Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 5: Đột phá Trùng Thiên

Chương 5: Đột phá Trùng Thiên


"Khi truyền ra Lục Tuyệt Chi Pháp này thì cũng xem như ngươi đệ tử của bản thiếu gia. Có lẽ ta cũng nên cho ngươi biết một chút về gia thế của bản thân".

Nam tử này tên là Bạch Thiên Nam, là thiếu gia của gia chủ thế hệ này của Bạch Gia, hắn là tuyệt thế thiên tài của Bạch gia khi chỉ mới 7 tuổi đã đạt Nhất Trùng Thiên. Bạch gia là một gia tộc ở ẩn vì lý do nào đó, ngoại nhân hầu như đã coi gia tộc này đã bị tuyệt diệt từ trận chiến vĩ đại xa xưa. Tuyệt học của gia tộc này được ngoại nhân cho rằng đã tuyệt tích và biến mất theo dòng lịch sử, nhưng vẫn tồn tại những lời đồn về gia tộc này hay cụ thể công pháp. Lời đồn nói rằng công pháp Bạch gia là thuộc những công pháp mạnh nhất của thời đại xa xưa kia. Bạch Thiên Nam nay đã 25 tuổi, vì để tăng cường sức mạnh trước khi về gia tộc tranh giành chức gia chủ đời tiếp theo nên đã ra ngoài lịch luyện.

Không may trong một lần giao du gã đã vô tình để lộ ra thân phận họ Bạch của gia tộc mình, và thông tin này lọt đến tai của những gia tộc cường đại khác, từ đó đã xảy ra cuộc vây hãm và săn g·iết để lấy công pháp Bạch gia về nghiên cứu. Gã mạnh mẽ nhưng không thể nào một mình chống lại quần hùng, khi những kẻ đó đều có sức mạnh vượt qua hắn vài bậc, do đó mới dẫn đến kết quả thảm bại ngay trước mắt. Không những vậy, Bạch Thiên Nam trong một phút sơ ý đã b·ị đ·ánh trúng bằng một đòn độc công khiến sức mạnh hắn bị hao tổn. Bất cứ loại thuốc nào hắn mang theo đều không thể chữa trị, khi sức mạnh hao hết thì thứ tiếp theo b·ị t·hương tổn chính là mạng sống của hắn.

"Ta đã trọng thương quá nặng nên việc phải c·hết là không thể tránh khỏi, nhưng trước khi ra đi ta sẽ cho ngươi một cơ duyên hiếm có". Bạch Thiên Nam có vẻ đã chấp nhận c·ái c·hết của mình.

Sau khi bàn giao những vật gã muốn Ngô Trung vận chuyển thì hắn quyết định đưa ra cái lễ sư đồ cuối cùng.

"Đây là thông tin tuyệt mật chỉ những gia tộc cường đại nhất như Bạch gia mới có. Đó là những nơi có thể nở ra Nguyệt Minh Hoa đều tồn tại một thứ gọi là Nguyệt Minh Quả, nếu Nguyệt Minh Hoa có thể thu hoạch mỗi năm một lần thì loại quả này cứ ngàn năm sẽ sinh ta một quả. Loại quả này có tác dụng đả thông kinh mạch, cải thiện tư chất cơ thể, thậm chí có thể giúp người sử dùng có tư chất tuyệt đỉnh gần bằng tư chất của ta. Bản thiếu cảm ứng được vị trí của nó cụ thể là sâu 10 tấc đất, cách 20 thước phía sau lưng ta". Bạch Thiên Nam giải thích và chỉ tay về phía sau của mình.

"Hãy dùng Nguyệt Minh Quả ở đây, hãy đột phá Trùng Thiên tại Kính Hồ này, Nguyên Khí ở đây dồi dào một cách kỳ lạ và nhờ đó ngươi sẽ có căn cơ vững chắc hơn hầu hết đồng trang lứa." Bạch Thiên Nam khuyên bảo.

"Vãn bối hiểu ý tốt của người, nhưng mà...". Ngô Trung ngập ngừng, nghe hấp dẫn đấy nhưng lại có một mối lo cần quan tâm.

"Ta biết, võ giả Trùng Thiên không được xuất hiện ở Kính Hồ nếu không sẽ chọc giận sinh vật kia. Nhưng ngươi không biết rằng, chỉ cần một vật hiến tế thì sinh vật đó sẽ cho qua cho một người khác". Bạch Thiên Nam lúc này lộ ra nụ cười, đây cũng là thông tin chỉ có gia tộc như Bạch gia mới có được.

"Vật hiến tế?". Đây là lần đầu tiên Ngô Trung nghe về điều này.

"Đó là cường giả, dùng sinh mạng của một võ giả Trùng Thiên đổi lấy cơ hội cho một võ giả Trùng Thiên khác đi vào Kính Hồ. Cụ thể ở đây, ta sẽ dùng mạng của mình để cho ngươi đột phá Trùng Thiên an toàn". Bạch Thiên Nam nói lên vỗ ngực tự hào.

Đây là tin chấn động với Ngô Trung, có một cách để võ giả Trùng Thiên vào Kính Hồ chính điều có thể khiến cho toàn bộ Vô Thương Thành điên đảo, ngoài ra hắn không ngờ người mới gặp đã dùng tính mạng để đảm bảo con đường cường giả cho hắn.

"Ơn này của sư phụ quá to lớn, cho dùng không có Lời Thề Sinh Tử đệ tử cũng sẽ hoàn thành tâm nguyện của người. Khi nào đồ đệ trở nên cường đại hơn thì nhất định sẽ báo thù cho người". Ngô Trung quỳ xuống, dập đầu ba cái xuống đất, cuối cùng hắn cũng chịu nói ra một tiếng sư phụ. Lúc này hắn đã thật sự coi vị Bạch Thiên Nam là sư phụ của mình.

Bạch Thiên Nam tiến về phía Kính Hồ, thân thể tàn tả đến mức chỉ có thể kéo lê chân, trước khi hi sinh bản thân hắn cười to lên.

"Ha ha, Bạch Thiên Nam ta sinh ra làm cường giả, lúc c·hết đi cũng phải tạo ra một cường giả khác. Lũ c·hết tiệt dám vây bắt ta cứ chờ đi, đệ tử của ta sẽ đến báo thù. Sinh vật dưới đáy hồ kia, ta nguyện dâng hiến sinh mạng của tuyệt thế thiên tài này, để cầu cho tiểu đồ cơ hội đột phá Trùng Thiên. Bản thiếu gia đến đây!". Đây chính là tính cách của hắn, dù có c·hết cũng phải c·hết thật có ý nghĩa, với những gì mà Ngô Trung nói thì hắn yên tâm phần nào về vật kia.

Bạch Thiên Nam nhảy xuống hồ, không một gợn sóng, không một tiếng động, cuộc đời của một thiên tài ngàn năm có một đến đây đã kết thúc. Nhưng c·ái c·hết của gã đánh động đến một mầm non, một người sau này sẽ khuấy động cả thế giới.

Ngô Trung rơi lệ, đã lâu rồi hắn không rơi lệ vì người khác thế này, hắn là cô nhi nên trừ Trần Thanh Sam ra chưa có ai dành tình cảm cho hắn nhiều đến thế.

Gạt đi nước mắt, hắn không muốn c·ái c·hết của sư phụ Thiên Nâm trở nên vô nghĩa, hắn nhanh tìm đến vị trí mà sư phụ đã hướng dẫn đào lên Nguyệt Minh Quả. Thứ quả này có màu tím như loài hoa Nguyệt Minh, to cỡ nắm tay. Ngô Trung không biết sử dụng như thế nào nên đành cho hết vào bụng.

Hắn cảm nhận được Nguyên Khí trong người chuyển động, cảm nhận được cơ thể hắn đang biến đổi, cảm giác rất thoải mái. Nguyên Khí trong khu vực Kính Hồ đều chảy thẳng vào cơ thể hắn, các tế bào bắt đầu có dấu hiện hấp thụ nguyên khí.

"Đây chính là đặc trưng khi bước vào Trùng Thiên!". Ngô Trung mừng rỡ, cuối cùng cũng đã đột phá.

Hắn tung ra một quyền vào mặt đất thử sức mạnh của bản thân lúc này.

Rầm

Vết tích để lại lớn hơn rất nhiều so với trước đây.

"Đây là sức mạnh Nhất Trùng Thiên". Ngô Trùng hài lòng, lần làm nhiệm vụ này hắn thu hoạch được rất lớn.

"Khoan đã, sao Nguyên Khí vẫn tiếp tục tràn vào cơ thể ta? Các tế bào trong cơ thể vẫn tiếp tục hấp thụ và không có dấu hiệu dừng lại?". Ngô Trung chợt nhận ra điểm lạ thường. Theo lý mà nói một khi đã đột phá Trùng Thiên thì Nguyên Khí sẽ điều hoà lại.

Ngô Trung ngồi xuống tĩnh toạ, dược lực của Nguyệt Minh Quả có vẻ to lớn hơn hắn nghĩ. Có lẽ hiệu quả không chỉ dừng lại ở việc đột phá Nhất Trùng Thiên.

...

Nhiều ngày sau.

Một nhóm người trang bị vũ trang đầy đủ, trong đó có 10 người đã vào Trùng Thiên, đi giữa đội hình của nhóm người này có một nam một nữ, trang phục của họ chỉ cần nhìn là biết đều là loại tốt nhất, khác biệt so với những người còn lại.

"Tỷ tỷ, chúng ta đã tìm ở đây cả tuần rồi mà vẫn chưa có dấu vết của Kính Hồ. Có thể về gia tộc được chưa?". Thiếu niên trẻ tuổi lên tiếng.

"Im đi, thứ lười biếng như đệ cứ hở chút là đòi về gia tộc, đến khi nào mới trưởng thành được. Đừng có quên mục đích cuộc tìm kiếm này đều là để tìm Nguyệt Minh Hoa vì đệ". Thiếu nữ lên tiếng quát mắng, nhíu tay của đứa em bên cạnh.

"Á, đau.. đau".

Đây rõ ràng là cặp tỷ đệ của một gia tộc nào đó, người chị thì đã là võ giả Trùng Thiên, còn người em thì mặc dù đã vào giai đoạn Tu đạo nhưng vẫn còn quá sớm để đột phá. Đi cùng họ là những người không có ai yếu hơn Thập Trùng Thiên, đội ngũ này đi vào rừng Tinh Lâm nếu không gặp phải những yêu thú quá cường đại thì sẽ không có bất cứ nguy hiểm nào.

Nguyệt Minh Hoa là thứ tốt, nhưng suy cho cùng chỉ có tác dụng đột phá Trùng Thiên, cộng với sự khó tìm nên không phải gia tộc nào cũng chấp nhận xuất nhân thủ để tìm kiếm. Dù sao rừng Tinh Lâm cũng có sự nguy hiểm nhất định.

Ầm ầm

"Phía trước có xung đột, tất cả chạy chậm lại". Nữ tử hô lên, ra lệnh cho những người còn lại.

"Công kích lớn thế này thì chắc là cuộc chiến của võ giả Trùng Thiên". Nam tử kia nhận định, hắn cũng chưa đột phá Trùng Thiên như chị gái mình nên có một chút lo lắng.

"Lũ s·ú·c sinh, c·hết hết cho ta". Một âm thanh gào lên, kèm với tiếng chửi bới.

"Là nhân loại, trong cuộc giao tranh kia có một bên là nhân loại. Chúng ta hãy tiến đến đó thăm dò, nếu đôi bên không quá mạnh và người kia yếu thế thì chúng ta sẽ nẫng tay trên và ban cho hắn một cái nhân tình, còn không thì sẽ lặng lẽ rút lui". Nữ tử đưa ra chỉ thị cho toàn đội, đây có thể là cơ hội để có chiến lợi phẩm miễn phí.

Khi đội ngũ kia đã đến nơi thì cuộc chiến đã kết thúc, đó là một vùng hoang tàn với xác của bầy Ngân Lang Thú nằm la liệt. Ở giữa đó có một gã thiếu niên, quần áo xốc xếch, dưới chân hắn là một con Ngân Lang Thú đang hấp hối.

Thiếu niên kia phát hiện động tĩnh nên quay lại, nhìn thấy một nhóm người đang rình rập mình.

"Chư vị nhìn lén người khác chiến đấu như vậy có chút giống k·ẻ g·ian. Không biết các ngươi muốn gì ở ta?".

Thiếu niên vừa nói, vừa phóng thích ra khí tức Trùng Thiên, hắn hi vọng có thể doạ nhóm kia để không xảy ra tranh đấu vô nghĩa.

"Võ giả Trùng Thiên?". Thiếu niên mặc trang phục sang trọng kia lập tức cả kinh.

Không ngờ đối phương nhìn chỉ bằng tuổi hắn nhưng đã đạt đến cấp độ sức mạnh này.

"Huynh đệ chớ hiểu lầm, chúng ta phát hiện có giao tranh và có một người là nhân loại nên chúng ta muốn hỗ trợ mà thôi ". Nữ tử trang trọng trả lời, mặc dù thấy đối phương không mạnh bằng nàng nhưng vẫn nên cư xử lễ độ một chút.

Một võ giả Trùng Thiên trẻ như vậy tương lai có thể thành một người có ích cho gia tộc, nàng không muốn để lại ấn tượng xấu.

"Chúng ta là người của Diệp gia, ta và đệ đệ đều thuộc dòng chính của gia tộc. Lần vào rừng Tinh Lâm này là để tìm kiếm tìm kiếm Nguyệt Minh Hoa. Nếu vị tiểu huynh đệ đây không chê, có thể gia nhập tiểu đội của chúng ta không, dĩ nhiên sẽ có thù lao hậu hĩnh đón chờ".

Vị Diệp tiểu thư này quan sát sơ qua ngoại hình của thiếu niên kia, phát hiện trang phục của hắn vô cùng sơ sài và đơn giản, đến v·ũ k·hí cũng là loại đoản kiếm phổ thông bán đầy đường, áo choàng rẻ mạt thì bị xé rách một phần. Nàng chắc rằng kẻ này không phải hạt giống bồi dưỡng của bất cứ thế lực nào cả, hoàn toàn có cơ hội lôi kéo.

"Lời đề nghị rất thú vị, nhưng tiểu đệ đang có việc gấp trong người nên xin phép từ chối. Diệp tiểu thư có để dẫn tiểu đội của cô đi nơi khác không, ta cần thu thập chiến lợi phẩm". Hắn thẳng thừng từ chối và đuổi khéo đám người kia đi.

"Vậy ta xin phép rời đi, sau này có duyên sẽ gặp lại". Nếu tiếp tục lôi kéo sẽ gây phản cảm, Diệp tiểu thư này quyết định cùng em trai dẫn mọi người rút lui.

Khi tiểu đội Diệp gia rời khỏi tầm mắt, hắn mới yên tâm thu dọn chiến lợi phẩm của mình. Hắn chính là Ngô Trung, đã từ Kính Hồ rời đi không lâu.

"Xác của yêu thú là bảo bối, dù là máu xương da vuốt đều có thể luyện chế thành võ khí, không thể lãng phí được bất cứ thứ gì được".

Sau khi dành thời gian để luyện hoá Nguyệt Minh Quả cộng thêm Nguyên Khí dồi dào, Ngô Trung đã đạt đến sức mạnh Ngũ Trùng Thiên. Cảm thấy thương thế đã không còn nghiêm trọng, việc đầu tiên hắn làm là săn ngược lại đàn Ngân Lang Thú kia. Phải xử lý tai hoạ ngầm càng sớm thì hắn mới yên lòng, nếu không sau này hắn và thiểu thư Trần Thanh Sam mỗi lần vào rừng Tinh Lâm đều trong trạng thái dè chừng bị đột kích.

"Hôm nay vừa đúng ngày cuối cùng của nhiệm vụ, phải nhanh về gia tộc thôi".

Ngô Trung đã ở trong rừng Tinh Lâm đến ngày thứ 14, đã đến hạn cuối của thời gian nhiệm vụ.

Xử lý xong chiến lợi phẩm, hắn quyết định về Trần gia.

Chương 5: Đột phá Trùng Thiên