Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú
Dữ Hạ Miên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 40
“Ưm…” Khe hẹp quấn chặt lấy ngón tay kia, muốn anh tiến vào càng sâu.
Mức ba được bật, bấy giờ Trì Tảo Tảo mới cảm nhận được k*ch th*ch kịch liệt.
Hai phút, Tạ Cảnh Diệu lấy nó ra, nhanh chóng ghi chép lại, sau đó bật sang mức độ hai rồi lại đè xuống hạt châu của Trì Tảo Tảo.
Tạ Cảnh Diệu lại rút ngón tay ra, đồ chơi cũng dừng lại, anh ghi xuống một đoạn.
“Xin… Xin ngài… Chủ nhân… Nô… Muốn…” Nét mặt Trì Tảo Tảo mơ màng, cảm giác trống rỗng trong hang nhỏ tăng dần theo sự k*ch th*ch ở nh** h**, cô giãy giụa muốn nhận được nhiều hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngón tay Trì Tảo Tảo hơi cuộn tròn, thân thể cũng ưỡn lên.
“Tạ… Chủ…” Trì Tảo Tảo bỗng dưng không biết nên gọi anh là gì, cái quần đang cởi được một nửa cũng rơi xuống mặt đất.
Đồ chơi trong tay đè lên nh** h** của Trì Tảo Tảo, không hề có màn dạo đầu, nh** h** còn chưa nhú, nhưng Tạ Cảnh Diệu đã bật ngay lập tức.
Dưới sự k*ch th*ch của đồ chơi, trên cánh hoa đã thấm sương, Tạ Cảnh Diệu vươn một ngón tay thăm dò vào trong.
“Chủ nhân… Ngài vào đi mà…” Cửa hang của Trì Tảo Tảo bị ma sát đến mềm nhũn, cô bắt đầu cầu xin anh thâm nhập sâu thêm chút nữa.
Tạ Cảnh Diệu khẽ cong môi, lại vươn một ngón tay c*m v**, hai ngón tay đút sâu vào trong, chạm phải nếp gấp nào đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cửa hang tràn ra một dòng suối, Trì Tảo Tảo vẫn không thỏa mãn: “Sâu chút nữa… Chủ nhân… Xin ngài…”
Chương 40
Tạ Cảnh Diệu lôi cô ra khỏi quần, cởi thẳng q**n l*t, bế cô nằm xuống giường.
Động tác c** q**n áo của Trì Tảo Tảo rất chậm, Tạ Cảnh Diệu mất kiên nhẫn, cộng thêm bản thân đang tức giận, anh dứt khoát kéo cửa ra.
Rõ ràng mức độ hai đã k*ch th*ch hơn, song như thế còn chưa đủ với Trì Tảo Tảo.
“A!” Vừa mới khởi động mà Trì Tảo Tảo đã kêu lên, mức độ này càng thêm mãnh liệt so với mức hai, đồng thời còn có cảm giác xâm lượt ập đến.
Mức độ một chẳng khác với báo cáo là bao, không có nhiều cảm giác, âm thanh lại lớn, không phù hợp trong một căn phòng yên tĩnh.
Đồ chơi bắt đầu hoạt động, Trì Tảo Tảo thở nhẹ một tiếng.
Tạ Cảnh Diệu hơi nheo mắt, quan sát biểu cảm của cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tạ Cảnh Diệu gật đầu, một bàn tay duỗi tới cánh hoa của Trì Tảo Tảo.
Tạ Cảnh Diệu lại vươn ngón tay ra, đút vào đến đốt thứ hai ngón tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chưa đủ k*ch th*ch, còn chẳng bằng em tự chơi…” Trì Tảo Tảo khẽ nói ra suy nghĩ của mình: “Bản thân sản phẩm hút đã có vấn đề, nó không thể bắt chước được độ mềm mại của miệng người, cũng không bắt chước được độ mạnh khi m*t vào. Cho dù có thiết kế thêm đầu lưỡi nhỏ thì vẫn chưa đủ…”
Hạt châu hoàn toàn được bao bọc và được bú m*t trong giác hút của đồ chơi.
“Ưm…” Trì Tảo Tảo muốn bảo Tạ Cảnh Diệu dừng lại, nhưng bỗng nhận ra bản thân không hề muốn dừng.
Đồ chơi bú m*t rốt cuộc không có nhiều sức mạnh, đồ chơi có chức năng m*t được coi là một sản phẩm vô vị trong số tất cả các loại đồ chơi, thứ này không khác nhiều so với những món đồ chơi trước đây. Trì Tảo Tảo vừa dùng đã biết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Muốn nhiều hơn nữa!
Tạ Cảnh Diệu không tiếp tực đưa về phía trước mà dừng lại ở cửa hang, cọ qua cọ lại.
“Có cảm giác gì, em nói đi.” Tạ Cảnh Diệu trông biểu hiện cô như vậy là biết đồ chơi có vấn đề.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.