Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 258: Ngoại truyện 1

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 258: Ngoại truyện 1


Đoán chừng sóc con ngây thơ, vô tri cũng không biết được xương sườn rốt cuộc là cái gì, rất nhanh đã thích ứng được cái tên mới đẹp đẽ của mình.

Nó chạy nhanh như bay đến bên người Đậu Hoa, sau đó nhanh chóng men theo làn váy trèo lên trên vai nàng, tức muốn hộc máu, dùng đầu ngón tay nhỏ nhắn của mình chỉ vào hai con mèo mập đang nằm bò phía dưới kia, lên án chúng nó không biết xấu hổ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thí dụ như hai con mèo vàng lớn Quất Phiêu Lượng với Quất Phú Quý.

Chỉ tiếc giống loài khác nhau, giao tiếp xuất hiện chướng ngại cực lớn, Quất Phiêu Lượng với Quất Phú Quý vẫn nằm im cuộn thành cái bánh trên mặt đất, không hề có chút gánh nặng tâm lý mà hưởng thụ cái v**t v* của Đậu Hoa.

“Meo !”

Mèo bị thương, muốn bảo bảo phải tự mình đút cho méo thật nhiều cá khô nhỏ.

“Chi !”

“Chi chi chi !”

Cái tay múp múp lau lau mồ hôi trên trán, mắt cong cong cười, nàng kế thừa từ mẫu thân Phúc Bảo đôi mắt hạnh nhân, đôi má lúm đồng tiền, còn có một làn da trắng nõn giống như đồ sứ thượng hạng, dưới ánh mặt trời giống như là phát sáng, cơ thể tản ra một mùi ngọt dịu.

Sau khi trong nhà nghênh đón năm con vật bé nhỏ này, Phúc Bảo cơ hồ là có thể đoán trước trong nhà sẽ có tình cảnh c·h·ó sủa gà bay. (đọc tại Qidian-VP.com)

Việc này càng làm cho Xương Sườn tức điên, nhưng nó lại kiêng kị sức phản ứng hơn người của hai con méo mập kia, nhớ tới một lần bị hai con mèo mất nết này dựa vào tiểu bảo bối làm cầu đẩy vô cùng thảm thiết, chỉ có thể nén giận mà biến mình thành con cá nóc, hai má căn phồng, giống như là cất giấu rất nhiều đồ ăn qua mùa đông.

Nhưng mà lúc này, không phải chỉ có ba con vật tranh giành sủng ái của Đậu Hoa, tựa hồ là nghe được động tĩnh ở nơi này, những nhóm tiều động khác khác cũng đam mê mùi sữa thơm tho, mềm mại của Đậu Hoa cũng kéo tới tụ tập trong viện.

Nhiêu đây còn chưa xong, không biết từ khi nào, trong viện lại có thêm mấy có cho chạy tới, đây là mấy con ch.ó con mà hôm nọ Nghiêm Khôn đi ngoài phố mua được của đám du thương từ tây Vực tới, chúng nó có hình dáng giống như soi, được du thương gọi là c·h·ó tuyết Tây Vực.

Nàng cũng dứt khoát không đứng lên, bắt chước bộ dạng của con vật nhỏ, cười khúc khích một tiếng rồi đặt m.ô.n.g ngồi xổm trên mặt đất, sau đó đao to búa lớn, ôm hai con mèo mập vào trong lồng ngực, cảm thấy như vậy thì thoải mái hơn một chút.

Màu lông của nó không trộn lận bất cứ màu sắc hỗn tạp nào, ở trong bóng tối, đường như là có thể hòa mình vào trong bóng đêm, là thủ lĩnh của đám mèo hoang trong khu phố, thậm chí là của toàn bộ đám mèo hoang trong thị trấn, được Phúc Bảo đặc tên là Tướng Quân, bởi vậy nên mèo đen cũng có ngạo khí của mình.

Ngươi đá ngã mèo, ngươi phải ôm ấp, hôn hít thì méo mới có thể đứng lên.

“Hồng hộc.”

“Xương Sườn, ngươi đâu rồi, Xương Sườn.”

Tiểu bằng hữu Đậu Hoa vẫn chỉ mới là một tiểu bảo bào vừa tròn 3 tuổi, chỉ vừa mới tập đi chưa bao lâu, nói chuyện cũng chỉ là bập bẹ từng chữ miễn cưỡng mới nghe rõ, lúc này tay trái đang xoa bụng trắng củ Quất Phiêu Lượng, tay phải xoa bụng mỡ của Quất Phú Quý, còn phải dành chút thời gian để trấn an sóc con Xương Sườn đang bất mãn, khiến cho tiểu cô nương mệt muốn c.h.ế.t rồi.

Thí dụ như lúc này, có một con mèo đen lớn đang chạy đến, đứng trên cành cao của cây hoa quế mọc trong viện.

Lúc Xương Sườn từ chỗ nào đó trong nhà chui ra, nhìn thấy cảnh tượng hai con mèo vàng không biết xấu hổ kia đang tranh giành sủng ái của tiểu bảo bối, tức giận tới mức lông trên người xù to, cái đuôi cũng xòe ra như chổi lông gà.

Tiểu cô nương ngây thơ, lợi dụng lúc bọn nha hoàn không chú ý lén chạy ra ngoài, chỉ vì muốn tìm sóc con yêu quý nhân lúc nàng đang ngủ trưa chạy đi nơi nào không biết.

“Oa Oa !”

Sau khi con sóc không mời mà đến kia trở thành bạn ngủ chung giường với Đậu Hoa, nó liền thuận lý thành chương trở thành một phần ở Nghiêm gia, đồng thời cũng được Đậu Hoa đặt tên cho là Xương Sườn.

Nhưng ai ngờ đâu, Xương Sường chưa kịp nghe tiếng thì hai con mèo mập mạp đang nằm phơi bụng trong sân, lập tức dùng tư thế linh hoạt không phù hợp với vóc người, chạy đến trước mặt Đậu Hoa, sau đó tới chỗ vị trí giày Đậu Hoa đang đứng, nằm chổng vó trên mặt đất, hai chân với nhúm lông trắng làm như hai cái tay, làm động tác khều khều, kêu meo meo meo vừa mềm vừa ngọt, ánh mắt ý bảo Đậu Hoa mau chóng sờ bụng mỡ mềm mại của nó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bởi vì ở nhà nên nàng mặc một chiếc váy nhỏ bằng vải sợi rộng rãi, thoải mái được mẫu thân may cho, trên đầu lại búi tóc thành hai cái nụ hoa nhỏ, dưới yêu cầu mãnh liệt của Đậu Hoa xinh đẹp, mỗi bên búi tóc lại cột thêm một đóa hoa nhỏ được xâu từ trân châu hồng nhạt, từ bông hoa lại có tua rua thả xuống, chuyển động theo từng động tác của nàng, xinh đẹp đáng yêu khiến người khác yêu thích.

Husky dẫn đầu liệt miệng, bộ dáng rõ ràng là cực kì anh tuấn, nhưng bởi vì biểu tình ngây ngốc kia, có một loại khí chất gây cười bất ổn định, nhìn hai con mèo mập Đậu Hoa đang ôm trong lòng, Đại Cáp dùng ánh mắt ra lệnh cho hai đệ Nhị Cáp và Tam Cáp cùng với hai con Alaska khổng lồ đẩy hai con mèo vàng vốn dĩ đang nằm ở vị trí tốt nhất trong n.g.ự.c Đậu Hoa, mặt dày le lưỡi, yêu cầu Đậu Hoa cưng nựng.

Từ sau khi con gái ra đời, lúc hai mẹ con ở một chỗ, lực hấp dẫn đối với những động vật nhỏ tăng tới đỉnh điểm, toàn bộ đám c·h·ó mèo lưu lạc khắp trong thành đều trở thành khách quen trong nhà, rảnh rỗi không có gì làm liền chạy đến vây quanh nhà, chạy vào thăm người thân, cũng may của cải Nghiêm gia cũng phong phú, hơn nữa hai mẹ con Phúc Bảo và Đậu Hoa đều là người yêu động vật, luôn chuẩn bị cho chúng nó những món ăn ngon miệng, dần dần, những động vật nhỏ đó tới càng ngày càng nhiều, có một số con cũng giống như Xương Sườn, làm thành khách ở dài hạn trong nhà.

Từ sau buổi tối ngày hôm đấy, trừ những lúc ngẫu nhiên đi theo mẹ con Phúc Bảo lên núi đưa thức ăn cho đám sóc với khỉ, sóc con Xương Sườn trên cơ bản đều ở lại Nghiêm gia, hơn nữa, cho dù bất luận là nó ở bất cứ cái cây hay nghĩ ngợi trong cái hang nào chứa thức ăn ở Nghiêm gia, chỉ cần nghe được Đậu Hoa gọi to cái tên này thì nó sẽ nhanh chóng chạy tới.

Đậu Hoa dần dần lớn lên, Phúc Bảo cũng nhận ra được đứa con gái này hình như kế thừa thể chất khiến cho động vật yêu thích của nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong nhà, tiếng kêu thảm thiết của gà vịt bỗng chuyển thành tiếng sủa của năm con ch.ó hư đốn, Phúc Bảo phải thường xuyên tới chỗ đàn ngỗng để giải cứu cho đàn c·h·ó muốn rượt đuổi gà vịt, nhưng kết quả lại bị đàn ngỗng mổ cho lông rụng tùm lum, còn phải ôm ấp, hôn hít, dỗ dành khi chúng nó nức nở, ủy khuất, để chúng bớt bi phẫn.

Lúc này chúng nó mới từ chỗ chuồng gia cầm chạy lại đây, giống như là vừa trải qua một trận chiến ác liệt, vốn dĩ bộ lông mềm mượt dễ cải, lúc này mỗi chỗ rụng một chút, không ít chỗ giống như bồ công anh bay theo gió, gió thổi qua là có thể thổi bay khỏi người chúng nó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đậu Hoa ba tuổi, bởi vì ăn ngon, ngủ tốt, thân hình ngấn mỡ không những không giảm mà còn tăng, lúc này nàng đang gian nan dùng hai cái chân ngắn ngủn của mình trèo qua cái thành cửa giống như cái lạch trời kia, cười khúc khích, hít thở hỗn hển.

“Meo !”

Kỳ thật hai loại c·h·ó này có chỉ số thông minh không hề thấp, nhưng khiến người ta thán phục thì chính là tính phục tùng của chúng, nghiêm túc à nói, người dạy nó đều hiểu, nhưng người ta chính là không thích nghe, bản tính tùy tiện, ngang bướng, không đủ sức để kiềm chế được bản tính của loài c·h·ó.

Tên là là dựa vào câu chuyện của Thịt Ba Chỉ, với Đậu Hoa mà nói, nhúm lông trên lưng nó cũng không khác gì lắm so với con sóc mập trên bức họa treo trong phòng mẫu thân, đương nhiên cũng sẽ đặt tên theo kiểu đó, mà trong các bộ phận của heo thì trừ thịt ba chỉ với lỗ tai heo ra thì nàng thích ăn nhất chính là xương sườn, vì thế sau khi đắn đo suy nghĩ mãi giữa hai cái tên Tai Heo với Xương Sườn, cưới cùng nàng quyết định dùng phương thức rút thăm xác định được cái tên Xương Sườn này.

“Ngao ngao !”

Mà Phúc Bảo vừa nhìn thấy cái gọi là c·h·ó tuyết Tây Vực này liền nhận ra, không phải đời sau của chúng là hai loại c·h·ó kéo xe trượt tiếp đại danh đỉnh đỉnh, Husky với Alaska sao.

Quả nhiên, khi năm con ch.ó nhỏ dần lớn lên, tần suất thay đổi dụng cụ trong nhà cũng tăng theo, thỉnh thoảng lại nghe ngoài sân tiếng gà vịt nuôi trong nhà kêu thảm thiết.

“Meo !”

Lúc trước Nghiêm Khôn chính là bị vẻ ngoài xinh đẹp của chúng làm cho lu mờ, hơn nữa, theo lời của du thương, suy xét đến việc đúng là trong nhà còn thiếu mấy con ch.ó giữ cửa, với lại con dâu và cháu gái bảo bối đều là người yêu thích động vật, liền đưa ra giá cao để mua 5 con ch.ó con thông minh, linh hoạt trong tay của du thương.

Lúc này nó đứng trên ngọn cây như vậy, dùng hai mắt màu hổ phách của mình nhìn chằm chằm vào hai con mèo vàng đang được Đậu Hoa xoa bụng, khiến cho Đậu Hoa năm ấy chỉ mới 3 tuổi, chưa biết tranh sủng là thứ gì, cảm nhận được một loại yêu đương vụng trộm bị bắt được, khiến cho cảm thấy bị chột dạ và quẫn bách.

Hai con mèo vàng lười biếng này đã nắm rõ được tính cách của hai mẹ con Phúc Bảo, thích nhất là làm cái chuyện ăn vạ, chơi xấu này, bởi vì hai đứa nó biết, thân thể mập mạp, đầy mỡ nặng trịch cùng với bộ lông mềm mại, mịn màng của chúng nó chính là vũ khí sắc bén nhất để bán manh.

Có điều ở trong cái nhà này, nó cũng không phải là bảo bối độc nhất vô nhị của Đậu Hoa.

Cuối cùng vẫn là Phúc Bảo nghĩ ra cách, trong sân chỗ phòng bếp nuôi thêm một bầy ngỗng, dần dần chức năng giữ nhà của bầy ngỗng cũng ngày càng tăng theo, gánh vác thêm trọng trách bảo vệ gà vịt, nhờ đó mà những con gia cầm kia mới thoát được cảnh bị bầy c·h·ó xấu xa rượt đuổi một cách đáng thương.

Chương 258: Ngoại truyện 1

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 258: Ngoại truyện 1