưng động hắn quyết định bước đi, đi xem nơi này rốt cuộc rộng bao nhiêu, đi để xem Cửu Giới Đồ này cuối cùng là đang làm gì?
“Đi thôi!”.
Lý Thiên Vũ nhếch mép, hắn liền không thích ở một chổ ngồi chờ cơ duyên tới, dù là có tốn công vô ích nhưng hắn vẫn là cứ bước đi, đi để cảm nhận, đi để xem xem nơi này rốt cuộc ... cổ quái ra sao?
Tinh không mênh mông, to lớn và bao la, người thanh niên tiến bước về phía trước, tinh quang trong mắt như muốn xé tan sự tỉnh mịt và bóng đen vô tận. Tinh không là một thứ vô cùng đáng sợ, nơi này không có bất kỳ một cái sự sống nào, xung quanh chỉ toàn là một mảnh đen vô tận đưa tay không thấy năm ngón, chứ nói gì nhìn về vô tận, hắn đã đi đã đi không biết bao lâu thời gian có lẽ đã qua một tháng hay hai tháng phải chăng là một năm hai năm hay là đã mười năm.
Nơi này không có bất kỳ cái gì gọi là thời gian quy ước khái niệm, nếu có cũng chỉ là hắn thoáng cảm nhận mà thôi, hắn biết một điều, Lý Thiên Vũ hắn đã ở trong đây rất lâu rất lâu rồi.
Trong suốt thời gian qua, hắn cũng cảm nhận được tinh thần ý niệm của hắn từng chút từng chút bị ma diệt, nếu như tinh thần ý niệm của hắn toàn bộ bị sụp đổ thì Đại Thiên Tạo Hóa Kinh này đừng nghĩ đến nửa.
“Thật sự không hề đơn giản!”.
Lý Thiên Vũ cười khổ, hắn không hề biết được cần phải đi thêm bao lâu, hay là cái gì để thông qua, nơi này không hề nhắc nhở hay là nói bất kỳ câu nói nào, chỉ có thể dựa vào hắn đi tìm mà thôi.
Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi đi!
...
Bên ngoài Tử Linh Phong hiện tại không ít người tiến đến.
Thời gian Lý Thiên Vũ tham ngộ đã qua nửa tháng, trong suốt thời gian đó Tử Linh Phong lúc nào dị tượng cũng phát sinh, nhìn theo dị tượng này tất cả đệ tử và cả trưởng lão ai ai cũng biết Tử Linh Phong có người đang tham ngộ Cửu Thiên Tinh Hà Kinh, ban đầu ai cũng cho rằng là Tử Linh Cơ tham ngộ, nhưng rồi đâu có cái gì là có thể che đậy được.
Đến ngày thứ ba có người truyền ra người đang tham ngộ Cửu Thiên Tinh Hà Kinh chính là đệ tử mới của Tử Linh Phong Lý Thiên Vũ kia, thanh danh của hắn đã vang dội Huyền Cực Tông từ lần Đan Hà Quán Đỉnh kia rồi, nên rất nhanh liền có người tiến đến xem xét.
Tử Linh Phong không phải ai muốn đến là đến, nên lúc này ở nơi này cũng chỉ có ba người Tử Linh Cơ, An Noãn và Cơ Hoành mà thôi, còn những người khác là ở phía xa xa nhìn qua mà thôi.
“Phong chủ, Lý Thiên Vũ sư đệ có thể thành công hay không?”.
An Noãn hai tay siết chặt, tâm tình ba động mảnh liệt, nàng là đệ tử kiệt xuất nhất của Tử Linh Phong, tức nhiên nàng cũng đã từng tham ngộ không ít lần, nhưng càng tham ngộ nàng càng sợ hãi sự kỳ dị và đáng sợ của nó.
“Không biết!”.
Tử Linh Cơ cũng sốt ruột không kém, nàng là người tin tưởng rằng Lý Thiên Vũ có khả năng cao nhất tham ngộ thành công, nhưng thời gian dần qua ý niệm lòng tin kia đã dao động.
"Chỉ có thể chờ đợi!”.
Khi nói câu đó, Tử Linh Cơ không kìm được nhìn về phía Lý Thiên Vũ với ánh mắt mang chút lo lắng, với nhãn quang của mình, nàng có thể cảm nhận được dường như tình hình của Lý Thiên Vũ cũng không tốt lắm. Nhưng lúc này bọn họ cũng chẳng thể trợ giúp được gì, trong Cửu Tinh Đồ tất cả phải dựa vào bản thân…
Thời gian lại trôi đi trong sự chờ đợi của mọi người, bất giác lại nửa tháng nữa qua đi.
Trong nửa tháng này sắc mặt của ba người Tử Linh Cơ, An Noãn và Cơ Hoành càng ngày càng căng thẳng, thỉnh thoảng động tác có phần nóng nảy, hiển nhiên trong lòng không được bình tĩnh. Nhìn tình hình xem Lý Thiên Vũ hẳn là không thể cầm cự được bao lâu.
...
Lúc này đây bên trên đỉnh núi trung tâm của chủ Phong, có hai thân ảnh đang đứng sóng vai, ánh mắt xuyên qua không gian nhìn về phía Tử Linh Phong.
“Tình hình của tiểu gia hỏa này thật không tốt lắm!”.
Bên cạnh Thánh Hoàng, có một thiếu nữ áo xanh thân hình thoát tục vô cùng cao quý, nói.
“Có lẽ có thể kiên trì thêm năm ngày!”
Huyền Cực Thánh Hoàng khẽ nói, rồi thở dài bất lực:
“Lẽ nào lần này lại thất bại nửa sao?”.
...
Bên ngoài rất nhanh năm ngày nửa đã trôi qua, ánh mắt của Tử Linh Cơ liền đã đỏ lên:
“Thất bại sao?”.
Lúc này ánh sáng của Cửu Giới Đồ đã tối sầm lại, dường như có thể dập tắt bất cứ lúc nào! Nếu như nó tắt hẳn đi thì lần này Lý Thiên Vũ đã thất bại.
Nếu hắn thất bại đồng nghĩ với hai trường hợp.
Một là Tử Kinh Cơ đã tìm sai người.
Hai Thương Nguyên này sẽ biến thiên, đại kiếp đến ai chóng lên cho thiên hạ này một vùng trời.
Nhưng biết làm sao được, đây dù kết quả là sao cũng không thể trách Lý Thiên Vũ được, hắn cũng đâu muốn thất bại.
“Phong chủ… thất bại sao?”.
Tử Linh Cơ nhìn về An Noãn, cũng lắc đầu thở dài:
“Việc này… có lẽ chỉ chấp nhận thôi…”.
Quần sáng liền dần dần yếu đi trước bao ánh mắt tiếc nuối của mọi người.
...
Bên trong không gian Cửu Giới Đồ.
Thân ảnh Lý Thiên Vũ vẫn lão đão bước đi về phía trước lúc này thân ảnh kia đã mờ nhạt đến cực hạn, hắn sắp không chịu nổi nửa rồi, thân hình bắt đầu mờ nhạt đi, nguyên thần đã yếu ớt đến cực hạn, hiện tại chỉ là một cái nguyên thần mờ nhạt có thể bỏ qua nếu không nhìn kỹ.
Ánh sáng dần dần tiêu tán, nhưng đôi mắt ngày càng trở nên sắc lạnh.
"Cứ như vậy buông tha sao? Thật sự không cam lòng a!”.
Cứ như vậy thân thể hắn dần dần mờ nhạt, đến khi nguyên thần đã phân hóa thành ngàn vạn điểm sáng chuẩn bị tiêu tán đi.
Thì bổng từ sâu trong bổn nguyên Linh hồn có hai đạo năng lượng dần dần lan tỏa ra, thứ năng lượng này cực kỳ khó diễn tả vô cùng hư vô và mờ mịch, thứ năng lượng hắn hiện tại vẫn chưa có thể điều khiển được.
Khi hai thứ năng lượng này khuếch tán ra, làm cho nguyên thần của hắn đã như muốn sụp đổ bổng ngưng tiêu tán, không gian ngưng động lại, thời gian bên trong thân thể bắt đầu điên cuồng trôi qua, hắn vẫn đứng ở đó, đứng ở đó.
Nguyên thần bắt đầu ngưng động lại dần dần ngưng thực tinh thần ý niệm trở về, hắn lại cảm nhận được sức mạnh bên trong thân thể đã quay lại.
Hắn đã không còn đi tiếp nữa, mà là khoanh chân ngồi xuống hai mắt nhắm nghiền, trong đầu bắt đầu hiện lên một vâu văn tối nghĩa, hắn tham ngộ.
...
Trước phút đó một lúc.
Bên ngoài thân thể Cửu Giới Đồ lúc này quần sáng lại trở nên ảm đạm, ánh mắt như muốn dập tắt bất cứ lúc nào.
Mọi người thấy vậy đều không che giấu nổi vẻ thất vọng, nếu lần này lại thất bại, thì không biết đến ngày tháng nào năm nào Cửu Thiên Tinh Hà Kinh trong truyền thuyết mới có thể tái xuất…
Nơi đó Tử Linh Cơ, An Noãn và cả Cơ Hoành, sắc mặt trở nên ảm đạm, tuy bọn họ đều hiểu Cửu Thiên Tinh Hà Kinh không dễ tham ngộ, nhưng khi chuyện đó bày ra trước mắt bọn họ vẫn khó lòng mà tiếp nhận.
"Thất bại rồi!".
Tử Linh Cơ ánh mắt mê ly, nàng vẫn không thể tin được rằng Lý Thiên Vũ lại thất bại như vậy.
"Không được rồi, đã thất bại!".
Nơi xa vị nữ tử kia liền thở ra một hơi, thanh âm nghẹn ngào.
"Không biết còn phải chờ đợi bao lâu?".
Huyền Cực Thánh Hoàng khổ sở nói.
"Kết thúc rồi!".
Nữ tử kia bất lực lên tiếng.