Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10: Xây dựng quê hương

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Xây dựng quê hương


Đến tầm 10 giờ rưỡi thì ba tôi từ nhà văn hóa về đến nhà. Một lúc sau thì có chiếc xe dừng ngay tại cổng. Xuống xe là hai đứa em tôi, lập tức chạy về phía ba mẹ ôm chầm một cái rồi vào trong nhà để ăn cơm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe tiếng xong, tôi lập tức chạy vào trong nhà xem có chuyện gì.

“ Không sao là tốt rồi. Con đã bức độc tố ra ngoài, mẹ chỉ cần nghĩ ngơi lấy sức là được”

“ Ồ, được rồi. Giờ bố đi hội đồng làng bàn bạc kế hoạch luôn”

Đến 21 giờ đêm thì buổi tiệc mới kết thúc, ai vẫn còn tỉnh táo thì tham gia dọn dẹp. Tôi thì qua đỡ ba tôi về nghĩ ngơi tiện tay giải trừ cơn say cho bố rồi mới quay trở lại phụ giúp dọn dẹp.

“Hôm qua con có trúng tờ vé số độc đắc nên chúng ta sống ở thành phố vẫn đủ tiêu xài cả đời”

“ Hay là bố mẹ lên ở với con đi. Sắp tới sẽ có một hồi rối loan đất nước nên con không an tâm ba mẹ ở lại đây”

“ Con nói đùa thôi, con của bố mẹ mà”:Tôi đáp.

“ Có tiền rồi thì vẫn phải học hành đàng hoàng đấy. Đừng ăn chơi nhiều, đàn đúm rồi bị các chú công an bắt thì bố mẹ ngươi không chuộc lại đâu”.

Do số lượng người dân tham gia đông nên cả làng quyết định bày rạp ăn uống trên khắp con đường làng.

“ Thằng con này sao số đỏ vậy ta!. Nhân dịp này ăn mời cả làng ăn tiệc chúc mừng đi”

Tôi biết được vài tin tức bí mật khá bất ngờ với sự việc lại đến nhanh đến vậy.

“Sao con hôm nay lại rãnh rỗi về nhà vậy?”

Tiếng mẹ yếu ớt truyền từ trong nhà ra.

Đến nơi thì cảnh sắc đã tốt hơn lúc trước gấp trăm lần. Không còn mùi ô uế, không khí thoáng đãng hơn, giống như một bức tranh tiên cảnh vậy.

Tôi nói tiếp.

Tôi thì qua ngồi chung với đám thanh niên trong làng. Một số người thì ghé qua tôi kính ly rượu để tỏ lòng cảm ơn .

Sau đó tôi truyền tiên pháp ép độc tố ra ngoài rồi chữa khỏi luôn cho mẹ.

Bố tôi nghẹn ngào trả lời:

Vì đã thông báo cho cả thộn sẽ ăn liên hoan nên tầm 12 giờ trưa là thanh niên, trai tráng đều tập chung ở nhà văn hóa để chuẩn bị công tác. Hiếm khi cả làng tổ chức liên hoan nên khi tôi mở lời mua một số gà, trâu... thì mọi người cũng vui vẻ trao đổi. Ngoài ra, tôi cũng nhờ Mai Loan chuẩn bị một số hải sản chuyển về quê tôi để mọi người được thưởng thức món ngon chút.

Thấy mọi người đều ổn định chỗ ngồi, tôi ở phía phát thanh thôn lên tiếng:

Tôi thì cũng thông báo với mẹ chút việc em tôi về và mẹ tôi cũng rất vui mừng.

“ Mẹ đỡ hơn chưa ạ ?”: Tôi quay qua phía mẹ.

“ Thôi con ơi, bố mẹ từ nhỏ sống ở quê từ nhỏ đã quen với cuộc sống này rồi, thành phố đô thị ba mẹ không quen. Với lại con đang còn là sinh viện đại học thì làm gì có kinh tế để nuôi gia đình” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng....

“Thôn trưởng tôi đây thay mặt dân làng cảm ơn cậu Vô Phàm tấm lòng thành gửi đến thôn làng”

Thấy mẹ đang năm trên giường tôi đến nắm tay mẹ quay về phía ba hỏi:

Bố tôi vừa nói vừa xem xét tờ vé số có đúng không.

Tiếng nói vừa cất lên thì khắp thôn xóm rộn vang tiếng reo hò, cười đùa nói chuyện.

Hai tiếng sau đó thì công tác đều xong xuôi, chỉ chờ vào bàn.

Tôi nói xong rút tờ vé số trị giá 100 tỷ hiện lên trước mắt cả hai bố mẹ. Và đương nhiên, vé số là chứng minh cho bố mẹ tin rằng đồng tiền có được là trong sạch. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bố tôi rời đi thì vẻ mặt mẹ tôi ngơ ngác vì sự tình phát triển quá nhanh.

Giữa đêm thì công tác dọn dẹp mới hoàn tất, lúc này mọi người đều mệt dã dời vì một ngày bận rộn nên ai cũng nhanh chóng về nhà nấy để nghĩ ngơi.

Chương 10: Xây dựng quê hương

Tầm 15 giờ chiều thì công tác chuẩn bị hoàn tất, ai biết nấu ăn thì góp sức vào làm.

Ngoài đường, công nghệ trí năng được người dân ưa chuộng; đâu đâu cũng thấy, kể cả xe buýt, tàu điện, điện thoại.... .Điều này làm cho mọi người rấ tiện lợi trong việc sử dụng các dịch vụ công nghệ.

Bố tôi cũng nắm giữ chức vụ bên quản lý kênh nước đồng ruộng nên có một chút quen biết với cán bộ làng.

Tôi đang nắm chức vụ tông chủ Thời Không Môn nên được tự do học tập ở đại học. Đang có thời gian rãnh nên tôi ghé qua cửa hàng mua vài thứ để về quê tặng bố mẹ tiện thể đón bố mẹ lên ở chung luôn.

Một giờ sau thì hải sản cũng được giao đến đây, nào là tôm hùm, bào ngư, mực... mỗi loại tầm 1000 con. Bên cung cấp cũng có dịch vụ chế biến tại nơi nên dân làng không phải quan tâm việc chế biến hải sản. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó tôi rời nhà dạo quanh làng. Một số trên đường nhận ra tôi là tông chủ học viện kia nên đều hành lễ về phía tôi. Tôi cũng gật đầu rồi lặng lẽ bước qua nhau.

Hai mẹ con tôi hay nói đùa với nhau nên gặp mặt phải đùa nhau một chút mới yên lòng.

Tôi khéo néo nói.

Thôn trưởng nói tiếp ở loa.

“Cô tiện thể đưa đón hai đứa em tôi về quê với nhé”.

Bố tôi vừa cười vừa trả lời (đọc tại Qidian-VP.com)

“ Ba thì sao cũng được. Tiện thể đây nhờ ba đóng góp một số tiền hỗ trợ cho làng phát triển nhé!”

“Mẹ bị sao vậy ba? Tại sao lại bị như vậy ?”

Lát sau tôi đã ở trong căn biệt thự. Nhâm nhi tách cà phê ngoài ban công, nghe chút tin tức ngày hôm qua.

Mẹ cũng không bận tâm vấn đề tiền có trong sạch không mà chỉ dặn dò giữ vững đạo tâm bản thân, đừng sa lầy vũng bùn đen tối.

Ở chỗ em tôi khi nghe về quê thì lập tức ra quán đồ chơi mua vài món để tặng bạn cũ hồi ở quê.

Một tiếng bàn bạc thì hợp đồng đã được chấp thuận. Theo đó, tôi sẽ ủng hộ gần 50 tỷ,còn cán bộ thôn sẽ đứng ra chịu trách nhiệm về nhân công, vật tư ở các hạng mục được đề ra như: cải tạo các công trình xuống cấp, mua sắm thiết bị cho các ngành nghề tại địa phương...

“Ô, thế bố ngươi không phải bố ngươi à?”: Mẹ uy nghiêm nói.

Một lúc sau thì tôi về nhà vẫn chưa thấy bố về. Sau đó thì tôi phụ mẹ dọn dẹp và nấu ăn.

Sáng mai, tôi gọi xe đưa hai đứa em tôi đến trường học cho kịp giờ. Còn tôi với bố đi đến nhà văn hóa thôn để bàn bạc việc ủng hộ của tôi.

“Vâng, con sẽ chú ý mà. Con của mẹ thì phải giống mẹ chứ”: Tôi vui vẻ đáp.

Tôi ở lại đây cũng không giúp được gì nhiều nên về đến nhà tôi cũng tạm biệt ba mẹ để lên thành phố luôn.

“Chào mọi người trong thôn, cháu là Vô Phàm. Gần đây cháu làm ăn có chút khấm khá nên mở tiệc chiêu đãi mọi người trong thôn một bữa tiệc. Nhân đây, qua sự hợp tác với cán bộ thôn, cháu muốn hỗ trợ một phần tài chính để xây mới thôn ta; mong mọi người cố gắng hỗ trợ hoàn thành. Cháu cảm ơn ạ!”.

Nấu ăn xong thì thấy gần đến giờ hai đứa em tôi đi học về nên tôi tôi đánh máy Mai Loan:

Một giây sau tôi đã ở đầu làng, sau đó chậm rãi đi về phía nhà.

“Không sao, mẹ đỡ hơn rồi. Nay đi làm đồng gặp con rắn nước cắn nên bị thế. May gần đó có bác sĩ gần đó sơ cứu mới đỡ hơn chút. Mẹ ngươi không quen mùi bệnh viện nên nhất quyết đòi về nhà. Ta đành chiều theo ý mẹ ngươi”.

“Tiếp theo mời mọi người nhập tiệc thôi”

“Vâng, chủ tịch”: Đầu máy bên kia đáp.

“À, mẹ đỡ rồi. Có thể đi lại được”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Xây dựng quê hương