Nhân Sinh Thú Vị
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Thế giới mới.
“Cô đến thế giới này vẫn thích ứng được chứ?”
Ở đây cũng có một số món ăn khá ngon nên chúng tôi cũng ghé qua thưởng thức. Đang đi thì gặp một người thanh niên hỏi han xem có cần thuê người giới thiệu nơi này không thì tôi cũng đồng ý giao dịch.
Hạ Bá mồ hôi chảy đầy người vội vàng đứng lên rời đi nhanh chóng. Trong lòng cậu ta là quá hoảng loạn, ở chốn này tự dưng xuất hiện một tôn tu vi khủng bố sâu lường. Vừa đi cậu ta thề rằng không đem chuyện này nói ra nữa lời.
“Các ngươi nghe tin tức ở đâu mà rõ ràng vậy?
Tần Long đáp và ba đứa khác cũng gật đầu đồng ý.
Lúc này tôi quay sang bàn bên hỏi một người.
“Nghe tin tức mới nhất chưa? Tối nay nhà đấu giá Tuyết Thành ra mắt một phẩm được giám định có giá trị rất cao nhưng không biết lai lịch bảo vật. Hình như đó là bảo vật được ra giá cuối cùng”.
“Thế thì được, sống mãi cũng quen thôi. Tôi sợ ngoài đường gặp đứa nào định chạm vào cô thì cô lại lỡ tay đánh c·h·ế·t người ta thì lại khổ thân”
Thấy cùng tuổi em tôi nên tôi mới giúp nó, tôi bảo: (đọc tại Qidian-VP.com)
Qua một hồi giảng giải thì một số điều mới được biết đến: phân lục này cũng có các đan sư, phù sư....các loại; cũng có tông môn Thiên Tuyết Tông sáu tháng tuyển tu sĩ một lần và một số điều lặt vặt quy định. Tôi trả giao dịch cho anh ta rồi tiếp tục dạo đây đó.
“ Vẫn tạm được, nhuwnhg chưa quen cuộc sống nơi đây cho lắm!”
Sắp xếp vật dụng một chút thì tôi mới hỏi Vương Linh:
Tôi vừa cười vừa nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tự nhiên đám bạn tôi cũng trò chuyện một chút mua một số đồ cho bọn chúng, tôi cũng đồng ý nhưng tôi sẽ không tham gia vào. Thế là đám bạn tôi bốn người phân phát cho mỗi người một cái bánh bao. Thấy tin tức về phát thức ăn thì dần dần đám ăn xin xung quanh lại truyền nhau dẫn đến cục diện dối loạn nên chúng tôi đành tránh đi.
“Đùa thôi, chuẩn bị một chút để ăn cơm rồi kịp tham gia đấu giá nữa”: Tôi giải thích một chút cho cô ấy hả giận.
Sắp xếp vật dụng một chút thì tôi mới hỏi Vương Linh, vì sợ cô ấy là nữ tử xinh đẹp.
Cô bé gật đầu tỏ ý cảm ơn tôi rồi chạy lách qua dòng người vào một con hẻm nhỏ cuối ngõ rồi mất bóng.
Một lão già phía góc căn phòng nói tiếp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người cùng bàn nói.
Đang đứng trước quầy bánh bao thì chợt nhận ra có đứa bé gái đang ngước mắt lên nồi hấp bánh bao với cái miệng nhóm nhém. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Thật thứ lỗi, chúng ta chỉ tiện đường dạo chơi ghé qua đây một chút. Vừa nghe về vật này nên đang định nán lại đây thử xem xét là vật gì”
“Chào các vị, xin giới thiệu ta là Hạ Bá. Có lẽ các vị là từ ngoài đến đây, chẳng phải là đến vì bảo vật thần bí lần này hay không vậy? Nếu vậy thì chúng ta có thể ngồi xuống bàn luận không?”
“Cho chúng tôi thuê năm căn cấp cao nhất ở đây đi”: Quan sát cô ta một hồi, tôi đáp.
Tiếng nói từ một người ra dáng công tử từ cửa vào.
“Thì ra là Hạ công tử sao? Tiểu nhân nghe ngóng được từ vài người mới đến đây ạ”
“Bốn các ngươi có tham gia vào tối nay không?”
Cô ấy gỡ tấm màng mỏng che mặt rồi trả lời (đọc tại Qidian-VP.com)
“ Ừ, của cháu nè”: Ông ta lấy một chiếc bánh bao đưa cho cô bé đó, nói.
Sau một hồi thì chúng tôi đã biết một số tin tức. Nơi này là Băng Hỏa đại lục được thành lập bởi một đôi nam nữ thiết lập, mỗi người cai quản một nữa đại lục. Đặc biệt đại lục một nữa là quanh năm nóng của hỏa, nữa kia thì lạnh của băng. Nhờ pháp trận nên đã thành lập các khu dân cư sinh sống tại một nơi phân biệt ở mỗi một nửa đại lục.
“Xin thứ lỗi cho vãn bối vô lễ. Vãn bối rời đi ngay”
Chương 12: Thế giới mới.
Bước vào phòng thì có mùi hương êm dịu của trà, thoang thoảng của gỗ tỏa ra khiến con người xua tan mệt mỏi, thanh tịnh người bước đến.
“Đi cũng được, dù gì cũng chưa có thú vị gì cả”
Cuộc trò chuyện của chúng tôi gây chú ý đến họ Hạ kia nên nó tiến về phía bàn tôi.
Chúng tôi thì đang ở Băng phân lục, thành Băng Vương, thị trấn Tuyết Băng, nơi trung tâm của cả phân lục. Có những cuộc săn bắt ở ngoài vùng an toàn nên cuộc sống vẫn đầy đủ.
“Vị đạo hữu này à, ở đây hay có lừa đảo lắm. Giống như đứa trẻ kia vậy, có thể đó là trò nghịch ngợm của đám trẻ con. Cậu sau này phải chú ý hơn!”
Tiếp đó cả năm chúng tôi tập trung lại ăn bữa cơm tối do nhà trọ cung cấp rồi cùng nhau đến nhà đấu giá. Nhà đấu giá ở cuối con đường này nên chúng tôi dẫn bộ đến đó.
“Các vị đến đây có yêu cầu gì ạ?”: Nữ tử niềm nở về phía chúng tôi.
Hạ công tử vừa nói vừa quét tầm mắt xung quanh căn phòng.
Hành động của tôi khiến cậu ta trong lòng có lẽ tức giận. Đang định động thủ nhưng tôi liếc mắt một cái khiến cậu ta suýt nữa quỳ hai chân trên mặt đất, may có cái bàn đỡ phần nào.
Đang định đứng lên trả tiền thì nghe một người ăn mặc có vẻ sang trọng lên tiếng.
Đi tiếp thì chúng tôi cũng bắt gặp một số vụ cướp đoạt nhưng rất nhanh bị quân canh giữ bắt lại. Vài nơi u tối vẫn còn những con người gầy gom, ủ rũ, cố sống sót trong chốn phồn hoa xung quanh.
Người nói ra lời đầu tiên kia chạy về phía Hạ công tử cung kính đáp.
Tôi cũng không gợn sóng tình thương gì cả, bởi vì tôi cũng không phải thánh nhân, không muốn bị mọi người bàn tán quá nhiều về mình, vói cả thế giới sức mạnh độc tôn thì bọn chúng đang ở tầng đáy xã hội.
Ông ấy nhận tiền từ mười chiếc bánh bao tôi mua rồi nhắc nhở tôi.
“Vị huynh đệ này, vị kia có lai lịch gì vậy?”
Tôi uống ngụm chè xong rồi trả lời
“Đấu giá mỗi ba tháng một lần, phí vào cửa gần 10 viên trung phẩm linh thạch; đồ vật đều là đồ hiếm có được ở những chuyến đi săn ngoài kia. Nhớ rằng năm ngoái được đấu giá cao nhất là 10 nghìn trung phẩm linh thạch một món pháp khí lục phẩm thuộc về một vị thần bí đi ngang qua đây”.
Dạo một vòng thì đến chiều tối nên chúng tôi đi đến nhà trọ Bắc Đông- được giới thiệu xa hoa nhất thành Băng Vương. Gía thuê cao nhất ở đây là 100 trung phẩm linh thạch một đêm. Nhà trọ cho thuê cả biệt viện, nhà kho... có thể nói rằng là một dạng của bất động sản của Trái Đất.
“Ồ, lần này bảo vật quý giá kiểu gì mà đến tay săn bảo vật như ta bây giờ mới biết; nhất định phải xuống tay cái này. Các ngươi ai có tin tức về vật này có thể trao đổi với ta không?
Năm bóng người lập tức xuất hiện tại một thị trấn xa lạ. Thay đổi trang phục một chút cho phù hợp rồi ghé qua quán nước gần đó để nghe ngóng tình hình.
Vừa bước vào cửa thì nháy mắt tôi cảm nhận được cỗ hộ trận, cấp bậc lục phẩm.
“Không sao đâu, con mắt của tôi nhìn người rất chính xác. Tình cảnh của cô bé kia có lẽ là thật, không như những gì ông nói đâu”: Tôi đáp rồi rời đi.
Thấy đám bạn của tôi gật đầu tỏ vẻ đồng ý thì tôi trả lời: “Được, vậy thế đi”. Sau đó tôi giao ra giới chỉ chứa linh thạch rồi tiếp chìa khóa lên nhận phòng. Huyền Sinh và Tần Long ở chung môt phòng, Bạch Sinh thể Kiếm tu nên thích ở một mình hơn, còn tôi và Tuyết Linh chung một phòng.
Hạ Bá chắp tay phía trước hướng về phía tôi.
“ Rất thứ lỗi cho nhà trọ, hiện nay chỉ còn ba phòng đang còn trống”: Cô ấy nói.
Sau đó chúng tôi cũng rời bàn đi dạo quanh nơi đây.
“Ông chủ, bán cho cô bé này chiếc bánh bao được không? Tôi trả tiền”.
“ Thật sao? Nếu thật thì chả trách ngày hôm này có vài nhóm người từ ngoài tiến về đây tụ họp”
“Ngươi vừa đến đây à, vị kia là Hạ Bá công tử, con trai trưởng của gia chủ Hạ gia. Có tiếng khắp thành về việc mua sắm các vật lạ bảo vật”:Người kia nói nhỏ đáp.
“Ngươi....ngươi”: Cô ấy chỉ tay tức giận phía phía tôi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.