Nhân Sinh Thú Vị
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1:Chủ nhân
[ Chúc kí chủ sống hạnh phúc ở Trái Đất]:
Mà tôi cũng nhận ra bản thân là chủ nhân kiếp trước của không gian hỗn độn kia, vì một số lí do nên mới hiện hình dạng hệ thống để tiếp xúc với tôi. Và cũng nhận ra, ngoài bao la vũ trụ kia đang tồn tại những kẻ địch tồn tai đã từng vây g·iết mình kiếp trước. Ở cuộc chiến đó không phải luận bàn thực lực để chiến đấu mà luận về “ Ý vận”- “Nhất ý thành vật-Nhất quyết vận mệnh”.
Chương 1:Chủ nhân
Nhưng vào lúc này....
Cuộc sống đó diễn ra liên tục sau 10 triệu năm....
Lúc này, tôi chợt nhận ra bản thân đã ở đây qua 10 triệu năm.
Một loạt âm thanh vang lên trong bộ não của tôi .
Sau đó tôi nhắm mắt chờ đợi luân hồi xảy ra.....
Đột nhiên phía trước có một ô tô chạy phía trước đang lao về phía tôi .Thấy phía trước có nguy hiểm, tôi cố hết sức điều khiển xe né sang rìa đường .
"Đây là đâu?”
Tại nơi sâu thẩm nhất hư không, xuất hiện ba vị đại diện cho ba thế lực của vũ trụ tiên- ma- yêu. Tất cả đều chỉ còn một phần bản nguyên cơ thể, tu hành đến cảnh giới đỉnh cao thì họ lại sợ một thứ khủng kh·iếp nhất đó là “ Thời không”. Thứ có thể diệt bất cứ thứ gì mà nó để mắt tới, nếu có thể vượt qua nó thì sẽ tiến đến tồn tại của thời gian “Thời gian vĩnh hằng, diệt sát vận mệnh, trấn định thế cục”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoặc chơi cờ với các thủ hạ “Đại năng”.
Tôi thần thức tỏa ra bốn phía. Tôi phát hiện nồng độ linh khí ở đây mỏng manh gần như không có, nơi núi rừng thì có vài tia sợi nhỏ như sợi chỉ.
Khoảnh khắc cận kề c·ái c·hết đó, trong đầu của tôi hiện lên dòng thời gian hình ảnh quá trình tôi sinh ra và lớn lên bên gia đình. Gia cảnh nhà tôi tương đối ổn định nhưng vẫn lo được cho anh em tôi học hành đến nơi, đến chốn. Ba mẹ đều làm nông, đứa em gái thì vừa được tám tuổi. Nơi sống tọa lạc tại ngoại ô Ngụy Khiên, Tinh Nam, Nam Hạ. Để giúp ba mẹ đỡ mệt nhọc nên tôi vừa học vừa làm. Gia đình tôi tuy thế nhưng vẫn giữ thái độ vui vẻ với nhau, được hàng xóm xung quanh khen nức lời. Bố mẹ tôi biết hai anh em chúng tôi rất ham học nên cố gắng làm việc hàng ngày. Vì đó mà mỗi lần tôi gặp ba mẹ là tôi thấy mỗi ngày nếp nhăn hiện rõ hơn trên mặt. Những lúc đó tôi âm thầm với lòng mình cố gắng học tập, làm việc để không phụ công sức ba mẹ.
Nói đến đây thì hóa thành tia sáng đi về đường hầm thời không tiến về một mảnh đất xa lạ cách 10tr năm ánh sáng.
Nhận ra bản thân không có tổn thương tôi lên tiếng:
Khi thấy tất cả đều ổn định thì tôi mặc niệm" Trở về ".
Cả bệnh viện bác sĩ đều rất bất ngờ khi bị t·ai n·ạn bởi một chiếc ô tô mà chỉ b·ị t·hương như thế thì quả là quá may mắn đi!.
“Cuối cùng cũng gặp được chủ nhân. Các ngươi ở trên cao chờ đợi hủy diệt đi ”.
Nhưng...... (đọc tại Qidian-VP.com)
[Đang kết nối: 1%.... 9%.........45%..........99%..... ]
Mười triệu năm sống trong một không gian để tu luyện là cảm giác gì.
[Hệ thống " Hỗn độn điểm danh" đang kết nối kí chủ... ]
Tôi nằm tại bệnh viện 1 tiếng thì bạn bè của tôi đến thăm và hỏi han tình hình.
Bạn bè cũng đưa tôi về trọ của mình rồi lần lượt rời đi.
Từ trong hư không phát một vệt sáng cắt ngang thế giới, nó cắt ngang vận mệnh gây hỗn loạn cả vùng rộng lớn. Ba người đồng thời tiêu thất trong hư không.
Nhưng khi tôi mở mắt ra thì là một không gian khác.
Nhận ra điều này kế hoạch của tôi đã trở nên rõ ràng.Thu thập vật tư cần thiết vào không gian và tạm biệt hàng xóm cùng trọ.
Kế tiếp tôi mặc niệm:" Bắt đầu".
Tôi rời khỏi phòng ra đường lớn gọi xe tới khu bất động sản Châu Sơn, tồn tại tại nơi sầm uất nhất Nam Hạ. Mỗi biệt thự đều có giá trị trên trời, nếu muốn sở hữu thì không những có gia sản lớn mà còn quyền thế ngập trời, mỗi khi dậm chân đều phải chấn động các ngành kinh tế.
Đột nhiên...
Xung quanh tôi là một không gian đen tối, chỉ có chỗ của tôi là có ánh sáng yếu ớt phát ra từ nơi nào đó. Thi thoảng có vài tiếng rít gào, âm u lạnh đến thấu xương lẫn vào trong màn đen xung quanh.
Trong tích tắc hai xe chạm nhau, tôi cảm giác bị văng ra khỏi xe máy rồi có cảm giác lơ lửng trong không trung và đáp xuống tại một nơi nào đó.
[Keng ...keng... Chào mừng kí chủ đến với " Hỗn độn điểm danh "].
Hình ảnh lướt qua nhanh qua trí nhớ của tôi rồi dừng lại.
Vô Phàm - tôi là một sinh viên ngành kinh tế quản lí năm nhất của trường Đại học Thanh Nam . Vào một buổi chiều tối, tôi vẫn thường ngày đi xe máy trên đường về nhà.
Tôi là một người đam mê tiểu thuyết mạng, cũng biết đến thế giới khác, hệ thống gia thân, thế giới song song. Nhận ra bản thân nhận được hệ thống gia thân thì một cảm giác vui sướng hiện rõ trên khuôn mặt của tôi.
Mở mắt ra là cảnh quen thuộc của Trái Đất, vẫn là cây cỏ, nhà cao tầng, chiếc xe ùn ùn nối đuôi nhau. Nhận ra bản thân đang ở cơ thể đang nằm trên mặt đất, xung quanh là đám người qua đường. Trên người thì đầy v·ết m·áu loang lổ. Tôi cử động tay một chút thì xe cứu thương lập tức đưa tôi được đưa vào bệnh viện điều trị.
Nhận ra bản thân đã rời xa cõi đời, tôi nghĩ đến một lời cầu nguyện: “Nếu có kiếp sau thì con vẫn muốn làm con của ba mẹ”.
[Keng.... keng.... keng... ]
[ Tại không gian hỗn độn này mỗi ngày kí chủ điểm danh nhận được một trong những loại pháp khí, phù triện, đan dược, linh thú..... và may mắn thì thu được tu vi để tu luyện].
Nắm giữ một thân vô địch, mỗi lĩnh vực đều “Đăng phong tạo hóa” thậm chí đạt đến cảnh độ “Cách không tạo vật” hư không.
Ngày ngày tu luyện, ngày ngày luyện đan, ngày ngày luyên khí... thi thoảng thì bồi dưỡng cây cỏ linh thú nhận được từ hệ thống đến nỗi chúng đều hóa hình và có tuổi thọ vài triệu năm trở lên.
Tại một nơi trên Trái đất...
Vào phòng, tôi suy nghĩ kế hoạch tương lai của bản thân. Mặc dù đã có một thân lực lượng bản thân nhưng xã hội hiện nay pháp luật đứng đầu.
[Keng..keng... Không gian hỗn độn sắp đóng lại] (đọc tại Qidian-VP.com)
Bỗng một ngày âm thanh hệ thống vang lên.
Thấy tình trạng sức khỏe không có chuyển biến nặng nên bác sĩ cho tôi xuất viện.
Cả ba bọn họ đều có quân cờ bày bố khắp vũ trụ, trải qua vô số năm. Để đối kháng một kẻ có thực lực thần bí nhất vũ trụ, nhưng họ không biết đó là ai và cũng không biết kẻ đó đến từ đâu, tất cả đều c·hôn v·ùi trong nơi thần bí nhất vũ trụ “ Hỗn độn”. Họ bày bố quân cờ đã từng đối kháng nhưng đều không chịu nổi phần vạn năng lực của kẻ đó.
Bỗng một tiếng trầm lặng, trong trẻo, mềm mại phát ra từ “Hỗn độn” phía sâu thẳm nhất vũ trụ:
Tôi đã phong ấn lực lượng không muốn can thiệp vào quá trình điều trị nên mất khoảng 3 tiếng thì tôi cũng hồi phục cơ bản. Tôi chỉ bị gãy tay trái và trầy xước khắp người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng tất cả đều không lọt vào tâm trí của tôi, trong lòng tôi lúc này hiện lên nỗi nhớ nhà khủng kh·iếp, da diết hơn bất kì ai trên thế giới. Mong được ăn cơm cùng gia đình, đi chơi thỏa thích, làm việc mình thích trên Địa cầu quê hương chứ không phải ở nơi đen tối suốt 10 triệu năm rồi tiếp tục chiến đấu rồi hủy diệt thế giới sinh linh như thế... (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.