Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 9: Luyện tập cùng nhau

Chương 9: Luyện tập cùng nhau


Trong một góc của rừng Tinh Lâm, có hai bóng người đang giao chiến với nhau và một người khác đang theo dõi, đó là bộ ba Ngô Diệp Liễu. Ba người họ lúc này đang mang đồng phục của Hạ Nam Học Viện, do vừa tan học thì họ đã ra đây ngay để luyện tập. Loại trang phục này chuyên dùng cho các loại trận đánh nên vô cùng bền bỉ, không lo ngại hư hỏng gì. Diệp Phong và Liễu Cầm khi chứng kiến thực lực của Khương Dã đã trở nên chăm chỉ, hôm nay hai người họ rủ Ngô Trung vào rừng Tinh Lâm luyện tập vì đối kháng là cách tốt nhất để tăng tiến sức mạnh.

Hình thức luyện tập là đối kháng một đấu một, luân phiên nhau để luôn có thể nghỉ ngơi vừa đủ. Lúc này thì cô nàng Liễu Cầm đang phải ngồi ngoài, nhìn Ngô Trung và Diệp Phong luyện tập.

"Kể đi Ngô Trung, ngươi nhặt được cơ duyên gì mà sức mạnh tăng nhanh thế?". Liễu Cầm ngồi ngoài hỏi.

Nàng ta là người đạt Trùng Thiên sớm thứ hai của khoá, chỉ sau Khương Dã vài ngày. Từ đó nàng đã cố gắng luyện tập để tăng tiến sức mạnh mình, nàng tin rằng nỗ lực của bản thân không thua bất cứ ai cả. Chỉ trong hai tuần, Liễu Cầm đã từ Nhất Trùng Thiên đạt đến Tứ Trùng Thiên. Nhưng còn hai người bạn của nàng thì ai nấy đều cao hơn nàng vài bậc. Bỏ qua cho Diệp Phong vì hắn là tộc nhân của một đại gia tộc, có thể vận dụng ưu thế của mình để có được những vật phẩm bồi bổ cho bản thân. Chỉ còn Ngô Trung thì vẫn là nghi vấn, mặc dù là gia nhân của đại gia tộc nhưng không có bất cứ ưu thế nào.

"Bí mật". Ngô Trung đưa tay một ngón tay lên che miệng, làm dấu không thể nói được, đồng thời nhảy lên trên không để tránh cú đá ngang hông của Diệp Phong.

Hắn không thể tiết lộ ra được, toàn bộ sự việc ở Kính Hồ đều liên luỵ quá lớn. Số lượng Nguyệt Minh Hoa nhiều hơn bình thường, sự tồn tại của Nguyệt Minh Quả hay bí mật của sư phụ Thiên Nam đều không thể nói ra cho nguời khác, dù là bằng hữu thân thiết.

"Hớ, còn tỏ vẻ thần bí". Liễu Cầm khó chịu với thái độ của hắn.

"Ngươi đánh với ta thì tập trung vào được không ?". Diệp Phong cằn nhằn, vừa đánh vừa nói chuyện với người khác thì kẻ làm đối thủ như hắn không khác gì trò đùa. Hắn tung một quyền ngay mặt.

Ngô Trung gạt tay, đổi hướng đòn đánh của Diệp Phong, sau đó hắn đánh một cú thẳng vào lòng ngực đối phương. Diệp Phong dùng tay còn lại chắn ở phía trước để đỡ lấy đòn t·ấn c·ông, tiếp tục tung ra một cú đấm khác.

"Ta vẫn đang tập trung đánh mà". Ngô Trung trả lời và nhẹ nhàng né được đường quyền kia và đáp trả.

Một cú đánh móc được tung ra, thẳng hướng vào cằm của đối thủ. Diệp Phong nhanh chóng ngước mặt lên trời, chỉ cần chậm chút nữa là đã trúng đòn, sau đó lấy đà ngã người về phía sau thực hiện cú nhào lộn để giữ khoảng cách. Ngô Trung tận dụng lúc bản thân nằm ngoài tầm nhìn của Diệp Phong, lao tới vào thực hiện cú đá thấp vào chân ngay khoảnh khắc người bạn này tiếp đất.

Thiếu niên họ Diệp bị đá vào chân trụ, nhất thời mất thăng bằng rồi ngã khuỵ xuống. Ngô Trung nhân lúc này đè Diệp Phong xuống, khống chế thân thể của đối phương, giáng một cú chặt bằng tay không vào trán đối phương. Diệp Phong ăn một đòn của Ngô Trung có chút xanh mặt, rõ ràng hai người trao đổi chiêu chức nãy giờ mà hắn là người duy nhất bị ăn chiêu.

"Ta tưởng bản thân đạt Ngũ Trùng Thiên đã nhanh, ai ngờ ngươi đã đến Lục Trùng Thiên rồi". Diệp Phong thở dài.

Trước đây thì thực lực của ba người bạn đều tương đương nhau, Diệp Phong cứ nghĩ khi bản thân đột phá Trùng Thiên thì vẫn có thể đánh ngang tay. Ai mà ngờ được nay lại là kèo dưới như thế này. Ngô Trung đưa tay về phía trước nhằm tỏ ý giúp đỡ, Diệp Phong nắm lấy và nương theo lực kéo của Ngô Trung mà đứng dậy. Kết quả trận chiến này không quan trọng, mục đích chính là phải nhận ra được bản thân đang thiếu kém gì để cải thiện.

"Hai ngươi thì hay rồi, ai như tiểu nữ yếu đuối Tứ Trùng Thiên như ta". Liễu Cầm móc mỉa, nói với cái giọng nhõng nhẽo yếu đuối nhất có thể.

Hai gã này nhìn nhau, chỉ biết gãi đầu cười. Vấn đề này thật sự khá khó nói, Liễu Cầm có vẻ không có hậu đài như Diệp Phong và cơ duyên như Ngô Trung.

"Thôi nào, chẳng phải các giáo sư đều nói tại 10 bậc đầu tiên thì đều tiếp cận dễ dàng sao. Ta chỉ may mắn hơn hai ngươi thôi". Ngô Trung giải thích.

"Hay là thế này đi. Diệp Phong ngươi sử dụng công pháp đi". Ngô Trung vội đổi chủ đề.

Đây cũng là cơ hội tốt để kiểm tra thực lực của bản thân, bây giờ hắn vừa học được công pháp nên muốn khoe khoang một chút.

"Đừng có ngông cuồng. Cho dù ngươi mạnh hơn Diệp Phong một chút, nhưng khi hắn sử dụng công pháp thì một người chưa từng học qua công pháp như ngươi sẽ không thể thắng". Liễu Cầm hừ lạnh, nàng và Diệp Phong đều biết Ngô Trung không có gia tộc sau lưng nên việc đến nay vẫn chưa học công pháp nào.

Đó cũng là một phần trong các lý do mà bọn họ luôn chỉ sử dụng các kỹ thuật cơ bản khi luyện tập cùng nhau.

"Ai bảo ta không có công pháp!". Ngô Trùng luân chuyển Nguyên Khí, tạo thành một luồn gió quanh chân hắn.

Diệp Phong và Liễu Cầm bất ngờ. Luân chuyển Nguyên Khí chính là dấu hiệu của triển khai công pháp nên không thể nhầm lẫn được, Ngô Trung đã thật sự học được một loại công pháp nào đó.

"Trần Thanh Sam trộm công pháp gia tộc cho ngươi học lén hả". Diệp Phong cảm thấy khó hiểu liền hỏi.

Diệp Phong cũng như cô bạn của mình, đều biết thân thế gia nhân của Ngô Trung và chủ tử của hắn là Trần Thanh Sam. Bọn họ biết tính cách hắn sẽ không chấp nhận làn gia nhân khế ước, với cái tính "đồng tiền đi liền khúc ruột" thì khả năng mua công pháp cũng khá thấp. Cho nên đây là điều duy nhất mà Diệp Phong có thể nghĩ ra.

"Nói bậy, là cơ duyên của ta. Trong một lần đi dạo một vòng trong rừng Tinh Lâm thì may mắn lượm được". Ngô Trung mắng, có c·hết hắn cũng sẽ không lợi dụng Trần tiểu thư vì lợi ích của mình.

Công pháp luôn là một trong những thứ tạo nên căn cơ của gia tộc, dù với thân phận con gái của gia chủ thì cũng không thể tuỳ tiện tiến vào chứ đừng nói đến việc lấy ra ngoài. Nếu việc đó thật sự xảy ra, h·ình p·hạt mà Trần Thanh Sam phải nhận không chỉ là vài tháng cấm túc như thế này đâu. Ngô Trung không dám tưởng tượng cảnh đó sẽ xảy ra.

"Lượm ? Công pháp là thứ muốn lượm là lượm, ngươi coi bọn ta là con nít 3 tuổi à". Liễu Cầm cáu, muốn bịa lý do thì chọn cái nào nghe hợp lý chút.

"Nếu đã vậy thì ta sẽ không kiêng nể gì nữa". Nếu Ngô Trung cũng có công pháp của riêng mình thì Diệp Phong không ngại tranh tài một phen.

'Ngũ Trùng Thiên, Phi Vân Bộ'.

Diệp Phong luân chuyển Nguyên Khí đạt được tốc độ cực nhanh. Hắn không biết công pháp Ngô Trung học được là gì, nhưng rất tự tin và tốc độ của mình nên sẽ tốc chiến tốc thắng. Hắn tiến đến tính nắm lấy cổ áo Ngô Trung và vật hắn xuống, nhưng ngay thời điểm chuẩn bị tiếp cận thì Ngô Trung cười mỉm.

'Lục Trùng Thiên, Phong Tuyệt - Phong Ảnh Bộ'

Ngay lập tức Ngô Trung tăng tốc tránh né thế công của Diệp Phong và vòng ra sau lưng hắn.

"Chiếu tướng". Ngô Trung đặt một tay lên lưng Diệp Phong và nói, ý chỉ rằng bản thân đã thắng.

Trong một trận chiến tốc độ, nếu để đối phương chạm vào lưng mình thì đủ thể hiện sự áp đảo.

"Quá nhanh!". Diệp Phong toát mồ hôi, do phong cách chiến đấu của hắn là đấu tốc độ nên hắn đã quen nhìn các vật xung quanh với tốc độ cao, hắn không ngờ Ngô Trung còn nhanh đến mức hắn chỉ kịp nhìn thấy hư ảnh chứ không thể phản ứng kịp.

"Ngươi đã học được công pháp về tốc độ sao?". Liễu Cầm ngồi ngoài nên có thể thấy được toàn cảnh.

Ngô Trung không những tránh né được công kích, mà còn vòng ra được sau lưng Diệp Phong một cách uyển chuyển và không gây ra tiếng động.

"Các ngươi là người đầu tiên biết đấy". Ngô Trung thích thú với nét mặt của hai người bạn.

Hắn bày ra công pháp của mình vì muốn cho họ thấy hắn cũng rất mạnh, dù sau này cũng sẽ công khai thông qua các trận đánh. Nhưng như một đứa trẻ, hắn muốn khoe với bạn bè đầu tiên.

"Ngươi có ngại không khi ta cùng tham gia". Liễu Cầm đưa ra đề nghị.

Thái độ tự đắc của Ngô Trung khiến nàng ngứa mắt, cho nên nàng muốn dạy cậu bạn của mình một bài học. Liễu Cầm nhận thấy trong trận đấu tốc độ này Diệp Phong nếu đánh tiếp thì sẽ tiếp tục thua, nên nàmg muốn góp một chút sức.

"Được thôi, vậy hai ngươi hãy hợp tác đi, ta sẽ cân cả hai". Ngô Trung lúc này hơi hưng phấn nên muốn thử sức mình xem có thể chấp hai người được không.

Diệp Phong và Liễu Cầm thảo luận chiến thuật, một lúc sau họ quyết định t·ấn c·ông. Người ra đòn đầu tiên là Diệp Phong.

'Ngũ Trùng Thiên, Phi Vân Bộ'.

"Vẫn chiêu cũ à?". Ngô Trung nổi len thắc mắc.

Hắn cũng vận dụng Phong Tuyệt để tránh t·ấn c·ông và đánh trả, cú đấm của hắn đã đụng vào người Diệp Phong. Nhưng Diệp Phong lập tức nắm chặt lấy tay của hắn, khống chế Ngô Trung lại và hô lớn.

"Chính là lúc này".

'Tứ Trùng Thiên, Hoàng Cực Thiên Quyết - Băng Khí Ba Động'

Liễu Cầm không biết từ lúc nào đã đứng ngay phía bên cạnh Ngô Trung, sử dụng võ học bắn ra một luồng khí băng hàn về phía hắn. Ngô Trung vì bị Diệp Phong bám chặt nên không thể tránh né và đã trúng chiêu. Luồn hàn khí bao lấy thân thể của Ngô Trung, lan rộng đến bộ phận hô hấp.

"Hắc xì". Ngô Trung không kiềm được mà đã hắc hơi một cái.

Chiêu này của Liễu Cầm sức công kích không quá mạnh nhưng lưu lại hàn khí trong người Ngô Trung, khiến cho các cử động có chút chậm chạp, mặc dù chỉ chậm lại một chút nhưng vẫn đủ để Diệp Phong bắt kịp.

'Ngũ Trùng Thiên, Tật Phong Liên Cước'.

Diệp Phong tung ra hoàng loạt cú đá thẳng như vũ bão vào người đối phương. Ngô Trung chỉ có thể đưa tay ra phòng ngự.

'Tứ Trùng Thiên, Hoàng Cực Thiên Quyết - Mộc Diệp Vũ'.

Liễu Cầm ở phía sau luân chuyển Nguyên Khí, Những chiếc lá cây vốn nằm yên ở dưới đất đột ngột lơ lửng xung quanh nàng, xếp thành nhiều lớp và bay về phía Ngô Trung.

Nhân lúc Ngô Trung bị chậm lại, cả hai cùng t·ấn c·ông. Diệp Phong đánh cận chiến với liên hoàn cước, Liễu Cầm luân chuyển nguyên khí điều động lá cây xung quanh để phóng về phía Ngô Trung.

'Lục Trùng Thiên, Hoả Tuyệt - Cuồng Hoả Quyền'.

Một cận chiến một xa chiến cùng thân thể có chút chậm chạp khiến hắn không thể tránh né, chỉ có thể lấy công làm thủ. Ngô Trung luân chuyển Nguyên Khí sử dụng Hoả Tuyệt, hai tay nắm chặt lại rồi sau đó có ngọn lửa xuất hiện bọc lấy tay hắn. Hắn tung quyền theo hai hướng, một tay đỡ liên cước của Diệp Phong, một tay phá Mộc Diệp Vũ.

"Công pháp t·ấn c·ông lợi hại". Đây là suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu của Diệp Phong và Liễu Cầm.

"Ngươi dùng Hoả thì ta dùng Thuỷ". Liễu Cầm hô lên, bắt đầu vận dụng công pháp khác.

'Tứ Trùng Thiên, Hoàng Cực Thiên Quyết - Hải Triết Chưởng'.

Liễu Cầm không còn đứng xa t·ấn c·ông mà quyết định lao lên cận chiến, nàng sử dụng Nguyên Khí và một làn nước xuất hiện quanh hai tay nàng. Ngô Trung thấy vậy dùng hết sức đánh bật Diệp Phong ra để toàn tâm đối phó Liễu Cầm, hắn không tránh né mà tung một quyền Hoả Tuyệt để đối đầu với chưởng của nàng. Không ngoài dự liệu là Liễu Cầm tiếp một chiêu của Ngô Trung liền bị đẩy lùi. Nhưng lúc này Liễu Cầm nở nụ cười đắc ý.

"Hả?". Ngô Trung giật mình khi nhìn vào tay của mình. Làn nước vốn ở trên tay Liễu Cầm bây giờ đang bọc lấy tay hắn và ngày càng lan rộng. Ngoài cảm giác bị nhúng trong nước ra thì hắn còn cảm thấy tay mình bị t·ê l·iệt, cử động không được tự nhiên.

Ngô Trung không dám dùng tay để đẩy thứ nước kia ra, nên hắn thử sử dụng Hoả Tuyệt xem có phá được. Suy cho cùng thứ nước này cũng là Nguyên Khí tạo thành mà thôi, nếu hắn có thể chuyển Nguyên Khi nước này thành lửa thì coi như xong. Hắn vận dụng sức mạnh Lục Trùng Thiên để luân chuyển Nguyên Khí, hắn cảm nhận được có động tĩnh nhưng cực kỳ khó khăn. Diệp Phong thấy tình cảnh của Ngô Trung như vậy liền cảm thấy cơ hội đã đến, hắn lao lên t·ấn c·ông.

'Ngũ Trùng Thiên, Cuồng Phong Bạo Liệt'.

Diệp Phong sử dụng võ học có tính công kích mạnh nhất t·ấn c·ông, Ngô Trung một tay vẫn còn bị kẹt với thứ nước kia nên sử dụng tay còn lại tung ra Cuồng Hoả Quyền chống đỡ thế công, hai chiêu v·a c·hạm gây ra xung kích đẩy Ngô Trung và Diệp Phong ra sau.

"Lý nào lại vậy!". Ngô Trung không ngờ mình cũng bị đẩy lui.

Phải biết rằng hắn mạnh hơn Diệp Phong một bậc sức mạnh và công pháp của hắn cũng thuộc hàng đầu, nên khi v·a c·hạm hắn phải là người đứng vững còn Diệp Phong phải là người duy nhất bị đẩy lui lại mới đúng.Một phần lý do có thể là vì hắn chưa nắm vững được võ học đến nơi đến chốn. nhưng cũng không chối cãi dược điều này cũng đồng nghĩa là công pháp của Diệp Phong đủ mạnh để chiến đấu vượt cấp.

Lúc này Ngô Trung cuối cùng cũng đã thành công phá vỡ được thứ nước đang bọc lấy tay hắn, hắn tạo ra một ngọn lửa bên trong và sử dụng toàn lực để tăng nhiệt độ để làm bốc hơi chất lỏng đó. Diệp Phong và Liễu Cầm dường như vẫn chưa cam tâm nên tiếp tục lao đến.

"Khoan đã, bình tĩnh. Ta xin thua, đừng đánh nữa". Ngô Trung hô to lên, hai tay đưa dấu chéo ra hiệu dừng trận đấu.

Hai ngươi kia thấy dấu hiệu vậy liền dừng lại, do từng luyện tập với nhau nhiều lần nên họ đã đề xuất đưa ra các ký hiệu để giao tiếp mà không cần nói chuyện. Chẳng hạn như đây là dấu hiệu mà cả bọn đã thống nhất với nhau khi mà có một người không muốn đấu nữa. Khi giao chiến thì sẽ luôn có nguy cơ chiến ý võ giả bừng lên quá cao mà không kịp dừng tay kịp, nên đây chính là dấu hiệu để tránh tình trạng đó.

"Chúng ta mới đánh thôi mà, sao kết thúc nhanh vậy". Diệp Phong vẫn còn muốn chiến nên có chút không đồng ý.

"Ta đánh không lại các ngươi, chúng ta nên dừng ở đây được rồi". Ngô Trung cười khổ trả lời.

"Thế mà hồi nãy có người dám nói cân hai bọn ta". Liễu Cầm châm chọc.

"Được rồi, là ta không biết tự lượng sức mình, là ta sai. Xin lỗi mà!". Ngô Trung có chút xấu hổ về những gì mình vừa nói.

Sau khi đột phá Trùng Thiên và học Hoả Tuyệt cùng Phong Tuyệt thì hắn cảm giác mình đã rất mạnh rồi, nên trong thâm tâm sinh ra một tia kiêu ngạo không nên có. Nay gặp phải sự liên hợp của hai đồng bạn của hắn khiến hắn nhận thức lại về bản thân. Hắn không hề mạnh như hắn nghĩ, đồng thời những người bạn của hắn mạnh hơn hắn tưởng. Trước đây khi hắn và đồng bạn đều chưa đạt Trùng Thiên thì hai người kia chỉ sử dụng sức mạnh thân thể để giao đấu nên hắn không biết công pháp của bọn họ mạnh như thế nào.

"A".

Trong lúc bọn họ đang nói chuyện thì đột nhiên ba người đều nghe được một tiếng la thất thanh.

Chương 9: Luyện tập cùng nhau