Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nhân Gian Khúc
Unknown
Chương 37 Giải quẻ
Tần Phong ánh nghiêm túc hơn một chút, gạt qua những phần đùa giỡn bỡn cợt từ nãy đến giờ của mình ở đằng sau nhắm mắt tập trung tinh thần hơn bao giờ hết, thiếu niên cầm lấy ống xăm chứa thẻ tre rồi bắt đầu lay mạnh cánh tay của mình làm cho toàn bộ ống xăm cũng theo đó rung lắc dữ dội.
Những thanh xăm nằm ở bên trong ống trúc cũng nương theo từng đợt chuyển động ấy mà lào xào nghiêng ngả qua lại v·a c·hạm vào nhau vang lên từng tiếng lạch xạch vui tai, rồi cuối cùng có một thanh xăm không biết là bị loại lực lượng bí ẩn nào tác động mà từ bên trong ống xăm bắn thẳng ra bên ngoài vừa vặn cũng rơi xuống mặt bàn trước cả đạo nhân cùng với Tần Phong.
- Ồ là một quẻ thượng, vận may của thiếu niên cậu cũng không tệ. Để ta giải quẻ thử xem nào.
Đạo nhân đầu đội cao quan nở rộ như hoa sen ngồi lại trên ghế gỗ sau lưng cho đàng hoàng rồi mới bắt đầu lật ra quyển sách cũ với chất giấy đã ố vàng của mình. Bìa quyển sách cũng không có gì đặc sắc duy bên trên được vẽ hình âm dương bát quái đồ cùng hình của một ông lão chống gậy cầm một cái cờ trắng đang bay lất phất trong gió, trên người cũng giống như thiếu niên lang này diện một bộ y bào đạo gia, chỉ là hình vẽ vốn đã xưa cũ cũng có nhiều chi tiết bị mờ đi Tần Phong đoán chừng bên trên lưng áo kia chắc là cũng có âm dương bát quái đồ. Đặc biệt nhất chắc là cây cờ nằm trên vai của lão đạo nhân ấy, mặc cho chất giấy đã ố vàng có chỗ thậm chí còn không được nguyên vẹn, nhưng thiếu niên vẫn có thể nhìn ra rõ ràng bốn chữ Tiên Nhân Chỉ Lộ.
Tần Phong trong lòng nổi sóng thế nhưng thiếu niên không nhìn ra có cái gì khác thường khác ngoài chuyện ấy nữa cả. Chăm chú hơn chút khi mà thiếu niên lang kia mở quyển sách ra mỗi trang giấy vàng sẫm lại được viết chi chít những dòng chữ đen bên trong. Tần Phong tò mò nhìn mỗi lúc một chăm chú hơn muốn xem thử là rốt cuộc được viết cái gì nhưng cơ hồ lại không đọc ra được môn đạo nào trong đó, cũng giống như tình huống khi nãy hắn nghe ngóng thử mọi người xung quanh bàn tán thế nào. Cả những từ ngữ nói chuyện của họ và những chữ viết trên quyển sách này đều không thuộc về thứ ngôn ngữ mà thiếu niên lang từng học qua.
Chắc đây là môn đạo không truyền ra bên ngoài, thế nên những chữ viết này đều là đặc trưng của riêng giới đạo sĩ. Chậc xem ra đạo nhân này cũng có chút môn đạo không tầm thường a. Thiếu niên trong lòng càng thêm phần thích thú chờ đợi khoảng hơn hai ba phút lật lật liên tục gì đó thì vị đạo nhân đầu đội cao quan mới dừng bàn tay lại chỉ chỉ đến chỗ quyển sách của mình ra hiệu đã tìm thấy quẻ xăm của Tần Phong đang cầm. Bắt đầu dõng dạc đọc to cho thiếu niên nghe rõ
Viễn đại tiền trình định bất nghi
Thạch trung ẩn ngọc hữu thủy tri!
Nhứt triêu lương tượng phân minh phẩu,
Thủy mịch an nhiên bích ngọc kỳ.
Giải nghĩ đơn giản một chút cho cậu nghe. Câu đầu tiên "Viễn đại tiền trình định bất nghi" chính là nhấn mạnh rằng chúng ta phải vững vàng và kiên định trước mọi quyết định của mình, không được nghi ngờ cũng không được cảm thấy thất vọng trước các thách thức của thời gian.
Câu thứ hai "Thạch trung ẩn ngọc hữu thủy tri" tượng trưng cho sự tìm tòi và phát hiện giá trị thực sự hoặc tiềm năng, ngay cả khi nó bị ẩn giấu hay không rõ ràng. Chỉ có những con người kiên nhẫn và tận tụy mới có thể nhận ra và khai thác được những 'viên ngọc' quý báu này.
Câu thứ ba và thứ tư "Nhứt triêu lương tượng phân minh phẩu" và "Thủy mịch an nhiên bích ngọc kỳ" cùng lý giải việc một khi đã nguyện tâm hết sức thì ngay cả những điều tốt đẹp nhất cũng sẽ dần hiện rõ và tỏa sáng, giống như ánh sáng mặt trời soi rọi mọi vật hoặc như viên ngọc sáng ngời dưới dòng nước trong xanh. Quẻ này ý nghĩa trên mặt chữ là bổ đá thấy ngọc quý, hiểu sâu hơn một chút chính là phàm nếu như thực sự cố công làm việc gì nhất định sẽ thành công.
Tần Phong nghe xong đoạn giải quẻ ở trong lòng đối với vị đạo nhân trước mắt càng có thêm mấy phần kính trọng tin tưởng, nhưng lại cũng có những thắc mắc không biết nên nói như thế nào. Ánh mắt chăm chú nhìn đến đạo nhân trẻ tuổi trước mặt kia vừa mới thực hiện việc giải quẻ xong đang đóng lại quyển sách thu dọn sắp xếp một vài đồ đạt trên bàn gỗ của mình tiếp tục chờ đợi người khác nhân tiếp theo.
- Thật là chỉ cần cố gắng ắt sẽ thành công ?
- Người trẻ tuổi không cần khẩn trương như thế, mọi chuyện trên đời vốn đều cái lí riêng của nó. Phàm mưu sự tại nhân nhưng còn thành sự hay không đều phải tại thiên, lấy một câu nhân nghĩa định thiên chính là để nói tới phần ý tứ này. Lấy tâm bình thường đối đãi thế sự vô thường mới là đạo làm người chân chính nhất.
Tần Phong ngẫm nghĩ trong lòng rất lâu dường như chỉ trong một giây phút ngắn ngũi ấy thiếu niên thư sinh trong lòng có đốn ngộ sâu sắc với lời bình này, đứng trước thiếu niên đạo nhân đầu đội cao quan tỏa rộng như đóa hoa sen ôm quyền vô cùng kính cẩn cuối đầu hành lễ, giống như trò nhỏ ham học được tiên sinh ban tặng cho bài học quý trong lòng đối với tiên sinh mười phần đều là ngưỡng mộ.
Cuối cùng lấy từ trong áo của mình ra thêm ba mươi đồng tiền nữa chậm rãi đặt lên bàn, gương mặt của thiếu niên vui tươi phấn khởi hơn hẳn ban đầu đôi mắt nâu trầm ấm cũng dường như phát sáng lên tựa vầng thái dương chói chang của ngày nắng ấm khiến người ta dường như bị say đắm trong một cái nhìn này. Ngay cả đạo nhân định lực kinh người đứng trước ánh mắt kia cũng trong dạ sinh ra mấy phần quý mến đối với thiếu niên nhỏ, cái này là vô thức mà có hoàn toàn không thể nào nhận ra được.
- Đa tạ tiên sinh giảng giải, Tần Phong xin được thụ giáo. Khi nãy đã đưa trước mười đồng, mười đồng thêm nữa là phần Tần Phong cảm ơn tiên sinh đã giải quẻ cho mình, hai mươi đồng còn lại vài ngày tới sẽ có thiếu niên đến nơi này xem quẻ là trả tiền cho hắn. Còn về phần chỗ ngồi thì tiên sinh không cần lo lắng nơi này là khu vực quản lí của Tần gia tuyệt không có người dám đến chỗ của tiên sinh làm càn.
Đạo nhân trẻ tuổi lần này không có ý đáp lời nữa, nhưng trên gương mặt ngẫu nhiên hiển hiện ra ý cười rõ ràng vô cùng thâm thúy, là thưởng thức thiếu niên thiên tài trước mắt này lại là một phần trân trọng sự cầu học không ngừng của hắn cũng một phần nào đó lại là ngưỡng mộ một thân khí độ người đọc sách không tầm thường của hắn. Cuối cùng bàn tay dang tới thu hai túi tiền nặng trĩu ở trên bàn vào trong lòng rồi mới phất phất tay ý bảo thiếu niên có thể tiếp tục đi làm chuyện của mình không cần nấn ná lại thêm nữa.
Tần Phong mỉm cười chào tạm biệt, chân vui vẻ nhấc lên chỉ thiếu điều là nhảy chân sáo mà đi thôi. Đạo nhân đội cao quan nở rộ như đoa hoa sen mặc trên người áo bào đạo gia đơn bạc lần nữa ngồi xuống cái ghế dựa sau lưng của mình lười biếng ra mặt ngắm trời nhìn đất, hai túi tiền lớn cũng nhanh chóng được ông đặt lại ở bên trong túi áo của mình.
Thiếu niên tản bộ nhảy nhót vui vẻ như thế tự nhiên cũng khiến cho không gian trời đất có thêm mấy phần trong lành kì lạ, có chim hoàng tước không sợ người đập cánh bay đến đậu lại trên mái tóc của thiếu niên líu lo cất tiếng hót giống như nàng ca cơ phụ họa niềm vui nhỏ này. Đạo nhân dõi mắt nhìn theo thiếu niên đến nỗi xuất thần, cuối cùng khó khăn nén lại một hơi thở dài trong lòng.
- Có những người từ khi sinh ra mệnh đã dày hơn đất cao hơn trời. Thật sự khiến cho người ta ghen tị.
Vung tay áo một cái nhẹ nhàng vị đạo nhân trẻ tuổi dường như phát hiện ra có điều gì đó không đúng, lập tức như nhớ ra chuyện gì quay đầu dáo dác nhìn khắp hai bên con đường đến khi để ý không có ai đang nhìn đến chỗ của mình mới len lén từ bên trong ống xăm thẻ tre khi nãy lấy ra hai quẻ thượng thượng và hạ hạ giấu giấu giếm giếm nhét lại vào bên trong ống tay áo rộng thùng thình giống như ban đầu trước khi Tần Phong đến bốc quẻ. Sau khi làm xong chuyện trá phát hiện thấy cũng không có ai quan tâm đến bên này sự vụ thế nào mới thở nhẹ ra một hơi trút được gánh nặng lớn trong lòng.
Đạo nhân trẻ tuổi ho khan mấy tiếng, giả vờ nghiêm mặt bày ra dáng vẻ giăng bẫy đợi mồi chờ đợi vị khách hàng tiếp theo. Trong lòng cảm khái sâu sắc, mặc dù kiếm tiền từ thiếu gia hào môn là nhiều thật, nhưng mà so với kiếm tiền từ nữ tử tiểu thư đài các mà nói vẫn là khó khăn hơn và nhứt đầu hơn nhiều. Giả sử như một ngày gặp phải vài tên quái đản giống như Tần Phong tùy thời nhất tay hạ chân là phát hiện được cái môn đạo mà ông ẩn giấu để kiếm món tiền lớn kia, thật sự sẽ có ngày phải bỏ của chạy lấy người.
Thiếu niên lướt chân dưới nền trời từng đợt ánh ban mai chậm rãi chiếu rọi xuống thân thể của hắn dường như khiến cho bộ y phục đơn sơ đạm bạc bên ngoài của mình biến thành những mảng pha lê phát sáng rực rỡ. Thiếu niên cũng rất nhanh chân đã đi đến bên cổng thành lớn, quân binh giữ thành nhìn thấy Tần Phong đi tới tất cả đều vui vẻ gật đầu chào hỏi một câu Tần công tử, Tần Phong cũng y nguyên như thế mỉm cười vui vẻ với mọi người, đôi khi sẽ vẫy tay thậm chí còn có lúc bản thân dừng chân chém gió vài câu cùng với các quan binh giữ thành về những câu chuyện ngẫu nhiên nghe được không đầu không đuôi trên đời, cả bọn xúm lại kể nhau nghe rồi lại vô thức cùng bật cười giống như giữa họ không hề có chút khoảng cách vai vế nào.
Ai cũng không lạ gì nữa cái thiếu niên nổi tiếng có biệt danh tiểu thư sinh của Tần gia, tính cách thì không cần phải bàn so với mấy thiếu gia tiểu thư nhà giàu khác đều là tốt và dễ gần hơn rất nhiều. Cái này nguyên nhân có lẽ còn một phần đến từ cách ăn mặc bình dân của Tần Phong mang đến cho những người lính giữ thành một cảm giác gần gũi tựa như cái thiếu niên kia cũng không phải là Tần công tử của một trong tam đại thế gia đại danh đỉnh đỉnh.
Có người lính giữ thành nhân lúc mọi người đang làm việc không để ý đến mình lập tức chạy đến chỗ của thiếu niên chuyền tay cho hắn một quyển sách kiểu bìa đơn giản. Tần Phong thích thú cầm lấy vui vẻ trả tiền còn cảm ơn rốt rít người kia sau đó lại tiếp tục cất bước nhanh bước chậm rời khỏi thành.
Vừa đúng lúc ấy Trường An cũng đang thả bước đi dạo trên con đường đất phía ngoài khi đang đứng dưới một bóng râm lớn nghỉ chân lại vô tình nhìn thấy Tần công tử đang thả bước thong dong trên con đường bờ ruộng, thiếu niên đi giữa những cánh đồng vẫn còn hơi màu xanh ngát, từng sợi nắng ban mai từ phía bầu trời kia buông thỏng xuống cũng không biết là vô tình hay hữu ý giống như vô vàn tấm lụa vàng óng ôm trọn lấy thân người.
Bóng dáng của người thiếu niên ấy đắm chìm dưới nắng sớm mùa xuân cũng chẳng biết là ma xui quỷ khiến gì làm cho cái thiếu niên lang ngõ nhỏ phải chăm chú dõi theo không chớp mắt lấy một lần, một bóng hình giống nhân thần nhân hiển thế kinh động nhân gian.