Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tương Dạ Mộng Nhai
Unknown
Chương 28: Thức tỉnh bắt đầu
Hai ngày sau.
''Lần này tổn thất lớn như vậy. Kế hoạch vẫn tiếp tục sao?'' Trong bóng tối, một tiếng nói sắc bén vang lên.
'Ngày trước ta còn suy xét có nên làm hay không? Nhưng giờ đây nhất định phải làm, không bao lâu nữa ''Đại Lục Chiến'' sẽ mở ra. Lần này, chúng ta phải tập trung thật nhiều tài nguyên. Như vậy, đến lúc đầu tư chúng ta mới có cơ hội tranh giành với các thế lực lớn khác!'' Một tiếng nói thanh thảnh tiếp lời.
Thấy mọi người lâm vào trầm tư suy nghĩ cả hồi lâu, một người khác trong bàn khẽ nói:
''Đối phương đã không đồng ý liên thủ, vậy chỉ còn cách g·iết cả tộc hắn mà thôi!''
''Được!'' Bốn bóng đen nghe hắn nói như vậy liền gật đầu quyết định xuống.
''Trách thì trách hắn lại dám ăn mảnh một mình!''
Lời vừa dứt, đám người liếc mắt nhìn nhau.
''Ha ha ha.... ha ha ha...!!''
Rất nhanh, tiếng cười cuồng vọng vang khắp đất trời.
Hôm sau, Sáng sớm trên Tuyết Ma Sơn nhưng trời vẫn còn mờ mờ tối. Thời điểm này, ở trong căn nhà nhỏ, tiếng của một cô gái không ngừng vang lên.
''Thiếu gia, người thật chậm.... còn không mau cho vào!!''
''Lân Diễm, ngươi nói nhiều quá, ta mới làm lần đầu mà!''
''Bốp...!!''
''Ai ui, ta là thiếu gia của ngươi, ngươi dám đánh lén ta?''
''Ta thích đó thì sao?''
''Ngươi.... ngươi là đồ... đồ thất phu! May cho ngươi, thiếu gia ta lòng bao dung rất lớn, ta nhịn đó!''
Bên trong căn phòng, Dạ Trần đang cầm một con gà lớn trong tay, bên cạnh còn có một đống gia vị cần y nhanh chóng rắc lên.
Lân Diễm ở phía đối diện thì đang loay hoay nấu cơm trên một cái giá nướng thật lớn, chỉ liếc mắt qua thôi là biết đó là đồ tốt. Chưa kể, đối phương thức tỉnh Hỏa hệ Nguyên Tố, vấn đề về lửa căn bản không cần thiết phải lo!
''Nói trước, ta sáu ngươi bốn!!'' Dạ Trần ở bên cạnh ngoác miệng nói ra.
Lân Diễm không hề quan tâm, ngón tay chỏ cháy lên ngọn lửa đốt hồng bó củi xếp chồng từng khúc bên dưới: ''PHÙNG...!''
''Thật là tiện lợi!'' Thấy ánh lửa rất nhanh đã cháy lên, Dạ Trần không khỏi cảm thán. Ngày trước, hắn sống ở Băng gia một mình tự túc, đến lúc nấu cơm đều phải thổi lửa đến phồng mồm trợn mắt, nhiều khi còn đứt hết cả hơi mới thấy khói bay lên, nay người trước mắt búng tay một cái là đã xong xuôi hết mọi chuyện, không khỏi làm cho hắn nhớ lại câu nói ''Sức mạnh không phải tất cả, hợp với môi trường sống mới là chân lý thực thụ'' trước hắn còn cảm thấy suông, nay áp dụng vào tình cảnh trước mắt cảm thấy có lý thật.
''Cái gì mà tiện lợi chứ!'' Lân Diễm ở một bên oán thầm, đối với bản thân nàng... thực lực mới là thứ tiện lợi nhất, còn cái khác không có cũng chẳng sao.
Hoàn cảnh đưa đến những suy nghĩ khác nhau, Dạ Trần không đáp mà tìm một chỗ ngồi xuống tu luyện, nhưng không phải là ma lực mà là bản tâm, bởi chính hắn đã thức tỉnh Nguyên Tố Hệ đâu. Mà các bước trong kế hoạch định sẵn tiếp theo, hắn mạnh hay yếu không quan trọng, chỉ cần tâm vững như bàn thạch, mỗi chuyện sẽ được phát triển theo hướng trơn tru.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, chớp mắt một năm đã qua, trong phạm vi thế lực của Băng gia lúc này vô cùng náo nhiệt dòng người đan xen.
''Mọi người nhanh tay nhanh chân lên. Hôm nay thế nhưng là ngày thức tỉnh của các thiếu niên trong Tộc. Không được chậm trễ đâu đó!!'' Một người có vẻ là quản gia, trước ngực áo thêu hoa lan nói to với mọi người xung quanh.
''Rõ...'' Chúng nhân đồng thanh đáp lại. Mọi chuyện cần phải sắp xếp thế nhưng nhiều lắm, bọn họ phải nhanh chóng dọn dẹp bụi bẩn và trang trí đồ nghề, nếu không sẽ làm mất mặt Tộc nhà trước ánh mắt soi mói của người đời mất, chưa kể đến khi bên trên trách phạt xuống, ai trong số họ cũng gánh không nổi.
''Mọi người nhanh vào bên trong thôi!''
''Hôm nay là ngày trọng đại, không thể đi trễ được!"
Người ra vào Băng gia hôm nay vô cùng nhiều, mục đích của họ cũng chỉ có một là muốn được chứng kiến tận mắt nhóm thiên tài thế hệ mới thiên phú sẽ mạnh ra sao, đó thế nhưng là bước khởi đầu của giới trẻ, cho nên rất được chúng giả trong Băng gia quan tâm đến nhất.
Một lúc lâu sau.
Ở đại sảnh Băng gia, người đến đã đông nghịt, đặc biệt là những thiếu niên hôm nay được thức tỉnh với khuôn mặt tỏ rõ sự kích động đến mức chỉ có thể không ngừng huyên náo, nói chuyện với những đứa trẻ cùng tuổi với bản thân ở xung quanh để giảm bớt đi sự căng thẳng trong lòng nhưng kết quả đem về, người nào người nấy đều như ngồi trên bàn chông, bếp lửa, thấp thỏm lo âu, ánh mắt thì liếc ngang liếc dọc, ngại ngùng không thôi.
Mà cũng không thể trách họ được. Ngã rẽ của cuộc đời thế nhưng nằm trong ngày hôm nay, cuộc sống sau này lên voi hay xuống c·h·ó, quyết định chỉ bởi vài dòng chữ trong bài kiểm tra mà thôi, họ.... sao không gấp cho được!
Trước những thanh âm vang khắp quảng trường rộng lớn, Băng Vũ đứng dậy, mọi tiếng ồn ào liền lập tức im bặt hẳn đi.
''Hôm nay là ngày thức tỉnh chính thức của gia tộc ta. Số mệnh của các ngươi đều xác định trong ngày hôm nay. Hi vọng.... các ngươi sẽ không làm cho ta thất vọng!'' Băng Vũ lên tiếng khích lệ, ánh mắt đảo qua một trăm sáu mươi tám đứa trẻ hiện lên trong ánh mắt mà không khỏi nhíu mày suy tư chuyện gì đó.
''Chúng tiểu điệt sẽ không làm cho gia chủ và tộc nhân của Băng gia phải thất vọng!'' Mặc dù chưa biết kết quả nhưng lúc này cần nhất là dũng khí, chúng thiếu niên hô hào vang trời, khiến cho tình cảnh Băng gia tươi sáng thêm ba phần.
''Tốt lắm!'' Băng Vũ thu lại tâm tư, thần sắc uy nghiêm cùng mong đợi làm cho nhiều người tim đập thình thịch.
''Mấy đứa này... thật là mạnh miệng nha!'' Mặt bên, các trưởng lão thấy đám trẻ trong nhà nhiệt huyết sôi trào mà trong lòng cảm thán thay.
''Đại trưởng lão, mọi chuyện đã chuẩn bị xong?'' Băng Vũ đột nhiên quay sang hỏi Đại trưởng lão ngay ở bên cạnh.
''Đã chuẩn bị xong, chỉ chờ Gia chủ người một tiếng bắt đầu!'' Đại trưởng lão mỉm cười đáp lại.
Băng Vũ nghe thấy vậy, âm thầm gật đầu nói ra: ''Mọi người ra ngoài, bắt đầu quá trình kiểm trắc thiên phú!''
''Rõ...!''
Đi qua một quãng đường ngắn, đến trước chân núi lớn, xung quanh bàn ghế hầu hết đã được chuẩn bị trước, đám người có thân phận nhanh chóng ngồi vào vị trí của mình và chăm chú dõi nhìn tình hình phía trước trong sự lo lắng không thôi.
Mặc dù, thời trẻ non nớt đã qua nhưng họ cũng kích động không thua kém gì những đứa trẻ trước mắt đâu. Chưa kể đến, bên trong số đó còn có con cái của bọn họ tham dự thức tỉnh, trong khi cuộc đời sau này của họ và những đứa trẻ có thể lên hương được hay không, thế nhưng tất cả đều dồn vào cái kết quả dài đằng đặc một khắc như một năm đang diễn ra ở ngay trước mắt.
Mặt khác, Đại trưởng lão nhanh chóng bước lên đài cao. Lão là người chủ trì thức tỉnh chính thức mười năm mới có được một lần của gia tộc, mà không giống như những lần thường ngày, thích tùy ý làm thì làm gây ra tỉ lệ thất bại cao, nhận về kết quả không như mong muốn. Tất nhiên có được điều kiện tốt như ngày hôm nay, đều là dựa vào Đại Trận của Băng gia đem lại, chỉ là nó sẽ làm tiêu tốn nhiều ma năng tích tụ trong mười năm qua trong trận pháp, cũng làm cho nhất thời có kẻ địch tiến đánh vậy thì sẽ gây ra khó khăn không hề nhỏ cho mọi người đi lên tiếp lực!
Bỏ qua chuyện không bao giờ xảy ra qua một bên, Đại trưởng lão đôi mắt hữu thần nhìn mọi người đã vào vị trí. Gia chủ và phu nhân cùng các vị trưởng lão cũng đã an tọa, đám thiếu niên đứng bên dưới cũng đã xếp thành hàng ngăn ngắn và chia ra làm năm, trong đó hai hàng do Băng Ngọc và Băng Ánh Nhi quen thuộc nhất đứng đầu.
Thấy mọi chuyện coi như đã ổn định xong vị trí, Đại trưởng lão nói với đám trẻ rằng: ''Đến lượt ai lên, hãy đứng vào vòng trận pháp ngay bên phải ta. Đứng ở đó, các ngươi không cần phải làm gì hết, trận pháp sẽ tự động kiểm tra cho các ngươi. Hiểu chưa?''
''Đã hiểu thưa Đại trưởng lão...!!'' Người thân của bọn họ trước khi đi cũng đã nhắc nhở chi tiết về chuyện kiểm tra các bước ra sao, cho nên không ai tỏ ra đáng quan ngại.
''Được rồi, vậy bắt đầu đi!'' Đại trưởng lão gật đầu, dõng dạc tuyên bố.
Hai nhân viên giám khảo của Băng gia nhanh chóng đi ra. Một người trong đó nhanh chóng ngồi xuống vị trí đã được bố trí và nhanh chóng lấy ra một quyển sổ đặt lên trên mặt bàn, người còn lại thì đứng bên cạnh lớn tiếng hô: ''Băng Tuân lên đài!''
''Có..!!'' Một tiểu tử thân hình cao lớn hơn đồng bạn cùng lứa nghe thấy vậy liền kích động đến mức hai chân run run bước lên đài cao.
Nếu là thường ngày, đối phương mà tỏ ra như vậy, nhất định sẽ bị đám bạn cười chê nhưng lúc này thì lại khác, ai cũng tỏ ra chăm chú, dõi theo đối phương từng bước một.
''Ngươi đứng vào đó!'' Nhân viên chỉ tay vô vòng tròn trận pháp và cười nói:
''Thả lỏng không cần khẩn trương như vậy!''
Thấy thiếu niên trước mắt hai vai không ngừng run lên, đối phương trong lòng buồn cười lắm nhưng phải cố nhịn xuống.
''Rõ!''' Băng Tuân kích động, gật mạnh đầu đáp lễ,
Ngay khi đối phương đứng vào trong, trận pháp liền sáng lên quang mang. Theo đó một luồng ma lực nhẹ nhàng mà thánh khiết truyền vào cơ thể nhỏ bé trong khi Băng Tuân chỉ cảm thấy, có một luồng sức mạnh nào đó đang kích thích trong cơ thể bản thân sinh ra phản ứng vô cùng thần bí.
Rất nhanh, ''Xoẹt...!!'' Ánh sáng màu nâu phát ra từ cơ thể Băng Luân, hào quang trận pháp cũng theo đó biến mất và xếp thành dòng chữ:
Tính danh: Băng Tuân
Thiên sinh: Không
Hệ: Thổ
Ma lực: 24
Toàn trường nhìn lên dòng chữ nhăn mày gật nhẹ đầu, coi như mở đầu không tệ đi!
''Băng Tuân qua. Sau này có thể tu luyện. Thiên phú... mà thôi, xuống dưới đi'' Nhân viên giám khảo bình thản nói.
Băng Tuân trước nghe câu đầu không khỏi kích động nhưng nghe ý câu sau đã biến y chớp mắt hóa thành buồn bã, mà chầm chậm xoay người, bước xuống phía dưới.
Nói về thức tỉnh, bản thân ma giả thức tỉnh được bao nhiêu hệ không nói trước được nhưng vấn đề về thức tỉnh chỉ số ma lực đầu tiên là vô cùng quan ngại. Bởi ma lực thức tỉnh càng cao, con đường tu luyện ngày sau càng nhanh, càng mạnh, còn về hệ Nguyên Tố... bản thân có thể tu bất kỳ hệ nào đạt được, mà bản thân ma giả không thức tỉnh được hệ cũng chẳng sao, chỉ cần tập trung tu nguyên ma lực là được rồi. Giống như Phi Tuyết không cần dùng hệ nguyên tố hay Thuật Pháp hệ công kích, cũng thừa sức g·iết Mặc gia gà bày c·h·ó sủa, nhưng có mặt phải sẽ sinh mặt trái.... cảnh giới càng cao, bản thân có nhiều hệ sẽ là một ưu thế lớn, nhưng có nhiều hệ.... bản thân ma giả cũng phải xem xét thật kĩ nên tu hệ nào trước, rồi mới chuyển sang hệ khác, nếu không d·ụ·c tốc bất đạt, chỉ tổ hại thân!
Các cấp bậc thức tỉnh, từ 10 đến 50 ma lực đều xếp chung vào thiên phú hạng bình thường.
Thức tỉnh từ 51 đến 60 ma lực chính là thiên phú Tinh Anh, được các thế lực lớn chào đón nồng nhiệt.
Thức tỉnh từ 61 đến 70 ma lực, chính là thiên phú của Thiên Tài, họ thường được các thế lực lớn săn đón và được ban tặng cho các chức vị cao.
Về thức tỉnh từ 71 đến 80 ma lực, chính là thiên phú cấp Dị Bẩm. Người đạt cấp độ này, đều là chủ của các thế lực lớn như các gia chủ của các đại tộc chẳng hạn. Và một điều nữa, người mang trong mình thiên phú Dị Bẩm, chỉ cần đủ tài nguyên tu luyện, chín phần sẽ bước vào hàng ngũ siêu cấp ma giả.
Và thức tỉnh từ 81 đến 90 ma lực, chính là thiên phú cấp Đỉnh. Những người sử hữu thiên phú này, đều là bá chủ cấp quái vật một phương.
Cuối cùng, thức tỉnh trên 90 ma lực chính là siêu cấp thiên phú. Những người sử hữu cấp độ này cực kì kinh khủng, họ sẽ dẫn dắt thế lực của mình bước vào ánh sáng huy hoàng hoặc con đường của sự diệt vong. Tất nhiên muốn phân biệt mạnh yếu còn phải dựa vào nhiều vào yếu tố khác và thiên tài c·hết dưới tay kẻ yếu hơn thế nhưng không thiếu đâu!
''Người tiếp theo, Băng Tịnh!"