Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 230: Hải vực.

Chương 230: Hải vực.


Tốc độ của Lý Thiên Vũ đã nhanh hơn gấp đôi, quyền ảnh ba động khủng bố làm cho Cơ Hoành cảm nhận được áp lực cực lớn, một quyền này nếu như một gả tứ nguyên Niết bàn b·ị đ·ánh trúng nhất định sẽ c·hết không có chổ chôn.

Ầm!

Thoáng kinh ngạc, Cơ Hoành cười to chân nguyên bùng nổ, một cổ bàn bạc khí thế lan tỏa khắp nơi, hắn cũng nâng lên cánh tay tung ra một quyền, một quyền không hoa lệ, chỉ là thuần túy một quyền.

Uỳnh!

Hai quyền v·a c·hạm vào nhau, kình khí bùng nổ, khí lãn càn quét cả hai liền lui lại mấy bước.

Lúc này Cơ Hoành mới có thể cảm nhận được rõ ràng uy lực của một quyền kia, vừa rồi chỉ là tùy ý một quyền của hắn, phải biết Cơ Hoành hắn là một gã Thất nguyên Niết bàn cao giai Niết bàn cảnh mà còn cảm thấy cánh tay tê rần thì hắn biết hắn đã đánh giá thấp Cửu Thiên Tinh Hà Kinh này rồi, một quyền đó đủ để làm cho một gả Thất nguyên Niết bàn cảnh như hắn phải thận trọng.

“Haha, tiếp tục!”.

Cơ Hoành cười to, chuyển bị tiếp tục thì giọng nói của Lý Thiên Vũ lại vang lên.

"Sư huynh, huynh nghĩ sư đệ ta có thể đánh với huynh mấy chiêu!”.

Lý Thiên Vũ cười khổ nói.

“Ngươi nói gì, sư huynh ta thấy vừa rồi lực bộc phát của đệ đã đạt đến Thất nguyên Niết bàn cảnh?”.

Cơ Hoành khó hiểu lên tiếng.

“Huynh nghĩ công pháp, vũ kỹ nào có thể khiến một gã Nhị nguyên Niết bàn vĩnh viễn có lục chiến của Thất nguyên Niết bàn!”.

Lý Thiên Vũ khinh bỉ một tiếng, rồi lại cười khổ tiếp tục lên tiếng.

“Vừa rồi là đệ vận chuyển Cửu Thiên Tinh Hà Kinh đến cực hạn, trong nháy mắt phát ra một công kích miễn cưỡng đạt đến Thất nguyên Niết bàn mà thôi!”.

“Phải a! Vậy mới đúng chứ, nếu như Cửu Thiên Tinh Hà Kinh này có thể giúp đệ tăng thực lực lên năm cái tiểu cảnh giới mới là kỳ quái a!”.

Cơ Hoành gãi đầu, cười nói.

"Oh, trong nháy mắt bạo phát ra lực công kích vượt qua năm cái tiểu cảnh giới, có phải nói là ta cũng có thể phát ra công kích Thánh cấp?”.

An Noãn nhãn quang sáng lên.

“Đừng có mà mơ, sự chênh lệch của mỗi tiểu cảnh giới điều là rất lớn, nếu ở cấp độ của ngươi nó phải là lệch trời, ngươi có thể nhờ nó phát ra chiến lượt đến bán Thánh đã là cao!”.

Tử Linh Cơ cười lạnh một tiếng, sau đó dội cho An Noãn một thùng nước lạnh.

An Noãn nét mặt cứng ngắt, Tử Linh Cơ nói không phải không có lý mà ngược lại rất đúng, tại Niết bàn cảnh tiểu cảnh chênh lệch đã rất lớn rồi, chỉ có quái thai Lý Thiên Vũ bạo phát ra công kích vượt xa năm tiểu cảnh giới mà thôi, còn người khác đánh ra hai ba tiểu giới uy lực đã là khá, còn về Tạo hóa cấp chênh lệch của nó khỏi phải bàn.

“Phải rồi Phong chủ, đệ tử đã ngây người bao lâu rồi?”.

Lý Thiên Vũ trong lúc vui mừng, nhưng cũng không quên ba tháng ước hẹn, hắn biết mình ở bên trong Cửu Giới Đồ mười vạn năm nhưng không biết ở bên ngoài là bao lâu.

“Mới hai tháng thôi, còn lại một tháng!”.

Tử Linh Cười nhìn về phía Lý Thiên Vũ thanh âm như là sấm truyền tới, ánh mắt như là cười lên nổi đau của người khác.

“Cái gì hai tháng? Là thật?”.

Lý Thiên Vũ đã không tin Tử Linh Cơ liền nhìn về phía hai người còn lại ánh mắt dò hỏi.

“Phải a! Hai tháng thật sự quá ngắn hả?”.

Cơ Hoành một bộ dáng mấy trăm cân cộng thêm bộ mặt ngây ngô nói ra lời này làm cho Lý Thiên Vũ muốn bạo đánh Cơ Hoành một trận.

“Quả thật thiên tài, chỉ hai tháng liền tham ngộ thành công, thời gian quả thật rất ngắn a!”.

An Noãn bên cạnh cũng than thở.

“Ngươi còn không mau, nhất định không kịp đó!”.

Tử Linh Cơ nghe hai người kẻ sướn người họa, nàng dường như muốn cười ra tiếng, nhưng lại kiềm lại được, lên giọng nói một tiếng, sau đó cười lên ha hả.

"Không nói chuyện với các người nửa!”.

Lý Thiên Vũ lấy tay chỉ chỉ, sau đó bất lực thở ra một hơi, sau đó phía sau lưng một đôi hắc sắc kim dực xuất hiện, thân hình phóng lên cao hóa thành một đạo hắc quang nhanh chóng biến mất tại chân trời.

“Phong chủ, hắn đi đâu?”.

Cơ Hoành càng thêm mờ mịch, chẳng phải đang khen hắn hay sao? Mà hắn lại dỗi bỏ đi rồi?.

“Đi làm khảo nghiệm tiến nhập nội môn!”.

Tử Linh Cơ cười nhạt lên tiếng.

“Cái gì? Nhị nguyên Niết bàn làm khảo hạch gia nhập nội môn, có phải hơi vội?”.

An Noãn kinh ngạc.

“Haha, không chỉ vậy mà là cấp bậc cao nhất của khảo hạch. Phải cho hắn niếm mùi đau khổ mới được!”.

Tử Linh Cơ cười to rồi thân hình biến mất tại chổ, không để lại tung tích.

...

Nhìn thấy Lý Thiên Vũ hóa thành một điểm đen biến mất tại chân trời, ở chủ phong của Huyền Cực Phong có hai thân ảnh cũng vui vẻ ra mặt, không chỉ họ mà tất cả trưởng lão cũng vậy.

“Cửu Thiên Tinh Hà Kinh xuất thế rồi!”.

Huyền Cực Thánh Hoàng sắc mặt đang nhíu lại, bổng mĩm cười lên tiếng.

“Cổ quái a! Tại sao bức đồ quyển phía sau tiểu tử này lại khác xa thông thường, trong nó thật khác biệt và mạnh mẽ hơn rất nhiều!”.

“Hẳn là có cơ duyên đặc biệt a!”.

Nữ tử bên cạnh kia nghi hoặc lên tiếng.

“Nếu hắn không hai lòng, Huyền Cực Tông vĩnh viễn là nhà của hắn!”.

Thánh Hoàng thanh âm vang lên.

Phía xa các đệ tử ngoại môn và đệ tử ngoại môn họ chỉ biết là ở Tử Linh Phong có người tham ngộ Cửu Thiên Tinh Hà Kinh mà thôi, nhưng lại không biết là ai càng không biết được là có thành công hay là không, chỉ có một vài đệ tử chân truyền và trưởng lão cơ hồ là biết được thứ gì đó.

...

Lý Thiên Vũ sau khi rời khỏi Huyền Cực Tông lại một mạch hướng về phía Đông phi hành, bởi vì lần này mục tiêu của hắn là Hắc Minh Hải Vực nơi mà yêu thú Hắc Minh Giao Kình thường xuyên xuất hiện.

Bên trong khảo hạch tiến nhập nội môn, nhiệm vụ đầu tiên chính là thu thập một bộ não Hắc Minh Giao Kình, mà không phải bất kỳ một cái Hắc Minh Giao Kình nào cũng được mà là ít nhất là trung giai Giao Kình Vương mới được.

Trung giai Giao Kình Vương có nghĩa là ít nhất phải là Tứ nguyên Niết bàn cảnh Hắc Minh Giao Kình Vương mới có thông qua, còn về phía dưới tứ nguyên Niết bàn có nhiều cũng vô ít.

Hắc Minh Giao Kình là một loại thủy quái thân như rắn mình như cá, có thể bay trên trời và cũng có thể lặn dưới biển rất khó bắt được, Hắc Minh Giao Kình là loài yêu thú ưu thích bầy đàn, nhưng cũng may mắn một việc số lượng thành viên trong đàn thường không quá 10 con, điều này cũng là một thứ quan trọng.

Thủ lĩnh của bọn chúng không phải là con mạnh nhất, mà là con cái duy nhất trong đàn, còn lại các con kia chính là những nô bộc t·ình d·ục của nó, đi theo chủ yếu là bảo vệ con cái và cũng là cùng nó giao phối duy trì nồi giống.

Xuyên qua vô tận rừng rậm, nhìn lại xung quanh toàn là cây đại thụ che trời, trên một ngọn núi không xa có một thiếu niên đứng chấp tay nhìn về nới xa biển rộng.

Thiếu niên một thân áo bào màu đen, phất phới theo gió ai mắt thâm thúy nhìn ra đại hải mênh mông, nếu như nhìn kỹ có thể thấy nam tử kia chính là Lý Thiên Vũ.

Qua hơn một ngày với tốc độ cao phi hành, lúc này Lý Thiên Vũ không hề lộ ra vẽ mõi mệt nào, mà tinh thần còn cực kỳ phấn chấn, nhìn lại xung quanh một mảnh bình nguyên bao la, có sông có núi, đặc biệt có thể dễ dàng nhìn thấy màu xanh của biển cả.

Bình minh treo cao, khung cảnh tuyệt đẹp.

Nơi này chính là Hải Thành, một nơi thành thị to lớn, được các bá chủ vạn dặm quanh đây mở ra, chủ yếu để tổ chức ra biển, và thuyền lớn bên dưới kia cũng là của các thế lực kia.

Ở nơi này muốn ra khơi, nhất định phải dùng thuyền lớn ra đại hải mênh mông, mà thuyền lớn thường được các bá chủ đó lũng đoạn muốn đi thì phải trả tiền, phí dụng là bao nhiêu không rõ nhưng cũng không thấp.

Mà khi đi thuyền của họ nhất định sẽ được bọn họ bảo vệ an toàn đi đến điểm đến, ra khơi không phải thật sự an toàn, có thể gặp yêu thú tập kích hoặc là k·ẻ g·ian muôan c·ướp b·óc, mà bọn họ chính là người sẽ bảo vệ các thành viên sử dụng dịch vụ.

Nhưng bên cạnh một số võ giả tu vi cao lại lựa chọn độc thân độc vãn phi hành vào trong biển rộng, thứ nhất với tốc độ phi hành của họ thì thời gian phải là nhanh rất nhiều, vả lại tu vi cao họ lại không sợ bị yêu thú tập kích, nếu như b·ị đ·ánh bất ngờ cũng có thể nhanh chóng chạy thoát.

Và đương nhiên với tu vi hiện tại của Lý Thiên Vũ muốn bay vào bên trong đại hải mênh mông kia cũng không phải không được, và hắn cũng đã lựa chọn cách này.

Hít sâu một hơi, Lý Thiên Vũ có thể cảm nhận được hương vị tươi mát của biển pàm cho tâm thần hắn sản khoái, thần tinh khí sản, thoải mái vô cùng, phía sau lưng hắc sắc kim dực xuất hiện, hai cánh đập mạnh thân hình hóa thành một làn khói đen biến mất tại chân trời.

Hải vực là nơi vô cùng to lớn, so với đất liền có thể rộng hơn gấp trăm lần, hải vực cũng là nơi vô cùng phức tạp nơi này thế lực cũng vô cùng to lớn, hải tộc là một chủng tộc vô cùng to lớn, bên trên vạn thú quyển bài danh của các hải kia cũng không thấp và số lượng cũng rất nhiều.

Chỉ nhiêu đó thôi cũng đủ biết hải tộc mạnh mẽ đến bậc nào.

Không tính những hải yêu tộc đó, chỉ việc nhân loại nơi đây cũng hết sức phức tạp, đa phần bọn chúng là ma nhân hoặc là hạn người cùng gian cực ác, kẻ mà thiên hạ không dung thứ hoặc là người đắc tội thế lực cường đại không nơi dung thứ trốn chạy tại đây.

Nói chung nơi này chính là nơi vô cùng hỗn loạn!

Không gian dồn nén, một thân ảnh phá không mà đi ánh mắt liếc nhìn về phía dưới từng cơn sóng lớn đánh tới, có từng cây sóng cao hơn trăm trượng, lực p·há h·oại của nó là vô cùng to lớn.

Chương 230: Hải vực.