Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 212: Mục đích đến Bắc Kiếm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 212: Mục đích đến Bắc Kiếm


Một tên tu sĩ cúi người, cung kính hỏi: "Đường chủ, chúng ta nên xử lý việc lần này thế nào?"

"Bằng cách này có thể vận dụng được trận pháp, bù lại phải tiêu hao không ít linh thạch."

Bảo An Đường. Một nơi nào đó.

Mừng? Có ý gì? Chẳng lẽ ngươi biết được gì đó mà ta không biết?

Hồng Giang Ly nghe xong liền suy nghĩ đăm chiêu. Sau một lúc, cô ta tỏ ra thất vọng, nói:

Bày trận này còn cần nhanh sao? Hắn chỉ cần hiệu quả!

Bị đối phương nhìn rõ ràng, Nguyễn Long Duy cũng không giấu:

Bởi vì hiện tại hắn đang đóng giả tu sĩ Luyện Khí kỳ nên không tiện phóng thích thần thức để nhìn trộm, chỉ có thể giả vờ không biết, tiến hành tương kế tựu kế.

"Lẽ nào ngươi có được truyền thừa của Ẩn Nguyệt Giáo?"

"Cho nên câu hỏi nên đặt ra ở đây không phải là ta muốn gì ở ngươi mà phải là ngươi muốn gì ở nơi này."

Giang Hồng Ly nhíu mày, giọng nói hơi khó chịu:

"Vì sao ngươi còn ở đây?"

Vân Huỳnh chờ đợi bóng lưng của Nguyễn Long Duy biến mất, mới nói:

Dù không hiểu nhưng hắn không hỏi, chỉ lẳng lặng chờ đợi.

"Hỏi cái gì? Trình độ của ngươi quá tệ. Tốc độ phản hồi quá chậm. Ta hết hứng thú với nó rồi. Mau đi."

Nếu như Nguyễn Long Duy có mặt ở đây, hắn sẽ nhận ra được hai người này. Một người là tu sĩ hắn từng gặp qua khi người của Bảo An Đường đến hiện trường viện trợ. Vị còn lại là Bảo An Đường Đường Chủ, Quế Tẫn Bình.

Mà "dịp nào đó" này lại tình cờ là lần ra ngoài làm nhiệm vụ này.

Hắn thận trọng nói:

"Đúng là bác học điên. Không thể hiểu nổi suy nghĩ của người này."

Những việc này chỉ như một khúc nhạc dạo đầu, rất nhanh liền trôi qua.

Hồng Giang Ly thản nhiên đáp:

Hồng Giang Ly kinh ngạc, hỏi: "Học tập? Muốn học trận pháp?"

[Một tu sĩ Trúc Cơ của Bảo An Đường bị tà tu tập kích g·iết c·hết khi nhận nhiệm vụ trinh sát ngoài thành.]

"Đường chủ, chuyện của người này tính sao?"

Nguyễn Long Duy vốn muốn hỏi hai vấn đề, nhưng hiện tại hắn chỉ hỏi một cái.

Nguyễn Long Duy không hiểu.

"Tuy rằng bản đường chủ hiền nhưng cũng không phải dạng người dễ b·ị b·ắt nạt. Nếu tên Bảo An Đường kia vẫn còn dám không kiêng nể mà giở trò lần nữa thì cũng đừng trách ta."

"Vâng. Thuộc hạ đã hiểu."

"Đường chủ đã nhìn ra được mục đích của tại hạ. Vì sao lại còn muốn hỏi?"

"Được. Có khí phách. Ta tin ngươi."

Ban đầu khi hắn làm khảo hạch của Trận Pháp Đường thì chỉ thể hiện ra trình độ bình thường.

Nguyễn Long Duy lắc đầu, chân thành nói:

"Xử lý gọn gàng, đừng để sót lại vết bẩn nào."

Thế nhưng đầu tin tức thứ hai này quá bình thường, lập tức liền bị độ nóng hổi của đầu tin tức đầu tiên đè nó chìm xuống, kết quả sau cùng là không còn người nào quan tâm đến hay nhớ đến việc này nữa.

"Mà lại, cách ngươi ''vô tình'' để lộ ra thực lực của bản thân bằng [Dẫn Nguyệt trận] vẫn còn khá vụng về, căn bản không gạt được mắt của chúng ta."

-"Thành Bắc Kiếm nằm trong mười tòa thành mới được lập ở biên giới. Vãn bối nghĩ rằng nơi đây sẽ có nhiều tu sĩ tụ về nên muốn đến xem. Mục đích thật sự là muốn học tập."

Sau đó, hắn muốn chờ đợi một dịp nào đó để "vô tình" lộ ra được năng lực chân chính.

Nguyễn Long Duy không hiểu nổi, chỉ biết vội vã rời đi.

Vì sao ta còn ở đây?

Một lúc sau, cô ta lại ngạc nhiên hỏi:

Trong sảnh nghị sự vang lên một thanh âm, giọng nói không phải của ai khác, chính là Hồng Giang Ly.

"Vãn bối dùng Quy Giáp Dẫn Nguyệt Trận cùng Ngũ Hành Tụ Linh Trận. Mượn nhờ thiên địa linh khí làm vật dẫn, hóa trận thành Quy Giáp, khiến cho nó có thể hấp thu được Minh Nguyệt chi quang."

"Vấn đề lai lịch xem như xong. Không có vấn đề."

"Muốn ngươi tự mình nói ra." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hồng Giang Ly nói xong, thuận tay nhấc lên tách trà đưa vào miệng, không quên khen một tiếng "Thanh trà".

Ban đầu còn tưởng vị đường chủ này là bác học điên, nhưng xem ra không phải. Ngược lại còn có chút thâm bất khả trắc.

Bên trong thành Bắc Kiếm bắt đầu có tin tức được lan truyền.

"Tính toán không tồi. Việc này có thể mượn nhờ bản tính tò mò của con người để lan truyền danh tiếng của ngươi. Cũng như địa vị của ngươi tại Trận Pháp Đường sẽ là hữu danh hữu thực, không có kẻ ngu nào lại dám đi trêu chọc ngươi nữa."

Người đối diện ngồi ở trên ghế cao, bình thản đáp:

"Tiếp đến, Dẫn Nguyệt Trận."

"Mục đích là vì danh tiếng và địa vị."

"Được. Vậy thì ta trả lời cho ngài. Ta muốn trình độ trận pháp của mình vô tình bị phô bày, chứ không phải là cố tình." (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 212: Mục đích đến Bắc Kiếm

Đồng thời, một tin tức khác cũng xuất hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tính ra vẫn may mắn. Không có bị làm sao. Ngược lại còn được đường chủ tin tưởng lai lịch ta trong sạch. Như thế đã đủ."

Vấn đề thứ hai là cách Hồng Giang Ly thăm dò hắn thì hắn không hỏi.

"Không cần bàn đến nguồn gốc của Dẫn Nguyệt Trận trong tay ngươi đạt được ở đâu bởi vì trận pháp này không phải bí mật gì ở tu tiên giới, ngược lại số lượng biến thể lại còn rất nhiều. Nhưng vấn đề nằm ở chỗ việc ngươi có thể sử dụng nó."

Lại qua một hồi lâu, Nguyễn Long Duy đi hết hành lang, trở về sảnh lớn của Trận Pháp Đường. (đọc tại Qidian-VP.com)

[Một tu sĩ Luyện Khí của Trận Pháp Đường bị năm t·ên c·ướp tu tập kích. Thế nhưng hắn chẳng những không c·hết mà còn phản sát g·iết ngược những người này. Trình độ trận pháp cỡ này có thể xem như là thiên kiêu.]

Nguyễn Long Duy vốn tưởng mình đã cẩn thận hành động, làm mọi việc đều hợp theo lí lẽ.

"Đường chủ, ta còn đang đợi ngài hỏi về Dẫn Nguyệt Trận."

Nguyễn Long Duy ngồi thẳng lưng, nghiêm túc nói:

Hành động này có hai điểm lợi. Một là thành Bắc Kiếm sẽ biết được năng lực bày trận của hắn. Hai là có thể chứng minh được việc Nguyễn Long Duy bị tập kích ngẫu nhiên.

Gặp phải một tràng câu hỏi, Nguyễn Long Duy chỉ có thể im lặng lắng nghe, rồi sau đó lần lượt trả lời.

"Ngươi đừng nóng vội. Bản đường chủ cũng không có ý xấu. Đơn giản là thăm dò mà thôi."

Vân Huỳnh đứng ở phía trước chờ đã lâu, sau khi nhìn thấy hắn đi ra, trên mặt lộ ra sắc thái nhẹ nhõm, nói:

Hồng Giang Ly phun ra một câu xong lại tiếp tục đăm chiêu suy nghĩ.

Hai câu trên là lời nói thật. Câu cuối là nói dối.

"Ngươi dẫn truyền Minh Nguyệt chi lực bằng cách nào? Tu sĩ Luyện khí kỳ rất khó vận dụng được nó."

Sở dĩ hắn phải nói dối vì Ẩn Nguyệt Giáo đã bị tiêu diệt từ trước khi Nhân Yêu đại chiến xảy ra. Thế nhưng thông tin cấp bậc này thì sao một tên tu sĩ cấp thấp có thể biết được? (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vãn bối không chỉ muốn học tập trận pháp, còn nhân cơ hội này để học các loại pháp khác. Tu tiên bách nghệ, mỗi cái đều có tinh hoa bên trong. Nếu như có thể hiểu được tinh hoa của từng cái, biết đâu sẽ có một ngày vãn bối tìm ra được đạo của mình."

"Nguyễn lão đệ, mừng ngươi ra tới."

Hắn muốn trở về nhà nghỉ ngơi cho khỏe. Mấy ngày nay quá mệt mỏi, nhất là sau khi bị Hồng đường chủ t·ra t·ấn đầu óc.

Hắn tính toán thời gian tỉ mỉ, chọn đêm sao Bích chiếu để dễ dàng hành động.

"Không cần để ý đến, ngươi chỉ cần làm việc như bình thường là đủ."

Đối diện phân tích:

Hơn một tháng qua, mỗi khi đi khỏi động phủ thì Nguyễn Long Duy luôn cảm thấy mình bị theo dõi.

"Nhưng ngươi vẫn chưa trả lời câu hỏi trước đó. Cũng đừng tìm đại lí do như một viên Trúc Cơ Đan."

Hồng Giang Ly nhìn vào bên trong cặp mắt đối diện, thấy được vẻ kiên định. Cô ta lại bắt đầu bắn liên thanh.

Nguyễn Long Duy ngây ngẩn. Hoàn toàn ngây ngẩn.

"Cách này đúng là hiệu quả nhưng lại phải nhờ tới hai bước trung gian. Tốc độ phản hồi không nhanh."

"Còn Ẩn Nguyệt Giáo là gì thì vãn bối còn chưa từng nghe qua."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 212: Mục đích đến Bắc Kiếm