Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 74: Như quả bóng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 74: Như quả bóng


Đòn đánh bị khựng lại, kẻ điên kia liếc nhìn tên tiêu tử kia một chút rồi lập tức đổi mục tiêu sang hắn. Trong khi một tay bị nắm chặt, lão ta liền đâm con dao còn đẫm máu trên tay còn lại về phía thiếu niên. Với kinh nghiệm thực chiến đã trải qua, Ngô Trung liền rút thanh kiếm ra đối kháng. Hai thanh võ khí v·a c·hạm, Ngô Trung và lão già kia vào thế giằng co.

Mỗi lần âm thanh này vang lên, kèm theo đó là những giọt máu bắn ra ngoài và ngày càng nhiều hơn.

Ngọc Hoa nắm rõ tình hình, không cần Ngô Trung nhắc thì nàng cũng sẽ làm điều cần thiết. Lão già kia vẫn luôn dõi mắt theo Thanh Sam, dù có đang ở trên lưng Ngô Trung hay được Ngọc Hoa dẫn đi đều không rời mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tiểu thư, xin hãy nhắm mắt lại". Ngô Trung thấy không ổn liền nhanh chóng cõng Thanh Sam trên lưng và cầm tay Ngọc Hoa chạy đi, mọi việc còn lại để các gia nhân lo. Nàng tiểu thư hiểu chuyện đang không ổn nên làm theo lời của cậu hộ vệ. Đúng như những gì Ngô Trung đã nghĩ, ngay khi Ngô Trung mang hai nữ tử chạy đi thì lập tức có người đứng chặn đối tượng khả nghi kia lại, đó là Tạ Thu Phượng và một gia nhân khác.

Nhưng lão nhân kia lại mạnh một cách phi thường, trong v·a c·hạm trong thời gian ngắn đã áp chế được cặp gia nhân một nam một nữ này, sau đó luồn qua kẻ hở mà bám theo. Thu Phượng và gã kia không biết vì lý do gì mà đột nhiên ngã ra mặt đất, không có bất cứ phản ứng gì. Trong một thoáng giao tranh đó, lão đã để lộ ra thực lực của bản thân là Nhị Thập Trùng Thiên, mạnh hơn Ngô Trung khá nhiều.

Ngô Trung tận dụng lúc đối phương đang mất thăng bằng thì lập tức xoay người, lấy lưng và vai của bản thân làm điểm tựa, sau đó nắm lấy cổ tay và nắm thực hiện cú vật qua vai. Ngô Trung thực hiện rất thuận thục, không có một nhịp ngập ngừng nào nên khiến đối thú chưa kịp phản ứng đã phải bị ném xuống đất.

"Ngọc Hoa tỷ, dẫn tiểu thư đi mau!". Kẻ trước mặt không thể đùa được, hai gia nhân ngăn chặn vẫn chưa thấy đến khiến Ngô Trung lo lắng. Hắn biết bản thân không thể thắng, nhưng phải kéo dài thời gian nhiều nhất có thể. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngô Trung như muốn gào thét nhưng không thể nào mở miệng, sự căng thẳng hiện rõ lên khuôn mặt của hắn. Cảnh tượng người phụ nữ kia b·ị đ·âm liên tục nhiều phát chợt hiện lên trong đầu, nếu không thể di chuyển thì hắn nhất định phải c·hết giống như vậy. Khoảng cách của hai người càng thu hẹp, chỉ chốc lát nữa thôi thì hắn sẽ phải c·hết dưới lưỡi kiếm của bản thân, trong khi bản thân lại vô lực phản kháng.

'Thập Nhị Trùng Thiên, Hoả Tuyệt - Cuồng Hoả Quyền'.

"Tên nhóc may mắn, chỉ dính độc từ ngón áp út thôi à". (đọc tại Qidian-VP.com)

Lão ta cứ như coi đầu của Ngô Trung là quả bóng, đập xuống rồi phản lực từ mặt đất đẩy Ngô Trung lên lại, và cứ thế lặp lại nhiều lần. Khi thấy kẻ nằm dưới đất không có phản ứng lại, lão già kia phủi sạch bụi trên người và dự định rời đi, nhưng chỉ vừa được vài bước thì ngay lập tức khựng lại. Chân trái của lão ta đã bị Ngô Trung nắm lại, hắn vẫn chưa b·ất t·ỉnh sau khi trúng đòn vừa rồi. Lão ta quay người lại, tung ra một trảo vào người kẻ đang nằm đo ván dưới đất để kết liễu.

Lão già thấy tình huống của Ngô Trung như vậy thì yên tâm, độc của hắn đã thấm vào cơ thể, chỉ hơi tiếc rằng tiểu tử kia chỉ dính loại độc gây t·ê l·iệt chứ không phải tử độc. Những cú Hoả Tuyệt và mặt lão thật sự có tác dụng, phải chật vật một lúc mới đứng dậy được. Lão ta nhặt lấy thanh đoản kiểm của Ngô Trung rơi ở gần đó rồi tiến về phía tên tiểu tử kia.

... (đọc tại Qidian-VP.com)

'Thập Nhị Trùng Thiên, Hoả Tuyệt - Cuồng Hoả Quyền'.

Rầm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tên nhóc này dụi mắt để loại bỏ cát, khi vừa mở mắt ra thì liền thấy đối phương đang lao thẳng về phía hắn và vung trảo. Ngô Trung lập tức lấy kiếm ra đỡ chiêu thức, nhưng lực tay của đối phương mạnh hơn hắn nghĩ nên phải dùng cả hai tay để giữ kiếm và cả hai về thế giằng co. Nhưng lúc này hắn cảm thấy không ổn. bản thân có thể cảm nhận được đầu của mình đã chảy rất nhiều máu nên khó giữ được sự tỉnh táo, thậm chí còn hơi choáng và hoa mắt. Mọi thứ như đều nằm trong suy tính của lão già, ông ta tung ra Độc Chu Trảo bằng tay còn lại, đồng thời nắm chặt lấy lưỡi kiếm để Ngô Trung không nếu rút lui thì sẽ mất võ khí, mà nếu không thì sẽ dính chiêu.

Khi phát hiện bản thân mình đã đâm hụt, Ngô Trung lập tức dùng tốc độ nhanh nhất lùi ra sau để giữ khoảng cách. Đang nhất thời không nhìn thấy đường thì đây là hành động hợp lý nhất, vô tình thoát khỏi đòn t·ấn c·ông của kẻ thù. Ngô Trung không hề biết điều gì về công pháp này nhưng hắn lại may mắn, hai lần duy nhất hắn dính đòn của đối phương thì đều không phải là chiêu thức Độc Chu Trảo kia. Dù không biết nhưng hắn vẫn không dại gì mà để dính chiêu của đối thủ.

Nếu để Thanh Sam nhìn thấy cảnh tượng trước mặt thì cô bé sẽ bị ám ảnh nặng, người phụ nữ kia lòi hết ruột n·ộ·i· ·t·ạ·n·g ở khoang bụng, đôi mắt vẫn hiện lên vẻ tuyệt vọng và sợ hãi. Ngọc Hoa ở bên cạnh đã tái đi một chút, khung cảnh kia cũng khiến nàng ta giật mìn và cảm thấy buồn nôn. Lão nhân kia vẫn tiếp tục cười điên dại, gã từ từ đứng dậy và đi về phía Thanh Sam. Tốc độ của kẻ lạ mặt ngày càng nhanh hơn, như thể một thợ săn đang chạy vồ đến con mồi. Với tư cách là một hộ vệ thì khi có nguy hiểm xảy ra thì việc đầu tiên nên làm không phải là đánh, mà là phải đưa chủ tử chạy đến nơi an toàn.

Cú đấm lửa của Ngô Trung được tung ra, t·ấn c·ông thẳng vào mặt của kẻ thù. Nhưng ngay sắp v·a c·hạm thì lão già kia liền cúi thấp người để tránh cú đấm, đồng thời phóng tay về phía Thanh Sam ở trên lưng cậu bé. Ngô Trung đương nhiên sẽ không để đối thủ toại nguyện, nhanh chóng bắt lấy cổ tay đối phương, đồng thời đốt nó bằng Hoả Tuyệt.

Rầm.

"Chuyện gì thế này?".

Va chạm vừa rồi thật sự rất mạnh, khiến Ngô Trung choáng váng và buông lỏng tay. Ngay tức khắc, bàn tay già nua của lão chụp lấy khuôn mặt của tiểu tử còn đang chưa định thần lại, đập mạnh xuống nền đường và tạo ra một vết lõm.

Ngô Trung vận sức nhưng cơ thể không thể di chuyển theo ý muốn dù là một ngón tay. Hắn thử luân chuyển Nguyên Khí, nhưng không có phản hồi nào, như thể tín hiệu từ não bộ không thể truyền đến các bộ phận trong cơ thể. Tiểu tử này liền đoán bản thân đã bị dính độc bằng cách nào đó. Ngô Trung nhất thời không phát hiện ra rằng trên nắm đấm của hắn có một vết xước nhỏ, thứ này được tạo ra trong lúc hắn đánh ra Hoả Tuyệt lên lão già khi lão đang nằm dưới đất.

Khi cảnh tượng hắn đang s·át h·ại một nữ nhân kia bị phát hiện thì có ba người là hắn, Ngọc Hoa và Trần Thanh Sam. Nhưng từ đầu đến cuối hắn chỉ để mắt đến Thanh Sam và mặc kệ hai người còn lại. Nếu là g·iết người diệt khẩu thì hắn lẽ ra tiểu tử này nên là người đầu tiên, vì khi đó hắn là người đứng trước để che khuất tầm mắt của Thanh Sam, còn Ngọc Hoa thì còn đứng ở phía sau. Phải có lý do gì đó mà chỉ nhắm vào mỗi Thanh Sam và hắn phải tìm ra.

Hự

Lão dồn sức vào tay cầm dao nhằm hất tay của Ngô Trung ra, sau đó gã thả con dao và lao tới nắm lấy cổ tay đối phương. Không đợi tên nhóc này kịp phản ứng, lão ta đưa hai tay sang ngang để kéo hắn lại và thu hẹp khoảng cách. Sau đó bộc phát sức mạnh Nhị Thập Trùng Thiên, lão cụng trán mình vào ngay đỉnh đầu của thiếu niên trẻ tuổi.

Chương 74: Như quả bóng

"Ngươi nghĩ ta sẽ nói sao?". Lần đầu tiên lão ra mở miệng ra nói chuyện, đồng thời cười khinh bỉ.

Không để đối phương được như ý muốn, Ngô Trung buông thanh kiếm ra nhưng không phải để tránh né mà là để phản công. Hắn nhớ lại một kỹ thuật từng học ở học viện, vận dụng sức lực của đối phương để triệt hạ chúng, đó một đòn vật qua vai. Hắn lựa chọn kỹ thuật này vì đối phương đang ở thế t·ấn c·ông, cộng thêm bị mất đà do hắn buông kiếm đột ngột khiến lão có xu hướng lao về phía trước, tạo tiền đề thuận lợi cho kỹ thuật này.

Chớp lấy thời cơ, Ngô Trung tung ra liên hoàn Hoả Tuyệt vào mặt đối phương, trong khi vẫn còn giữ một tay của lão để lão nằm trong tấm đánh, không cho lão kịp có cơ hội trở mình. Vài nhịp thở thì lão điên kia lấy lại bình tĩnh, vận sức vào cánh tay đang bị khống chế, ném Ngô Trung đập mạnh vào tường gần đó.

"Lão khốn, ông muốn gì từ tiểu thư bọn ta?". Ngô Trung quát lớn. Ánh mắt kỳ lạ của đối phương đã khiến hắn để ý đến.

"C·hết tiệt!". Ngô Trung chửi thầm trong đầu.

"C·hết tiệt. Cử động đi, cử động đi!". Đây là mệnh lệnh duy nhất truyền từ não bộ xuống cơ thể.

Âm thanh v·a c·hạm giữa Ngô Trung và bức tường vang lên. Cú va đập khiến Ngô Trung đau nhói, vừa v·ết t·hương trên đầu đã chưa xử lý nay thêm cả thương tích thân thể. Hắn cố gắng gượng dậy để chiến đấu tiếp, nhưng đột nhiên hắn không thể cử động nữa.

Khói bụi bay lên, trảo của lão ta đã đánh xuống đất, không còn bất cứ ai đang nằm ở đó nữa. Lão ta trừng mắt kinh ngạc, không thể tin nổi vì những đòn vừa rồi đều là toàn lực, một kẻ Thập Nhị Trùng Thiên lẽ ra phải vẫn còn b·ất t·ỉnh mới đúng. Lúc này, Ngô Trung đã đứng sau lưng lão ta, với tốc độ của Phong Tuyệt thì có vẻ đủ để đối phó khi đối phương mất cảnh giác. Hắn nắm chặt thanh kiếm bằng hai tay, đâm mạnh vào lưng của kẻ thù. Lão kia há có phải kẻ tầm thường, cảm thấy mùi nguy hiểm sau lưng liền nắm một nhúm cát ở dưới đất rồi ném về phía sau.

Ngô Trung liền hành động theo bản năng, khi cát vào mắt thì theo phản xạ thì phải nhắm mắt lại và dẫn đến t·ấn c·ông hụt mục tiêu. Lão gia kia chớp thời cơ tung trảo vào người của Ngô Trung, lão không cần một đòn chí mạng mà chỉ cần một vết xước trên thân thể đối thủ. Công pháp lão ta tu luyện tên là Độc Chu Trảo, từng đầu ngón tay của lão đều mang độc tố và mỗi ngón lại có tác dụng khác nhau. Chỉ cần một vết xước từ trảo này, nhẹ thì t·ê l·iệt toàn thân không thể cử động, nặng thì c·hết ngay tức khắc.

Rầm.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 74: Như quả bóng