Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nhân Gian Khúc
Unknown
Chương 53 Thu lưới
Mấy người hộ vệ này cũng rất nhanh đã hiểu ý của hắn, lập tức vị đội trưởng đứng cao nhất trong hàng ngũ đã giơ tay lên cao ra hiệu cho những người đồng đội đằng sau của mình đi làm việc đã được phân phó từ trước. Tính cách của công tử nhà họ đương nhiên là rất tốt, thế nhưng cũng không thể vì thế mà chậm chạp công việc ảnh hưởng đến tâm trạng. Nhóm bảy tám người đứng ở phía sau tức khắc đều tản hết ra, chia thành hai nhóm người chạy qua hai bên thực hiện công việc của mình, cũng không có nói nhiều trực tiếp dùng hành động ép sát tất cả mọi người đang ra ra vào vào ở dưới cổng đá lớn. Một con đường vốn đang chật kín người đi lại, dưới áp lực của bảy tám vị hộ vệ và danh tiếng của Tần gia đã liền được dẹp gọn, mọi người đang đi đều bị cưỡng chế dừng lại dạt qua hai bên nhường đường, chỉ một thoáng ngắn ngủi bậc thang phía trước mắt đã hoàn toàn trống trải, thông thoáng để cho công tử Tần gia đi thẳng vào bên trong đền thờ.
Thành Sơn thành nằm ở tận cùng phương nam của Sơn Linh Quốc, ở dưới tình huống bình thường thì cũng chỉ có những tu sĩ từ bên ngoài đến nơi này để tìm kiếm cơ duyên đại đạo mà thôi, đương nhiên lâu thật lâu cũng sẽ có một vài ngoại lệ. Đó là các nhân vật không tầm thường đi du sơn ngoạn thủy ngang qua nơi này, thậm chí là hoàng đế giả trang vi hành. Vậy nên ở trên thực tế cách gọi người ngoại hương thực chất là để chỉ những nhân vật tiên gia không tầm thường từ xứ khác này.
Đương nhiên quang cảnh bạt ngàn và hùng vĩ của mấy dãy núi bao quanh nơi này lúc nào cũng làm người ta rung động không thôi, thế nhưng phần lớn nhưng người đã từng đặt chân đến nơi đây cũng đều có rất nhiều cách để miêu tả về nó, duy lại có một cách nói vô cùng phổ biến, đương nhiên cũng là cách nói được người dân trong thành chấp nhận nhiều nhất chính là chốn này nằm ở rất xa gót chân của thiên tử. Đây là một cách gọi ví von nhưng đã đủ ý tứ để miêu tả tình hình thực tế, đương nhiên nếu như muốn nói trắng trợn ra thêm một chút thì chỉ có một cách gọi chính là chốn vô pháp vô thiên nhất trong toàn thiên hạ.
Nước xa không cứu được lửa gần, hoàng thành ở quá xa lại bị rừng núi vây hãm, hoàng đế lão nhân gia cho dù có lòng cũng khó mà quản lí được toàn bộ nơi này một cách hoàn hảo, mà nói cho đúng chính là không thể quản lí nó một cách tốt nhất nên mới đưa ra quyết sách đem tòa thành trì này chia làm bốn phần, phân phát cho ba đại gia tộc đã có cống hiến cực lớn với quốc gia cùng chung tay nắm giữa, vừa thay phiên nhau quản lí các sự vụ từ lớn đến nhỏ. Đương nhiên ở trong đó cũng có ý ngầm để cho ba đại gia tộc tự kìm hãm quyền lực và quan sát lẫn nhau.