Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 12: Thiếu niên trường cung

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12: Thiếu niên trường cung


Chương 12: Thiếu niên trường cung

Ngay khi được bắn ra, mũi tên liền xoay tròn hình thành một c·ơn l·ốc x·oáy mang theo khí thế hủy thiên diệt địa lao thẳng tới chỗ Lý Thần Hy đang đứng.

Tụ thế đã xong vị thiếu niên lập tức lạnh giọng nói: "Cung giương chín vòng trời đất chuyển, vạn vật tan thành tro bụi bay. Tiễn thứ hai tên là Thiên Phong Cửu Luân."

Nói xong cô liền nhắm mắt lại, hồi tưởng về quá khứ đầy đau đớn.

Tiêu Nguyệt Ly mở mắt ra, ánh mắt kiên định hơn bao giờ hết. Tại thời khắc này không gian dường như ngưng đọng lại. Gió ngừng thổi, mây ngừng trôi, vạn vật đều im lặng, như đang nín thở chờ đợi điều gì sắp đến.

Trong tay cô cầm hai thanh trường đao có hình dáng cong nhẹ, lưỡi đao vuốt nhọn về phía mũi. Một thanh lam đao, lạnh lẽo như băng tuyết ngàn năm, một thanh lại đỏ rực phát ra sát khí bừng bừng. Chuôi đao được chạm khắc tinh xảo hình rồng phượng uốn lượn, lưỡi đao sắc bén như có thể cắt đứt cả hư không. Hồng đao tên "Phệ Hồn" lam đao kêu "Tuyết Nguyệt" hai thanh đao bổ trợ cho nhau, có thể phát huy ra uy lực vô song.

Lý Thần Hy cũng gật đầu nhìn về phía vị xa phu đáp: "Đã có thất cảnh xu thế."

Vị xa phu thấy vậy, khuôn mặt kinh hãi thốt lên: "Bắn ra mũi tên được hình thành từ thiên địa linh khí, đây chẳng lẽ là.. tiễn thuật trong truyền thuyết.. lấy khí ngự tên."

Lão quan chủ đứng ở một góc quan sát, dùng thuật vọng khí của đạo môn, dường như nhìn ra được điều gì nên vừa vuốt râu vừa tấm tắc khen ngợi: "Chân Ngôn Chi Thuật còn có thể nội dưỡng gần một vạn sợi hạo nhiên chính khí! Nội tình này đã không thua gì mấy vị hạt giống đọc sách ở Trung Thổ Thần Châu!"

Vị thiếu niên hướng mũi tên, nhắm về phía Lý Thần Hy, trầm giọng quát lớn: "Phong vân biến sắc khi cung giương, nhật nguyệt vô quang tiễn xé đường. Tiễn thứ nhất tên là.. Lưu Quang Phá Không."

Nghe lão quan chủ nói vậy vị thiếu niên ngồi nhắm mắt dưỡng thần từ nãy đến giờ liền mở mắt ra. Ngay lúc đó, một luồng linh khí sắc bén như lưỡi kiếm bỗng nhiên phát ra từ trên người cậu, lan tỏa ra tứ phía xung quanh khiến cho Lý Thần Hy cùng vị lão quan chủ phải lùi lại về sau, giữ khoảng cách, không dám đến gần. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đao này tên là Tuyết Nguyệt Băng Phong." Nói xong liền vung song đao, chém ra một luồng linh khí cực hàn, tựa như thác nước từ trên trời đổ xuống. Một đao này không chỉ làm đóng băng c·ơn l·ốc x·oáy được hình thành từ mũi tên mà cả cái Hạnh Hoa phố này đều bị băng phong đi lên.

Một tiếng "phốc" đột nhiên vang lên, mũi tên liền lao thẳng tới chỗ Lý Thần Hy với một tốc độ cực nhanh, phát ra âm thánh xé gió chói tai.

Đao không chỉ là hung khí để g·iết người, mà còn có thể cứu người. Rút đao vì chính nghĩa, hộ đạo thương sinh, tạo ra một cái công bình trong thế đạo này.

Nghe vị thiếu niên nói như thế, Lý Thần Hy liền hứng thú hỏi: "Tại sao lại là ba tiễn a? Ngươi có thể mỗi người một tiễn b·ắn c·hết bốn người chúng ta cơ mà."

Vừa dứt lời, mũi tên liền giống như bị một cỗ lực lượng vô hình nào đó chặn lại, không thể tiến thêm được một tấc. Thấy vậy Lý Thần Hy lại quát lên thêm một chữ: "Phá!" Thì ngay lập tức mũi tên liền giống như một tấm rương bắt đầu xuất hiện những vết nức nhỏ từ từ lan rộng ra xung quanh rồi vỡ tan tành không còn gì cả.

Thân cung dài hơn sáu thước, được chế tác từ cây Chu Nhan ngàn năm, nằm trên đỉnh Thiên Sơn, hấp thụ linh khí trời đất suốt ngàn năm.

Đối mặt với mũi tên kinh thiên động địa này, vị xa phu khẽ nhếch môi, hai tay điều khiển song kiếm, vẽ ra một trận đồ huyền ảo trên không trung rồi trầm giọng, quát lớn: "Vô cực sinh thái cực! Thái cực sinh lưỡng nghi! Lưỡng nghi sinh tứ tượng! Tứ tượng hóa bát quái! Bát quái phệ vạn vật!"

Vị thiếu niên nghe thấy giọng nói lạ liền hướng mắt về cỗ xe ngựa thì trông thấy một vị nữ tử áo hồng không biết từ lúc nào đã xuất hiện ở đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quan sát kĩ cây cung vị thiếu niên kia đang cầm, Lý Thần Hy khẽ nhíu mày nói: "Chu Nhan nhất tiễn, định phân thiên hạ, bắn phá cửu tiêu, trấn cửu thiên. Đây là.. thần binh của Sở gia - Chu Nhan Trường Cung!"

Lần này, vị thiếu niên liền dậm chân một cái, đạp hư không mà đi, thân hình lơ lững trên không trung, giương cung với phong thái bễ nghễ thiên hạ: "Chu Nhan tiễn xuất vạn cổ yên, Vạn quân kinh hãi tiễn kinh hồn. Một tiễn cuối cùng này tên là Liệt Thiên Thần Tiễn – Vạn Cổ Kinh Lôi."

"Tiễn pháp của Sở gia chỉ dùng để g·iết c·hết kẻ địch trên chiến trường chứ không phải để làm mấy chuyện ti tiện như là á·m s·át này. Phụ thân ta lựa chọn duy trì ngũ hoàng tử, đó là lựa chọn của ông ấy, chứ không phải của ta. Hơn nữa lấy cảnh giới của ta hiện giờ ba tiễn đã là cực hạn rồi." Vị thiếu niên đanh thép nói.

Tiêu Nguyệt Ly thấy vậy, trong tích tắc liền hiện ra đứng chắn trước mặt Lý Thần Hy rồi ngoái đầu lại nói: "Công tử lúc trước người từng nói mỗi một vị đao khách khi luyện đao khi rút đao ra điều phải minh bạch mình rút đao vì điều gì, khi đó người hỏi ta, ta chưa thể trả lời được, vậy bây giờ ta sẽ trả lời người."

Tương truyền, Chu Nhan trường cung còn là một thanh thần binh có linh tính, chỉ người nào được nó công nhận mới có thể sử dụng. Hơn nữa người sở hữu không chỉ cần có võ công cái thế mà còn phải có tâm hồn trong sáng, chí khí lẫm liệt, nếu như không xứng đáng, nó sẽ trở th·ành h·ung khí hủy diệt chính chủ nhân của mình.

Mũi tên v·a c·hạm với hắc uyên, tạo ra một t·iếng n·ổ lớn, cuối cùng bị hắc uyên kia, thôn phệ hoàn toàn, không còn một chút dấu vết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khoảnh khắc mũi tên rời cung, nó mang theo một sức mạnh kinh thiên động địa, có thể xé toạc không gian, xuyên thủng vạn vật, cùng sát ý ngập trời lao thẳng về phía Lý Thần Hy.

Nếu nói kiếm tu, đao tu, võ tu, trận tu.. là lưu phái thường thấy nhất trong tu hành giới thì tiễn tu lại là một loại tồn tại cực kì hi hữu, bởi vì loại này cự ly xa công kích phương thức chỉ thích hợp dùng trên chiến trường chứ không quá thích hợp cho người tu hành ở giữa, sử dụng khi đối quyết. Nhưng có một điều chắc chắn đó là nếu như có người nào đó quyết định tu hành này đạo, thì nhất định thiên phú phải cực kì nghịch thiên, là trong vạn người mới chọn được một cường giả.

Nghe vậy, vị thiếu niên này lập tức duỗi người, căng dây cung ra, nhưng điều kỳ lạ là không hề có mũi tên nào nằm trên dây cung cả. Trong lúc vị xa phu và Lý Thần Hy đang thắc mắc thì đột nhiên hai người cảm nhận được thiên địa linh khí xung quanh giống như bị một cỗ lực lượng nào đó thu hút, từ bốn phương tám hướng bất ngờ đổ dồn về phía thanh trường cung đang cầm trên tay vị thiếu niên kia, rồi hội tụ lại thành một hình mũi tên, phát ra ánh sáng chói mắt.

Theo từng lời nói của vị xa phu, không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo, hình thành một động hắc uyên sâu thẳm, như một cái lỗ đen vũ trụ thu nhỏ, có thể thôn phệ tất cả. Mọi thứ xung quanh, kể cả ánh sáng, đều bị hút vào trong hắc uyên này, không thể thoát ra.

Cô liền mở miệng lên tiếng, giọng nói vang lên đầy uy nghiêm: "Năm đó ngay tại lúc ta tuyệt vọng nhất là công tử đã cứu ta, nếu như bây giờ người trong thiên hạ đều muốn công tử c·hết vậy thì ta liền rút đao ra.. chiến một cái thiên hạ này!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Đúng lúc đó, Tiêu Nguyệt Ly bỗng cất lên tiếng nói, âm thanh trong trẻo như suối reo: "Công tử, tiễn thứ hai này để ta cản cho."

Mũi tên này không chỉ được hình thành từ linh khí thiên địa thuần túy mà nó còn mang theo sát khí và thần ý của người sử dụng.

Mắt thấy Lý Thần Hy dễ dàng cản lại tiễn đầu tiên của mình nhưng vị thiếu niên thần sắc vẫn đạm mạc như cũ, căn bản không thèm để ý. Cậu lại tiếp tục duỗi người, giương cung lên, tụ thế chuẩn b·ị b·ắn ra tiễn thứ hai.

"Ầm!"

Lúc cô đã từ bỏ hết mọi hy vọng sống thì công tử đã xuất hiện cho cô lý do để tiếp tục sống tiếp, còn truyền cho cô pháp môn dẫn dắt cô bước vào con đường tu hành. Khi ấy cũng là lúc cô mới minh bạch giữa người bình thường và người tu hành ở giữa chênh lệch, cũng là lúc cô quyết tâm luyện đao bởi vì cô không muốn trở lại thời khắc bản thân mình chỉ có thể bất lực đứng đó trơ mắt nhìn mà không thể làm gì cả.

Năm đó cô chỉ là một đứa trẻ sống trong một gia đình bình thường ở đất Ngọc Kinh thành, mặc dù nhà không mấy khá giả nhưng gia đình luôn hòa thuận, sống với nhau rất vui vẻ, chỉ vì một trận người tu hành ở giữa quyết đấu mà tai lây vạ gió, khiến người trong nhà tất cả đều c·hết hết chỉ còn duy nhất cô là người còn sống sót duy nhất.

Vị xa phu ngồi trên chiếc xe ngựa, quay đầu qua nhỏ giọng đầy vui vẻ nói: "Công tử, một đao vừa rồi của tiểu Ly.."

Mắt thấy cả ba mũi tên đều bị phá, vị thiếu niên chỉ khẽ thở dài, thu cung lại, thân hình dần biến mất giữa không trung, một lúc sau có một giọng nói vọng lại: "Cẩn thận người trấn giữ ở đầu phố tiếp theo đấy, lấy thực lực của các ngươi hiện giờ, không cản được vị đó đâu."

Cậu liền tháo thanh trường cung đỏ rực như máu đang đeo trên lưng xuống rồi dậm chân nhảy lên nóc nhà, đứng ở chỗ cao nhất bên trong tòa đạo quan. Ánh mắt lạnh lùng nhìn thẳng vào Lý Thần Hy, "đại đạo chí giản, phân vì ba chiêu. Nhất tiễn phá chiêu, nhất tiễn phá phòng, nhất tiễn đoạt mạng. Nếu như có thể cản được hết cả ba mũi tên thì xem như các ngươi đã qua cửa ải này." (đọc tại Qidian-VP.com)

Đối mặt với mũi tên dữ tợn đang lao tới, Lý Thần Hy sắc mặt vẫn bình tĩnh, toàn thân phát ra một cổ cuồn cuộn hạo nhiên chính khí hệt như trích tiên lâm phàm, cậu liền chấp hai ngón tay lại kẹp lấy đầu mũi tên đang lao tới rồi hét lớn lên.

Lý Thần Hy liền gật đầu nói: "Tuổi còn trẻ mà đã có được tâm tính như thế, xem ra đời này Chu Nhan trường cung đã tìm được một vị chủ nhân tốt! Được rồi, ngươi ra tay đi tiễn đầu tiên của ngươi để ta tiếp."

Mỗi khi Chu Nhan Trường Cung được bắn ra, tiếng cung vang lên như sấm rền, ánh sáng từ thân cung lóe lên như chớp giật, mũi tên xé gió lao đi với tốc độ kinh hoàng, không gì có thể cản nổi.

"Quân tử nổi giận, lưu tiễn tại đây!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12: Thiếu niên trường cung