Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tương Dạ Mộng Nhai
Unknown
Chương 41: Cán cân dần lệch
Đánh bay ba người, Nghịch Vân có lòng truy kích bồi thêm một cú nhưng không được. Đánh ra một đòn phong quyển vừa rồi, khí huyết trong người hắn liền quay cuồng làm hắn ho ra một búng máu, chỉ có thể ôm ngực nhíu mày đứng đó.
''Bị nội thương rồi sao?'' Nghịch Vân thì thào nói, vừa nói xong đối phương liền biến sắc, trong cảm nhận hắn thấy được có ba luồng ma lực đang nhanh chóng bay tới, hơn nữa người đến không yếu hơn ba lão già kia là bao.
Rất nhanh ba thân ảnh xuất hiện trên chiến trường chính. Bọn họ xuất hiện làm hai bên thế lực đang đánh kịch liệt đến mức người sống ta c·hết liền lâm vào tạm ngừng. Bởi giờ đây thế cục chưa ngả về bên nào hết, nên sự xuất hiện của một ai khác rất dễ dàng phá hủy cán cân ngang bằng, song cũng sẽ là một hồi t·ai n·ạn với bên còn lại!
Nhìn kỹ thân ảnh ba người một lượt, tộc nhân Băng gia sắc mặt cuồng biến, một mảnh tuyệt vọng theo đó hiện lên.
Diệp Ngọc đôi mắt đã đỏ hoe, nàng ôm chặt hai đứa con của mình vào lòng, mà cố gắng tỏ ra mạnh mẽ để ngăn lại những giọt nước mắt đang không ngừng rơi xuống kia.
Đại trưởng lão ở bên cạnh thở dài, nhẹ vỗ vai an ủi đối phương.
Băng Ánh Nhi thấy mẹ mình đang khóc lại nghe tộc nhân xung quanh không ngừng bàn tán về cha nàng. Đối phương tâm tư thông minh liền hiểu chuyện gì đã xảy ra với Băng Vũ mà không tự chủ ôm chặt lấy Diệp Ngọc.
''Dạ Trần ca ca, ngươi đang ở đâu. Ánh Nhi sợ...''' Tiểu cô nương trong lòng thành tâm khẩn cầu, chỉ hận thay ca ca của nàng lại là một tên vô lại.
Đại lão tổ Băng gia đang đối chiến Ngô Thường, đôi mắt già nua thấy rõ ba người vừa đến là ai liền cười thảm: ''Băng Vũ à Băng Vũ....'' Trong lòng cảm thán số mệnh, ngoài mặt lâm vào thất thần, đối diện Ngô Thường thấy lão không tập trung liền nhanh chóng bắt lấy thời cơ, không ngừng hội tụ Ám nguyên tố lên thân kiếm.
''Ám chi sắc...'' Không lâu, Ngô Thường hét lớn. Cánh tay huy động chém hắc kiếm khí đang tỏa về phía Đại lão tổ Băng gia. Lúc này, nguy hiểm đột nhiên hiện hữu làm cho Đại lão tổ băng gia bừng tỉnh, khuôn mặt hiện lên vẻ hốt hoảng.
''Ta liều mạng với ngươi!!'' Đại lão tổ Băng gia gầm lớn, bất chấp tất cả sắc khí cắt tới mà điên cuồng huy động ma lực cùng nguyên tố tập trung vào đầu mũi thương.
''Băng chi sắc...'' Đại lão tổ Băng gia băng thương trong tay đâm mạnh về phía trước. Đầu mũi thương bắn ra thương ảnh màu trắng xanh đâm thẳng vào kiếm khí màu đen trước mắt.
Nhìn lão tức giận một kích đánh ra, uy thế tàn sát bừa bãi, tưởng chừng sẽ thành công nhưng kiếm khí màu đen lại đứng vững vàng và chém tan thương ảnh, rồi lấy khí thế như chẻ tre lao bắn về phía Đại lão tổ Băng gia.
''A...'' Đại lão tổ Băng gia kêu thảm một tiếng, bị dư lực đánh mạnh về sau ngã xuống. Cánh tay phải cầm thương thì trực tiếp bị kiếm khí cắt đứt rơi rụng xuống mặt đất. Ở ngực phải của lão theo đường chéo xuống hiện lên một vết cắt thật sâu lộ ra cả xương trắng.
Khi người sử dụng có thể cảm ngộ được sức mạnh chân chính của Hệ nguyên tố thì có thể thi triển ra lực lượng thuần tú y của Hệ, còn được gọi là Chi Sắc. Cũng chính là màu sắc đại diện cho các hệ nguyên tố. Người thi triển có thể dùng lực lượng này phụ tố lên bản thân hoặc vật chất làm tăng cường uy lực ít nhất gấp đôi. Tất nhiên, mạnh yếu phụ thuộc vào cảm ngộ nguyên tố của ma giả cao bao nhiêu!
''Đại ca....'' Nhị lão tổ Băng gia ở xa nhìn đại ca của mình b·ị đ·ánh thành trọng thương liền hét to tức giận. Lão cũng mặc kệ tất cả, bạo phát ma lực phi thân đến chỗ Đại lão tổ mà bỏ qua bốn người Thi gia đang đánh đến.
Chỉ là trong mắt thế nhân hay sự thật, hành động này quá ngu xuẩn. Đối phương đi không được bao xa liền bị loạn pháp của bốn vị Siêu giả đánh cho trọng thương, thân thể càng là trực tiếp bị kích bay, cày ra cả một đoạn đường dài đến một hố sâu xuất hiện.
''Phụt...'' Nhị lão tổ Băng gia nằm trên đất, miệng thổ huyết không ngừng.
Thi gia chủ Thi Ứng Thiên rất biết chớp lấy thời cơ. Hắn bạo phát, nhanh chóng lao thẳng đến chỗ Nhị lão tổ Băng gia đang b·ị t·hương nặng mà đao trong tay không biết lúc nào đã được lấy ra và nâng lên cao. Chỉ trong chớp mắt, lưỡi đao sắc bén phản chiếu hình ảnh lão tổ Băng gia còn đang nằm đó, còn không chờ lão định thần nhìn lại, đồ đao trong tay Thi Ứng Thiên đã hạ xuống.
''KHÔNG...'' Tộc nhân Băng gia trong trận pháp thấy thế hét to nhưng đã muộn. Ánh mắt của bọn họ hiện lên hình ảnh đầu của nhị lão tổ b·ị c·hém bay lên cao.
''A...'' Tiếng thét hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.
Bọn họ nhìn thấy đại lão tổ Băng gia bị Ngô Thường tay trái nắm chặt cái cổ nhấc lên không, đôi chân của lão đã từ từ cách xa mặt đất. Dưới sự chứng kiến đó, khuôn mặt Ngô Thường lạnh lùng và khát máu trường kiếm trong tay chậm rãi đâm xuyên qua lồng ngực người mà đang bị hắn nắm chặt trong tay.
Đại lão tổ Băng gia bị Ngô Thương nắm lấy cổ mà hai mắt trợn ngược lên, hai tay thì không ngừng nắm chặt cổ tay của đối phương, trong khi bị y tay còn lại cầm kiếm từ từ đâm xuyên một nhát chí mạng. ''Hự...!!'' Khóe miệng Đại lão tổ bắt đầu chảy ra máu tươi, hai mắt cũng đã dần mờ đi, rồi chìm vào trong bóng tối vĩnh hằng.
''Kịch...!!'' Rất nhanh hai tay vô lực buông thõng.
Chiến lực đỉnh cao của Băng gia đã bị diệt sạch. Tộc nhân Băng gia khuôn mặt đều giống nhau đó là tuyệt vọng. Nhiều người không chấp nhận được sự thật mà đã ngất đi. Họ đã mất đi toàn bộ siêu cấp cao thủ, cho dù vượt qua kiếp nạn này thì đã sao chứ. Không có siêu cấp ma giả tọa trấn, họ rất nhanh sẽ bị các gia tộc khác xâu xé và nuốt trọn, thảm hơn nữa là mặc người ta chém g·iết, tùy ý làm!
''Ha ha ha'' Nhìn thấy tình hình cứ thế diễn ra thuận lợi đám người liên quân cười to.
Ba người Mặc Vân bên kia còn đang xoắn xuýt không biết phải làm sao ứng phó cường địch Nghịch Vân phía trước liền nhìn thấy ba người đến là đồng mình, bọn họ liền vui vẻ, thêm mắt thấy bốn siêu cấp Băng gia đều c·hết hết họ càng vui vẻ hơn. Đúng là niềm vui nhân đôi, thời đến cản không kịp!
''Thi Cuồng, Mặc Vân, Hồ Sơn ba lão quỷ các ngươi còn chưa làm xong chuyện bên này sao?'' Huyền Diệm lão tổ ở trên không, nhìn thấy đám người vẫn còn loạn chiến liền hét to nhắc nhở.
''Phi.... Ngươi có giỏi xuống đánh với hắn.'' Hồ Sơn lão tổ đang vui vẻ nghe thấy Huyền Diệm nói như vậy liền tức giận thét to chỉ tay vào Nghịch Vân phía trước.
Huyền Diễm liếc mắt nhìn thật kĩ một tay đang ôm ngực Nghịch Vân phía dưới mà kinh thán: ''Phong nguyên tố thật là nồng hậu.''
Lão ánh mắt sắc bén quay sang liếc nhìn hai người bên cạnh. Hai người Huyền Kinh hiểu ý liền lao xuống bao vây Nghịch Vân lại.
''Cùng g·iết hắn.'' Huyền Diễm lão tổ nói với ba người Mặc Vân phía dưới cùng với bốn người Thi gia chủ. Băng gia đã không còn uy h·iếp tự nhiên không cần chú tâm nữa.
Bốn người Thi gia chủ cũng hiểu điều này liền gật đầu nhanh chóng bao vây Nghịch Vân cường địch duy nhất còn ở lúc này.
Huyền Diễm lão tổ nói xong cũng liền bay xuống dưới. Trong tay phải lão còn xuất hiện một thanh hỏa sắc kiếm, khí tức tỏa ra từ thân kiếm rất mạnh, ít nhất cũng phải cấp sáu. Biết đối thủ mạnh lão tự nhiên không dám nương tay.
''Được....'' ba người Mặc Vân cũng không dám chậm trễ. Thân pháp chuyển động nhanh chóng tụ hợp, bao vây lấy Nghịch Vân vào giữa. Mặt khác, Ngô tướng quân cũng nhanh chóng đi đến nhưng đối phương tay nắm chặt chiến kiếm đứng ở trên cao theo dõi. Lúc này, có thể nói Nghịch Vân khắp hướng đều là địch, quay đầu nhìn sang hướng nào cũng thấy có người hằm hằm!
Tổng cộng mười một siêu cấp ma giả bao vây Nghịch Vân. Trong đó còn có năm người là Tam nguyên Siêu cấp. Đến lúc này liên quân bọn họ cũng chỉ tổn thất ba vị siêu cấp mà thôi.
Nhìn thấy mười một người khí thế hừng hực đang vây mình, Nghịch Vân vân đạm phong khinh cười nói: ''May mắn trong đám các người không có Đại Pháp Giả chân chính.''
''Cần gì đến Đại Pháp Giả chứ. Mười một người chúng ta cũng thừa sức g·iết ngươi như g·iết cẩu rồi.'' Ngô Thường ở trên khinh thường ra mặt.
Đại Pháp Giả thường chỉ những người sử dụng được đại ma pháp, những ma giả như vậy, thực lực dù thấp nhưng g·iết địch vượt cảnh là chuyện thường tình.
''Thật vậy sao?'' Nghịch Vân cười nói. Cùng lúc đó, ma lực trong người đối phương cuồng bạo mạnh mẽ làm cho xung quanh gió lớn nổi lên, bụi bay mờ mịt, kh·iếp vía chúng nhân.
''Vẫn còn ẩn giấu thực lực sao?'' Đám người siêu cấp liên quân cùng một dòng suy nghĩ.
Sâu trong ánh mắt của Mặc Vân hiện lên trận đồ. lão nhìn kĩ Nghịch Vân liền thất kinh nói ra: ''Ma lực đạt 56400. Mọi người cẩn thận, hắn là Ngũ nguyên Hóa Sắc, chứ không phải là Tứ nguyên Thiên Nhân!''
Nghe Mặc Vân nói, mọi người âm thầm kinh hãi, bởi khoảng cách giữa tứ nguyên với ngũ nguyên chính là khoảng cách giữa đất và trời. Bọn họ một đám tam nguyên và nhị nguyên hợp lực lại có thể chiến với tứ nguyên siêu cấp một trận là cùng, nhưng với ngũ nguyên thì khó nói lắm!
''Thật sự là một cửa ải khó. Không biết, ai sẽ là người ngã xuống tiếp theo đây?'' Nhìn khí thế của Nghịch Vân lên đến đỉnh điểm, mọi người thêm một lần nữa có cùng suy nghĩ.