Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 5: Bố cục trước trận đại chiến

Chương 5: Bố cục trước trận đại chiến


Phía tây Ngọc Kinh thành có một sòng bạc rất lớn tên là Linh Nhân Phường. Người có thể đ·ánh b·ạc ở chỗ này tuyệt đối không là người bình thường, không là hoàng thân quốc thích thì ít nhất cũng là danh gia vọng tộc, quý tộc quyền quý có tiếng nhất, nhì Đại Lương. Ngoài đ·ánh b·ạc ra thì cũng có thể mở ván cược ở đây. Mặc kệ bất cứ ai ở ngoài có thân phận như thế nào, một khi bước chân vào đây thì cũng phải tuân thủ quy cũ "thua cược thì phải trả tiền, không có tiền thì để lại mạng".

Vài năm trước Hộ bộ thượng thư đích trưởng tử từng thua cược ở đây xong còn đại náo một trận. Ngày hôm sau liền có một chiếc xe ngựa được đưa đến trước cửa phủ, trong xe là xác của vị trưởng tử kia.

Nhưng điều kì lạ là vị thượng thư quyền cao chức trọng ấy lại dường như không có ý định tìm Linh Nhân Phường tính sổ. Khiến cho người khác càng thêm đồn đoán về thế ngực ngầm đứng đằng sau vị đại lão bản thần bí - người đã lập ra Linh Nhân Phường này.

Một lát sau, có một bóng người bỗng xuất hiện trước cửa Linh Nhân Phường. Đó là Lý Thần Hy. Cậu khoác trên mình một bộ trường bào trắng tinh, tay cầm một quyển sách cổ, dáng vẻ rất thư sinh, nho nhã, hoàn toàn không giống với những kẻ thường lui tới Linh Nhân Phường.

Bước chân vào bên trong, Lý Thần Hy lập tức đảo mắt quan sát xung quanh, sau một hồi quan sát thì cậu đã nhìn thấy một vị trung niên, trong tay đang cầm quạt giấy đứng phe phẩy trên lầu hai, kiểm tra xem trong số các ván bài đang diễn ra, có người nào dám g·ian l·ận không.

Lý Thần Hy liền đi tới chỗ vị đó và nói: "Vị lão ca này hảo a, ta đang muốn mở một ván cược ở chỗ các ngươi, không biết cần làm như thế nào?"

A Tam nghe vậy, quay đầu nhìn Lý Thần Hy, ánh mắt hiện ra vẻ dò xét. Hắn thấy Lý Thần Hy ăn mặc như một thư sinh, lại có vẻ mặt bình tĩnh, tự tin, không hề giống với những kẻ ham mê c·ờ· ·b·ạ·c, trong lòng không khỏi sinh ra nghi ngờ.

Đột nhiên có một vị phu nhân dung mạo khuynh thành đi từ trên tầng ba xuống và nói: "A Tam, ngươi lui xuống đi, ván cược của vị công tử này, để ta tới tiếp quản". Sau khi dặn dò xong tên quản sự tên là A Tam kia thì vị phu nhân này liền quay lại nhìn về phía Lý Thần Hy ôn nhu nói: "Mời công tử đi theo ta."

Lý Thần Hy liền đi theo vị phu nhân kia đi vào một căn phòng bí mật. Bên trong chỉ là một màu tối đen như mực, giống như đi vào một không gian khác vậy, đi được một đoạn thì cậu đã thấy bản thân mình đột nhiên xuất hiện ở một sảnh đường rộng lớn, trang trí lộng lẫy, xa hoa. Trên đài cao, có năm người đeo mặt nạ, ngồi ở năm góc khác nhau trong sảnh đường, khí tức thâm trầm, khó đoán.

Vị phu nhân liền lên tiếng giải thích cho Lý Thần Hy: "Đây là năm vị thiết diện phán quan phụ trách tiếp nhận và quản lý các ván cược, công tử chỉ cần nói ra yêu cầu về ván cược của mình, thì năm vị ở đây sẽ truyền tin cho đại lão bản, nếu đại lão bản có hứng thú với ván cược của công tử thì sẽ gửi tờ giao ước đến đây. Lúc đó công tử chỉ cần ký vào giao ước vậy thì Linh Nhân Phường sẽ công bố ván cược ra bên ngoài. Đến khi ván cược kết thúc phía bọn ta sẽ lấy đi ba phần tiền cược còn bảy phần sẽ về tay công tử."

Nghe xong, Lý Thần Hy liền nói với năm vị phán quan: "Từ khi ta bước chân vào đây thì chắc ai trong các vị cũng đều biết thân phận của ta rồi nên ta sẽ bỏ qua phần giới thiệu. Ván cược của ta rất đơn giản ngày mai hoàng đế Đại Lương sẽ cho người á·m s·át ta ở chín con phố, ta muốn mở một ván cược xem ta có thể đi qua được mấy đầu phố."

Vừa dứt lời, Lý Thần Hy liền nhìn thẳng vào năm vị phán quan, trầm giọng nói: "Không biết ván này của ta Linh Nhân Phường có dám nhận hay không?"

Nửa canh giờ sau, một con hạc giấy đột nhiên bay tới chỗ của Lý Thần Hy rồi biến thành một tờ giao ước.

Thấy vậy Lý Thần Hy liền mở ra đọc thử, thấy không có vấn đề gì nên quyết định đặt bút ký vào.

Một vị thiết diện phán quan đột nhiên lên tiếng nói: "Đại lão bản của chúng ta muốn hỏi tại sao công tử lại muốn mở ván cược nguy hiểm này? Phải biết làm như vậy chẳng khác nào là đang công khai, thách thức hoàng thất Đại Lương."

Lý Thần Hy khẽ mỉm cười nói: "Ta mở ván cược này chỉ là vì sắp phải đi xa nên muốn kiếm chút lộ phí thôi, còn về việc bọn họ nghĩ như thế nào đó là chuyện của bọn họ a."

Vị phán quan kia liền gật đầu đáp: "Đã hiểu." Nói xong hắn liền phất tay một cái, Lý Thần Hy liền xuất hiện ở bên ngoài Linh Nhân Phường.

"Bản lĩnh trận pháp của vị phán quan vừa rồi đúng là không tệ a." Nói xong câu đó, Lý Thần Hy liền cất bước rời đi, biến mất trong dòng người tấp nập.

Sau khi rời khỏi Linh Nhân Phường, vị thiếu niên bạch y này liền hướng về phía Đế Lâm Lầu. Nơi đây không chỉ nổi tiếng với những món ăn ngon, rượu quý, mà còn là nơi lui tới của giới quan lại, quý tộc.

Mặc dù mới chỉ là ban ngày nhưng trong Đế Lâm Lầu vẫn tràn ngập tiếng cười nói ồn ào vọng ra, náo nhiệt không kém gì ban đêm. Lý Thần Hy bước vào trong, lập tức có người ra đón tiếp.

"Công tử muốn dùng bữa hay là?" Một gã tiểu nhị tiến tới, ân cần hỏi.

Lý Thần Hy khẽ mỉm cười, đáp: "Ta có hẹn với Đông gia của các ngươi."

Tiểu nhị nghe vậy, khẽ giật mình, ánh mắt dò xét nhìn Lý Thần Hy. Hắn biết rằng, Đông gia của Đế Lâm Lầu là một nhân vật bí ẩn, không phải ai cũng có thể gặp được.

"Xin công tử chờ một lát, ta sẽ đi bẩm báo." Tiểu nhị nói xong liền nhanh chóng rời đi.

Lý Thần Hy bèn đứng chờ ở sảnh, thuận tiện quan sát quan cảnh xung quanh. Đế Lâm Lầu được trang trí vô cùng lộng lẫy, xa hoa, từ những bức tranh sơn thủy, đến những món đồ cổ quý giá, tất cả đều toát lên vẻ sang trọng, quyền quý.

Không lâu sau, tiểu nhị quay trở lại, cung kính nói:

"Đông gia mời công tử đi lên trên tầng cao nhất."

Lý Thần Hy khẽ gật đầu, đi theo vị tiểu nhị.

Lầu cao nhất của Đế Lâm Lầu được thiết kế theo phong cách riêng biệt, yên tĩnh và trang nhã hơn nhiều so với những tầng dưới.

Tiểu nhị dừng lại trước một căn phòng, khẽ gõ cửa, rồi cung kính nói:

"Đông gia, khách nhân đã đến."

"Vào đi." Một giọng nói trầm ấm vang lên từ bên trong.

Tiểu nhị mở cửa, rồi lùi lại, nhường đường cho Lý Thần Hy.

Trong phòng, một vị nữ tử trung niên đang ngồi bên bàn trà, ung du·ng t·hưởng thức.

"Cuối cùng thì ngươi cũng đến.." Vị đông gia của Đế Lâm Lầu khẽ mỉm cười nói.

Lý Thần Hy gật đầu đáp lại: "Đông gia đã chờ ta lâu rồi sao?"

Vị đông gia chỉ lắc đầu, trong lời nói mang theo vẻ châm chọc: "Không lâu.. Ta chỉ chờ ngươi vỏn vẹn có mười năm mà thôi."

"Ta đã biết đông gia là người của phụ thân ta sắp xếp bảo vệ ta từ lâu. Chỉ là sợ làm lộ thân phận của ngươi cho nên là không tiện đến gặp mặt mà thôi."

Vị đông gia nghe vậy, liền đưa tay ra hiệu cho Lý Thần Hy ngồi xuống.

"Ngồi đi.. Chúng ta vừa uống trà, vừa nói chuyện."

"Không cần đâu ta còn có chuyện phải quyết, hôm nay ta tới đây chỉ nhờ đông gia ngày mai giúp ta cản một đầu phố, thế là được rồi, những nơi khác tự sẽ có người thay ta cản lại." Lý Thần Hy nhìn về phía vị đông gia, mỉm cười nói.

"Được! Xem ra, là ta đã đánh giá thấp ngươi rồi.. Ngươi không hề đơn giản như vẻ bề ngoài."

Lý Thần Hy không nói gì cả, chỉ chắp tay đa tạ rồi cứ thế rời đi.

...

Cùng lúc đó, tại hoàng cung Đại Ly, trong phủ của tam hoàng tử.

Tô Tinh Hà liền lên tiếng hỏi thiếu niên mặc thanh y bên cạnh: "Ngũ đệ, chuyện phụ hoàng dặn dò chắc ngươi cũng đã rõ, ngoại trừ con phố cuối cùng do Lữ công công trấn giữ thì phố Phi Vân, phố Tàng Binh, phố Long Uyên, phố Duyên Khởi ta đều có bố trí nhân thủ cả, vậy bốn đầu phố còn lại giao cho ngươi ra tay không có vấn đề gì chứ?"

Tô Phong Sơn nghe vậy liền đáp: "Cứ làm theo ý của của tam ca, phố Lăng Vân, phố Hạnh Hoa, phố Hồng Hỷ cùng phố Quân Ngữ, ta sẽ sắp xếp thỏa đáng."

Hoàng thất Đại Lương đời này có tất cả sáu vị hoàng tử, đại hoàng tử và tứ hoàng tử đã mất sớm từ nhỏ, nhị hoàng tử tài năng bình thường, trừ lục hoàng tử đã biệt tâm biệt tích từ mấy năm trước ra thì trong số các hoàng tử còn lại, tam hoàng tử - Tô Tinh Hà và ngũ hoàng tử - Tô Phong Ly là hai vị hoàng tử được hoàng đế Đại Ly thương yêu nhất cũng là hai vị có tài năng nổi bật nhất để cạnh tranh nhau vị trí thái tử đang bỏ trống kia.

Trong những năm gần đây, sức khỏe của hoàng đế Đại Lương càng lúc càng có dấu hiệu suy yếu. Chính vì vậy có không ít vị đại thần trong triều và các thế lực quyền quý ở Ngọc Kinh Thành đã bắt đầu ngấm ngầm lựa chọn và ủng hộ một trong hai vị hoàng tử này.

Một giọng nói đột nhiên vang lên ngoài cửa: "Bẩm điện hạ, thần có việc gấp cần thông báo."

Tô Tinh Hà nghe vậy liền nhíu mày, lớn tiếng nói: "Vào đi! Ta và ngũ đệ đang bàn chuyện quan trọng! Tốt nhất nên là chuyện hệ trọng nếu không thì coi chừng cái mạng c·h·ó của ngươi đấy!"

Một tên thái giám liền hớt ha, hớt hải chạy vào, quỳ xuống đất hành lễ: "Nô tài tham kiến nhị vị điện hạ."

"Đứng lên đi, có chuyện gì mau nói, không thấy bổn hoàng tử đang bận sao?" Tô Tinh Hà liếc nhìn tên thái giám, thản nhiên nói.

Vị thái giám kia liền vội vàng đứng lên, run giọng bẩm báo: "Bẩm.. bẩm hai vị điện hạ, phía Bắc Cảnh mới đến truyền đến tin tức, hôm nay vị tướng quân trẻ tuổi kỳ tài ngút trời kia đã.. khởi hành đến kinh thành để làm lễ sắc phong trở thành đại tướng quân. Nếu không có gì ngoài ý muốn thì.. sáng sớm ngày mai sẽ lập tức tới cổng Ngọc Kinh Thành."

Tô Tinh Hà mặt đầy hứng thú hỏi: "Ồ! Người mà ngươi nói có phải là vị tướng quân chỉ dùng có hai năm thời gian, mà từ một binh sĩ bình thường, không có chỗ dựa, liền trở thành thống soái của cả Bắc Cảnh, lập nên kỳ tích vang danh khắp cả tòa Long Uyên Thánh châu đúng không?"

Vị thái giám kia liền đáp: "Thưa điện hạ, nô tài nói chính là vị đó a. Nô tài còn nghe nói là bệ hạ cũng muốn nhìn thấy mặt vị này một lần cho nên mới hạ lệnh làm lễ sắc phong ngay tại kinh thành."

Tô Phong Ly nghe thấy vậy, bỗng lên tiếng nói: "Tam ca vừa vặn ngày mai tên kia không phải cũng lên đường về Đại Chu sao, huynh nói xem nếu đoàn quân hộ tống của vị tướng quân kia tình cờ gặp phải đoàn sứ giả đang đóng quân ở ngoài thành thì sẽ phát sinh chuyện gì a?"

Tô Tinh Hà suy nghĩ một lúc rồi ra lệnh cho vị thái giám: "Ngươi đến phủ của Lễ bộ thượng thư, nói cho hắn dàn xếp chuyện này đi, nếu như có ai hỏi thì cứ nói là những cổng thành khác đang trong quá trình tu sửa, không thể sử dụng được."

Nói xong Tô Tinh Hà liền đứng lên, cầm lấy ly trà uống một ngụm, rồi nhìn ra ngoài phía cửa sổ, thần bí nói: "Xem ra ngày mai ở Ngọc Kinh thành này chắc chắc sẽ trở nên rất náo nhiệt!"

Chương 5: Bố cục trước trận đại chiến