Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 13: Thần Ma Lệnh

Chương 13: Thần Ma Lệnh


Trên lầu, phòng số bốn khách quý.

Căn phòng yên lặng mà đáng sợ. Các đại nhân vật Huyền gia ngồi trong phòng sắc mắt âm trầm, tâm tình bất định. Một đám người hầu bên cạnh không dám ho he nửa lời.

Một bàn bốn người gồm ba lão gia tóc đã bạc cùng một thanh niên cao ngạo vừa ra giá.

Một lão giả trong ba lão ngồi ở đó nói: ''Kiếm nhi không cần t·ranh c·hấp với người phòng số hai.'' Người hắn nhắc đến chinh là một trong ba đứa con của gia chủ Huyền gia, Huyền Kiếm.

Huyền kiếm trước nay chưa phải chịu thiệt không khỏi tức giận, hừ lạnh một tiếng nói ra: ''Tam trưởng lão, ta không sợ hắn. Chúng ta dù sao cũng là một trong năm gia tộc đứng đầu Thiên Phương. Ngại gì hắn một ngoại nhân cơ chứ!''

Tam trưởng lão Huyền gia thấy hắn như vậy bồng bột thầm thở dài trong lòng, tiếc hận thay cho đối phương.

''Nghé con không sợ cọp, nếu hắn liên thủ với nhà khác đây.'' Tam trưởng lão nói thẳng luôn cho hắn hiểu.

Thần thần bí bí có khi còn rước họa cho gia tộc, tốt nhất vẫn là một lời trực tiếp khuyên bảo con cháu cho bớt chuyện. Với lại những thế lực lớn như họ đều chạy theo lợi ích ''ngươi cho ta đủ, ta giúp ngươi làm việc'' đây cũng là tuyên chỉ cho các đời người mới lên thay thế người cũ của các thế lực trên Nguyên Tố Đại Lục này!

Huyền kiếm thấy trưởng lão trong nhà không bênh vực bản thân liền thẹn quá hóa giận, chuyện bé xé ra to nói ra: ''Chúng ta cũng liên thủ với người khác!''

''...''

Tron căn phòng mọi người nhìn đối phương như người ngu vậy.

''Ai sẽ giúp người vì chuyện nhỏ này.'' Mọi người trong phòng số bốn đều nghĩ như thế.

Lão giả lớn nhất đột nhiên lên tiếng: ''Bỏ đi, chúng ta đến đây không phải là vì thứ này, giữ lại sức cho trận cuối đi.'' Nói xong, ánh mắt sắc bén không vì già nua mà mất uy quét sang Huyền Kiếm khiến cho đối phương không dám tự phát ngông cuồng nữa.

Đại trưởng lão quyền chỉ dưới cha hắn, hắn sao dám làm loạn trước mặt lão ta cơ chứ!

Ngoài kia, Tô Nhu thấy người Huyền gia không ra giá nữa gõ búa trên tay xuống: ''Cộp cộp cộp!''

''Vậy, Thiên Hỏa Phạt Thiên Kiếm thuộc về vị khách phòng số hai!'' Kết quả đã định sau ba tiếng chờ, nàng ta cười nói, trong lòng thì vui vẻ khi được thử một lần hồi hộp trong đời, nhưng mọi người bên dưới ánh mắt nhìn thanh tuyệt thế hảo kiếm bị mang đi mất mà lòng không biết rõ là do tiếc hận hay là bị người khác c·ướp đoạt tay trên?

Mà nếu như đám người đó biết, người mua có thể sửa lại kiếm thân, chắc tiếc hận mà thổ huyết ba tấc. Chưa kể, mỗi nhà đều có thế lực ngoại nhân không hay, mua về không sửa được nhưng có thể chờ thời đến, chỉ cần tất cả đều không liên quan đến tổ chức sát thủ khủng kh·iếp trên Đại Lục kia khi họ ghé thăm qua thần binh ra sao!

Hiện tại, phòng số hai như bao lần khác, Dạ Trần nhanh chóng đưa tiền rồi đuổi người đi!

Đối phương nhanh chóng cầm lấy hộp kiếm đưa cho Lân Diễm và nói: ''Tặng cho ngươi, coi như là quà hai ta gặp mặt đi!''

''Cảm ơn Thiếu gia!'' Lân Diễm vui vẻ nhận lấy, trong lòng vui sướng không thôi.

Mặc dù kiếm trước mắt đã hỏng nhưng là tấm chân tình của người trước mắt là thật, vậy là đủ rồi! Nhưng trước ánh mắt nghi hoặc của bản thân liếc đến, đối phương lại gần, đưa tay ra mở hộp kiếm dài mà hai mắt khẽ nheo, đăm chiêu suy nghĩ chuyện gì đó!

Lúc này, đột nhiên trong tay Dạ Trần xuất hiện một khối kim loại. Khối kim loại đó hình dạng vô cùng khác thường nhìn như cứng nhưng lại mang lại cảm giác mềm mại như tơ, mặt ngoài thì sáng bóng lấp lánh ánh quang nhưng xung quanh lại phát ra một luồng khí tức huyền ảo làm cho người ta có cảm giác khối kim loại trước mắt ẩn dấu huyền cơ bên trong!

''Đây là?'' Lân Diễm ngoài mặt tỏ ra nghi hoặc, hỏi nhẹ thân ảnh trước mắt, nhưng trong đầu đã mơ hồ có được kết quả.

Dạ Trần thể hiện ra bộ mặt nghiêm túc, khẽ nói: ''Thần Sa Thiên Tinh!''

''Đúng như mình nghĩ!'' Lân Diễm không che dấu được nỗi kinh ngạc dù đã đoán được từ trước, nhưng nhiều hơn đó là sự vui sướng bởi bản thân nàng biết rõ, Thần Sa Thiên Tinh đại diện cho cái gì! Sau này, không ngoài ý muốn, nàng sẽ nắm giữ trong tay một trong mười thanh v·ũ k·hí mạnh nhất thiên hạ ma giả.

Thấy đối phương nhanh chóng thành ra như vậy hớn hở, Dạ Trần trong lòng đắc ý, cũng nhanh tay đặt Thần Sa Thiên Tinh lên trên thân kiếm đã mất đi quang huy của một tuyệt thế thần binh đã từng chấn danh cõi đời!

''Xoạt...!!'' Rất nhanh, Thần Sa Thiên Tinh như hóa lỏng thành dòng nước quấn quanh, tự động di chuyển bao phủ toàn thân Thiên Hỏa Phạt Thiên Kiếm lại.

Dạ Trần thấy vậy, vội nói ra: ''Lân Diễm nhanh đóng lắp hộp lại!'' Thần Sa Thiên Tinh có thể coi là thần vật của đất trời, chứa đựng Thổ hệ, Thủy hệ và Kim hệ tinh túy nhất, muốn hồi phục Thần Binh trước mắt hắn và Lân Diễm căn bản không phải làm gì, chỉ cần chờ đối phương thẩm thấu vô thân kiếm rồi tự động hồi phục cho Thiên Phạt Kiếm là được.

Nếu không dựa vào sức lực của một tên tiểu tử hay các đại sư luyện khí đã hạ nhiệt trên Đại Lục bây giờ, cũng khó lòng khắc phục thiệt hại gây ra cho thần binh Thiên Phạt đã hỏng có khi cả trăm năm rồi!

''Cạch..!!'' Đối diện, Lân Diễm nghe thấy liền nhanh tay đóng lắp hộp kiếm lại, ánh mắt thì vô cùng chờ mong lần mở ra kế tiếp, đó có lẽ sẽ là một hồi phong vân tụ đi?

Tương lai đã có thần binh bên thân, cộng thêm thiên phú không ngừng lớn mạnh, Lân Diễm lúc này một mảnh trời tự tin, bản thân sau này ắt thành cường giả, đứng trên đỉnh thiên khung mà hô mưa gọi gió: ''Thiếu gia, ngày ta đứng trên vạn đạo, ta... sẽ trấn áp người!'' Đối phương trong lòng nở nụ cười tà ác.

Ngưỡng mộ là phải vượt qua, nàng Lân Diễm sẽ không bao giờ bỏ qua Đạo của bản thân mình đã quyết!

Dạ Trần thì không nghĩ như vậy, trong đầu không ngừng liên tưởng hình ảnh, bên cạnh bản thân có một hổ tướng uy phong bá đạo, thay bản thân càn quét chúng sinh ma giả, không có địch thủ!

''Ha ha ha.... ha ha ha...!!'' Hai người cùng cười thầm trong lòng.

Bên dưới tràng đấu giá lúc này, vật phẩm thứ hai có hồi kết nhanh chóng cũng là lúc Tự Bảo Lâu mang lên là Tâm Ma Quả, một loại thần quả giúp ích vô cùng lớn cho người đột phá không sợ tâm ma q·uấy n·hiễu, cũng như tăng thêm ba phần tỉ lệ thành công khi đột phá cảnh giới kể cả là lên Siêu cấp!

Tâm Ma Quả lên sàn cũng làm cho lòng người náo động. Các thế lực lớn cũng không chịu ngồi im nữa! Tâm Ma Quả thứ quả này thế nhưng có thể giúp cho Cao cấp đột phá lên siêu cấp vài phần nha, cũng chẳng khác nào giúp cho một thế lực tằng thêm vài phần bồi dưỡng ra một siêu cấp ma giả bảo vệ cho gia tộc được bình an vạn thế!

Tất nhiên, cạnh tranh vì vậy còn ác liệt hơn cả Thiên Hỏa Phạt Thiên Kiếm vừa rồi. Dù sao, thần kiếm thân đã hỏng không khơi dậy bao nhiêu hứng thú nhưng vật trước mắt là hàng thật giá trí mang lại thật, chúng giả theo đó không tiếc rỉ máu, bơm huyết, làm cho toàn trường càng thêm phần khí thế túc sát!

''Ta ra giá một trăm vạn..!!''

''Một trăm năm mươi, các ngươi cút hết đi, đó là của ta, của Huyền gia chúng ta!''

''Vậy cũng dám lên mặt, ta Băng gia hai trăm ba mươi vạn tử kim...!!''

''Quá ít...!!''

Thanh âm hô giá không ngừng vang vọng làm cho chúng nhân không có thế lực dựa dẫm quan chiến phải kinh hãi thốt lên không dám tin, nhưng chỉ tiếc là các thế lực lớn dù cũng rất hết mình ra sức làm cho không khí quanh thân nóng hết cả lên, kết quả cuối cùng vẫn bị Lân Diễm một tiếng thét làm cho c·hết lặng: ''Ba trăm vạn...!!''

''Hơn hạn giá năm mươi vạn tử kim rồi!'' Tô Nhu lắc đầu cảm thán, đại cục không cần nghĩ nhiều cũng biết người thắng là ai.

Rất nhanh, Tâm Ma Quả được người của Tụ Bảo Lâu mang lên phòng số hai. Nhiều người bên dưới lại thấy phòng số hai chiếm được đồ tốt trong lòng không khỏi sinh ra hỏa khí, thầm mắng chửi không thôi. Nhưng bọn họ không biết được một chuyện, bảo vật mà họ tôn sùng bị Dạ Trần lấy về, chỉ nhìn qua một chút liền tiện tay ném cho Lân Diễm, bảo đối phương ăn trước đi cho đỡ khát mà thôi!

Lân Diễm tất nhiên không làm bậy giống như thiếu gia tiện nghi nhặt được của bản thân, nàng ta bắt chuẩn lấy, rồi cực nhanh cất vào túi riêng như sợ Dạ Trần sẽ đòi lại vậy!

Dạ Trần ngồi trước mắt thấy thế cũng đành bó tay: ''Hắn đến mức như vậy sao?'' Đối phương cười chê thân ảnh trước mắt, nhưng trong sâu thâm tâm làm như vậy cũng không phải là để mua vui cho bản thân mình mà là vì không lâu sau đó, họ sẽ phải rời đi Thiên Phương Đế Quốc này, đến một nơi vô cùng nguy hiểm, cho nên phải chuẩn bị kĩ càng cho nàng ta, cũng như chính hắn!

''Đây là vật phẩm cuối cùng của Tụ Bảo Lâu ta đem ra!'' Tô Du đứng trên đài cao, nhất tiếu khuynh tâm chúng nhân bên dưới không tự chủ dõi ánh mắt nhìn lên.

Cuộc đấu giá cuối cùng đã điểm, các thế lực lớn cũng bắt đầu mở to mắt ra nhìn thật kĩ, họ thế nhưng đến là vì thứ sắp xuất hiện, thứ sẽ giúp cho bọn họ thay đổi đại cục Thiên Phương Đế Quốc!

''Kịch kịch...!!'' Nhị hoàng tử ở phòng số một, bàn tay của đối phương đang không ngừng run lên trong khi cầm tách trà nóng trong tay mà nghĩ: ''Đến rồi, không thu được vật này, Đế Quốc nhất định gặp phải nguy hiểm, mà thu được thứ đó thực lực đế quốc tăng mạnh nhanh chóng. Phúc và họa coi như đi cùng nhau!''

Trong tầm mắt đối phương, Tô Nhu mở ra chiếc hộp đặt trước mặt mình: ''Cạch..!!''

Khóa được tháo, lắp hộp được mở ra, một chiếc lệnh bài được chạm khắc tinh tế mang theo cái khí thế chấn nh·iếp nhân tâm làm nổi bật cho trước mặt tấm lệnh bài, bên trái có hình một vị thần, bên phải có hình ảnh ma, hai thứ song hợp làm lòng người chợt lạnh, run lên vì tham lam!

Ở dưới nhất, có người bật thốt, hô to: '' Là Thần Ma Lệnh!''

''Là nó..!!''

Mọi người xung quanh nghe thấy không khỏi sửng sốt, đôi mắt thật nhanh nổi lên ánh lửa nhìn chăm chăm vào tấm lệnh bài.

''Quả nhiên là vật đó!''

''Có Thần Ma Lệnh trong tay, chẳng khác nào có thể nhờ vả Thần gia một trong Ngũ Đại Cổ Tộc đứng trên đỉnh trăm vạn thế lực làm thay một việc... bất kể là việc gì!''

Chúng giả có mặt ở đây là do khắp phương tụ hội mà về, trong đó không thiếu người hiểu biết cái lạ, rất nhanh đã cho toàn trường biết đến cái lợi hại của Thần Ma Lệnh đem đến!

''Có nó trong tay, không phải sẽ từ chim sẻ biến thành phượng hoàng sao?'' Có người cả kinh hét lớn.

Theo bọn họ biết được, tổ tiên của Hoàng đế Thiên Phương tại cũng là nhờ vào một tấm lệnh bài mà đánh bại được quân vương đời trước, lập ra Thiên Phương Đế Quốc duy trì cả ngàn năm nay, không lẽ đó chính là Thần Ma Lệnh này!

Mọi người điên cuồng suy nghĩ và thầm nói với bản thân: ''Nhất định phải đoạt về... bằng bất cứ cái giá nào!''

Không chỉ họ mà người của Ngũ Đại Gia Tộc cùng Nhị hoàng tử đều căng thẳng đến mức nắm chặt tay, nghiến răng, nghiêm thần đến đáng sợ mà chăm chú dõi theo cái thời khắc thay đổi định mệnh của bọn họ đang giáng xuống thần minh!

Chương 13: Thần Ma Lệnh