Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Nhân Tính Thế Gian
Unknown
Chương 22: Giải cứu thành công
Bóng đen đó chính là Ngô Trung, sau khi tản ra thực hiện nhiệm vụ hắn đã có ý hợp tác cũng những người khác nhưng đề bị từ chối. Bọn họ đều là những người được gia tộc bồi dưỡng từ nhỏ nên khá thân thiết với nhau từ lâu thì làm sao để một kẻ ngoại lai như hắn tham gia cùng. Cảm nhận được sự bài xích từ bọn họ, Ngô Trung quyết định tự hành động một mình. Hắn sẽ để các thuộc hạ Trần Gia giải quyết sơn tặc ở bên ngoài núi, còn hắn sẽ tiến vào kiểm tra các hang động bên trong. Hắn cũng đã gặp vài tên đi lẻ trong này, do thực lực của chúng đều không mạnh lắm nên bị hắn đánh bại dễ dàng, sau đó hắn tiếp tục di chuyển thì bị t·ấn c·ông đột ngột từ một hướng hắn không để ý. Thực lực của kiếm chiêu này mạnh hơn bất cứ tên sơn tặc nào hắn gặp từ nãy đến giờ.
Khi nhận thức được có người công kích mình thì hắn lập tức sử dụng Phong Tuyệt để tránh né, nhân lúc đối phương chưa kịp trở tay hắn luân chuyển Nguyên Khí chuẩn bị t·ấn c·ông.
'Thất Trùng Thiên, Hoả Tuyệt - Cuồng Hoả Quyền'
Đối phương thấy đòn đánh của Ngô Trung nên lấy kiếm ra phòng phủ, lực công kích khá mạnh nên hắn bị đẩy lùi ra vài bước.
Ngô Trung lúc này tạm đình chỉ công kích, hắn nhìn ra phía sau thân ảnh vừa tung kiếm chiêu kia, có một người phụ nữ cùng một đứa trẻ sơ sinh. Thân thể của người phụ nữ kia bẩn thỉu, quần áo rách nát, có nhiều v·ết t·hương trên người nên không thể là người của sơn tặc.
"Người phụ nữ này bị tên sơn tặc kia bắt sao?". Đây là suy nghĩ đầu tiên của Ngô Trung.
"Hả? Không phải". Hắn quan sát một chút thì lập tức phủ nhận.
Bản thân Ngô Trung vừa mới tỏ thái độ đối địch, nếu là thường dân b·ị b·ắt thì khi nhìn thấy mình phải có sự vui mừng cùng hi vọng chứ không phải nhìn mình một cách sợ hãi như vậy. Không những thế nàng còn có vẻ lo lắng cho tên kia và thân ảnh đó còn thủ thế bảo vệ cặp mẹ con khỏi mình.
"Cho hỏi ngài có phải người đã phát tin cứu viện không? ". Đề phòng mọi chuyện đi quá xa, hắn phải hỏi xác nhận.
Thân ảnh kia giật mình, việc hắn sử dụng Truyền Tin Phù là vô cùng bí mật, hắn chỉ mới tiết lộ cho người phụ nữ bên cạnh thì làm sao đối phương biết. Người trẻ tuổi kia nhìn kĩ Ngô Trung, trang phục của hắn không giống đám sơn tặc, độ tuổi của hắn cũng không phù hợp làm sơn tặc, công pháp đối phương vừa sử dụng không thua gì công pháp của bản thân và đây không phải thứ một tên sơn tặc có thể sở hữu.
"Ngươi là người từ Trần gia ? ". Thân ảnh kia hỏi ngược.
"Thuộc hạ tên Ngô Trung, thân là Hộ Vệ của tiểu thư Trần Thanh Sam, nay được điều động đến để cứu nguy cho công tử. Do thuộc hạ vừa rồi nhầm tưởng là có một tên sơn tặc công kích nên đã ra tay đánh trả. Thuộc hạ có mắt như mù nên vừa rồi có chút mạo phạm, xin công tử lượng thứ bỏ qua cho". Ngô Trung cúi thấp người xin lỗi, vội vàng giải thích.
Hắn chưa từng gặp người này nên không biết tính cách của vị tộc nhân này như thế nào. Nếu đối phương đem việc một tên thuộc hạ dám t·ấn c·ông tộc nhân báo về cho gia tộc thì dù chỉ là vô ý thì hắn cũng sẽ bị trừng phạt rất nặng, thậm chí còn có cái cớ để cắt chức Hộ Vệ kia và đuổi cổ hắn đi. Lúc này hắn đang tự trách mình tại sao không chịu quan sát một chút trước khi sử dụng Hoả Tuyệt.
"Khoan, người này có mối quan hệ tốt với tiểu thư, chắc cũng không phải hạng người tiểu nhân bỉ ổi đâu nhỉ". Ngô Trung nghĩ thầm, hắn vẫn giữ nguyên tư cố cúi thấp người, chờ đợi đối phương trả lời rồi mới dám đứng thẳng lại.
"Hộ Vệ của Trần Thanh Sam ?". Thân ảnh kia nghĩ thầm.
Gã bắt đầu hồi tưởng lại, đúng là cách đây vài năm thì nha đầu kia có đem về một đứa trẻ lang thang, sau đó nài nỉ gia chủ cho hắn một chức Hộ Vệ. Dựa theo độ tuổi thì thật sự hợp lý, sau khi nghĩ kĩ lại hắn liền nhớ ra khuôn mặt đứa trẻ lang thang kia chính là người thiếu nhiên đang đứng trước mặt mình.
"Không sao, người không biết không có tội, đã vậy ngươi còn vì ta cứu ta mới hành động như vậy" Thân ảnh kia nở một nụ cười hiền hoà.
Ngô Trung thở dài, đối phương có vẻ là người hiểu lý lẻ và không có ghi hận hắn.
"Trần công tử, viện quân của gia tộc đã bao vây ngọn núi này, đến bây giờ chắc bọn sơn tặc đã bị giải quyết hết. Thuộc hạ sinh phép hộ tống công tử và tiểu thư đây về nơi an toàn".
"Ngươi gọi một người đã làm mẹ như ta là tiểu thư cơ à, đứa nhỏ này thật thú vị". Cô gái kia cười mỉm, trong nhiều ngày phải ẩn nấp trong lo lắng đến bây giờ nàng mới thả lỏng để cười đùa như vậy.
Ngô Trung biết bản thân nói bậy nên vội vàng xin lỗi, hắn trước đây luôn ở bên Trần Thanh Sam nên những người hắn tiếp xúc đều là những người trẻ và do đó luôn quen miệng gọi tất cả nữ nhân hắn gặp là tiểu thư.
Đúng lúc này, Ngô Trung và vị tộc nhân kia phát giác được gì đó, đột ngột im lặng.
"Hai người xin cứ ở đây, thuộc hạ sẽ xử lý nhanh rồi quay lại". Ngô Trung nói nhỏ rồi rời đi.
'Thất Trùng Thiên, Phong Tuyệt - Phong Ảnh Bộ'
Ngô Trung triển khai bộ pháp, tranh thủ đối phương chưa phát hiện phải ra tay trước. Đối phương phát hiện sát khí, lập tức vung đao ra sau lưng, nhờ đó mà cản được thế công của Ngô Trung
"Tên này mạnh hơn những kẻ vừa rồi". Ngô Trung nhận định lại đối thủ, những lần trước thì hắn chỉ cần dùng Phong Tuyệt tiếp cận rồi chém bọn chúng là xong, nhưng tên này là có thể phát giác được và vung đao phòng thủ.
"Ngươi là đồng bọn của đám ngoài kia đúng không, chỉ có Thất Trùng Thiên cũng dám đi loạn, để ta chém ngươi trước trả thù cho huynh đệ bọn ta". Tên kia rống lên, hắn ngay lập tức nhận ra thân phận của Ngô Trung.
Tên sơn tặc này phát cuồng, khí tức Cửu Trùng Thiên phát ra.
'Thất Trùng Thiên, Hoả Tuyệt - Cuồng Hoả Quyền'
Ngô Trung lao đến t·ấn c·ông, tung ra chiêu thức, tên sơn tặc kia vận chuyển Nguyên Khí vào đao và vung về phía hắn. Theo lý thuyết nếu cùng cấp bậc thì dùng quyền đấu võ khí là vô cùng bất lợi, nhưng bất lợi không có nghĩa là sẽ thua. Tuỳ theo cách sử dụng của quyền pháp mà trong lịch sử số người dùng quyền chiến thắng võ khí là không ít. Còn chưa kể, tên sơn tặc này không có sử dụng bất cứ công pháp nào, Ngô Trung vẫn có lợi thế.
Tên sơn tặc mặc dù mạnh hơn Ngô Trung 2 bậc nhưng là chỉ biết vung đao loạn xạ, không có bất cứ kỹ năng nào, mỗi cú chém chỉ đơn thuần chứa sức mạnh Cửu Trùng Thiên của hắn. Ngô Trung cũng không đần tới mức dùng quyền đối diện trực tiếp với các cú chém kia, hắn nhẹ nhàng lách qua và đấm thẳng vào người tên sơn tặc. Cứ như vậy mà trên thân của đối phương đầy v·ết t·hương còn Ngô Trung thì không toát một giọt mồ hôi. Đây hầu như là cuộc chiến một chiều nên cũng kết thúc rất nhanh, tên sơn tặc kia đã nằm sấp xuống đất và thở nặng nề, chỉ cần Ngô Trung t·ấn c·ông thêm chút nữa thì tên này phải c·hết không nghi ngờ.
"Á á á ". Tiếng hét của một nữ nhân vang lên.
Ngô Trung thấy âm thanh này liền quay trở lại chỗ ba người kia
"Không lẽ tên này chỉ là để đánh lạc hướng". Ngô Trung thầm than, sợ rằng chỉ một chút sơ suất lại khiến nhiệm vụ này thất bại.
Triển khai Phong Tuyệt, hắn nhanh chóng về lại hang động. Lúc hắn đến thì có thêm một tên lạ mang áo đen cùng mặt nạ hổ đang áp đảo vị tộc nhân kia, dường như người đó sắp bại.
'Thất Trùng Thiên, Hoả Tuyệt - Cuồng Hoả Quyền'
Hắn tung ra quyền đánh lén, nhưng đối phương đã lập tức phát giác được hắn nên đã tránh né khiến Hoả Tuyệt đánh xuống đất. Tên mang mặt nạ kia đứng giữ khoảng cách với Ngô Trung và ba người kia để quan sát.
"Đằng kia có tiếng động, các ngươi đến đó kiểm tra". Một âm thanh hô to lên.
Kẻ mang mặt nạ kia thấy rằng đang có nhiều người đến đây, hắn lập tức từ bỏ ý định chiến đấu tiếp, hắn vận chuyển Nguyên Khí rồi thân thể dần mờ đi và biến mất.
"Cái gì!". Ngô Trung và vị tộc nhân kia giật mình
Tên mang mặt nạ đen kia chắc chắn không phải sơn tặc, công pháp giúp thân thể biến mất như thế kia không phải là thứ mấy tên sơn tặc địa phương thế này có được.
Nhóm người kia đã đến, họ nhìn thấy vị tộc nhân kia liền lập tức quỳ quý xuống.
"Thuộc hạ xin tạ lỗi vì đã hộ giá chậm trễ". Tất cả đồng thanh.
Họ nhìn thấy các v·ết t·hương trên người của tộc nhân kia liền biết bọn họ cũng có lỗi. Họ có liếc qua nhìn Ngô Trung và cặp mẹ con kia nhưng cũng không quan tâm nhiều. Sau đó tất cả trở về nơi tập kết, với đội ngũ hùng hậu như vậy thì không tên sơn tặc nào cản trở được nữa cả.
"Trần Thanh Sơn". Một vị tộc nhân lớn tuổi lên tiếng.
"Vãn bối xin đa tạ trưởng lão đã dẫn quân cứu viện" .Trần Thanh Sơn từ tốn trả lời
"Không cần câu nệ như vậy, chúng ta đều là người của Trần gia nên phải giúp đỡ nhau chứ". Lão tộc nhân kia cười lớn.
"Hoá ra vị này tên là Trần Thanh Sơn". Ngô Trung nghĩ thầm.
Từ lúc bắt đầu nhiệm vụ đến giờ hắn mới biết được tên của vị tộc nhân này. Trong thông tin nhiệm vụ không hề đề cập gì đến tên, nhân dạng hay thân phận của người gửi tin cầu cứu mà chỉ nói một cách mơ hồ là một tộc nhân Trần Gia.
"Thanh Sam và Thanh Sơn đều chữ Thanh trong tên, không biết dựa theo gia phả thì gần đến mức nào nhỉ?". Ngô Trung khi biết tên của vị tộc nhân này thì lập tức thắc mắc.
Mặc dù không có quy định nào về việc đặt tên nhưng cha mẹ thường có thói quen đặt tên con có một chữ giống nhau, vấn đề này cũng không phổ biến lắm nên hắn chỉ có thể suy đoán.