Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nhân Gian Khúc
Unknown
Chương 32 Cầu đạo chi lộ tự bản tâm
Người ngoại hương từng đi qua nơi này có rất nhiều quan điểm về đủ thứ trong thành, từ lối kiến trúc nhà cửa của người dân, cho đến các loại phong tục tập quán khác biệt với bên ngoài. Đương nhiên nói ra nói vào thì chúng cũng chỉ là suy nghĩ cùng quan điểm của mỗi người có khác biệt là chuyện dễ hiểu, duy chỉ có một điều mà ai cũng phải gật đầu công nhận rằng Thanh Sơn thành là một phương thiên linh địa tú, sơn nhạc thủy lưu rất tốt. Dân chúng sinh ra và lớn lên ở trong thành so với người dân bình thường ở bên ngoài có khác biệt ở cả ngoài hình bên ngoài lẫn tố chất bên trong thân thể, tuy khoảng khác biệt này không quá lớn, thế nhưng dựa trên tương quan dân số thì vẫn là một cái gì đó rất đáng kể.
Tựa như da thịt hay là tướng mạo cho dù là xuất thân bần nông cùng khổ thì nam tử hay là nữ tử cũng đều có nhan sắc tốt hơn nhiều. Ngay cả cái tên thiếu niên nghèo khổ Trần Trường An kia, nếu như không phải lúc nào mặt mũi hắn cũng lấm lem bùn đất, tay chân thì gầy guộc đen đúa như que củi cháy dở, thì hắn nhất định nhìn vẫn rất dễ coi. Đương nhiên cụm từ dễ coi này là do người ngoại hương dùng hệ thống đánh giá nhan sắc phổ cập ở bên ngoài để đánh giá nhan sắc của thiếu niên, ít nhất thì khi rửa mặt sạch sẽ qua một lần, thiếu niên vẫn có bộ dáng của một thiếu niên, thậm chí đôi mắt đặc biệt sáng mang đến một cảm giác hắn là người rất chính khí.
Người ăn khổ ăn cực để lớn như Trần Trường An còn không đến mức bị người bên ngoài đánh giá là xấu xí, thì cái tên công tử họ Bạch từ nhỏ tới lớn đều sống trong nhung lụa đứng ở trước mắt kia đương nhiên cũng không phải là ngoại lệ, thậm chí nếu như đem dáng vẻ lúc ban sơ nhất của hắn đi so sánh thì sẽ còn vượt trội hơn kha khá đám bạn cùng lứa tuổi, còn có thể gọi là anh tuấn hơn phần đa nhưng công tử bột khác trong thành. Chẳng qua một thân cốt cách và phong phạm của cái vị đại thiếu gia này sớm đã bị mỹ tửu cùng với giai nhân trong các kĩ viện, lầu xanh vét cho sạch sẽ từ lâu rồi, hiện tại nhìn qua bộ dáng phải đứng một góc khúm na khúm núm của hắn thì đoán chừng ngay cả một chút nền tảng cơ bản cũng không còn giữ được.
Đương nhiên cái chuyện Bạch đại công tử đời tư không được tốt đẹp cũng chẳng phải chuyện lớn lao gì cho cam, dù sao đại công tử cũng chẳng phải người đọc sách như Tần Phong mà cần phải duy trì khuôn khổ lễ phép của một người thư sĩ nho môn. Hắn đơn giản làm một người trẻ tuổi có tinh thần hăng hái, trong nhà lại có nhiều tiền cho nên chuyện ăn chơi một chút cũng không phải vấn đề đáng để người ta quan tâm. Nhưng mà cái bộ dáng bất đắc dĩ lúc đứng ở sau lưng của ông nội cùng với mấy vị trưởng lão cung phụng trong nhà như hiện tại thì phải nói rõ là nhìn rất khó coi, người ngoài nhìn vào cảnh ấy khẳng định nuốt không nổi cơn buồn cười trong bụng. Bình thường đã không ra sao, giờ khắc này rơi vào trong mắt của bốn vị tiên nhân với phong phạm tiên khí ngút trời kia thì càng không ngửi nổi. Muốn dùng một chữ thảm hại để so sánh, nhưng tự bản thân lại không muốn vấy bẩn hai chữ này.