Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 34: Một với sáu

Chương 34: Một với sáu


''Có vẻ như bọn họ đã bắt đầu hành động rồi nhỉ." Dạ Trần mỉm cười, đôi mắt không rời đại môn Thi gia nửa bước.

Phi Tuyết ở một bên tịnh tâm nhắm mắt cảm nhận nguyên tố đang dao động trong thiên địa.

''Chuyện này hình như không được tốt cho lắm!'' Bên cạnh, day dứt một lúc, Lân Diễm có chút khó khăn thốt ra.

''Có gì không tốt cơ chứ. Chúng ta đang thay trời hành đạo, làm suy yếu địch nhân giúp đỡ Băng gia trong âm thầm một tay.'' Dạ Trần quang minh lẫm liệt trả lời, trong khi lời nói của đối phương chẳng có tính chân thật nào cả. Nhưng người nghe có ý, Lân Diễm vậy mà thực sự gật đầu, còn khoa trương thở phào nhẹ nhõm một hơi.

''Được rồi, hành động đi.'' Thấy hai người trước mặt có chút chướng mắt, Phi Tuyết ở một bên nhàm chán nói ra. Bản thân cũng đã xác định được các đại gia tộc lâm vào loạn chiến, giờ là thời cơ tốt nhất để ra tay, nếu không chậm bỏ lỡ thì quá uổng.

Ngay cạnh, biết được thời khắc đã điểm, Dạ Trần hai mắt sáng lên mà tim đập thình thịch. Hắn cũng là lần đầu làm việc này, không tránh được bản tâm có chút khẩn trương.

''Băng gia chắc không chịu được lâu đâu. Thời gian cho chúng ta cũng không nhiều lắm.''

''Làm phiền Tuyết tỷ dẫn chúng ta đến trung tâm Thi gia luôn. Theo đệ biết, hầu hết bảo khố của các gia tộc đều đặt ở đó, cho nên chỉ cần giải quyết khu vực lân cận thêm một chút là mọi chuyện mười phần an toàn!!'' Dạ Trần vừa nói vừa nhìn chăm chú vào Phi Tuyết để dò ý xem đối phương nghĩ như thế nào về kế hoạch của bản thân y vạch ra.

Phi Tuyết rất nhanh nắm rõ tình hình, hai mắt cũng chỉ liếc qua thân ảnh gian trá trước mặt một cái rồi gật đầu xuống.

Lúc này, đúng như Dạ Trần nói, Băng gia không chịu được lâu. Ngay lần đầu tiên tiếp nhận xung kích, ma trận của Băng gia đã suy yếu nghiêm trọng.

''Không đáng mặt Đại tộc, các ngươi thế mà ỷ nhiều khi ít!'' Tam lão tổ Băng gia sau một lần truyền ma lực ngăn chặn thần sắc đã trở nên trắng bệch, chớp mắt thấy tình hình không ổn, đối phương liền mở miệng mắng to.

''Các ngươi mới là cậy gần nhà làm khó người ta ha ha ha....'' Trên không rất nhanh truyền xuống thanh âm cuồng vọng.

''Tên vô sỉ Hồ gia kia. Có gan đơn đả độc đấu với ta.''

''Chúng ta đang chiếm lợi thế, ngu gì mà tách ra đánh lẻ. ta mới không thèm chơi với Băng gia ngươi.''

''Đồ nhát c·hết.''

''Ngươi càng mắng ta càng cảm thấy sảng khoái.''

Hai người như có thù truyền kiếp, bắt bẻ nhau từng chút một. Ai cũng không chịu thua kém ai dù chỉ một chút.

''Mọi người hợp lực thêm lần nữa. Băng gia đã sức cùng lực kiệt rồi!!'' Có một người trong liên quân nói ra tình thế bất lợi của Băng gia hiện tại. Mọi người xung quanh nghe vậy liền gật đầu thúc d·ụ·c ma lực, chuẩn bị phóng xuất đại chiêu oanh tạc Băng gia đến từng ngóc ngách.

Trước mắt, trên dưới Băng gia gộp lại cộng thêm ma trận, cũng chỉ cản được tầm bảy hoặc tám vị Siêu cấp Ma giả mà thôi. Đã thế, Ma Trận còn vì kiểm trắc thiên phú mà tự trận tiêu hao không nhỏ. Giờ lại còn thêm bên phe đối phương có đến hẳn mười một vị Siêu cấp cùng nhau công đánh, lúc này tình cảnh của Băng gia có thể ví như thân đã lạnh vì tuyết, trời còn nổi lên sương, khổ xếp chồng thêm khổ muốn lấy mạng người!

''Băng gia ta chưa bao giờ làm khó dễ các người. Tại sao mấy nhà các ngươi lại làm tuyệt tình đến mức này?'' Đại họa diệt Tộc sắp đổ xuống, Đại lão tổ Băng gia chỉ cảm thấy toàn thân mệt mỏi, không còn muốn tranh đấu nữa.

Mặt khác, tộc nhân Băng gia toàn trường khí sắc đã là một mảnh âm trầm, nhiều người cũng đã lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng còn nghe được lão tổ trong nhà lên tiếng chất vấn người ta trong cái thế đạo ''cá lớn nuốt cá bé'' này, một đám như được nói tỉnh, thoát ly khỏi trầm luân, muốn tìm đường chạy trốn khỏi tử địa dưới lòng bàn chân.

Đứng trên cao, nhìn người Băng gia lâm vào điên cuồng mất trí, một mảnh tộc nhân hiện lên vẻ thê lương tuyệt vọng, mười một ma giả khí thế sắc bén dùng ánh mắt vô tình đáp lại.

''Đừng tưởng ta không biết Băng gia các ngươi đã làm gì. Các ngươi thế nhưng lại dám âm thầm nhận sự ủng hộ của thế lực kia thì tự nhiên phải chịu t·ai n·ạn hàng lâm, đây cũng là luật, Băng gia các ngươi phải hiểu chứ? Mà giờ này còn có chiêu gì nữa....ra hết luôn đi. Nếu không Băng gia các ngươi sẽ không còn cơ hội nữa đau!!'' Ngô tướng quân giọng nói âm vang nhắc nhở.

Nghe Ngô tướng quân nhắc đến chuyện lạ, đám người Băng gia hai mắt nhìn nhau. Chuyện đối phương vừa nói đó, bọn họ căn bản không biết gì cả, cũng không nhận được thông báo gì hết, không lẽ đám cao tầng trong nhà giấu giếm bọn họ làm điều kinh thiên động địa?

Cảm thấy mọi người ánh mắt nghi hoặc nhắm vào bản thân, Diệp Ngọc trong lòng không ngừng run lên vì sợ hãi.

''Chính ngay cả ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra à!!'' Đối phương thầm nghĩ nhưng cũng không dám ra, chỉ có thể giả bộ bình tĩnh như đã lường trước được mọi chuyện.

Chuyện đã bị bại lộ, Đại lão tổ Băng gia cũng không nhiều lời với bọn hắn nữa, theo đó một quả cầu xuất hiện trong tay bị lão bóp nát.

''Cuối cùng vẫn phải ra trận.'' Đột nhiên, một thanh âm không đành lòng vang vọng trời cao. Nhìn thấy thân ảnh vừa mới bước ra, ba người lão tổ Băng gia thần sắc vui mừng hiện rõ.

Bọn họ làm sao không biết để thế lực bên ngoài nhúng tay vào chuyện của Thiên Phương sẽ bị các đại thế lực bên trong liên minh thảo phạt, kết cục bị đồ Tộc là tất yếu nhưng họ không sợ đâu, chỉ cần những người sau lưng vẫn còn chống lưng, ủng hộ Băng gia, họ sẽ luôn đứng ở bên bất bại, còn cái gì Đại tộc, Hoàng Thất, đều không đáng nhắc tới.

Lúc này, năm nhà liên hợp mặc dù biết trước tình huống trước mắt sẽ xảy ra nhưng đến khi người của thế lực thần bí xuất hiện, họ cũng không tránh được một phen phải kinh hãi.

''Ta không cảm nhận được hắn ở đâu cả.'' Mặc Hùng quay sang nói với mọi người.

Hắn hiện tại là người lo lắng nhất. Bởi trước khi công đánh Băng gia, Mặc gia họ đã chịu tốn thất lớn, cho nên lúc này chiếm Băng gia là cách tốt nhất để mau chóng hồi phục thực lực của gia tộc cũng như đứng vững trước hàm răng sắc nhọn của nhiều còn quái vật kề bên.

Mặc Vân ở bên cạnh cũng gật đầu đồng ý. Hai người từ lúc đến đây luôn dùng Bí pháp tra xét tình cảnh xung quanh nhưng không phát giác ra được một chút manh mối nào. Trong khi, Mặc Vân hắn chính là đệ nhất nhân của Mặc gia, hơn hẳn người đ·ã c·hết kia và Mặc Lục một cảnh giới lớn, qua đó có thể thấy người đến sẽ là một biến số lớn trong chuyện này!

''Người đến rất mạnh.'' Mặc Vân bồi thêm một câu. Mười người xung quanh nhanh chóng đồng tình.

''Hắn cũng không phải bất khả chiến bại. Chúng ta vẫn còn cơ hội.'' Ngô tướng quân ánh mắt nghiêm lại, trầm giọng nói ra.

Mất đi cơ hội đoạt về Thần Ma Lệnh, thế lực sau lưng Băng gia lúc này chính là Cổ tộc họ Nghịch đã ban ra một điều lệ mới hay nói đúng hơn là một trò tiêu khiển. Trong khi, họ sẽ ủng hộ Băng gia, Đại tộc có tiềm lực mạnh nhất hiện tại làm người điểu khiển Thiên Phương tiếp theo nhưng trước đó, các thế lực khác sẽ có một cơ hội, chỉ cần họ diệt được Băng gia trong ngày hôm nay, thế cục vẫn sẽ như trước và phần thưởng chính là phạm vi thế lực của Băng gia. Nhìn thì Băng gia bất lợi thật nhưng trong bóng tối, Nghịch cổ tộc sẽ giúp bọn họ một tay, nhờ đó.... Băng gia chỉ cần vượt qua được kiếp nạn này, Hoàng Thất Thiên Phương hiện nay sẽ bị hạ bệ, khi đó Băng gia sẽ là một đời quân chủ mới, cũng là ván cược ăn cả ngã về không!

Nhưng sự thật quá phũ phàng, sức mạnh của mấy nhà liên kết thể hiện ra trước đó đã làm cho Băng gia chúng giả mấy người đầu não cảm thấy tuyệt vọng trong phút chốc. May thay, người nên đến cuối cùng đã đến, nếu không Băng gia phải giơ cao cờ trắng mất!

''Năm Tam nguyên Siêu cấp còn lại đều là Nhị nguyên trở xuống.'' Người đến xuất hiện chăm chú đánh giá mười một người trước mặt. Mặc dù đối phương thực lực mạnh yếu ra sao không rõ, nhưng qua cái nhìn quan sát cụ thể có thể biết được, đối phương thực lực không tệ đâu.

''ỪM.... Không tệ.'' Đây là đánh giá cuối cùng của y.

''Ngài là?'' Ngô tướng quân trước khi động thủ khách khí hỏi một câu.

''Nghịch Vân.'' Người đến cũng không che giấu thân phận mà dõng dạc nói ra ngay, qua cách ứng xử của đối phương vừa rồi, cứ như đó là một chuyện đáng để bản thân tự hào vậy.

Đối phương quá là thẳng thắn, mọi người cảm thấy hơi lạ, bèn quét qua lão tổ Mặc gia bên cạnh một phen.

''48000 ma lực, Tứ nguyên Thiên Nhân.... mọi người cẩn trọng.'' Để tránh thoát khỏi mấy chục ánh mắt khó chịu, Mặc Vân lão tổ nói ra sự thật đã mang lại sự tự tin cho đối phương.

''Trận chiến giờ mới bắt đầu.'' Ngô tướng quân trầm ổn nói, song ma lực khóa lại năm người bên mình.

''Làm phiền năm vị dẫn theo nhân mã đánh tan Băng gia bên dưới.''

''Được.'' Năm người được đối phương nhắc đến liền nhanh chóng bay xuống bên dưới, cùng với họ là nhân mã theo sau có được chỉ lệnh liền hừng hực khí thế tiến đánh đến trước cửa đại môn của Băng gia.

''Chiến hắn.'' An bài đã xong, Ngô tướng quân làm gương đi trước.

''Đến đây đi!!'' Đối diện, Nghịch Vân cười nói.

Phong nguyên tố quanh thân chuyển động cực nhanh, hành thành tầng tầng lốc xoáy to lớn đánh thẳng tới sáu người. Trước mắt, sáu người biết rõ khi cao hơn đối phương một cảnh giới ở Siêu cấp là khoảng cách rộng như thế nào liền tung ra hết sức bình sinh ngạnh kháng.

''Nhất Ma Kiếm.''

''Vân Phong đao.''

''Hỏa Tinh Quyền.''

Ngô tướng quân cùng Mặc Vân với Hồ lão quỷ được lão tổ Băng gia nhắc đến thấy ma pháp của đối phương chớp mắt đã bạo sát đánh tới trước mặt liền nhanh chóng ra chiêu tiếp đón. Ngô tướng quân lấy ra một thanh chiến kiếm chém ra kiếm khí to lớn do ma lực mạnh mẽ tụ lại mang theo khí thế sắc bén chặt đứt không gian. Mặc Vân lấy tay thành đao chém ra một đạo phong đao sáng quắc, cùng với Hồ lão quỷ một quyền lưu tinh chấn không chống lại một chiêu tùy ý nhưng khá mất sức của Nghịch Vân.

''ẦM..!!'' Hai bên thuật pháp lao vào nhau liền nổ tung, khí lực tỏa ra triệt tiêu lẫn nhau nhưng cũng mạnh mẽ chấn lui hai bên lùi về sau khoảng lớn.

Trước mắt, Nghịch Vân b·ị đ·ánh lui, dù đối phương mạnh mẽ hơn mấy người trước mắt rất nhiều nhưng khả năng làm choáng váng do thuật pháp phản kích gây ra là rất lớn, làm cho đối phương dù mạnh cũng nhất thời khó lấy lại được tinh thần để làm ra phán đoán.

Chớ lấy cơ hội đó. ''Tiếp ba chưởng của bọn ta!'' Ba vị lão giả từ đâu xuất hiện, ăn ý như đã bàn trước, họ nhanh chóng ra chưởng tiến đánh bằng ma lực thuần túy. Bởi nếu dùng thuật pháp, họ sẽ mất một khoảng thời gian không nhỏ để tụ lực, thành ra vô tình làm lỡ mất tiên cơ khó được, cho nên cuộc chiến trước mắt không chỉ dựa vào sức mạnh còn phải nhanh.

Nghịch Vân cố giữ vững thân thể sau hồi phản chấn lui lại. Đối phương cũng rất nhanh làm ra phản ứng bằng xoay người một chưởng có lực nhưng xen lẫn phong chi lực bên trong.

Đó là khoảng cách thi pháp giữa đôi bên khác biệt tầng thứ, giúp cho Nghịch Vân đưa thế bất lợi vì thế cân bằng ngay trong chớp mắt.

''Phong Chi Quyền.'' Lúc này, Nghịch Vân bạo phát cuồng khí, một chấp ba.

Phong chi lực dũng mãnh công kích, chặn đứng ma lực cuồng bạo định nuốt lấy Nghịch Vân và một đường thẳng tiến, phá tan cả lớp ma lực phòng hộ được cho là thấp hơn đối phương hai tầng cảnh giới.

''Ầm.'' Một t·iếng n·ổ lớn vang lên.

Nghịch Vân b·ị đ·ánh lui về sau, nhưng ba vị lão giả trước mắt không được tốt như vậy, họ miệng phun máu tươi, thân thể bị chấn bay về sau. Một chiêu này đủ làm cho bọn họ trọng thương, khó khăn tiếp chiến trong thời gian ngắn.

Thấy ba người b·ị đ·ánh bay, Ngô tướng quân cùng hai người còn lại nhanh chóng tiến lên, nhằm không cho Nghịch Vân cơ hội thở dốc.

Mặc dù b·ị đ·ánh lui nhưng nhờ vào thân pháp cùng sự chênh lệch về ma lực, Nghịch Vân nhanh chóng phi thân lên cao mở rộng tầm nhìn, Phong nguyên tố cũng theo đó vũ động, hình thành phong ba tán ra tứ phương.

Nghịch Vân sắc mặt hồng hào đột nhiên đổi trắng, thầm hô: ''Đao Phong Đao.''

''Cẩn thận.'' Mặc Vân đang theo đuổi, mắt thấy đối phương ra chiêu uy thế không hề nhỏ liền hét lớn nhắc nhở người bên dưới cũng như thúc d·ụ·c ma lực bảo vệ bản thân.

''Là sát chiêu giúp cho hắn ma lực đạt đến cực hạn của Tứ nguyên 49999 ma lực.'' Lão nói nhanh với mọi người.

''Cũng là thuật pháp đã tàn sát ba ngàn liên quân trước đó!''

''Cái gì...??''

''Toàn bộ ma lực chuyển sang hết phòng ngự cho ta.'' Ngô tướng quân nghe rõ liền không dám chậm trễ, ma lực bạo phát ngút trời, hình thành lên một tấm chắn huyền ảo như tấm khiên hình mai rùa giúp y thân thể được bao phủ vào bên trong tránh đi phong ba. Còn về những người bên cạnh, thấy y như vậy kinh hãi, ai còn dám chần chừ nữa.

Chương 34: Một với sáu