Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tương Dạ Mộng Nhai
Unknown
Chương 56: Bắt đầu
Làm một thân phận Diệt Ma Giả không hề khó, chính ra là vô cùng đơn giản. Bởi mỗi ngày, người muốn đăng ký làm Diệt Ma Giả rất nhiều, nếu như Diệt Ma Hội còn bày ra lắm trình tự, chắc đám đệ tử trong Hội đã mệt c·hết trước khi bị ma thú công thành mất rồi. Do đó, Tiểu Mỹ rất nhanh đã đưa cho Dạ Trần và Lân Diễm, mỗi người một tấm huy hiệu nhỏ làm từ sắt, chứng minh họ đã là một Diệt Ma Giả.
''Đây là huy hiệu cấp Thiết, cấp thấp nhất của Diệt Ma Giả. Mong hai người giữ gìn cẩn thận.'' Tiểu Mỹ lời ít nhưng hàm ý sâu sắc.
Lời của đối phương khiến cho hai mắt Dạ Trần nhíu lại.
Mục đích của hắn đến đây, không phải là vì danh hiệu hay thân phận của Diệt Ma Giả, nhưng có lẽ tìm hiểu thêm chút thông tin về Diệt Ma Giả, cũng không phải là chuyện thừa thãi.
''Mà... bởi hai vị đăng kí ở chỗ ta, nên ta sẽ là người giá·m s·át của hai vị. Tất nhiên hai người có điều gì cũng có thể hỏi ở ta.'' Tiểu Mỹ thiện ý, Dạ Trần và Lân Diễm có thể cảm nhận được. Nhưng người trước tính cách đa nghi, sự cảnh giác của đối phương về mặt luôn cười của Tiểu Mỹ là không hề suy giảm, hơn nữa nhiều lúc trong lòng còn cảm thấy không yên.
''Cạch..!!'' Dạ Trần đặt lên mặt bàn một đồng tử kim.
Đối diện, Thế Anh ánh mắt khẽ nhảy, Tiểu Mỹ thể hiện ra sự kinh ngạc.
Từ trước đến nay, dạng người nào họ cũng đã đều từng gặp qua, nhưng lần đầu tiên gặp mặt được Diệt Ma Giả mới chân ráo chân ướt bước vào Hội tặng cho một đồng tử kim, chắc chỉ có người trước mắt mới dám vung tay mà không chút do dự.
Một đồng nhìn ra khá là keo kiệt nhưng giờ họ phải nhìn vào phẩm chất cấp bậc, cũng như giá trị của một đồng trước mắt.
''Kẻ này... không thể coi nhẹ hắn được!!'' Hai mỹ nhân có chung một dòng suy nghĩ.
Hội sinh ra phải có luật lệ và quy tắc, chúng đều đặt trực tiếp lên mặt bàn cho mọi người coi nhưng mặt khác, Hội cũng có luật ngầm không thể trực tiếp cho người khác thấy, về điều này chỉ có thể dựa vào Diệt Ma Giả có thể tự mình ngộ ra hay không.
Dạ Trần nói: ''Sau này, đành nhờ vào Mỹ tỷ chỉ giáo thêm!!''
''Ha ha...!!'' Tiểu Mỹ mỉm cười, trong lòng chắc định ''Dạ Trần và Lân Diễm sẽ không c·hết trong tình huống, Hội ban xuống nhiệm vụ khó, khi chỉ định các Diệt Ma Giả nào phải tham gia, hay lúc ma thú công thành, Diệt Ma Giả nào phải đi đánh tiên phong''.
Đối phương còn nói thêm: ''Việc nên làm, mà muốn tăng cấp huy hiệu liền dựa vào điểm tích lũy. Mỗi lần g·iết một ma thú, huy hiệu ở bên trong có khắc trận pháp sẽ tự giúp hai người tính điểm. Diệt Ma Giả phân chia năm hạng bậc, Thiết, Đồng, Kim, Tử Kim, Ma Nguyên, huy hiệu đạt được tương đương với chất liệu do tên gọi tạo thành.''
''Phải g·iết bao nhiêu ma thú mới có thể lên cấp?'' Lân Diễm nghe vậy liền háo hức hỏi.
''Muốn lên hạng Đồng cần tiêu hao 100 điểm, tương đương phải g·iết 100 ma thú cấp thấp. Mỗi con ma thú cấp thấp tương đương 1 điểm và 1 điểm tích lũy đổi được 10 ma kim.'' Ban nãy, Dạ Ma đã tặng cho nàng 10 điểm, mà Diệt Ma Giả muốn đạt được 10 điểm này, không hề dễ dàng đâu.
Theo nàng được biết, số Diệt Ma Giả chưa g·iết được 10 ma thú cấp thấp đ·ã c·hết lên đến coi số 2 vạn người rồi.
''Muốn lên bậc Kim cần tiêu 1000 điểm. Muốn lên cấp độ này, bắt buộc phải g·iết được 10 con ma thú trung cấp. Mỗi con trung cấp tương đương 10 điểm tích lũy.'' Số n·gười c·hết ở bậc này, còn nhiều hơn cấp độ trước đó gấp ba lần có thừa.
''Còn về những hạng bậc khác, trước mắt hai người không nên tìm hiểu!!'' Tiểu Mỹ có lòng nhắc nhở.
Lân Diễm gật đầu nhưng Dạ Trần ở bên cạnh lại hỏi: ''
''Vậy muốn lên cấp bậc Tử Kim?''
Dù có lòng nhắc nhở trước đó, song đúng trước câu hỏi của đối phương, Tiểu Mỹ vẫn cười đáp như thường lệ
''Muốn lên Tử Kim vẫn giống như trước cần gấp mười lần số điểm tức là 10.000 điểm. Trong đó, bắt buộc phải g·iết được 10 ma thú cấp cao, mỗi ma thú cao cấp tương đương 1000 điểm!!''
''Cái điều kiện bắt buộc này là phải làm?'' Dạ Trần dò hỏi thêm.
Tiểu Mỹ không chút do dự, nói ra đáp án: ''Không sai. Đây cũng coi như là điều kiện, để phân định giữa rồng và rắn, ai mới là kẻ có thực lực thật sự.''
Đối với điều kiện khắc nghiệt của Diệt Ma Hội đưa ra, Dạ Trần không có ý niệm phản đối hay bài xích.
''Vậy còn Hạng cao nhất Ma Nguyên.'' Lần này là Lân Diễm hỏi.
''Cấp này ngược lại dễ nhất nha. Không phiền phức như các cấp bậc khác.'' Tiểu Mỹ cười, ánh mắt thể hiện ra ý không tốt.
Tức thì Lân Diễm lui bước, giả ra bộ dáng sợ hãi.
Tiểu Mỹ ánh mắt liếc nhìn Dạ Trần một cái, sau nói ra: ''G·i·ế·t một con Siêu cấp Ma thú là được. Tất nhiên, nó có giá trị 1.000.000 điểm!!''
''Ha ha ha...!!'' Đám người ở mặt khác cười to khi nghe thoáng được, có người sinh ra ý định muốn g·iết Siêu cấp Ma thú lên hạng Ma Nguyên.
''Mơ đi, hãy mơ về một tương lai tươi sáng!!''
''Ha ha ha.... ha ha ha....!!''
Có người nâng ly cùng hét to, thanh âm tràn ngập tính chế giễu.
Tiểu Mỹ liếc mắt nhìn, thấy Lân Diễm hai mắt đã cháy lên hỏa diễm nhưng người đứng bên cạnh nàng ta khí định thần nhàn như không quan tâm đến người khác liền sinh ra một cỗ cảm giác tò mò.
''Người này không phải yêu nhân thì chính là lão quái vật!!'' Tiểu Mỹ cười trong lòng.
''Mỗi lần lên cấp là có thể lên tầng lầu cao hơn của Diệt Ma Hội. Ở trên đó tiện nghi hơn dưới này rất nhiều, càng lên cao càng tốt. Tất nhiên các ngươi lên, ta cũng sẽ được lên. Mà ta đã bàn giao xong với hai người rồi đó, muốn làm nhiệm vụ lấy điểm luôn có thể đến tấm bảng ở giữa sảnh kia.'' Nói xong, đối phương ngón tay chỉ vào tấm bảng to tướng đứng ở giữa sảnh lớn.
Dạ Trần gật đầu, hỏi: ''Ta muốn thuê phòng ở đây.''
''Ở đây chỉ có hai loại phòng. Loại thường chỉ mười ma kim còn phòng tốt giá một trăm ma kim, có thể dùng điểm để đổi. Ăn uống sinh hoạt đều được miễn phí, tất nhiên đó là dành cho phòng tốt. Nếu như sau này các ngươi lên được cấp Tử Kim thì sẽ được miễn phí tất cả.'' Tiểu Mỹ giải thích.
Ở bên cạnh, Thế Anh tỏ ra tham lam lén liếc nhìn Dạ Trần.
Không để cho Tiểu Mỹ phải dài dòng khổ sở giới thiệu thêm, Dạ Trần một lần nữa thể hiện ra tài lực: ''Đây là một vạn ma kim, ta muốn phòng tốt.''
Tiểu Mỹ ánh mắt lướt qua một tia kinh ngạc, sau nàng ta lấy ra một tấm thẻ bên ngoài được láng một lớp ma kim đưa cho Dạ Trần cầm lấy và nói:
''Đây là thẻ bài giúp ngươi tìm đến vị trí căn phòng của mình và kích hoạt trận pháp tự ý ra vào.''
Tiếp Tiểu Mỹ nhắc nhở: ''Thấy khu vực toàn là phòng ở phía đối diện trước khi đi vào Diệt Ma Hội chứ?''
Dạ Trần và Lân Diễm nghe vậy liền nhẹ gật đầu.
''Đó chính là khu vực của Diệt Ma Hội để cho các Diệt Ma Giả ở lại dừng chân tại đó.'' Tiểu Mỹ mỉm cười.
Dạ Trần gật đầu, song dẫn theo Lân Diễm rời đi Diệt Ma Hội luôn.
Nhìn hai người rời đi, Tiểu Mỹ thầm nói: ''Chúc hai người may mắn!!''
Thế Anh ở bên cạnh ai oán nói ra: ''Vận khí của ngươi, sao lại tốt như vậy? Lúc nào ta mới có thể rời khỏi tầng đầu của Hội đây?''
Đối phương đã nhìn ra tiềm lực của hai người Dạ Trần nên mới có chút ghen tỵ. Bởi những Giá·m s·át giả như họ, ở tầng đầu tiên là tầng khổ nhất, chuyên phải làm những công việc lặt vặt do những người giống như họ ở tầng trên không muốn làm, rồi lợi dụng chức quyền cao hơn, dồn xuống cho họ làm.
Điều bất công này, cao tầng của Diệt Ma Hội tất nhiên biết đến nhưng ao trong không có cá, nên họ đành mắt nhắm mắt mở, mặc cho thực lực của ngươi định đoạt số phận của mình.
''Được rồi, chúng ta làm nốt công việc đi.'' Tiểu Mỹ thở dài.
Người như hai nàng đâu phải số ít. Ở tầng một là tầng lớn nhất, có gần khoảng gần ngàn người giống như các nàng chờ Diệt Ma Giả nâng cấp thứ Hạng để bước lên tầng trên. Song đó nếu như trong một thời gian, các nàng không đạt được kết quả tốt liền sẽ bị đuổi ra khỏi Hội. Do ngày ngày luôn có rất nhiều ma giả ra vào Giới thành, rắn có, rồng cũng không thiếu, trong khi người đăng kí làm Giá·m s·át giả như các nàng luôn ở mức chật kín danh sách, có thể nói là tranh nhau một danh ngạch thôi, cũng đến mức chảy cả máu đầu rồi. Đã thế bên trên luôn nhìn chằm chằm xuống, chỉ trực chờ các nàng phạm phải một sai lầm nhỏ nhặt thôi là túm cổ áo ném ra ngoài liền, để đưa con cháu trong nhà họ nhét vào Hội tăng lên vị thế, sức ảnh hưởng của mình, nên giờ trước nhất việc cần làm không phải là suy nghĩ tương lai ra sao mà là phải liều mạng giải quyết hết việc lặt vặt, nhằm không thể để lộ ra điểm yếu cho người khác nắm thóp được...
Dạ Trần và Lân Diễm bước ra khỏi Diệt Ma Hội liền đi đến khu nhà ngay bên đối diện. Có thể nói, trước mắt hai người chỉ toàn nhà là nhà, nói là thuê phòng còn không nói là thuê nhà thì đúng hơn.
Loại tốt, đúng là loại tốt!!
Dạ Trần cảm thán than.
Nhiều người nhìn thấy thì đau lòng. Vì 1000 ma kim có thể để cho bọn họ sống bình ổn thoải mái đến một hoặc hai năm. Trong khi, mỗi ngày bọn họ vận khí tốt lắm, g·iết được ba con ma thú cấp thấp là cùng, bởi do nguồn ma lực có hạn, không như đám đệ tử của các thế lực lớn, từ nhỏ đã được bồi bổ, rèn luyện từ bao nhiều thứ tốt, đã thế tu luyện Thuật Pháp toàn là hàng cấp cao, từ đó sinh ra chiến lực cực đại, đè ép người và ma thú cùng cảnh giới, đâu như bọn họ g·iết được một ma thú cấp thấp đã cảm thấy tay chân bủn rủn rồi, nên hành động của Dạ Trần trong mắt họ, chẳng khác nào đốt tiền cả.
''Đến rồi.'' Đi theo cảm nhận từ thẻ bài nằm trong lòng bàn tay dẫn đến ngôi nhà trước mắt, Dạ Trần thở ra một hơi, rồi nói.
''Lớn thật đó!!'' Lân Diễm kinh ngạc, ánh mắt lấp lánh tinh quang nhìn ngôi nhà xa hoa bản thân sắp được vào ở.
''Hừm..!!''
Dạ Trần thấy người bên đường đang lén nhìn bản thân liền nói với Lân Diễm: ''Chúng ta vào thôi.'' Thẻ bài trong tay khởi động, cánh cửa trước mắt liền biến thành vòng xoáy, Dạ Trần không chút lưỡng lự đi vào, Lân Diễm theo sau rồi biến mất.
''Bọn họ là ai?''
''Không rõ lắm. Hình như là người mới đến.''
''Có thể sống ở phòng tốt liền không đơn giản.''
''Không sai. Thử tìm hiểu về bọn hắn xem sao, có khi mời chào được!!''