Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 125: (1) Vì một chữ Nhàn, quan trọng thế sao?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 125: (1) Vì một chữ Nhàn, quan trọng thế sao?


Thanh Diệp chân nhân mỉm cười, không nói gì cả.

"Long Duy, ngươi nói xem. Ngươi cảm thấy hiện tại thế nào?"

"Ha ha ha. Bản Long dùng 1 năm từ Luyện Khí đến Đại Thừa. Bỏ ra thêm 1 năm ngưng tụ đạo quả, tấn thăng Tiên chi cảnh. Sau trăm năm liền thành Đại La.

Lão Tử hạ xuống quân cờ trên tay, mỉm cười hỏi:

Chỉ có một người đang không ngừng tự hỏi bản thân.

Ngươi gọi ta là tỷ tỷ, giờ lại muốn giành với tỷ tỷ sao?"

Nếu vậy thì mơ một chút thôi, dù sao cũng quá mệt mỏi rồi, chẳng mất mát gì cả."

Chương 125: (1) Vì một chữ Nhàn, quan trọng thế sao?

Nguyễn Long Duy quay về Thanh Bình giới, trả thù lên đầu những kẻ từng dám tính kế hắn.

"Lấy Nhàn làm tâm, không muốn bị ép buộc.

Như vậy thì yêu cầu của tổ tiên vừa hợp ý ta, không phải sao?"

"Chấp nhận số phận chẳng phải dễ dàng hơn sao?

Xung quanh tràn ngập mỹ nữ, đều nằm trên giường đệm của chính mình,

"Sư phụ, ta không chỉ thay ngài bảo vệ Thiên Kiếm Sơn Trang. Còn giúp đưa nó làm đệ nhất thế lực của Thanh Bình Giới.

Vị trí của người phân ra thành khu vực nhỏ, mà tường ngăn là những miếng lụa mỏng.

Nguyễn Long Duy nghe thấy giọng nói này liền bị kích thích.

Mục tiêu mà ta truy cầu là gì? (đọc tại Qidian-VP.com)

"Bịch"

Người ta còn chưa được ở cùng đại nhân đủ lâu nữa đây này." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đến lúc đó lại có thể thảnh thơi như mong muốn mà lại không cần phải khổ sở như hiện tại.

Cái gì mà chưa đủ lâu? Cả đêm qua đại nhân đều bị các ngươi làm cho mệt c·hết, bây giờ còn đang nghỉ ngơi kia kìa.

Ta chỉ muốn trở nên mạnh hơn, đến khi có thể sống thảnh thơi, không còn phải nghe theo ai.

Một tiếng đập vào bàn tay vang lên, lại kèm theo một giọng nói nũng nịu, tà mị. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau khi trở thành bá chủ vạn giới, Nguyễn Long Duy muốn gì đều có, bất kì tâm nguyện đều có thể hoàn thành.

Tâm thần của Duy hiện tại như bị rơi vào vòng xoáy, mà bên trong đều là suy nghĩ tiêu cực của hắn.

Hắn chỉ ngẩng đầu nhìn trời. Sau đó lại nhắm mắt tận hưởng cảm giác hiện tại.

Nói đúng hơn, hắn b·ị đ·ánh thức.

"Muội muội, ngươi xem thử lại lời nói của ngươi đi.

Lại một giọng nữ vang lên, thanh âm tựa như chim họa mi hót nhưng nghe kỹ lại cảm thấy được chút cảm xúc ghen tỵ, giận dỗi trong lời của nàng:

Ngồi đối diện hắn bất ngờ thay lại là Lão Tử.

Còn hắn, chính là người đứng đầu Tiên Vực hiện tại, Nguyễn Long Duy.

Đây không phải giống như mong muốn của ta sao?

Khuôn mặt hắn thêm hồng, mồ hôi cũng bắt đầu tiết ra, máu cũng vận chuyển về vùng dưới bụng nhanh hơn.

Thống trị vạn tộc quá dễ dàng. Ha ha ha."

Nguyễn Long Duy vô cùng hưởng thụ, hắn nhắm mắt chờ đợi xúc cảm chạm đến vị trí tiếp theo.

Thật là phê.

Khi mở mắt ra, hắn đang ở một nơi khác.

Lần lượt là Hạ Hầu Trường Giang, Mục Lão, nam tử bí ẩn ở An Lộc, nữ tử bí ẩn ở thành An Lộc, Tử Minh chân nhân, Ngư Nhất, Ngư Nhị.

Không dừng lại, cảm giác tiếp tục đi thấp xuống bụng, chạm vào phần hông.

Chẳng lẽ lại là một giấc mơ đẹp sao?

Nguyễn Long Duy trở về Tuyệt Linh chi giới tìm gặp Nhược Mộc để trả ơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 125: Vì một chữ Nhàn, quan trọng thế sao?

"Cũng không phải.

Sau đó ta dẫn quân đi chinh phạt toàn bộ Hồng Hoang, lại đạp Tam Hoàng xuống chân.

Thêm 200 năm chứng thánh, sớm siêu việt thành tựuu các thánh nhân thời kỳ trước.

"Đúng vậy phu quân đại nhân, ngài thật vĩ đại. Nhờ có ngài mà vạn tộc rốt cục cũng có người lãnh đạo.

Hắn đắm chìm trong khoái lạc rất lâu, cùng với số mỹ nữ nhiều không kể xiết vui đùa.

Nữ tử ở bên cạnh cũng mỉm cười, nhẹ nhàng nói thêm:

Chỉ mới hơn mấy trăm năm khi ta rời khỏi Tuyệt Linh chi giới, liền đã bỏ gọn Hồng Hoang vào túi của mình."

Hắn mệt mỏi ngủ th·iếp đi.

Mỗi nàng đều là thánh nữ, cung chủ, gia chủ của mỗi thế lực lớn nhỏ khắp Tiên Vực.

Hai người đang ngồi đánh cờ cùng nhau, vừa đàm đạo.

Hiện tại hắn đang tận hưởng cảm giác, sao có thể phân tâm được?

Bây giờ, ta còn giúp ngài trả thù cũ.

Lại đưa những bạn cũ của mình như Trần Tam, Cố Trường Thiên, Cố Thanh, Heo Đen, Tử Long quay về Hồng Hoang.

Hương thơm dịu nhẹ, tựa như cánh hoa nhài xông vào mũi của hắn.

Ở cảnh giới của hắn, có thể nhìn trộm suy nghĩ của Thanh Diệp dễ dàng.

Mỗi nàng đều là cực phẩm, ngay cả trong mơ trước đây hắn cũng chưa từng dám mơ qua.

Suy nghĩ tiêu cực được tích lũy qua nhiều lần thất bại, phải liều mạng bỏ chạy để cầu sinh.

Nguyễn Long Duy cũng không cần Thanh Diệp trả lời.

Ngài nói xem, đã hài lòng chưa?"

Không biết qua bao lâu, Nguyễn Long Duy tỉnh lại.

Nguyễn Long Duy nhìn ngắm nữ tử trong lòng mình, lại mỉm cười nhớ lại thành tựu của bản thân.

Cũng chính là phu quân của các nàng.

Điểm cuối đại đạo, siêu thoát chúng sinh hay sao?"

Hắn cầm lên Minh Nguyệt kiếm đâm vào tim từng người, chậm rãi, nhẹ nhàng lấy đi mạng sống của họ. Sau đó, họ sử dụng thuật pháp nghịch tử, cứu sống những người này rồi lặp lại.

Nàng tuy nói nhưng tay lại không ngừng lại, tiếp tục men theo đường bụng đi xuống.

Đúng y theo sở thích của hắn vậy.

Khi nhớ lại, hắn cười càng to hơn:

Chỉ có ngài mới xứng với danh bá chủ Hồng Hoang mà thôi."

Nguyễn Long Duy thích thú vì được khen ngợi, bắt đầu nhắm mắt tận hưởng.

Cái gì? Không phải chỉ một người ư?

Hiện tại hắn vẫn chưa mở mắt ra.

Chỉ dùng mũi để cảm nhận mùi hương xung quanh, lại đưa lưỡi ra ngoài liếm môi khô.

Nguyễn Long Duy nghe các nàng nói chuyện nhưng cũng không quá để ý.

Liệu có đáng không?"

Chỉ cần hoàn thành thì có thể đứng trên bao người, trở thành bậc tồn tại như Lão Tử đại nhân."

Thân là Long, lại bị tu sĩ hạ giới chà đạp, bị xem như quân cờ để đùa giỡn.

Tỷ tỷ ta mới là người thua thiệt, không lọt nổi vào mắt xanh của đại nhân. Chỉ có thể len lén vụng trộm lúc ngài ấy chợp mắt.

Đây là phòng ngủ của hắn. Phòng ngủ lớn như sân bóng vậy.

"Tỷ tỷ, ngươi đừng có tham lam như vậy nha.

Lại qua rất lâu, Nguyễn Long Duy bắt đầu cảm thấy hơi đau hông.

Đạt được mong ước của bản thân, một cuộc sống tự tại, vô lo vô nghĩ, không hề bị ai quấy rầy. Hoặc đúng hơn là không ai dám quấy rầy.

Hắn cảm nhận được cảm xúc mềm mại, như có vật êm ái gì đó chạm vào thân thể của mình.

Nguyễn Long Duy, ngươi thấy đúng không?"

"Tổ tiên hi vọng ta trở thành Tổ Long, thống lĩnh Long tộc.

Giấc mơ lần này quá chân thật. Rất hợp ý hắn!

Nguyễn Long Duy nhìn Thanh Diệp nói:

Tiếp đến sẽ là chư thiên vạn giới.

"Cứ như là một giấc mộng vậy.

Lúc này, khung cảnh lại thay đổi.

Không biết qua bao nhiêu năm sau, hắn mở mắt ra. Nơi đây ở trong một cảnh viện nhỏ.

Chợt có cảm xúc lần lượt xuất hiện ở trên trán, rồi đến hai má, đến cổ, lại xuống một chút ở phần ngực.

Tiếp đến lại là mùi hương gỗ.

Hắn nằm xuống, ôm một nữ tử vào lòng, lại nhìn sang xung quanh.

Còn có thể nói gì đây? Đệ tử hắn may mắn hốt được giờ đã trở thành bậc tồn tại hắn không dám nghĩ tới, bây giờ còn trở về giúp hắn. Cách tốt nhất chỉ có thể yên lặng mỉm cười mà thôi.

"Đây là bàn tay phụ nữ chạm vào ta sao?

Thời gian bị ngừng lại, vạn vật chỉ biết im lặng chờ đợi.

Mà ở cạnh bên hắn, là Thanh Diệp chân nhân.

Mùi nước hoa không nồng mà dịu nhẹ, tinh tế. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 125: (1) Vì một chữ Nhàn, quan trọng thế sao?