Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nguyên Thủy Thế Giới
Unknown
Chương 92: Chuẩn bị tộc hội
Một ngày mới lại bắt đầu với một bữa sáng thịnh soạn, dù sao cũng mới thu được một lượng lớn nguyên liệu nấu ăn, lại hầu hết đều là các loại nguyên liệu Lý Dương chưa có nếm thử bao giờ, vậy nên hắn đương nhiên là đều phải thử qua một lượt.
Sau khi lần lượt thưởng thức hết tất cả các loại thịt, theo như Lý Dương đánh giá thì loại thịt có hương vị và chất thịt tốt nhất lại là thịt tuyết trư, chứ không phải thịt của đầu hung thú có cấp bậc càng cao hơn là tuyết hùng, mà cũng không phải thịt loại hung cầm duy nhất hắn từng ăn là thịt thiết trảo ưng.
Đương nhiên, đây cũng chỉ mới là đánh giá sơ bộ, bởi vì lần này hắn cũng chỉ chế biến đơn giản mà thôi, nên cũng chưa thể chắc chắn được nếu như cẩn thận chế biến, những loại thịt này sẽ cho ra hương vị thế nào.
Với lại, mặc dù hắn đánh giá thịt tuyết trư là ngon nhất, nhưng những loại thịt khác cũng không kém bao nhiêu, mỗi loại đều có đặc điểm riêng, tất cả đều rất thơm ngon. Thế nên, lúc hắn thưởng thức những món thịt này, bốn thằng đệ đều bị mùi hương của món ăn thu hút tới. Bọn chúng giương đôi mắt thèm thuồng nhìn hắn ăn, miệng thì không ngừng nuốt nước bọt.
Tình cảnh này khiến Lý Dương vừa bất đắc dĩ vừa đồng tình với bọn chúng, nhưng cũng không có cách nào. Hắn cũng chỉ có thể đành an ủi chúng nó.
" Cố gắng nhịn một chút, chờ qua năm các ngươi cũng có thể thức tỉnh trở thành đồ đằng chiến sĩ rồi!!!"
Nghe Lý Dương nói vậy thì mấy thằng nó rất là háo hức chờ mong, chứ ngày ngày nhìn lão đại thưởng thức những món ngon này, bọn chúng đã phải nhịn rất là vất vả.
Lý Dương đã sớm lên kế hoạch cho cả ngày hôm nay, vậy nên sau khi ăn uống xong xuôi, hắn cũng chuẩn bị đầy đủ cho công việc sắp sửa làm.
Hôm qua, sau khi biết được về khối băng cầu, lão hắc đã đến, muốn hắn giúp xây dựng hầm đá, cái này trước đó hắn cũng đã đồng ý với lão, chờ tới mùa đông hắn sẽ làm.
Nhưng tạm thời hắn vẫn chưa có thời gian, dù sao bây giờ còn bận chuẩn bị cho tộc hội đâu. Vậy nên hắn cũng nói với lão là ngày hôm nay hắn còn cần đi câu cá, chuẩn bị cho tộc hội. Ai ngờ lão nghe vậy thì cũng muốn tham gia, lão trước giờ cũng không thấy hứng thú với việc câu cá này bao giờ, vậy mà lần này lại có hứng thú.
Hôm nay mặc dù nói là câu cá để chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho tộc hội, nhưng mục đích chủ yếu của Lý Dương vẫn là câu mãnh ngư, hắn muốn nếm thử kiểu câu mới. Nếu như ổn, vậy sau này bọn họ câu mãnh ngư sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Ngày hôm nay, làm nhiệm vụ câu cá này chính là đội săn của họ Lý dẫn đầu, những người khác cũng chỉ là trợ giúp, nhưng hầu hết chỉ là đến xem mà thôi. Tộc trưởng cũng đã dẫn một đoàn người đi ra ngoài săn dã thú, trước khi đi còn được Lý Dương truyền thụ một ít phương thức săn dã thú mới, đảm bảo bọn họ có thể nhanh chóng kiếm đủ lượng con mồi cần thiết.
Vì sớm có kế hoạch, vậy nên mọi người cũng đã tập trung rất đông ở cửa hang phía nam, cũng không chỉ có đồ đằng chiến sĩ, mà còn có cả người bình thường, già trẻ gái trai gì cũng có. Đương nhiên, ngoại trừ những người sẽ câu cá, những người khác cũng chỉ có thể đứng xa xa quan sát.
Công việc đảm bảo an toàn là không thể bỏ qua. Bây giờ lại sắp đến mùa đông, chính là thời điểm các loài sinh vật săn mồi mạnh nhất, thủy quái cũng không có ngoại lệ, vậy nên càng phải cẩn trọng.
Để câu bình thường thủy quái, Lý Dương vẫn là chuẩn bị loại mồi bình thường, đó chính là các loại sâu đá, hắn cũng chuẩn bị một chút thịt khô để câu ốc. Thu được ốc, một phần sẽ dùng để ăn, một phần hắn cũng muốn dùng loại thịt ốc này làm mồi câu. Hôm nay hắn muốn nếm thử câu các chủng loại thủy quái khác nhau.
Đương nhiên Lý Dương cũng chuẩn bị mồi để sau đó câu mãnh ngư, đó là một ít thịt thổ trư. Ngoài ra hắn cũng chuẩn bị một chút gia vị đặc biệt, đây cũng chính là thứ mà ngày hôm nay hắn muốn thử nghiệm.
Nhưng cái đó vẫn là để sau, bây giờ trước tiên vẫn là phải chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho tộc hội trước đã.
Số lượng người câu vẫn như là bình thường, năm người đứng câu ở một cái cửa hang, tổng cộng có ba cái cửa. Nhưng thực ra chỗ cửa ban công của Lý Dương cũng có thể dùng làm địa điểm câu cá, chỉ là chỗ đó càng cao hơn, vách núi chỗ đó cũng dốc hơn, cho dù câu được cá thì kéo cá lên cũng là cả một vấn đề.
Trong khi mọi người dùng sâu đá làm mồi, thì Lý Dương bắt đầu dùng thịt khô làm mồi để câu một ít ốc vòi. Loại thủy quái này vẫn là dễ câu như vậy, chỉ một lúc thì hắn đã câu được một đống.
Trong khi đó những người khác câu loại cá da trơn bình thường thì lại không quá thuận lợi. Cũng giống như năm ngoái, có lẽ là tầm này loại cá đó bắt đầu ẩn nấp, có thể là tránh rét, cũng có thể là tránh né kẻ săn mồi, vậy nên số lượng cá cắn câu không nhiều.
Thế là Lý Dương đề nghị mọi người dùng thịt ốc làm mồi câu, hoặc là trực tiếp dùng thịt loại cá da trơn đó làm mồi câu, có thể sẽ có hiệu quả hơn.
Dùng thịt ốc làm mồi câu, là vì hắn muốn nhắm tới loại thạch đầu ngư mà hắn từng câu được năm ngoái. Loại cá này kích thước khá lớn, nếu như có thể dễ dàng câu được, vậy thì rất nhanh có thể kiếm đủ số lượng nguyên liệu nấu ăn cần thiết.
Không giống như trước đây không thể làm gì được lớp vỏ cứng rắn của loại ốc vòi này. Bây giờ chỉ cần một đao đi xuống là Lý Dương có thể chém cái vỏ của con ốc làm hai mảnh, dễ dàng thu được thịt ốc ở bên trong.
Lý Dương cũng không lấy cả con ốc làm mồi câu, mà cắt một con ốc làm mấy phần. Lão hắc ở bên cạnh thấy thế cũng tiện tay lấy một phần làm mồi câu. Nãy giờ lão cũng chỉ câu được một đầu cá da trơn nhỏ nên có vẻ hơi chán.
Nhưng bây giờ dùng thịt ốc làm mồi câu, chỉ chờ một hồi, có lẽ là mồi câu mới chìm xuống tới đáy thì lập tức đã có cá cắn câu, sức kéo mạnh mẽ khiến cho lão hắc giật mình.
Đương nhiên, giật mình cũng chỉ là do sức kéo chênh lệch giữa đầu thủy quái này với con cá da trơn trước đó lão câu được mà thôi. Chứ con thủy quái này cũng còn chưa phải là mãnh ngư, làm sao có thể làm khó dễ được một đồ đằng chiến sĩ như lão. Đã thế, tu vi của lão hắc còn không thấp, cũng do được lợi từ Lý Dương mà bây giờ tu vi của lão cũng không hề kém cạnh, đã là tôi thể năm tầng rồi.
Lý Dương cũng không nghĩ, cùng quăng mồi xuống một lúc, vậy mà lão hắc lại có cá cắn câu trước mình. Nhìn lão hắc kéo dây câu có vẻ nặng nề, Lý Dương ngỏ ý muốn giúp.
" Lão hắc, như thế nào? Có cần ta trợ giúp không?"
Trước đó còn có chút nhàm chán, bây giờ có cá lớn cắn câu, lão hắc có vẻ rất hào hứng, cũng không quay đầu lại đã lập tức từ chối.
" Ha ha ha! Không cần, để ngươi trợ giúp thì câu cá này còn gì vui vẻ nữa."
Lão đã không cần trợ giúp thì Lý Dương cũng không miễn cưỡng, với lại bây giờ hắn cũng không rảnh để mà giúp lão nữa, bởi vì dây câu của hắn cũng đã có động tĩnh. Rõ ràng là dây câu của hắn cũng đã mắc vào một đầu thủy quái, theo như hắn đoán thì cũng chỉ có thể là loại cá đầu đá kia, cũng chỉ có loại cá đó thì mới có sức nặng như thế này. Bằng không, chẳng lẽ hắn lại câu được một đầu mãnh ngư hay sao.
Hai người bọn hắn câu bằng thịt ốc thì lập tức đã có cá cắn câu, trong khi đó mấy người bọn Lý Chiến dùng thịt cá da trơn để câu cá thì lại chẳng hề có động tĩnh gì, không biết là chuyện gì xảy ra.
Lý Dương tập trung kéo đầu thủy quái mắc câu đi lên, hắn cũng không muốn như lần trước, chờ kéo lên cũng chỉ còn lại một nửa.
Nhưng dù sao bây giờ hắn cũng không phải là trước đó, với sức lực của hắn hiện tại, kéo một đầu bình thường thủy quái đi lên cũng rất nhanh chóng. Vả lại cũng không gặp chuyện gì ngoài ý muốn, hắn vẫn là thuận lợi kéo được con cá lên bờ.
Quả thật cắn câu chính là một con cá đầu đá, kích thước này ước chừng dài năm mét, so với mấy con cá da trơn thì to lớn hơn nhiều.
Lão hắc mặc dù có cá cắn câu trước, nhưng cả về kinh nghiệm câu cá lẫn sức lực đều thua kém Lý Dương, vậy nên còn chưa có kéo được cá lên.
Thấy lão còn loay hoay kéo cá, Lý Dương lập tức mở miệng trêu đùa.
" Lão hắc, như thế nào đây? Có cần ta trợ giúp không a?"
Lão hắc quay sang thấy Lý Dương đã kéo được cá lên thì "hừ " một tiếng, sau đó quay trở lại, càng dùng sức hơn để kéo dây câu. Chẳng mấy chốc thì lão cũng đã kéo được con cá của mình đi lên. Con cá của lão cũng không khác gì của Lý Dương, cũng là một con cá đầu đá, kích thước cũng không khác biệt là mấy.
Lý Dương và lão hắc nhanh chóng sử lý hai con cá rồi kéo chúng vào cửa hang cho người ta mang đi xử lý.
Hai người đang định tiếp tục câu thì bên kia đám người Lý Chiến lại có động tĩnh. Chỉ là động tĩnh bên đó cũng quá lớn, dây câu của Lý Húc đột nhiên bị kéo căng, nhưng Lý Húc còn chưa kịp kéo dây thì "bịch" một tiếng, sợi dây câu đã bị kéo đứt.
Mặc dù, dây câu mà Lý Húc dùng cũng chỉ là gân của mật đằng, nhưng vì bình thường mọi người câu cá rất là cẩn thận, gân mật đằng cũng có độ dai rất tốt. Vậy nên đây hình như chính là lần đầu tiên có dây câu bị thủy quái kéo đứt, trước đó cùng lắm thì cũng chỉ là bị cắn đứt mà thôi.
Điều này chứng tỏ đầu thủy quái này chắc chắn không phải bình thường thủy quái, có thể là một đầu mãnh ngư, hoặc thậm chí có thể là man ngư.
Có lẽ là bên dưới chỗ bọn họ câu đang có một đầu thủy quái to lớn, bởi vì ngay sau khi dây câu của Lý Húc bị kéo đứt, dây câu của những người khác cũng lần lượt có động tĩnh. Sau đó cũng lần lượt bị kéo đứt một cách nhanh chóng. Khả năng đầu thủy quái này không chỉ to lớn, mà nó còn đang rất đói thì phải.
Mọi người gặp được tình huống như thế này thì cũng không biết phải làm sao, ở đây cũng chỉ có dây câu của Lý Dương là gân của cự mãng, những người khác dùng gân mật đằng thả xuống sợ rằng chỉ là lãng phí.
Nhưng Lý Dương thấy cảnh này thì rất vui mừng, vốn dĩ hắn định để sau đó thì nếm thử, nhưng hiện tại gặp tình huống như vậy, cũng không cần phải chần chừ nữa.
Có vẻ như hiện tại, Lý Dương chỉ cần dùng mồi bình thường cũng có thể làm cho đầu thủy quái bên dưới cắn câu, nhưng để chắc chắn, hắn vẫn là dùng một khối thịt thổ trư để làm mồi.
Đương nhiên, Lý Dương cũng không cứ như vậy ném mồi xuống, mà là thêm vào trong khối thịt một chút gia vị đặc biệt. Xong xuôi thì hắn cũng không chần chừ gì nữa, lập tức ném mồi câu xuống sông.
Những người khác thấy hành động của Lý Dương thì lập tức xúm lại xung quanh, vừa là để theo dõi vừa là để hỗ trợ.
Có lẽ là đầu thủy quái bên dưới thực sự đang rất đói, hoặc cũng có thể là do miếng mồi bằng thịt mãnh thú này càng thơm ngon, vậy nên nó rất nhanh thì đã cắn câu.
Lực kéo mạnh mẽ làm cho dây câu đột nhiên thẳng băng. "Ông" một tiếng, bụi bặm trên cái măng đá mà Lý Dương dùng để buộc dây câu bị rung động bắn bay ra xung quanh.
Đây có lẽ là đầu thủy quái lớn nhất từng cắn câu của Lý Dương, còn may mắn, dây câu này được làm bằng gân cự mãng cấp man thú, với lại cái măng đá hắn dùng để buộc dây câu rất là chắc chắn, bằng không hắn cũng không dám nếm thử câu con thủy quái này.
Thấy thủy quái đã cắn câu, đám người Lý Chiến vội vàng xúm lại định hợp sức giằng co với đầu thủy quái, nhưng bị Lý Dương ngăn lại. Một phần là vì con thủy quái này sức mạnh rất lớn, chỉ sợ đám người họ hợp sức lại cũng rất khó có thể kéo nó lên. Còn một phần là vì hắn đang thử nghiệm cách thức câu mới, nên muốn chờ một chút xem kết quả như thế nào.
Thấy đám người Lý Chiến dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn mình, Lý Dương mỉm cười nói.
" Các ngươi cứ chờ thêm một chút!!!"
Biết là Lý Dương có tính toán, bọn họ cũng yên tĩnh đứng một bên theo dõi tình hình.
Bên dưới sông, đầu thủy quái kia bị mắc vào lưỡi câu thì vùng vẫy kịch liệt, sóng nước văng tung tóe.
Mọi người có thể nhìn thấy hình dạng con thủy quái thỉnh thoảng lại lộ ra trên mặt nước. Quả nhiên kích thước của nó rất to lớn, so với con mãnh ngư đầu tiên Lý Dương từng câu được cũng phải to hơn. Nó có lớp vảy màu xanh xẫm và cái đuôi rất lớn.
Mặc dù sớm có tính toán, nhưng thấy đầu thủy quái này vùng vẫy kịch liệt như vậy thì Lý Dương vẫn khá là lo lắng, chủ yếu là hắn sợ sẽ thu hút tới thủy quái càng thêm mạnh mẽ.
Cũng may, rất nhanh thì lực lượng của con thủy quái đã yếu dần, rồi sau đó là không còn có động tĩnh. Lý Dương biết, đây chắc chắn là tác dụng của loại gia vị đặc biệt mà hắn thêm vào trong mồi câu kia, thứ đó cũng không phải cái gì khác mà chính là mê hồn hoa.
Đầu thủy quái này mặc dù to lớn, nhưng có lẽ là do cấp bậc cũng không cao, vậy nên cũng không có cầm cự được bao lâu thì không còn sức lực để giãy dụa nữa.
Thấy như vậy, Lý Dương lập tức kêu gọi mọi người hợp sức kéo thủy quái đi lên. Vừa gọi hắn cũng đầu tiên cầm lấy dây câu bắt đầu kéo. Hắn sợ chậm một chút có thể sẽ có ngoài ý muốn xảy ra.
Những người khác phát hiện đầu thủy quái đột nhiên trở nên yên tĩnh thì rất là ngạc nhiên. Nhưng thấy Lý Dương kêu gọi cũng không chậm trễ, lập tức lao vào cầm dây kéo.
Vì là đầu thủy quái đã bị làm cho b·ất t·ỉnh, vậy nên mọi người kéo nó lên khá là dễ dàng. Thế là vừa kéo, Lý Chiến còn có dư thừa lực lượng để hỏi thăm Lý Dương.
" A Dương, đây là chuyện gì xảy ra? Vì sao con thủy quái này đột nhiên lại không vùng vẫy nữa?"
Lý Dương nghe vậy thì vui vẻ trả lời.
" Ha ha ha! Thập bát gia, đó là vì ta có bỏ thêm một chút gia vị vào trong mồi câu!!!"
Lý Chiến nghe vậy thì kinh ngạc.
" Gia vị?!!!"
Những người khác cũng kinh ngạc không kém, bọn họ cũng không biết loại gia vị gì mà lại có thần hiệu như vậy.
Chỉ là sau khi suy nghĩ một chút, Lý Chiến liền đoán ra, loại gia vị mà Lý Dương sử dụng chính là cái gì. Dù sao trước đó bọn họ còn dùng nó để săn bắt một đầu hung thú cấp tuyết hùng đâu.
Thế là Lý Chiến lập tức thốt ra.
" Là mê hồn hoa sao?!!!"
Thấy Lý Chiến có thể đoán ra là mê hồn hoa, Lý Dương rất là vui mừng gật đầu.
" Ha ha ha!!! Đúng vậy thập bát gia, chính là mê hồn hoa."
Mà những người khác nghe được là mê hồn hoa thì vừa là kinh ngạc, lại vừa là hiểu ra. Bọn họ suy nghĩ, thì ra là như vậy, mà cũng đúng, chỉ có mê hồn hoa mới có hiệu quả như vậy.
Chỉ là sau một hồi, cả Lý Chiến và những người khác đều nghĩ tới, như vậy từ giờ nếu như dùng mê hồn hoa để câu thủy quái, không phải bọn họ có thể dễ dàng câu lên mãnh ngư hay sao.
Lý Chiến cũng vội vàng xác thực điều này với Lý Dương.
" A Dương, nói như vậy không phải là, từ giờ chúng ta có thể dễ dàng câu được mãnh ngư!!!"
Lý Dương lập tức cười lớn, khẳng định.
" Ha ha ha! Đương nhiên, chỉ cần có mê hồn hoa, chúng ta đúng là có thể dễ dàng hơn nhiều khi câu mãnh ngư, thậm chí là man ngư hẳn là cũng có thể.
Nhưng dù sao thủy quái cũng không giống các loại hung thú trên bờ, vả lại chúng ta cũng không thấy được tình huống ở dưới mặt nước, vậy nên vẫn cần phải cẩn trọng một chút."
Mọi người cũng hiểu được điều đó, chỉ cần xem thủy quái như thế nào dễ dàng bị mắc câu là đủ hiểu, bọn chúng rất dễ bị thu hút bởi con mồi. Thế nên động tĩnh khi cá mắc câu cũng rất dễ thu hút tới thủy quái mạnh mẽ hơn.
Cũng may, lần này bọn họ cũng không gặp phải ngoài ý muốn gì thì đã có thể kéo đầu thủy quái này lên bờ. Chỉ là vừa kéo con cá lên bờ thì phía dưới sông đã có động tĩnh, này rõ ràng cũng không phải là không có thủy quái bị thu hút, mà chỉ là lũ thủy quái tới hơi chậm mà thôi.
Đầu thủy quái bọn họ vừa câu được có lẽ phải dài hơn mười mét, thân hình to lớn cực kỳ, cái miệng to lớn với một hàm răng rất thưa, nhưng mỗi chiếc răng cũng rất dài và nhọn.
Đầu thủy quái này cũng không có đặc điểm gì đặc biệt ngoại trừ cái đuôi to lớn phía sau, vậy nên mọi người gọi nó là cự vĩ ngư.
Đầu cá này cũng không phải là man ngư, nhưng có lẽ đã sắp đột phá man ngư cấp, vậy nên nó mới điên cuồng kiếm ăn như vậy.
Vì là đầu cự vĩ ngư này đã ăn phải mê hồn hoa, vậy nên bọn họ cũng không cần phải g·iết c·hết nó, mà cứ thế kéo trở về.
Nhìn kích thước của đầu thủy quái, mọi người đều cảm thấy, câu thủy quái có lời hơn là đi săn hung thú. Dù sao chỉ mới có một đầu thủy quái cấp mãnh thú, thì đã có kích thước sánh ngang với đầu hung thú cấp tuyết hùng. Tuy rằng không phải tất cả thủy quái đều to lớn như vậy, nhưng rõ ràng là bình thường thủy quái kích thước sẽ to lớn hơn hung thú trên cạn.
Đã thế, câu thủy quái ở ngay cửa bộ lạc, không lo chuyện vận chuyển, có thể câu lên bao nhiêu chính là bản lĩnh. Cũng không cần tìm kiếm con mồi, chỉ cần thả mồi câu xuống, thủy quái sẽ lập tức tìm đến.
Nhưng cũng vì như vậy, câu cá chẳng khác nào đ·ánh b·ạc vậy, quá tham lam cũng không được, không cẩn thận một cái là có thể mất cả chì lẫn chài. Đã thế cũng có khá nhiều hạn chế, như là dụng cụ câu khó tìm, hoặc là không gian câu hạn hẹp, vậy nên câu cá tạm thời cũng chỉ có thể coi là biện pháp bổ sung mà thôi.
...
Cách chương.