Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tương Dạ Mộng Nhai
Unknown
Chương 46: Dạ Trần thức tỉnh
Nhìn ma nguyên trong tay Dạ Trần và liếc nhìn Phi Tuyết đằng xa. Đại trưởng lão thật có xúc động nhanh chóng ra tay c·ướp luôn viên đá màu tím cực kì mê hoặc đang xuất hiện ngay trước mắt mình.
''Ực...'' Đại trưởng lão âm thầm nuốt một ngụm nước bọt hòng che giấu đi nội tâm tham lam của mình.
Lão thật sự là có tâm nhưng không dám làm. Phi Tuyết người thần bí trong mắt lão, chẳng khác gì tử thần chuyên đi đòi mạng là bao.
''Tiểu tử đi theo ta.'' Đại trưởng lão nhanh chóng xoay người đi về trước. Lão không dám nhìn tiếp, sợ mình không khống chế được nội tâm mà làm cho cả Băng gia g·ặp n·ạn. Nhớ lại hình ảnh Phi Tuyết bá đạo ra tay, đại trưởng lão Băng gia không khỏi rùng mình một cái.
Dạ Trần đi theo sau. Đôi mắt sinh động thấy đại trưởng lão tự nhiên thân thể run run, hắn còn tưởng đại trưởng lão sinh bệnh đây.
''Đại trưởng lão khổ cực.'' Dạ Trần phía sau đột nhiên lên tiếng.
Đại trưởng lão bị câu nói đột ngột của Dạ Trần dọa cho nhảy dựng lên, còn tưởng rằng Phi Tuyết nhận ra dã tâm không nên có của bản thân mà ra tay hỏi tội.
Thấy không có ai ngoại trừ Dạ Trần trước mắt, lão không khỏi thở dài vỗ ngực vài cái.
''Không sao, không sao.'' Đại trưởng lão nhanh chóng định thần lại rồi cười nói.
Hai người cứ thế đi đến trước mắt trận pháp. Dạ Trần được sự chỉ dẫn của đại trưởng lão liền nhanh chóng lên đài, bước chân nhanh đến vị trí tung tâm.
Mọi người bị hành động của hai người họ mà hấp dẫn lại đây.
''Trên đài không phải là Dạ Trần sao.''
''Không lẽ hắn muốn thức tỉnh.''
''Cũng đúng thôi. Dạ Trần cũng đến lúc rồi.''
''May có hắn Băng gia mới không bị diệt nha.''
''Dạ Trần cố lên...''
Đám người nhanh chóng tụ năm tụ ba tán chuyện về Dạ Trần. Họ cần làm những chuyện như này để xua đi nỗi sợ hãi vừa xảy ra cách đây không lâu. Mà Dạ Trần xuất hiện cũng gián tiếp cứu bọn họ một mạng cũng làm cho trên dưới Băng gia biết ơn hắn. Thân phận nghĩa tử của hắn cũng được mọi người công nhận, họ cũng không dám coi thường và nói xấu về Dạ Trần nữa.
Đám người Diệp Ngọc và Đại trưởng lão cũng bị hấp dẫn đến đây. Họ cũng cần xua tan đi bóng tối trong lòng. Song cùng đi theo họ là Lân Diễm và Băng Ánh Nhi.
''Hừ.'' Hai người lườm nhau một cái rồi nhanh chóng cách xa nhau thật xa có thể.
Hai người cũng đã sớm tách ra vì không hợp nhau. Cứ im được một lúc là lại có người kích thích người kia, cứ như vậy tuần hoàn chắc họ điên lên mất. May thay, Dạ Trần vẫn còn ở đây, nếu không lấy tích cách một nóng một lạnh hay xung đột, Băng gia giờ tình cảnh khó khăn sẽ càng trở nên thê lương hơn!
Trên đài.
Dưới sự chứng kiến của bao người, Dạ Trần đứng ở trung tâm, ma nguyên trong chiếc nhẫn cũng được lấy ra.
Thấy ma nguyên lại xuất hiện, Đại trưởng lão cắn răng chịu đựng thúc d·ụ·c trận pháp hấp thụ sức mạnh nguyên tố thần bí mạnh mẽ của ma nguyên.
Ma nguyên trong tay Dạ Trần phát sáng nhanh chóng bị thứ gì đó hấp thu làm ánh sáng phát ra dần dần yếu đi.
''Trận pháp, khởi.'' Đại trưởng lão lần nữa mở ra trận pháp liền hô to.
''Ầm'' Một luồng sáng sức mạnh chiếu lên thẳng bầu trời. Đôi mắt mọi người bên dưới chăm chú nhìn lên.
Ở dưới Lân Diễm biết Dạ Trần sắp thức tỉnh không khỏi lo lắng. Nàng biết sự nguy hiểm khi thức tỉnh cùng với kết cục khi thất bại là như thế nào.
Nó có thể làm cho một người bước lên chín tầng mây, tự nhiên cũng có thể dìm người ta xuống mười tám tầng địa ngục. Bảo sao nàng không lo lắng cho hắn. Miệng của nàng không ngừng lẩm bẩm cầu thêm may mắn cho hắn. Biện pháp này mặc dù không có thể tin nhưng nó có thể làm cho nàng vững chắc tâm tình của mình vào lúc này.
Trái ngược lại. Trong ánh mắt của Băng Ánh Nhi nhìn Dạ Trần trên đài đều là sự tin tưởng đến sùng bái không cho phép bất cứ một tia nghi ngờ nào xuất hiện. Mặc dù trong lòng nàng vẫn có chút lo lắng nhưng nàng tin chắc Dạ Trần ca ca nhất định làm được.
Quang mang của trận pháp nhanh chóng bao phủ Dạ Trần, từng luồng sức mạnh nguyên tố mềm mãi vẫn không ngừng dung nhập vào cơ thể hắn. Dạ Trần cảm nhận được cơ thể tràn đầy ma lực mạnh mẽ mà trước đây mình chưa cảm nhận rõ được.
''Thoải mái.'' Dạ Trần trong đầu thầm hô. Mặc kệ những tia sáng trận pháp kia đang đi qua thân thể mình.
Đám người ở dưới cũng chăm chú nhìn kĩ người trên đài. Họ muốn biết kết quả như thế nào.
Băng Ngọc ở xa nhìn Dạ trần cười lạnh khinh thường: ''Ngươi nhất định sẽ không bằng ta.'' Thiên phú của hắn khi kiểm tra cũng không yếu nha.
Quang mang lụi tàn, từng dòng chữ được cho là khủng bố xuất hiện trước mắt mọi người:
Tính Danh: Dạ Trần
Thiên Sinh: Âm Dương Thể
Hệ: Bạch, Ám, Lôi, Triệu hồi
Ma Lực: 93
Nhìn hàng chữ liên tiếp xuất hiện nhiều người ngây ngốc tại chỗ. Họ cảm thấy bản thân mình hoa mắt thì phải, liền xoa xoa vài cái nhìn lại nhưng dòng chữ vẫn không thay đổi dù chỉ lấy một chút.
''Ta nhìn lầm sao?'' Có người đột nhiên lên tiếng hỏi.
''Ta cũng không biết nữa.'' Người bên cạnh ngây ngốc nói ra.
''Dạ Trần, hắn vậy mà đạt cấp độ trong truyền thuyết đó.'' Có người hưng phấn thét to nhưng lại lâm vào nghi hoặc.
Nhìn những dòng chữ sáng lung linh, Nhị trưởng lão đầu óc quay cuồng, cố gắng gồng mình đứng vững.
''Mẹ kiếp, chuyện quái gì vậy.'' Lão trong đầu chửi ầm lên.
''Thiên sinh, vậy mà hắn có thiên sinh thể chất. Trời ạ.....'' Đại trưởng lão ánh mắt nhìn vào Dạ Trần như được nhìn thấy quái vật hình người vậy, vô cùng kinh hãi và rung động. Nhưng bản thân lão lại có chút nghi ngờ trận pháp qua trường chiến vừa nãy đã hỏng bộ phận nào đó, bởi ma giả thức tỉnh thiên phú Siêu cấp, thường sẽ dẫn đến thiên địa dị tượng nhưng Dạ Trần lại hoàn toàn trái ngược, khí trời vẫn như cũ, không chút biến đổi.
''Thật là kỳ quái, không lẽ trận pháp sai?'' Nhiều người có chút hiểu biết lâm vào trầm tư.
''Âm Dương Thể là cái quái gì vậy, Ai giải thích giúp ta với.''
''Này này, ma lực vậy mà lớn hơn chín mươi. Thế giới quan của ta sụp đổ mất rồi.''
''Mau, có con gái phải gả cho hắn.''
Một đám người kh·iếp sợ trước thiên phú Dạ Trần vừa mới bày ra mà ồn áo bàn tán, trong khi câu hỏi có là thật không, luôn được nhắc tới.
Phi Tuyết ở xa vừa nhìn vào dòng chữ xuất hiện, vừa nhìn Dạ Trần đứng ở trung tâm trận pháp mà đôi mắt thường ngày bình thản đã chuyển thành kinh ngạc, sau đó là biến thành kì lạ như gặp phải quái nhân.
''Thật là thú vị.'' Nàng ta mỉm cười, nói khẽ.
Lân Diễm và Băng Ánh Nhi ở dưới cũng mỉm cười. Bọn họ vui mừng vì Dạ Trần thành công, hơn nữa còn đạt kết quả tốt. Mà chính ra đâu phải tốt mà là siêu tốt. Mặc dù không biết tương lai sau này sẽ ra sao nhưng Dạ Trần tốc độ tu luyện sẽ rất nhanh, nhanh hơn nhiều người bình thường gấp chục lần.
Lân Diễm và Phi tuyết nhanh chóng đi đến bên cạnh Dạ Trần.
Dạ Trần trong tay ma nguyên đã sớm thu lại từ lâu. Nhìn dòng chữ trước mắt đối phương mỉm cười hài lòng.
''Cuối cùng ta cũng có thể tu luyện. Ha Ha ha....'' Dạ Trần cuồng tiếu một lần, song học cách chắp tay nói với người đang ở bên cạnh khán đài rằng: ''Đa tạ Đại trưởng lão đã thành toàn cho ta!''
''Ha ha, tiểu tử ngươi thật là...'' Người trước thở dài cùng hối tiếc. Năm đó chính hắn cũng đã nhìn ra một chút thiên phú của Dạ trần. Nếu biết hắn mạnh mẽ như vậy, lão đã đứng lên c·ướp người rồi, còn về vấn đề phía Gia chủ thì sao chứ? Chỉ tiếc, mọi chuyện đã quá muộn.
''Thiếu gia, người không sao chứ.'' Lân Diễm tiến lên đài kiểm tra kĩ càng Dạ Trần một lượt.
''Hi hi, ta không sao. Lân Diễm, người thấy ta thế nào.'' Dạ Trần thấy nàng ta như thế liền kiêu ngạo hỏi.
''Rất tốt nha.'' Lân Diễm học Phi Tuyết bình thản nói ra.
''Cái gì rất tốt chứ? Phải là siêu siêu tốt mới đúng.'' Dạ Trần mắt thấy đối phương học theo cách bình thản của Phi Tuyết liền không khỏi tức giận.
Thấy đối phương lửa giận sinh ra, Lân Diễm cúi đầu, lảng tránh đi.
Dạ Trần định nói, Phi Tuyết đã xen vào: ''Dạ Trần, ngươi trước mặt người đời thể hiện ra mặt phong quang vô hạn nhất, không sợ bị người ta nhắm đến sao?''
''Nhắm đến?'' Được đối phương nhắc nhở, Dạ Trần chỉ cười, ánh mắt lóe lên một tia gian trá.
Hắn thực tâm chính là muốn như vậy. Còn về việc Băng gia có truyền được tin tức ra ngoài hay không, thì khó nói trước lắm!
Phi Tuyết hành tẩu Nguyên Tố Giới đã lâu, kinh nghiệm vô cùng phong phú, mắt thấy nụ cười bên khóe môi của Dạ Trần liền hiểu ra được một chút suy nghĩ trong đầu thân ảnh trước mắt.
Dạ Trần, tiểu tử này làm việc ngoài sức dự đoán, chính bản thân nàng ở gần hiện tại cũng không dám chủ quan, khi đối phương sau lưng còn có một đội ngũ hỗ trợ vô cùng hùng hậu, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay vì y loại bỏ chướng ngại!