Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 472: Trư ca ra mặt

Chương 472: Trư ca ra mặt


Hiện tại, ngoài hắn ra, ma giả có thể giao đấu với Thụ lão và nhờ vả được chắc cũng chỉ còn lại người kia thôi.

''Heo đạo hữu.... giúp tại hạ một tay. Ân tình này, Dạ mỗ sẽ không bao giờ quên!'' Dạ Trần có ý tưởng liền quay phắt sang luôn phía thân ảnh mập mạp đang thập thò cái đầu nhìn lén mà cất cao giọng xin trợ giúp.

Lúc này, Trư ca nghe rõ lời nói của Dạ Trần vang lên bên tai và nhớ lại đối phương bản sự đã thể hiện ra trước đó, y hai mắt không khỏi tỏa sáng nhưng sâu bên trong biển rộng là sự e dè khó thấy, càng là thêm khi không biết là do vô tình hay là do cố ý phải không? Trư ca liếc ánh mắt to tròn còn đang phân vân về phía Thụ lão đang mỉm cười tự nhiên ở một bên, đối phương liền không suy nghĩ nữa, trực tiếp lắc mạnh cái đầu, tỏ rõ bản thân đứng về phe trung lập.

Đối với quyết định của đối phương vừa đưa ra, Thụ lão gật nhẹ đầu hài lòng, còn về Dạ Trần thì nhíu mày thật sâu, thấy ảo tưởng và lời nói suông là khó có thể đánh động, đối phương liền lấy ra hiện thực từ trong chiếc nhẫn là một núi ma kim lấp lánh ánh vàng cho Trư ca xem tận mắt và nói bằng giọng điệu mê hoặc: ''Chỉ cần huynh đệ chịu ra tay, trước mắt núi ma kim này là đồ của riêng huynh, còn về sau... Dạ mỗ còn có Cảm Tạ!'' Hai chữ cuối cùng Dạ Trần nhấn thật mạnh, khóe môi thì nhếch lên, ánh mắt tràn ngập thâm ý cùng là nam nhi... hai ta nên hiểu chữ đó ý là gì.

Chương 472: Trư ca ra mặt