Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 46 Tống Dương

Chương 46 Tống Dương


Hai thiếu niên chia tay nhau mỗi người đi một ngã đường rất nhanh đều đã hoàn toàn khuất dạng trong tầm mắt người kia, Trần Trường An lại lần nữa lướt đi trong con ngõ nhỏ không tên vẫn như thế vô tình giẫm lên phân gà vỏ tỏi nằm ngổn ngan khắp con đường. Nhưng mà dường như người trẻ tuổi cũng không thực sự để tâm đến nhiều như thế vẫn ngửa đầu nhìn ngắm màn trời đêm trên cao.

Nhất thời trong khoảng khắc lại khiến cho thiếu niên giày rơm nhớ lại một vài những câu chuyện nhỏ từng diễn ra giữa hai người, đại khái thì là thiếu niên cao lớn tên là Tống Dương kia sau một lần c·hết hụt ở trong con ngõ không tên chẳng những sau khi hoàn toàn bình phục không có nửa điểm mảy may sợ hãi đám người con nhà giàu kia, càng là khí phách cùng với lá gan của hắn đều tăng cao nhất là đối với công việc nặng nhọc ở ngoài mấy tòa long diêu nung sứ làm còn làm hăng sức hơn khiến cho đa phần mọi người ít nhiều đều có dáng vẻ bất ngờ suy ngẫm.

Còn đối với chuyện hắn gây hiềm khích với đám con nhà giàu kia thì cứ tuần tự vài tuần một lần. Mỗi lần như thế là lại nhìn thấy hai bên đuổi đánh nhau khắp nơi, thiếu niên Tống Dương bị một đám con nhà giàu rượt chạy như c·h·ó nhà có tang lần nào cũng khiến cho phố phường bị náo loạn, chỉ có một điều đặc biệt là từ sau trận đòn thừa sống thiếu c·hết ngày hôm đó ra mãi cho đến hiện tại dù là không ít lần hai bên đuổi nhau rơi vào đường cùng thế nhưng lại không có một lần nào Tống Dương b·ị đ·ánh nặng đến như thế nữa. Cái này cũng có thể là bởi vì thân thể thiếu niên cường tráng khỏe mạnh bị một trận đòn nặng như thế kích phát được tiềm năng ẩn giấu nào đó liên quan đến khả năng chịu đòn cũng không chừng. Hoặc là ở bên trong còn có nguyên nhân đặc biệt nào đó khác, cái này Trần Trường An không biết cũng chưa từng lên tiếng hỏi dò bao giờ.

Chỉ biết là từ cái ngày định mệnh cùng giúp nhau vượt qua hoạn nạn đó cho đến tận hôm nay, hai cái thiếu niên cùng khổ ở thành nhỏ liền kết bạn rất nhanh, chỉ là cái khía cạnh kết bạn này so ra có vẻ như kì lạ hơn theo lí lẽ thông thường. Tống Dương đối với một nửa ân nhân cứu mạng của mình chẳng những không có dáng vẻ cảm kích đáng ra phải nhìn thấy ngược lại cứ năm ba hôm thằng nhóc ấy lại chạy đến tổ trạch nhà bên này trêu chọc thiếu niên gầy ốm lẻ loi hiu quạnh.

Chương 46 Tống Dương