Nhàn Du Vấn Đạo
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 215: Tứ Đạo Trúc Cơ
"Khục. Khục. Đây là Phổ đạo hữu, hàng xóm mà ta từng nhắc đến. Còn nữa, ngươi đã trở thành tu sĩ Trúc Cơ, ngang hàng với chúng ta rồi. Xưng hô đạo hữu là được."
Chỉ còn lại Vân Huỳnh cùng Nguyễn Long Duy ở lại.
Dây leo được thu hồi vào bên trong cơ thể, di chuyển đến sát vị trí của linh căn.
Lúc này, có thêm một bên nữa xen vào cuộc đối thoại của họ, hỏi:
Trên người của Nguyễn Long Duy xuất hiện khí tức tương tự như linh dược, nhưng lại không phải linh dược. Tựa như bản thân hắn là một cây linh dược, lại tựa như không phải. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dây leo được linh căn tẩm bổ, bắt đầu thuế biến cùng tăng phẩm. Nguyên bản chỉ là một loại dây leo bình thường không có thuộc tính bây giờ lại trở thành một gốc dây leo cấp hai mang theo thuộc tính Phong-Mộc.
Theo đó, dây leo vốn đã trở thành một phần của cơ thể, bắt đầu dẫn dắt toàn bộ cơ thể thuế biến theo nó.
Tất nhiên là những dược lực này không đủ cho những linh dược này duy trì. Bọn chúng đã ở tình trạng thiếu thốn dược lực suốt thời gian mười ngày nên đều rơi vào trạng thái không ổn định. Dược lực được trả về cũng chỉ có thể miễn cưỡng làm chúng không héo thôi.
"Hoàng Tùng, ngươi rảnh quá nên có thời gian để ý đến hắn à? Còn không tranh thủ chế linh phù kiếm tiền trả nợ đan dược cho ta?"
"Vân đạo hữu." / "Vân đạo hữu."
Đây cũng là chuyện bất khả kháng. Nguyễn Long Duy không làm theo sách giáo khoa dạy. Dây leo của hắn có khả năng dị biến có thể luyện hóa dược lực của cây khác thành của nó.
"Chúc mừng đạo hữu Trúc Cơ thành công."
Linh căn của Nguyễn Long Duy là hai loại thuộc tính Phong-Mộc. Rễ của nó bắt đầu vươn dài ra, quấn lấy toàn bộ dây leo.
Hoàng Tùng nghe thấy mình bị mắng cũng không để ý, tiếp tục cười nói:
Dược lực trong cơ thể đồng bộ hoàn toàn cùng các loại lực lượng khác, không sinh ra bất kỳ bài xích nào.
Phía đối diện cũng mở cửa. Người này cũng ở độ tuổi trung niên, trên người mặc một bộ áo bào của Đan Dược Phường. Người này tên Phổ Hiệp, là một vị luyện đan sư. Hắn nhìn người đối diện, ghét bỏ mà nói:
Hoàng Tùng, Phổ Hiệp vốn còn muốn mắng xem ai lại vô duyên đến vậy nhưng khi nhìn ra người đến là Vân Huỳnh thì vội cung kính chào hỏi:
"Tốt tốt. Hoàng đạo hữu. Phổ đạo hữu." Nguyễn Long Duy giống như nhớ ra được điều gì, mỉm cười hỏi: "Đạo hữu quả là thần long thấy được đầu mà không thấy được đuôi, khó gặp khó gặp nha. Không biết Phổ đạo hữu có hài lòng với quà biếu trước đó? Đồ vật giá trị không nhiều, quan trọng là tấm lòng của tại hạ."
Long Duy ngồi xếp bằng trên gối, triệu hồi dây leo ra khỏi cơ thể.
Nguyễn Long Duy cũng đoán được phần nào, nhưng không có dự định khui ra làm xấu mặt Hoàng Tùng. Hắn đưa tay mời ba vị vào nhà:
Hoàng Phủ giật mình, vội lấy ra từ trong túi trữ vật một gốc linh dược 300 năm đưa ra, nói:
Đồng thời, cơ thể của Nguyễn Long Duy bắt đầu tăng thêm một loại năng lượng, là dược lực. Là linh dược chi lực.
Vân Huỳnh đương nhiên biết Nguyễn Long Duy muốn đột phá Luyện Khí kỳ. Nhưng điều muốn hỏi là Nguyễn Long Duy muốn đột phá bằng cách nào.
"Hai người biết chuyện gì xảy ra không?"
Hoàng Tùng ho nhẹ:
"Ta từng nghe qua. Nguyễn tiểu hữu thường xuyên ghé thăm Dược Phường. Ừm, hình như là chỗ của Tần gia. Lẽ nào có khả năng hắn lựa chọn dùng linh dược bản mệnh để Trúc Cơ hay không?"
Chương 215: Tứ Đạo Trúc Cơ
"Đa tạ Vân quản lý, Hoàng tiền bối. A, còn vị này có hơi lạ mặt."
Phổ Hiệp vừa nhìn liền hiểu chuyện gì, thu lấy linh dược, khách sáo nói:
"Ba vị có lòng tới chúc mừng ta tiến vào Trúc Cơ kỳ. Đã vậy xin mời ba vị vào trong uống chén trà. Chỉ có điều hàn xá tồi tàn, mong các vị chớ trách."
"Chúc mừng Nguyễn đạo hữu."
"Ồ. Cái này ngươi không cần chấp nhặt. Có thể là do hắn bận rộn không có thời gian chào hỏi chúng ta thì sao?"
"Xong rồi." Hắn mở mắt ra, đồng thời phóng thích uy áp Trúc Cơ sơ kỳ.
Phổ Hiệp nói:
Nguyễn Long Duy không kiêu căng, lập tức thu liễm khí tức, vội vàng mở khai trận pháp, ra ngoài chào hỏi:
"Ai da. Xem trí nhớ chuột nhắt của ta này. Mải mê chế phù mà quên mất đưa nó cho Phổ đạo hữu. Đây đây ngươi nhận lấy đi. Đây là quà biếu của Nguyễn đạo hữu nhờ ta đưa cho ngươi. Trước đó hắn đi qua tìm ngươi mấy lần mà không gặp được."
Tu sĩ ở gần cũng bị việc này dẫn dắt lực chú ý.
"Không vội. Ta đang chán nên muốn nghỉ tay một chút. Vừa hay có thể chứng kiến tiểu tử này Trúc Cơ."
"Trúc Cơ Đan còn cần mấy năm nữa mới bắt đầu ban thưởng. Trận pháp hỗ trợ Trúc Cơ còn chưa đưa cho ngươi. Vậy mà lại lựa chọn Trúc Cơ vào thời điểm này. Vẫn không biết nên nói ngươi quá tự tin hay là kiêu căng tài giỏi."
Hoàng Tùng tiếc nuối nói:
Lại qua một ngày một đêm, dây leo rốt cuộc đã no bụng, cơ thể Nguyễn Long Duy cũng đã được tích đầy dược lực.
Phổ Hiệp đáp theo, trong lời nói kèm theo chút chỉ trích:
"Nhưng đối với chúng ta mà nói thì đây lại là chuyện tốt để mở rộng tầm mắt. Dù sao cũng có rất ít người tu luyện đạo này."
Đáng tiếc, bên trong đã được thiết lập huyễn trận từ trước. Ngay cả Vân Huỳnh cũng không thể thăm dò được bất kỳ thứ gì.
"Theo linh khí không ngừng tụ hội về nơi đây thì có thể đoán được là Nguyễn trận sư đang đột phá."
Dây leo tăng lên thành linh dược cấp 2 hạ phẩm, bởi vì dược lực vẫn còn dư dả liền muốn tiếp tục xung kích lên trung phẩm.
Vân Huỳnh không hiểu, tự nhẩm:
Bên ngoài chỗ ở của Nguyễn Long Duy, linh khí xung quanh đồng loạt hội tụ về phía này.
Muốn Trúc Cơ thì trước hết phải trúc dược!
Hoàng Tùng nghe vậy thì có chút giật mình, hắn vội đổi chủ đề nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Long Duy không đồng ý, lập tức chặn ngang. Hắn đem toàn bộ số dược lực còn dư lại trả về linh dược viên, hoàn lại cho từng gốc linh dược.
"Thôi thì đành mượn cơ hội này đột phá Trúc Cơ. Dù cho tốc độ này có hơi nhanh hơn kế hoạch một chút."
"Đành hi sinh một chút thôi. Về sau lại tính tiếp." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cảm ơn đạo hữu. Có lòng là được, quà cáp làm gì chứ." (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người Phổ Hiệp, Hoàng Tùng cũng làm theo: (đọc tại Qidian-VP.com)
Vân Huỳnh cảm nhận được trước tiên, vội nói:
"Lão Phổ, xem ra hàng xóm này của chúng ta sắp Trúc Cơ rồi."
Lại nói chuyện thêm một lúc, Hoàng Tùng cùng Phổ Hiệp cáo từ rời đi.
Bên trong phòng ở, Nguyễn Long Duy biết được ở ngoài đang có người bàn tán chính mình. Khóe miệng hắn khẽ mỉm:
"Hừ, tên này suốt ngày ghé qua Đan Dược Phường để hỏi xem khi nào mở lò luyện đan. Trong khi ta ở ngay bên cạnh mà hắn còn chưa một lần ghé qua chào hỏi."
Không còn bận tâm đến vấn đề linh dược, hắn còn có mấy vị khách ở trước cửa.
Một tu sĩ trung niên mập mạp, trên miệng hô ra hai cái răng tựa như mặt chuột, bước ra khỏi cửa, nói:
"Dưỡng dược chi đạo? Nếu đây là thật thì quá uổng phí cho thiên phú trận pháp của hắn. Lựa chọn tu luyện đạo này đồng nghĩa với việc lãng phí thời gian suốt ngày trồng cây rồi. Còn bao nhiêu thời gian đâu mà bày trận?"
Ba người vui vẻ đồng ý, cùng nhau tiến vào nhà. Mỗi người bọn họ đều mang ý đồ thăm dò nội tình của Nguyễn Long Duy, đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.
Từ Tam Đạo Trúc Cơ liền sắp tăng thành Tứ Đạo Trúc Cơ!
Phổ Hiệp bất ngờ, không hiểu mà hỏi: "Đạo hữu nói tới quà gì?"
Linh khí xung quanh truyền vào bên trong, ngưng tụ thành một đám mây.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.