Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 243: Ngươi sợ khó?

Chương 243: Ngươi sợ khó?


Nguyễn Long Duy không tin tưởng lời này là đúng, vội hỏi lại:

"Đường chủ không nói nhầm chứ?"

Hồng Giang Ly khẳng định chắc như đinh đóng cột:

"Đúng vậy. Ta cần ngươi hỗ trợ bố trí bốn loại trận pháp này. Thời gian thong thả không vội, khoảng chừng trong vòng năm năm đổ lại mới cần hoàn thành."

-"Nhưng ta còn chưa học được cách bày ra những trận này."

"Thì bây giờ học thôi. Không phải ta gọi ngươi về đây là để ngươi có thời gian rảnh mà học sao? Thời gian dư dả năm năm, không vội, không vội."

Sau khi nghe hết lời nói của Hồng Giang Ly, lần đầu tiên trong buổi nói chuyện này, Nguyễn Long Duy lại cảm thấy choáng váng.

Không thể không choáng, yêu cầu này cực kỳ quá đáng.

Trước tiên tạm không bàn đến việc hắn nắm giữ truyền thừa của trận pháp thượng cổ trong tay vì khi trước Hồng Giang Ly còn chưa biết được chuyện này. Vậy mà ngay từ trước đối phương đã muốn để cho hắn nhận nhiệm vụ hỗ trợ đến bốn loại trận pháp.

Cái tên đường chủ này có còn là con người hay không? Quá đáng!

Dẫn Nhật Trận là trận pháp dẫn truyền lực lượng của mặt trời.

Dẫn Vận Trận là trận pháp dẫn truyền lực lượng của khí vận.

Dẫn Tinh Trận là trận pháp dẫn truyền lực lượng của các ngôi sao.

Ví dụ như Quy Giáp Dẫn Nguyệt Trận, mặc dù có tên là Dẫn Nguyệt nhưng trên thực tế lại là biến trận, có thể sử dụng cả hai loại lực lượng của cả trăng và sao. Dù là nguồn năng lượng chính đến từ mặt trăng nhưng tính năng của Quy Giáp lại thay đổi dựa theo phương vị của các vì sao.

Người bình thường bỏ ra chục năm mới có thể học được loại Dẫn Nguyệt Trận này. Bây giờ lại yêu cầu hắn học thêm ba loại khác. Cái này không hợp lẽ thường, dù cho làm được cũng không đáng, bởi vì nếu như thành công sẽ dễ dàng thu hút sự chú ý.

Nguyễn Long Duy đưa lau trán, thở dài quyết định. Hắn ôm quyền, khom lưng, nói:

"Đường chủ, e là yêu cầu này có chút khó khăn."

Hồng Giang Ly không hiểu ý của hắn, nghiêng đầu hỏi:

"Khó khăn?"

-"Đúng là khó khăn. Tại hạ mất thời gian dài mới thuần thục được Quy Giáp Dẫn Nguyệt Trận, bây giờ ngài lại yêu cầu ta học thêm ba bộ trận pháp khác. E là khó có thể đáp ứng được kỳ vọng của ngài."

Hồng Giang Ly nghe vậy, trên mặt thoáng hiện vẻ thất vọng, híp mắt lại hỏi hắn:

"Ngươi... sợ khó?"

Nguyễn Long Duy đối diện câu hỏi này, cảm thấy kinh ngạc. Vì sao đối phương lại hỏi như thế? Cái này không phải sợ hay không sợ, mà là lẽ đương nhiên không thể làm được.

"Đường chủ, sợ hay không có quan trọng à? Ta chẳng qua chỉ cảm thấy việc này không khả thi mà thôi."

Hồng Giang Ly chắp tay sau lưng, quay người sải bước, sau lúc lâu mới lại giọng nói từ xa truyền đến:

"Ngươi thân là đệ tử của thế lực lớn ra ngoài lịch luyện, bây giờ chỉ gặp phải thách thức như thế đã vội đầu hàng. Thử xem lại bản thân có xứng đáng với niềm tin của tông môn hay không? Có xứng đáng với việc được tiền bối vun trồng hay không?"

Theo suy nghĩ của Hồng Giang Ly thì Nguyễn Long Duy là tên một đệ tử thân truyền của thế lực lớn nào đó ra ngoài lịch luyện, vừa vặn Bắc Kiếm này vừa mới xây nên lẻn vào trà trộn.

Suy đoán của cô ta không sai, thân phận của Nguyễn Long Duy không rõ, ngộ tính cực cao, trên người lại mang đủ loại truyền thừa bí ẩn, mặc dù là Dược đạo Trúc cơ nhưng lại không ngại v·a c·hạm vượt cấp cùng đao tu như Quan Thượng Bảo.

Đối với người như vậy, cô ta cực kỳ cảm thấy hứng thú. Lần này giao cho hắn nhiệm vụ này cũng là vì thử xem trình độ trận pháp của hắn có thể đi đến đâu. Cho dù không thể nắm vững hoàn toàn cũng không sao, quan trọng là quá trình. Lửa thử vàng, gian nan thử sức.

Nguyễn Long Duy nghe lời quở trách thì như kim đâm vào tim, trầm mặc tại chỗ. Hắn ý thức được Hồng Giang Ly nói lời này nhằm khiêu khích đấu chí của hắn, nhưng lại không thể phản bác.

Bởi vì Hồng Giang Ly nói có điểm đúng.

Hắn lần này ra ngoài, trên miệng luôn tự cho rằng mình ra ngoài lịch luyện, trau dồi học thuật. Nhưng vậy mà mới chỉ gặp thử thách nhỏ đã từ bỏ rồi?

Bản lĩnh đối diện thử thách còn không có, như vậy còn có tư cách vấn đạo sao?

Nguyễn Long Duy khom lưng thi lễ, rồi rời đi:

"Đa tạ đường chủ dạy bảo. Ta đã hiểu. Về sau ta sẽ thường ghé nơi để tham khảo các loại trận pháp khác, không biết việc này có ổn không?"

Tiếng nói của Hồng Giang Ly từ xa truyền đến, giọng nói ồ ồ mang theo một chút ý cười:

"Không thành vấn đề."

Sau khi rời khỏi Trận Pháp Đường, Nguyễn Long Duy trở về ngoại thành, tiện đường ghé thăm Đan Phường một chút. Nơi đây có linh hỏa mà hắn muốn tìm hiểu. Dược Phường thì thôi không ghé, Tần Trinh Nhi ẩn ẩn có tình ý với hắn. Thông qua tin tức từ nhiều nguồn, hắn suy đoán cái tình cảm này phần lớn là do hiểu lầm mà ra. Vì thế hắn cực kỳ muốn tránh né.

"Đúng vậy, nữ nhân chỉ làm chậm lại tốc độ tu luyện của ta."

Khi hắn còn đang mải mê suy nghĩ đến hình dáng xinh đẹp trong đầu thì chân đã bước đến bậc cửa Đan Dược Đường.

Lúc này, người ở bên trong Đan Dược Đường phát hiện ra hắn, vội vàng tiến đến chào hỏi. Kể từ sau lần xung đột ở nơi này và việc hắn cùng Quan Thượng Bảo xưng huynh gọi đệ thì không còn có người dám đến đắc tội hắn.

"Nguyễn trận sư, đã lâu không gặp. Hôm nay không biết ngài đến đây có việc gì?"

Đây là một tên tu sĩ trung niên, tu vi Luyện khí tầng mười, có nhiệm vụ đón khách.

Nguyễn Long Duy xua tay đuổi đối phương đi, nói:

"Không phiền đến đạo hữu. Ta đây tự đi một vòng."

-"Vâng, vậy thì mời ngài."

Khi đi vào, hắn nhìn thấy phía xa có vị chưởng quỹ đang ngồi tính toán thu chi, bộ dạng rất quen thuộc. Chính là Nhu Cận, Nhu chưởng quỹ trước đó từng mời hắn uống trà.

Nhu Cận cũng phát hiện được tầm mắt của hắn, hai đều khẽ gật đầu.

Lại đi tiếp xuống phía dưới, Nguyễn Long Duy đã đi đến khu vực luyện đan. Lần này giống với trước đó, biển báo [Không phận sự miễn vào] được treo trước cửa. Nhưng lần này, Nguyễn Long Duy lại có thể dễ dàng đẩy cửa đi vào, không hề bị trận pháp ngăn lại.

Khi vào bên trong, Nguyễn Long Duy phát hiện nơi này chia ra làm các khu vực khác nhau, mỗi một khu vực đều là phòng luyện đan riêng, chia theo cấp bậc từ đan lô và linh hỏa cao đến thấp.

(Đan lô: còn có vài trường hợp gọi là lô đỉnh, thường dùng để tu sĩ luyện đan, luyện thuốc)

Trong đó, một căn phòng thu hút ánh mắt của hắn bởi vì nơi này có không ít tu sĩ đang tụ tập qua sát. Mà trong số những tu sĩ này lại còn có một vị người quen.

Nguyễn Long Duy tiến lại gần đám người, chen chen lấn lấn một hồi cũng đi đến vị trí đối phương. Hắn vỗ vai, hỏi:

"Phổ đạo hữu cũng hứng thú với lần luyện đan này sao? Không biết là có chuyện gì thú vị?"

Người bị vỗ vai là Phổ Hiệp, hàng xóm đối diện động phủ của hắn. Phổ Hiệp bị vỗ vai thì rất không vui nhưng hiện tại hắn đang tập trung quan sát nên không tiện di dời tầm nhìn, đành trả lời qua loa:

"Hừ, hỏi như không hỏi. Ngươi không có con mắt hay sao? Tùng đường chủ đích thân luyện đan cho chúng ta quan sát kia kìa."

Chương 243: Ngươi sợ khó?